• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 17 : Ngại Ngùng

*Cạch *

Bước vào phòng Triệu Tuệ An lại sôfa ngồi xuống , hôm qua anh đi tận 3h sáng là đi đâu , có phải anh ra ngoài tìm phụ nữ hay không . Hôm trước anh còn nói những lời hoa mỹ ngọt ngào với cô vậy mà giờ này đã tìm phụ nữ khác .

Hoắc Kiến Vũ ở lại dặn dò cũng như uống vài ly với những thuộc hạ thân cận rồi mới lên xe về Vũ Viên . 10h xe mới lăn bánh vào biệt thự Vũ Viên .

" Thiếu gia ngài mới về , thiếu...."

" Ừ " anh nói rồi bước thẳng lên phòng mà chưa kịp nghe quản gia nói câu sau

*Cạch *

Hoắc Kiến Vũ mệt mõi đi vào thì thấy dáng người nhỏ bé đang dựa lưng lên giường nói điện thoại

" Mình không sao cả , "

("Tuệ An à mai mẹ mình sắp xếp cho mình xem mắt ,mình không biết phải làm sao?")

"Thì cậu đi đi , biết đâu sẽ thoát ế thì sao haha"

Triệu Tuệ An vẫn chưa biết người nào đó đang nhìn mình đắm đuối

(" Cậu chọc mình sao?ngày mai cậu đi với mình được không ? mình đi một mình sẽ rất ngại . ")

" Cậu bị điên sao? "

(" Tuệ An à mình thật có thích một người ngây từ lần đầu gặp , mình rất muốn gặp lại anh ấy ")

" Đẹp trai không ? cậu biết tên hay biết nhà gì không "

Hoắc Kiến Vũ nghe tới đây thì mặt lập tức đen xì , đi thẳng phòng tắm . Triệu Tuệ An giựt mình khi thấy anh hiện diện trong phòng .

(" Đẹp , rất đẹp . Mình thật sự rất thích anh ấy nhưng mà không ....")

"Y Nhung à mình có việc rồi , ngày mai mình gọi cho cậu .bye " Cô thẳng tay cúp máy

Triệu Tuệ An nhìn vào cửa phòng tắm mà tim đập rộn ràng , tay bấu vào nhau cắn cắn môi .

*Cạch *Cửa phòng tắm mở ra Hoắc Kiến Vũ chỉ khoát áo choàng tắm , tay thì lấy khăn bông lau tóc

" Anh ăn gì chưa ,em xuống nấu cho anh "

" Tôi ăn rồi , em về đây khi nào ?"

" 2 tiếng trước " Cô ngại ngùng nói .

"Tại sao lại về đây ? hôm trước không phải theo mẹ về nhà chính sao? "

" Em về đây không được sao? " Cô giọng lí nhí nói

Hoắc Kiến Vũ cong môi cười nhẹ , cô gái này đang thẹn . Anh quăng khăn bông qua một bên tiến lại ép cô vào tường .

" Nói tôi biết , tại sao lại về đây khi trời tối như vậy ?"

" Em ..em " Cô mặt đỏ bừng không dám nói

" Em sao ?"

" Em nhớ bác quản gia " Cô nhắm mắt nói đại

Hoắc Kiến Vũ trợn ngược mắt, cô gái này quả thật không biết sợ .

" Ừ , vậy em ngủ đi , tôi đi ra ngoài chắc sáng mới có thể về " Anh thả tay ra đi hướng tủ áo

"Trời đã khuya rồi , anh còn đi đâu nữa ? " Cô níu tay lại

" Tôi đi giải quyết một số việc "

" Không đi có được không ?" Cô giọng lí nhí nói

Anh nhếch môi cười ,

" Nếu em nói thật , tại sao lại về đây như vậy ?"

" Em ....em nhớ anh " Cô cúi gầm mặt xuống giọng lí nhí

Hoắc Kiến Vũ bật cười rồi kéo cô ôm vào lòng

" Tôi đùa em thôi , tôi không đi đâu hết "

Cô mĩn cười vòng tay ôm lấy anh .

" Tuệ An ?"

" Gì anh? " cô ngước lên nhìn vì anh rất rất to cao

" Sao này đừng đi lung tung nữa , phải ở bên cạnh tôi , hôm nay tôi rất sợ khi nghe tin em bị bắt cóc . Không biết từ bao giờ em lại rất quan trọng với tôi như vậy "

" Em sợ , sợ anh chỉ thương hại em , sợ trong lòng anh không có em "

" Ngốc quá , không thương em tôi đã mặc kệ sống chết của em , sẽ không bao giờ nói chuyện yêu đương với em "

" Vậy lúc trước anh không thương em nên mặc kệ em ở ngoài nghĩa trang một mình đến sáng "

" Tôi rất hối hận về sai lầm đó , tôi sẽ bù đắp cho em tất cả " anh cúi xuống hôn lên đỉnh đầu cô

" Em chỉ đùa thôi , em không trách anh , nhờ vậy mà bây giờ em mới được anh thương như thế này "

Hoắc Kiến Vũ bật cười cúi xuống hôn môi Triệu Tuệ An , cô cùng vụng về đáp lại . Cả hai môi lưỡi quấn quýt lấy nhau đến khi rời ra kéo thành sợ chỉ bạc

" Chúng ta làm chuyện vợ chồng được không? "

Anh cúi xuống nói nhỏ vào tai cô , cô mặt đỏ ửng ngại ngừng gật đầu .Hoắc Kiến Vũ thấy sự đồng ý của cô liền ép lại vào tường .Hôn vào trán ,mắt ,mũi , môi rồi xuống cổ , kéo áo choàng ngủ nhách qua một bên rồi hôn vào xương vai xanh của cô .

Triệu Tuệ An đứng yên cho anh muốn làm gì thì làm , tay để trước ngực anh . Tay anh tháo dây thắt ra rời cởi áo choàng ngủ của cô rớt xuống , chiếc đầm ngủ hai dây màu trắng mỏng manh đập vào mắt anh .

" Sao lại không mặc áo ngực, có phải chờ anh về không? " Hoắc Kiến Vũ để mặt gần cô nói .

Triệu Tuệ An lấy tay để trước ngực mình ,rồi nói

" Em không quen mặc nó khi ngủ ,"

Hoắc Kiến Vũ bật cười kéo tay cô xuống, nhìn vào vòng 1 đang lộ ra phân nữa còn nhìn thấy cả đầu ti nhỏ xíu của cô .

Anh bế cô lại giường đặt nằm xuống rồi đè lên người cô .

" Anh nguyện yêu em cả đời này , chỉ một mình Tuệ An em "

" Em cũng yêu anh , cả đời này cũng vậy . "

Hoắc Kiến Vũ đặt nụ hôn nồng nàn xuống môi cô , cả hai dây dưa đến chán chê , nước bọt trong miệng giờ không biết là cả ai .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK