• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Anh đã uống hết một ly rồi" 

Triệu Tuệ An thấy rượu ngon ngọt liền đẩy hết một ly vào Hoắc Kiến Vũ cười như được mùa cầm chai rượu rót tiếp . 

* keng * 

"Can" 

"Can" 

Triệu Tuệ An trút thêm một ly nữa thì thấy đầu bị choáng, mọi thứ đều quay quay. Cô lắc lắc đầu cho tỉnh táo. 

Hoắc Kiến Vũ rớt thêm một ly nữa đưa cho cô , Triệu Tuệ An cầm lấy trút thẳng vào cổ họng . Hoắc Kiến Vũ nhấp nhẹ môi nhìn gương mặt đỏ bừng của cô mà bật cười . 

" Kiến Vũ em uống không nỗi nữa" Cô nói bằng giọng say rượu , chiếc ly trên tay cũng rớt xuống sofa , cả người dụi vào lòng anh 

" Mới 3 ly mà thế này sao?" Hoắc Kiến Vũ bỏ ly rượu xuống nâng mặt cô lên 

" Tại anh ...em không uống nữa...em thấy chóng mặt quả" 

" Khi nãy em nói thế nào? nếu em thua anh muốn gì cũng được" 

" Không có ...em không có nói" 

Triệu Tuệ An vùng vẫy đứng lên đi xiêu quẹo lại giường Hoắc Kiến Vũ nhìn thấy liền nhắc bổng cố lên ném xuống giường. 

" Nói rồi chối sao" 

" Không có ...thật ..em không có" 

Vì bị ném xuống nên một dây áo của cô bị tuột xuống, nhưng Triệu Tuệ An bây giờ làm gì biết nữa . Hoắc Kiến Vũ tháo giày cao gót của cô ném qua một bên , nằm đè lên người cô. 

" Phải phạt em mới được , nếu không em không còn biết sợ anh nữa" 

" Kiến Vũ anh thật đẹp trai nha , anh có biết em đã thích anh năm em 12 tuổi không, em đã có mong ước sẽ được làm vợ của anh đó" Triệu Tuệ An vừa nói vừa đưa tay sờ vào mặt anh mà cười tươi làm lộ 2 cái đồng tiền xinh đẹp 

"Vậy sao?" Hoắc Kiến Vũ nhìn cô mà cười 

"Đúng vậy đó , nhưng anh đáng ghét , đáng ghét dám có bạn gái , có biết lúc đó em buồn lắm không " Cô đưa tay đánh vào lưng anh 

"Làm sao em biết ?” Hoắc Kiến Vũ thấy cô vậy liền khai thác 

"Em nhìn thấy 2 người vào nhà hàng á, anh còn ôm eo cô ta , hai người rất thân mật huhu" Cô nói rồi khóc hu hu

Hoắc Kiến Vũ bật cười , sao có thể dễ khóc dễ cười như vậy 

"Không phải bây giờ em là vợ anh sao ? anh với cô ta cũng không có gì cả" 

"Anh dối em sao ?" 

"Thật " Anh lau nhẹ nước mắt của cô 

"Anh sẽ yêu em mãi mãi chứ" Cô ôm cổ anh cười khúc khích 

" Mãi mãi " Anh miết mạnh môi cô 

"Anh không được ngoại tình , nếu anh ngoại tình em sẽ giết chết anh" 

"Được , không ngoại tình" 

Triệu Tuệ An nói rồi nhắm mắt ngủ , Hoắc Kiến Vũ cứng đờ người , sao có thể như vậy được. 

"Tuệ An" 

" Hử ..em buồn..." 

Hoắc Kiến Vũ không chờ đợi liền cúi xuống mút mạnh môi cô cho tỉnh táo lại. 

"Um ..um..." 

" Không cho em ngủ" 

Hoắc Kiến Vũ đưa lưỡi vào khoang miệng của cô ,2 chiếc lưỡi quấn lấy nhau không rời , tiếng chót chét vang cả căn phòng .... 

Hoắc Kiến Vũ rời môi cô , son môi đều bị Hoắc Kiến Vũ nuốt vào bụng . Anh nằm xuống kéo cô để nằm trên , dây áo bị tụt bây giờ còn tụt hơn thấy cả miếng dán ngực. 

Hoắc Kiến Vũ ghì đầu cô xuống hôn, môi lưỡi quấn lấy nhau lần nữa . Anh đưa tay kéo dây khóa đầm xuống phần ngực liền được nới lỏng ...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK