Lâm Phong đứng ngoài một biệt viện nhỏ, tên dẫn đường đã lui ra rồi, hắn cũng không lỗ mãng tiến vào biệt viện, ai biết Mộ Dung Tuyết có lấy đó làm cớ để làm khó mình không. Rất nhanh liền có một thanh âm truyền tới:
-Xin mời Lâm công tử tiến vào, tiểu thư của chúng ta đang đợi người ở bên trong.
Hóa ra là cô gái ở sảnh nhiệm vụ -Dung Lan, hắn suy nghĩ một chút liền hiểu, Mộ Dung Tuyết sai người quan sát hắn âm thầm, có lẽ nàng cũng đã điều tra về thân thế của hắn rồi nhưng có lẽ không có kết quả nên mới có cuộc gặp gỡ này. Lâm Phong tiến vào biệt viện, hắn thấy tại đó đã có một cái đình nhỏ giữa hồ, không có lối đi tới, chỉ có vài lá sen trôi nổi trên mặt hồ, trong đình thì Mộ Dung Tuyết đang ngồi sẵn ở đó rồi.
Nhìn qua thì nếu Lâm Phong muốn tới chỗ Mộ Dung Tuyết thì phải đạp trên những lá sen này tiến vào trong đình, nếu đây là những đóa sen bình thường thì cũng thôi nhưng Lâm Phong phát hiện một khi đạp lên lá sen sẽ có một hấp lực kéo hắn xuống dưới, phía dưới hồ lại là một mảnh hàn khí, nếu hắn bị rớt xuống mà không sao hoặc đạp lên mà không rớt xuống liền chứng tỏ tu vi của hắn là Trúc cơ trở lên. Còn nếu hắn không đạp lên những lá sen này thì càng chứng tỏ tu vi của hắn cao hơn, bởi nếu không có ánh mắt lão luyện cùng thần thức mạnh mẽ căn bản không phát hiện ra được cái bẫy này, đường nào cũng chết a, Mộ Dung Tuyết quả nhiên quá thông minh.
Nếu là người khác có lẽ sẽ không thể nào giả rớt xuống hồ rồi bị hàn khí đánh trọng thương được bởi linh khí trong cơ thể nếu đã quá mạnh mẽ sẽ tự động vận chuyển chống lại hàn khí, đây là một phản ứng rất bình thường từ đó sẽ dẫn đến bị nhìn ra mánh khóe. Nhưng với Lâm Phong thì khác, sự khống chế linh khí của hắn sau khi trải qua hơn một tháng luyện đan đã đạt tới mức gần như hoàn mỹ, hơn nữa nếu nói bị trọng thương bởi hàn khí hắn đã có rất nhiều kinh nghiệm từ việc sử dụng chân khí trong mắt a, giả trọng thương chẳng khác nào dễ như ăn cháo.
Lâm Phong giả vờ lộ ra vẻ mặt hưng phấn muốn thể hiện, vận dụng tu vi ngưng khí tầng 5 nhảy lên lá sen đầu tiên, lại nhảy qua lá sen thứ hai bất quá khi đạp tới lá sen thứ 3 liền không khống chế được bản thân, ngã nhào xuống hồ nước. Hàn khí này không làm tổn thương Lâm Phong mảy may nhưng hắn lại điều động chân khí cực hàn từ mắt trái để làm bị thương chính mình, kinh mạch hơi có chút đóng băng lại, da dẻ cũng nứt nẻ một chút.
-Tiểu thư, có lẽ hắn chỉ là ngưng khí tầng 5 thật, nếu không ra tay thì chỉ khoảng mấy chục hơi thở nữa hắn sẽ chết a.
Một giọng nói truyền âm với Mộ Dung Tuyết, cũng không thấy thân ảnh của người nọ ở đâu. Mộ Dung Tuyết cũng trầm ngâm, nàng vẫn không tin Lâm Phong chỉ có từng ấy tu vi, ngưng khí tầng 5 mà luyện chế được 3/6 viên đan dược thượng phẩm căn bản là không thể nào, trừ phi Lâm Phong thiên phú luyện đan cực cao, nhưng nếu thiên phú cực cao thì làm sao lại còn ở tại đây a, chính vì điều này mới khiến nàng muốn thử Lâm Phong. Mộ Dung Tuyết rất tự tin vào phán đoán của mình, nàng đáp lại thanh âm kia:
-Ngươi chờ một chút, ta muốn xem Lâm Toàn Phong kia giải quyết thế nào.
Lâm Phong lúc này trong lòng rất buồn bực, đã mười hơi thở qua đi nhưng không có ai vớt hắn lên, không lẽ Mộ Dung Tuyết tính mặc kệ mình hay sao, Lâm Phong không tin, với những gì hắn hỏi thăm được thì Mộ Dung Tuyết không phải loại người này. Hắn ra vẻ cố gắng vận dụng linh khí chống lại hàn khí, ngay lúc này tu vi có chút tăng lên, đã là ngưng khí kì tầng 6 rồi. Khí thế tăng lên nhưng cũng chỉ chống đỡ được thêm 5 hơi thở nữa khí thế Lâm Phong liền xìu xuống, ánh mắt hắn lóe lên vẻ tuyệt vọng. Cũng đúng lúc này hồ nước tản ra, một bàn tay to lớn tạo thành từ linh khí mang hắn lên, chỉ nháy mắt sau hắn liền xuất hiện tại đình viện kia.
Đứng trước mặt Mộ Dung Tuyết, Lâm Phong lộ ra vẻ xấu hổ, hắn hạ thấp giọng nói:
-Đa tạ Mộ Dung tiểu thư, ta thấy tiểu thư muốn gọi ta tới nên muốn thể hiện một chút, ai biết.... Tới đây Lâm Phong giả vờ nhìn qua sắc mặt Mộ Dung Tuyết giống như một tên muốn theo đuổi nàng vậy. Mộ Dung Tuyết chăm chú quan sát hết thảy, đây không giống như là giả vờ, thương thế cùng thái độ của Lâm Phong rất thật, trong mắt nàng hai điều này không thể là giả được, bất quá nàng vẫn nghiêm mặt hỏi:
-Ngươi có biết vì sao ta gọi ngươi không?
-A, cái này ta không biết, được gặp tiểu thư là vinh hạnh của ta nên những điều khác cũng không quan trọng.
Lâm Phong ngạc nhiên, đĩnh đạc nói ra, trong lòng hắn cũng vô cùng phiền muộn, hắn chỉ có Thanh Ngọc a, chỉ vì tu luyện mà phải diễn kịch như thế này không phải phong cách của hắn nhưng tình thế bắt buộc hắn phải làm như vậy, tự an ủi bản thân một phen rằng Mộ Dung Tuyết cũng không phải xấu xa gì, khen nàng một hai câu hắn cũng không oan ức cho lắm.
Mộ Dung Tuyết cũng bất ngờ, câu trả lời này của Lâm Phong không nằm trong dự đoán của nàng, không lẽ tên này không có vấn đề gì thật hay giả ngốc đây, không vòng vo nữa Mộ Dung Tuyết hỏi thẳng Lâm Phong:
-Ta muốn hỏi ngươi một chuyện, một ngưng khí tầng 5 như ngươi làm sao lại có thể luyện chế đan dược thượng phẩm, ta không cần biết ngươi là ai nhưng nếu ngươi có ý đồ gì với Mộ Dung thương đoàn ta sẽ không tha cho ngươi.
Biết ngay là ngươi sẽ hỏi câu này, Lâm Phong đã chuẩn bị sẵn câu trả lời rồi:
-Cái này... cái này là bí mật a...tuy nhiên nếu tiểu thư muốn biết thì ta sẽ nói, tiểu thư có thể giữ bí mật giúp ta không.
Mộ Dung Tuyết nghe vậy cũng phất phất tay, ý bảo mấy người xung quanh đây rời đi, nàng đã xác định tu vi của Lâm Phong là ngưng khí tầng 6 do hắn vừa đột phá trước mặt nàng, một trúc cơ mà sợ một ngưng khí thì cũng quá buồn cười đi. Lâm Phong thấy vậy, đợi một lúc rồi nói ra:
-Ta lúc trước tại Đại Vực Sâm Lâm nhận được một truyền thừa, trong đó chỉ có một cuốn công pháp hỏa hệ rất cao cấp khiến ngưng khí có thể tụ được Linh hỏa, nhờ đóa Linh hỏa này mà ta luyện đan rất lợi hại, tiểu thư nhìn xem.
Lâm Phong phất phất tay, một đoàn hỏa diễm xuất hiện nhảy múa trên tay hắn, quả thực hỏa diễm này đối với ngưng khí kì thì cũng rất cao cấp rồi, đây là do Lâm Phong chỉ rút một tia nho nhỏ từ mắt phải, nếu không thì Linh hỏa của Lâm Phong đã tiến gần tới đẳng cấp Địa hỏa rồi.
- Cũng nhờ khả năng này mà ta đi theo con đường luyện đan nhưng ta không có nhiều linh thạch nên không tiến bộ được, chỉ có thể gia nhập thương đoàn kiếm chút thu nhập rồi luyện tập a. Trong mắt Lâm Phong nổi lên một tia kiêu ngạo, quả thực hắn có tiền vốn để kiêu ngạo.
Không phải Mộ Dung Tuyết dễ gạt mà do Lâm Phong diễn quá đỉnh, từ thần thái tới lời nói, từ linh khí tới ánh mắt đều thật đến mức không thể thật hơn, hắn nói cũng có lí, Linh hỏa của hắn quả thực rất tốt nhưng còn không đến nỗi cướp đoạt, tuy nhiên nếu quen biết một chút hỏi về công pháp của hắn có lẽ sẽ rất tốt, nhưng bây giờ chưa phải lúc, ít ra giữa hai người vẫn chưa quen thuộc tới mức hỏi công pháp tu luyện của người ta, đây là điều tối kị a.
-Được rồi, ta nghe nói ngươi muốn luyện Trúc Cơ Đan, không biết ngươi có bao nhiêu thành nắm chắc.
-Ta nắm chắc 4 thành nắm chắc, nếu có một hai phần tài liệu để luyện tập thì ta có thể nắm chắc 5 phần, nếu tiểu thư cần ta sẽ luyện chế vì tiểu thư, không cần thù lao. Lâm Phong giảm lại một chút tỉ lệ thành công, ví dụ khi hắn luyện 10 phần Trúc Cơ đan mà thành công được 7 phần vậy hắn sẽ đưa cho Mộ Dung Tuyết 4 phần, 3 phần còn lại hắn cất giữ chờ cơ hội đổi lấy tài nguyên, đây là tiền vốn để tu luyện sau này, hắn đâu có ngu mà cho không a.
Mộ Dung Tuyết cũng rất kinh ngạc, thoạt nhìn Lâm Phong tuổi cũng không lớn, hắn mới chỉ Ngưng khí nên tuổi cùng dung mạo rất chân thật, nàng đoán hắn mới 17 18 tuổi thôi, vậy mà đã là luyện đan sư cấp 1, đây không phải thiên tài thì ai mới là thiên tài. Trong mắt nàng lóe lên một sự muốn mời Lâm Phong gia nhập, dù sao 2 tháng sau nàng cũng có việc muốn nhờ Lâm Phong. Nàng đưa cho Lâm Phong một tấm lệnh bài màu bạc:
-Ngươi cầm lệnh bài này đổi lấy 3 phần tài liệu Trúc Cơ đan sẽ không cần thế chấp gì cả, luyện hỏng cũng không cần đền nhưng nếu thành công thì ta là người đầu tiên biết, hơn nữa ta cũng không lấy không của ngươi, tất cả vẫn chia theo tỉ lệ bình thường.
-Được, nếu ta luyện thành công ta sẽ cho người báo cho tiểu thư, bất quá vẫn là lời nói cũ, lần này ta sẽ luyện miễn phí, Mộ Dung thương đoàn đã giúp ta rất nhiều ta cũng nên báo đáp lại rồi.
Trò chuyện mấy câu nữa Lâm Phong cáo từ Mộ Dung Tuyết, hắn muốn luyện Trúc Cơ Đan rồi tranh thủ ra ngoài đổi tài nguyên tăng lên trúc cơ trung kì, mặc dù Mộ Dung Tuyết không có ác ý gì nhưng hắn vẫn không thích cảm giác sinh mệnh giao phó trong tay người khác.
Nhìn theo bóng lưng Lâm Phong, Mộ Dung Tuyết lẩm bẩm:
-Ngươi.... rốt cục là ai.
Nàng đã tin tu vi của Lâm Phong là thật, trong một tháng hắn luyện nhiều Tụ Khí đan đột phá lên ngưng khí tầng 6 là chuyện bình thường, thế nhưng trực giác nói cho nàng biết vẫn có gì đó không đúng nhưng lại không biết không đúng ở chỗ nào, có lẽ do tình báo của nàng về Lâm Phong là một tờ giấy trắng, giống như trên thế giới này đột nhiên nhiều ra một người tên Lâm Toàn Phong vậy.
Sở dĩ Mộ Dung Tuyết không dò hỏi ra được Lâm Phong vì hắn đã "chết" 3 năm về trước rồi, thương đoàn Hùng Chiến cũng bị giết sạch, có lẽ chỉ có Đoàn Quyết biết Lâm Phong nhưng hắn cũng cho rằng Lâm Phong đã chết rồi, hỏi về một kẻ lang thang không có tu vi đã chết được 3 năm mà có kết quả mới là lạ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK