" Biết tìm ở đâu mà cậu thích, sao hôm đó không đi theo để biết nhà
"Bởi mình mới tức ả , thử cho mình gặp lại một lần nữa đi , mình nhất định sẽ bám theo tới cùng" Hoàng Y Nhung nói điệu bộ tự tin
" Haizz Cậu làm mất mặt chết đi được"
" Nói tớ vậy còn mặt cậu kìa , như ai thiếu nợ"
"Thôi đi , đừng nói tới mình"
"Sao vậy ? Cậu cãi nhau với Hoắc tổng sao? hèn gì không thấy Hoắc tổng đưa đi học "
"Ừ, hiểu lầm thôi"
"Hồi hơi đơn giản , cậu lựa một chiếc đầm ngủ sexy hết cỡ cho mình , đảm bảo Hoắc tổng sẽ chịu thua với cậu thôi"
"Thôi "giọng cô ỉu xìu
" Cậu đúng là cứng đầu , mình bảo không khi nào cậu nghe"
Vì là thứ 7 nên Tống Minh Huy và Hoàng Y Nhung rủ Triệu Tuệ An đi ăn , nhưng có một mực từ chối .
" Mình không đi đâu ,2 cậu đi đi"
" Thôi mà Tuệ An cậu đi chung cho vui ,một lát rồi về , tài xế của cậu cũng có tới đón đầu "
"Đúng đó , cậu điện bảo tài xế đến quán ăn đón cậu , còn bây giờ cậu đi cùng xe Y Nhung đi
" Thôi mình không đi đâu , mình không có tâm trạng ăn uống"
Xe của Hoắc Kiến Vũ dừng ngay chỗ của cô đang đứng . Hoắc Kiến Vũ mở cửa bước xuống
" Hoắc tổng " Y Nhung và Minh Huy chào hỏi
"Ừ, em chờ lâu chưa ?" Hoắc Kiến Vũ hỏi
Triệu Tuệ An không nói gì mở cửa bước vào trong xe.
Hoắc Kiến Vũ nhìn theo cô nhíu nhẹ mày rồi giãn ra
"Tôi về trước"
"Da"
Triệu Tuệ An ngồi trong xe mà mắt thì nhìn ngoài đường phố.
" Nếu không muốn có thể xuống xe đi với cậu ta"
Triệu Tuệ An nhìn qua anh mặt như sắp khóc ,uất ức nói
" Em nói rồi , em không có , sao anh không tin em"
" Anh sẽ bỏ qua lần này cho em, nhưng không có lần sao"
Hoắc Kiến Vũ nhắm mắt nói , lúc đầu anh đã không muốn để cô thấy , anh không muốn mất cô , anh muốn Triệu Tuệ An phải là của riêng anh . Còn về tên đó anh sẽ giết là xong
" Hoắc Kiến Vũ , em làm gì mà anh bỏ qua ,em không có làm chuyện đó"
Cô hét lên làm tài xế bủn rủn tay chân
Xe vừa lăn bánh vào Vũ Viên , Triệu Tuệ An đã mở cửa chạy thẳng vào trong phòng lấy vali gom quần áo bỏ vào . Hoắc Kiến Vũ vào nhìn thấy thì nổi điên lên
" Triệu Tuệ An em làm cái gì vậy ?" anh cầm cánh tay cô lại
"Em đi về nhà chính ở với mẹ, anh nghĩ em ngoại tình mà , anh nghĩ em dơ bẩn như vậy thì sống chung với em làm gì"
Hoắc Kiến Vũ nhíu chặt mày lại , mặt cũng đã đỏ lên vì nóng giận
"Được , vậy em đi đi , nhưng một khi em bước ra khỏi cánh cửa này thì đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi " Anh hất cánh tay cô ra, quay người lại kiềm chế sự nóng giận
" Huhu...anh đáng... ghét ...xấu xa ...dám nghĩ em ngoại tình sao? huhu ...cái gì em cũng cho anh hết rồi vậy mà anh nghĩ em ngoại tình sao?" Cô nói mà đánh khẽ vào lưng anh
" huhu ...hức ...hức ...hức"
" Kiến Vũ mấy tấm ảnh đó chỉ tại góc chụp thôi em không có làm gì phản bội có lỗi với anh hết " Cô ôm anh từ phía sau
Hoắc Kiến Vũ đứng yên tại chỗ không nói gì cũng không làm gì .Biết như thế này anh đã quăng bỏ mấy bức ảnh đó , anh không muốn cãi nhau với cô.
"Được rồi , em vào tắm đi rồi xuống ăn cơm" Anh gỡ tay cô ra