Chương 8: Rời Đi
....... Triệu Tuệ An bước vào nhà đã thấy ông bà Hoắc ngồi sofa nói chuyện
" Ba mẹ con mới về "
" Ừ . con đã ăn no chưa , nếu chưa thì xuống bếp bảo người làm nấu cho con "
" Dạ không , con rất no rồi"
" Ừ phải Tuệ An , hôm nay con không học buổi chiều phải không ? "
" Dạ . Có gì không mẹ "
" Không , mẹ muốn rủ con đi mua sắm thôi à "
" Dạ vậy con liền thay đồ "
" Ừ "
Đến 3h chiều Bà Hoắc cùng Triệu Tuệ An đi mua sắm rất vui vẻ , sau lưng luôn có vệ sĩ đi theo bảo vệ và xách đồ .
" Mẹ , mẹ lựa tiếp đi , con muốn vào phòng vệ sinh "
" Ừ "
Triệu Tuệ An vừa bước ra từ nhà vệ sinh dự định sẽ đi lại bà Hoắc thì có người cản lại
" Triệu Tuệ An chúng ta nói chuyện một chút đi "
" Cô là ai ? tôi không có quen cô "
" Tôi là Võ Anh Thư bạn gái của Kiến Vũ . Cô không biết tôi là ai nhưng tôi thì biết khá rõ "
" Cô muốn nói chuyện gì với tôi ?"
" Tôi muốn cô ly hôn với anh Kiến Vũ "
" Tôi và anh ấy sớm muộn gì cũng sẽ ly hôn , với lại 2 người cứ tự do bên nhau , tôi sắp đi nước ngoài rồi"
Triệu Tuệ An nhận ra Võ Anh Thư chính là bạn gái của Hoắc Kiến Vũ vì năm cô 14 tuổi cô nhìn thấy 2 người rất thân mật với nhau trong nhà hàng .
" Hãy yêu anh ấy thay phần của tôi luôn được không ? " Tuệ An mỉn cười
" Tại sao cô nói như vậy ?"
" Tôi biết rồi , chị và ấy đã quen với nhau rất lâu rồi phải không ? Chắc tại mẹ anh ấy cưới tôi nên 2 người không đến được với nhau phải không ? Xin lỗi chị . Tôi sẽ trả anh Kiến Vũ cho chị , tôi mong chị chăm sóc cho anh ấy thật tốt . Yêu ấy thật nhiều , yêu thêm phần của tôi "
Võ Anh Thư nghe Triệu Tuệ An nói mà chã hiểu gì . Cái gì quen rất lâu , chỉ có một năm sao đó cô lấy cắp tài liệu cho người tình của cô . Lúc đó Hoắc Kiến Vũ đã bảo người giết chết cô , cũng mai là trốn được qua nước ngoài .
" Được . tốt nhất cô đi càng nhanh càng tốt "Võ Anh Thư nhếch môi cười
Triệu Tuệ An bước ra ngoài gặp bà Hoắc . cả hai tiếp túc mua sắm rồi ra về nhà . Ngoài trên xe ngắm đường phố nhưng cô lại nhớ đến Hoắc Kiến Vũ . Thì ra anh đã có bạn gái vì mẹ nên bắt buộc phải lấy cô , thảo nào anh cứ lạnh nhạt ghét bỏ cô đến vậy . Cô là kẻ thứ 3 xen vào hạnh phúc của người khác .
" Mẹ , con sẽ ký vào đơn ly hôn , sau khi con đi ra nước ngoài mẹ đưa cho anh Kiến Vũ được không?"
" Tuệ An tại sao con làm vậy ? hôm trước không phải con nói không muốn sao?"
" Anh ấy không yêu con ,trong tim anh ấy chỉ có người khác , dù con có đi 5 năm hay 10 năm cũng vậy . Con muốn ly hôn để giải thoát cho anh ấy , để anh ấy hạnh phúc bên người anh ấy yêu " cô cười khổ
" Sao con lại nói vậy , Kiến Vũ yêu ai? "
" Mẹ con muốn cuối tuần này đi ra nước ngoài , ngày mai con sẽ đi ra trường rút hồ sơ "
" Tuệ An "
.
..........
Mấy ngày nay Hoắc Kiến Vũ không tới nhà chính . Đơn ly hôn cô cũng đã ký và đưa cho bà Hoắc , chỉ cần cô đi thì lá đơn đó sẽ đến tay anh ....Triệu Tuệ An đang đứng ngoài ban công để hít thở không khí trong lành . Sáng ngày mai cô sẽ lên máy bay ra nước ngoài .
Nhìn thấy chiếc xe của anh láy vào sân , cô hơi bất ngờ . Anh đến đây là để làm gì ?
Triệu Tuệ An ra cửa phòng khóa chốt lại , cô không muốn nhìn thấy anh , càng nhìn anh trái tim cô rất đau .
*Rầm * Hoắc Kiến Vũ 1 chân đá phăng cánh cửa . Triệu Tuệ An đứng đó mặt trắng bệch .
" Tại sao lại khóa chốt ?"
Hoắc Kiến Vũ trên người nồng nặc mùi rượu , xông đi vào
"Em ...em đi ngủ "
Anh đi lại ghì chặt đầu cô hôn môi cuồng nhiệt
" Ưm ...ưm ...ưm "
"Ưm ..ưm ..ưm "
Triệu Tuệ An bị anh hôn đến đầu óc mơ màng đứng không vững .
" Cô muốn đi nước ngoài "
Cô mơ màng gật đầu . Đột nhiên Hoắc Kiến Vũ bế bổng cô lên quăng mạnh lên giường đưa tay cởi áo vest và cavat cởi mấy nút đầu của áo sơmi
" Kiến Vũ anh tính làm gì ?" Cô bị anh quăng mà tỉnh táo hẵn lên
" Thực hiện nghĩa vụ vợ chồng "
Hoắc Kiến Vũ lên giường nằm đè lên người cô hôn cuồng nhiệt , đưa lưỡi khấy động khoang miệng của cô . Tay anh kéo vạt áo choàng ngủ ra rồi kéo dây áo ngủ cô xuống .
Triệu Tuệ An nằm dưới thân anh mà không biết mình nên làm gì? Anh rời môi ngước nhìn cô . Hai ánh mắt chạm nhau như có dòng điện nào đó làm cô tê người . Anh cúi xuống hôn vào vùng cổ của cô .
" Kiến ....." bà Hoắc và người làm xông vào thì thấy được cảnh này .
"Aaaaa " hai cô người làm hú hồn la lên
Khi nãy Hoắc Kiến Vũ đạp cửa vào phòng quản gia đã thông báo cho bà Hoắc . Khi anh vào phòng quên đóng cửa nên bà Hoắc không kịp trở tay
Hoắc Kiến Vũ và Triệu Tuệ An dừng lại động tác của mình ngước qua nhìn . Cô đẩy anh ra kéo dây áo lên ngồi dậy
" Mẹ vào sao không gõ cửa " anh nhíu mày nói
" Kiến Vũ con làm gì Tuệ An vậy ?" Bà Hoắc quay lại nói còn người làm liền chạy đi
" Con gần gũi với vợ cũng không được sao? "
" Kiến Vũ đủ rồi đó , con mau về đi . Hai đứa sẽ ly hôn với nhau nên con đừng làm vậy với Tuệ An "
" Mẹ " anh nhìn bà
" Mẹ về phòng đi , con muốn ngủ rồi " Anh cởi giày nằm xuống đắp chăn ngủ .
" Mẹ đây là phòng vợ chồng con , mẹ đứng đây như vậy là ý gì ?" Anh bực bội lớn giọng nói
Triệu Tuệ An ngồi trên giường cúi mặt xuống .
" Tuệ An ,"
" Mẹ về phòng ngủ đi , con sẽ lo được cho mình mà " cô ngước mặt lên nói
" Ừ , có gì gọi mẹ " Bà Hoắc đóng cửa đi ngoài
Triệu Tuệ An đặt chân xuống nền dự sẽ lại sofa ngủ .
"Ngủ đi " Hoắc Kiến Vũ kéo cô nằm xuống
" Em đi tắt đèn "
Triệu Tuệ An đứng dậy đi tắt đèn rồi leo giường nằm xuống , cô quay qua nhìn anh thấy anh nhắm mắt ngủ . Cô ước đêm nay có thể ngừng lại lúc này . Nhưng ngày mai cô phải đi rồi . Cô là người thứ 3 chen vào hạnh phúc của anh , cô phải trả tự do cho anh để anh có thể bên người mình yêu
6h sáng cô kéo vali ra khỏi phòng đi xuống nhà .
" Ba mẹ ."
" Tuệ An con nhất định phải đi sao? Kiến Vũ nó ...." bà Hoắc không nỡ mất đi người con dâu tốt như này
" Ba mẹ con sẽ rất nhớ hai người "
" Được rồi chúng ta ra sân bay thôi , 7h phải cất cánh rồi " ông Hoắc nói
Cả 3 vào xe đi ra sân bay . Hoắc Kiến Vũ vẫn nằm ngủ ngon lành .
Đến 6h30 thì điện thoại Hoắc Kiến Vũ reo
" Cậu có biết giờ này mấy giờ không? " anh quát thư ký Trương
" Dạ nhưng hôm nay có cuộc họp quan trọng lúc 8h nên tôi thông báo cho ngài "
Hoắc Kiến Vũ thẳng tay cúp máy rồi nhìn qua bên chỗ trống không thấy Triệu Tuệ An . Anh vào phòng tắm vscn rồi đi xuống lầu
" Đại thiếu gia " quản gia chào hỏi anh
" Ừ . ba mẹ tôi đâu rồi "
" Dạaaa.... "
" Nói " anh quát lên
" Dạ lão gia với phu nhân đi ra sân bay " quản gia nói mà cúi mặt xuống
" Tại sao lại đi ra đó , Tuệ An đâu ?" Anh dường như đã hiểu ra điều gì
" Dạ lão gia phu nhân ra tiễn thiếu phu nhân ra sân bay đi nước ngoài du học "
" Cái gì ?" anh nghiến răng
Hoắc Kiến Vũ vội vã đi ra xe lấy nhanh đến sân bay , buổi sáng khá kẹt xe và anh gấp tới nỗi bao nhiêu đèn đỏ đều vượt hết