• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Trác Nguyên để trán nhìn theo, điều anh lo sợ cũng đã tới . Nhưng mà Ngô Tuyết Nhi cũng đáng chết , chọc ai không chọc lại đụng ngay Hoắc Kiến Vũ. 

" Có máu có tiền, chắc không sao đâu " Hứa Trác Nguyên lẩm bẩm trong miệng 

Triệu Tuệ An cùng Hoắc Kiến Vũ khoát tay nhau giữa buổi tiệc để anh nói chuyện cùng mọi người . Từ xa cô nhìn thấy Tổng Minh Huy hôm nay Tống Minh Huy đại diện Tổng thị đi đến. 

" Hoắc tổng chúc ngài nhanh chóng lên chức ba nha" 

"Được , lúc đó Hoắc thị tôi nhất định sẽ làm tiệc" 

"Được được" 

"Anh , em đi kiếm đồ ăn một chút . Anh ở đây nói chuyện với mỗi người nha "Triệu Tuệ An nhìn anh nói 

"Ừ, để anh đi với em" 

" Không cần đâu , quầy đồ ăn bên đó , em lấy xong đi lại anh" 

Triệu Tuệ An cùng Hoắc Kiến Vũ khoát tay nhau giữa buổi tiệc để anh nói chuyện cùng mọi người . Từ xa cô nhìn thấy Tống Minh Huy hôm nay Tống Minh Huy đại diện Tổng thị đi đến 

" Hoắc tổng chúc ngài nhanh chóng lên chức ba nha" 

" Được , lúc đó Hoắc thị tôi nhất định sẽ làm tiệc" 

"Được được" 

" Anh , em đi kiếm đồ ăn một chút . Anh ở đây nói chuyện với mỗi người nha "Triệu Tuệ An 

nhìn anh nói 

" Ừ, để anh đi với em" 

" Không cần đầu , quầy đồ ăn bên đó , em lấy xong đi lại anh" 

Triệu Tuệ An buông tay anh ra mà đi hướng quầy thức ăn và nhìn thấy Tống Minh Huy đang đó 

" Minh Huy " Cô hù Tổng Minh Huy 

"A...Tuệ An , cậu cũng đi dự tiệc sao ?" Anh khá bất ngờ 

"Ừ, cậu thấy mình hôm nay thế nào ?" Cô vừa nói vừa gắp thức ăn để vào đĩa 

" Rất đẹp , cậu lúc nào cũng đẹp, cậu đi cùng Hoắc tổng sao?" Anh vẻ mặt hơi buồn nói 

"Ừ, anh ấy ở bên kia , mình đến lấy thức ăn với gặp cậu " 

"À mà Minh Huy Y Nhung đang rất buồn , cậu ấy là thương thầm người ta , haizz mình cũng không biết làm sao cho cậu ấy không buồn nữa" 

"Ừ, Mình hiểu được nỗi khổ của Y Nhung, cơn đau đó cứ âm ỉ trong tim không thể nào hết được" Anh là đang nói anh 

" Cậu cũng thương thầm ai sao?" Cô cười với ánh mắt dò xét 

"Ừ, một người con gái rất đẹp , nhưng tiếc là cô ấy giờ đã có hạnh phúc riêng của mình rồi" 

"Vậy cậu cũng nên buông bỏ , tìm hạnh phúc khác cho mình" 

"Ây Triệu Tuệ An đây sao? nói chuyện với trai giữa nơi đông người như này không sợ người ta cười vào mặt Hoắc gia sao?" 

Triệu Minh Minh là con gái của Triệu Mặc, em họ của Triệu Tuệ An . 

"Tôi có làm gì xấu hổ đầu mà sợ, Triệu tiểu thư" 

"Quả nhiên làm thiếu phu nhân Hoắc gia giọng điệu cũng khác hãn" 

"Đúng vậy tôi là quan minh chính đại làm thiếu phu nhân, còn cha con hai người thì sao dám cướp lấy tập đoàn Triệu thị của tôi" 

" Triệu Tuệ An cô nói ai cướp , ba mẹ cô là chết tập đoàn không có người lãnh đạo nên cha tôi mới giúp cô thôi" 

" Giúp , giúp tôi mà lừa gạt tôi chuyển hết cổ phần , còn đuổi tối ra ngoài đường, như vậy là giúp sao?" 

"Tuệ An con cũng đến vậy sao?" Triệu Mặc đi lại 

"Ba , cô ta vừa nói chúng ta là kẻ ăn cướp đó" Triệu Minh Minh liền mách Triệu Mặc 

" Không phải sao?" Triệu Tuệ An nhếch môi cười nhạt 

"Tuệ An con hiểu lầm rồi , ta không phải cướp tập đoàn của ba mẹ con đầu , ta là muốn giúp thôi , ta sợ tâm quyết của ba mẹ con lại rơi vào tay người khác" Triệu Mặc nói

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK