Một giây sau khi tiếng hô “bắt đầu” rơi xuống….
-Phốc….
-Lương Đình Thiên thắng.
Ngoại trừ tám người đệ tử trên đấu trường không nghe thấy Lương Minh Hiệp tuyên bố vẫn đang điên cuồng đấu pháp thì toàn bộ người có mặt quan khán đều sững sờ không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, họ còn chưa kịp nhìn qua phần đấu trường của Lương Đình Thiên sao người ta đã thắng rồi.
“Chẳng lẽ Tần Kiểm biết không đánh lại Lương Đình Thiên nên tự động chịu thua?”
Đây là ý nghĩ đầu tiên dâng lên trong đầu tất cả mọi người, bất quá ngẫm lại lí do này không đúng lắm vì thời gian thua cuộc còn đại biểu cho cơ hội trụ lại top tám, dù biết chắc sẽ thua Tần Kiểm cũng không đến mức vừa lên đài liền tự động nhận thua.
Như vậy nghĩa là Lương Đình Thiên chỉ dùng một giây đánh bại Tần Kiểm?
Đúng vậy, khi mọi người phản ứng lại lời tuyên bố của Lương Minh Hiệp nhìn sang phần đấu trường thuộc về Lương Đình Thiên đã thấy Tần Kiểm đang nằm tại một góc đấu trường, lúc này trên ngực Tần Kiểm nhiều hơn một lỗ thủng, khóe miệng còn không ngừng tràn ra máu tươi.
Những dấu hiệu trên nói rõ Tần Kiểm thực sự bị Lương Đình Thiên đánh trọng thương đến mức không còn lực đấu tiếp, mà Lương Đình Thiên chỉ dùng đúng một giây để làm được điều đó, thậm chí còn chưa tới một giây, điều này quá mức khó tin.
Nếu Lương Đình Thiên đánh bại một người của Cực Pháp Học Viện còn dễ hiểu vì công pháp lẫn pháp thuật của Lương Đình Thiên đều cao cấp hơn so với đệ tử Cực Pháp Học Viện, nhưng ở đây Tần Kiểm giống Lương Đình Thiên đều là thiên tài xuất thân từ Hồng Lưu Điện, nội tình có kém cũng không đến mức thua thiệt quá nhiều mới đúng.
Tuy nói Lương Đình Thiên xếp hạng thứ ba còn Tần Kiểm xếp hạng thứ mười trong mười vị trí đệ tử chân truyền nhưng dưới tình trạng áp chế tu vi xuống còn Kết Đan viên mãn thì rất nhiều nội tình của cả hai bên đều không thi triển ra được, đồng nghĩa lợi thế của Lương Đình Thiên so với Tần Kiểm đã giảm bớt rất nhiều so với bình thường, tại sao người ta vẫn có thể dễ dàng nghiền ép Tần Kiểm đến như vậy?
Một tu sĩ Kết Đan hậu kì quay sang hỏi đồng bạn:
-Này, vừa rồi ta mải tập trung quan sát phần đấu trường của Dương Huyền không biết Lương Đình Thiên làm sao thắng, ngươi có biết không?
Người kia trả lời:
-Ta cũng như ngươi mải quan sát Dương Huyền thi đấu, lúc nhìn qua kết quả đã ngã ngũ rồi, để ta hỏi người khác xem.
Thật, năm trận đấu diễn ra cùng lúc nên người xem phải lựa chọn, trong đó phần đấu trường của Dương Huyền và Lâm Ngao được chú ý nhiều nhất, có tới tám phần người tập trung quan sát vì hiện tại danh tiếng của Dương Huyền quá lớn lấn áp hết thảy, và tám phần người đó đã bỏ lỡ màn thi đấu chớp nhoáng của Lương Đình Thiên.
Cho nên lúc này không chỉ hai người tu sĩ kia hỏi mà khắp nơi đều vang lên câu hỏi “Lương Đình Thiên thắng như thế nào, ngươi có biết không”.
Một tu sĩ đứng gần đó trả lời cho mấy người bỏ lỡ:
-Các ngươi không biết không có gì lạ, ngay cả ta rất tập trung quan sát trận đấu giữa hai người Lương Đình Thiên và Tần Kiểm cũng không biết Lương Đình Thiên thắng như thế nào, bởi vì những gì ta chứng kiến quá vô lí, Lương Đình Thiên chỉ dùng một quyền liền đả bại Tần Kiểm.
Nghe đến hai từ “một quyền” cả đám nhao nhao hít vào một hơi kinh hãi:
-Một quyền? Cái này không ăn gian chứ, hai người cùng là Kết Đan viên mãn làm sao dùng một quyền đánh bại đối phương được, đổi lại Giả Anh cũng không cách nào dùng một quyền đánh trọng thương Kết Đan viên mãn a.
Người tu sĩ kia nói tiếp:
-Ta nói rồi, chính ta cũng không hiểu, để ta kể lại rõ tình hình rồi các ngươi nói cho ta xem đây là có chuyện gì.
-Khi Lương trưởng lão hô ‘‘bắt đầu’’ Tần Kiểm liền lấy tốc độ cực nhanh xuất ra một thanh trường kích phẩm cấp không thấp tấn công Lương Đình Thiên, theo ta cử động này rất sáng suốt, đánh lâu dài khó ai qua được Lương Đình Thiên, chỉ có đánh chớp nhoáng hoặc đánh lén mới có thể thắng nổi Lương Đình Thiên.
-Và lúc đó để không phạm quy Tần Kiểm còn thiêu đốt một chút tinh huyết dùng tu vi Kết Đan viên mãn đánh ra một chiêu mang theo khí thế sắc bén vô cùng mạnh ngang công kích của Nguyên Anh sơ kì đánh về phía Lương Đình Thiên, tốc độ đủ nhanh, uy lực lại mạnh.
-Nói thật ta nghĩ Nguyên Anh sơ kì đối mặt với một chiêu kia cũng phải tạm lánh mũi nhọn, nhưng Lương Đình Thiên chỉ hờ hững tung ra một quyền rất đỗi bình thường, cảm giác giống như một quyền của phàm nhân không mang theo chút linh lực ba động nào.
-Bất quá quỷ dị chính là quyền bình thường kia đi tới đâu công kích của Tần Kiểm liền không thể kháng cự bốc hơi tới đó, kể cả thanh trường kích kia cũng bị tan chảy, các ngươi thấy mấy giọt chất lỏng trên đài chứ, đó là do thanh trường thương bị hòa tan mà thành.
Một lần nữa mọi người bị rung động bởi sự mạnh mẽ của Lương Đình Thiên, không nghe thì thôi, nghe rồi còn cảm thấy vô lí hơn, một người với tu vi Kết Đan viên mãn lấy tay không đấm một quyền nhẹ nhàng liền đánh trọng thương một Kết Đan viên mãn khác.
Không, ở đây Tần Kiểm là Nguyên Anh sơ kì áp chế tu vi xuống Kết Đan viên mãn thì thân thể của hắn vẫn mạnh mẽ hơn Kết Đan viên mãn rất nhiều.
Đổi lại một Kết Đan viên mãn khác đấm trực diện vào Tần Kiểm chỉ khiến hắn bị thương chứ không trọng thương được, vậy mà Tần Kiểm vẫn không chịu nổi một quyền không phạm quy của Lương Đình Thiên, thậm chí một quyền kia còn đấm nát cả trường kích pháp bảo trước khi chạm vào người Tần Kiểm.
Vậy nếu một quyền kia đấm trực tiếp vào Tần Kiểm sẽ như thế nào ? Có phải hay không Tần Kiểm sẽ bị miểu sát ? Quá mạnh mẽ.
Mấy giây sau cơn chấn động mới có một người Nguyên Anh sơ kì thốt lên :
-Ta biết rồi, thứ Lương Đình Thiên thi triển không phải phổ thông một quyền, mà là quyền ý, quyền mang ý cảnh, chẳng qua ngươi không hiểu được ý cảnh của Lương Đình Thiên nên mới thấy quyền đó rất bình thường.
Nghe vậy mấy người bên cạnh có kiến thức về ý cảnh liền cảm thán :
-Thì ra là quyền ý, chả trách Lương Đình Thiên có thể dễ dàng đánh bại Tần Kiểm, đáng tiếc a, ta còn đang hy vọng có người sẽ đánh bại được Lương Đình Thiên để thắng mức cược một ăn một vạn, ai ngờ Lương Đình Thiên áp chế tu vi vẫn mạnh mẽ như vậy.
-Lương Đình Thiên không hổ là đệ nhất thiên tài của Hồng Lưu Quốc chúng ta, ý cảnh công kích khó luyện như vậy mà hắn chỉ dùng mấy chục năm đã luyện được, ta tu kiếm quyết đã hơn hai trăm năm còn chưa lĩnh ngộ được da lông kiếm ý, người so với người tức chết người a.
-Hắc hắc, cỡ ngươi đừng nói hai trăm năm, hai nghìn năm chưa chắc đã lĩnh ngộ được kiếm ý a, bớt mơ mộng đi thôi.
Vào giờ khắc này nhiều người đã nhớ lại… Lương Đình Thiên mới là người mạnh nhất ở đây chứ không phải Dương Huyền, trong vô thức mức độ tập trung của mọi người đã đổ dồn về Lương Đình Thiên nhiều hơn một phần, dù sao sự kích thích của đấu pháp thực tiếp vẫn cao hơn lợi dụng trận pháp a.
Thậm chí người ngồi trên đài cao cũng phải kinh ngạc trước Lương Đình Thiên, mấy người trưởng lão Hồng Lưu Điện đã biết một hai còn đỡ chứ mấy người đến từ quốc gia khác như Thái Tiêu Diêu đều lộ ra biểu lộ ‘‘không thể nào’’, tuy nói kết thành Địa Anh có liên quan tới ý cảnh nhưng muốn từ ý cảnh đó đi tới ý cảnh công kích chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Ngộ, nói dễ hơn làm, có người dùng cả đời tu luyện cũng không ngộ được một lần, nếu không làm sao gọi là ‘‘ngộ’’ đâu, nói thật trong mấy chục người trên đài chưa chắc có được ba người ‘‘ngộ’’ được ý cảnh công kích, bởi vì ý cảnh công kích đã rất tiếp cận với thần thông ý cảnh rồi.
Và tất cả đoán không sai, một quyền phổ thông của Lương Đình Thiên chính là quyền ý, hư vô quyền ý.
Lương Đình Thiên tu luyện là hỏa hệ công pháp, hắn lĩnh ngộ được ‘‘hư vô ý cảnh’’ dựa trên khả năng đốt cháy bá đạo của ‘‘hỏa’’, thiêu đốt tất cả, vạn vật trở về hư vô, dưới hư vô quyền ý, tất cả đều là hư vô, dù cho ngươi không phải hư vô ta cũng sẽ đốt ngươi thành hư vô.
Đương nhiên cái tên hư vô ý cảnh là do Lương Đình Thiên đặt ra chứ không chắc đó đã là hư vô thật sự, ít nhất hiện tại Lương Đình Thiên hiểu rằng hư vô là như thế, hoặc cái hiểu của hắn không phải hư vô mà là một thứ khác, chẳng qua hắn đặt sai tên thành ‘‘hư vô’’.
Nhưng dù thế nào thì đây đúng là một loại ý cảnh rất mạnh, đấu với Kết Đan viên mãn mà thi triển ra ‘‘hư vô quyền ý’’ thì Lương Đình Thiên căn bản đã đứng ở thế bất bại, nếu lần nào Lương Đình Thiên cũng sử dụng ‘‘hư vô quyền ý’’ chỉ cần bốn quyền hắn liền nhẹ nhàng ẵm về chức quán quân.
Tình cảnh này, lúng túng a, bọn họ chưa từng thấy trận tuyển đệ tử nào nhiều biến hóa như thế này, từ đầu đến cuối liên tục là những chuyển biến bất ngờ, có điều cái bất ngờ hiện tại không được kích thích cho lắm, quán quân chắc chắn là Lương Đình Thiên rồi.
Mặc kệ, quan sát mấy người tiếp theo đấu rồi tính tiếp, Lương Đình Thiên bá đạo nhưng mấy trận khác rất đáng xem, nhất là trận của Dương Huyền với Lâm Ngao và trận của Lâm Phong với Trấn Hằng, hai trận này có thể nói là ngang tài ngang sức đánh qua hai mươi phút rồi vẫn chưa phân được thắng bại.
Trong khi đó Mộ Dung Tuyết đã để thua Liễu Mộng Như ở phút thứ bảy, trong mắt người khác Mộ Dung Tuyết được tính khá mạnh, chẳng qua xuất thân không cao nên nàng so với Liễu Mộng Như còn kém chút hỏa hầu, ban đầu Mộ Dung Tuyết có thể miễn cưỡng đánh ngang tay chứ càng về sau Mộ Dung Tuyết càng bị bại lui.
Đến cuối cùng Mộ Dung Tuyết ăn một chiêu Vạn Mộc Khô Vinh từ Liễu Mộng Như đành phải lên tiếng chịu thua, nếu không Vạn Mộc Khô Vinh sẽ hút sạch linh lực lẫn sinh lực của Mộ Dung Tuyết, chiêu này có chút mùi vị tà đạo nhưng tu sĩ ai chẳng có một phần tà đạo trong người a.
Về phần trận đấu giữa Liễu Phượng và Hiên Phượng chỉ kéo dài được năm phút, Liễu Phượng chủ tu hỏa, Hiên Phượng chủ tu Phong, tuy Phong của Hiên Phượng không khiến Hỏa của Liễu Phượng mạnh hơn vẫn được tính là bị áp chế thuộc tính, Hiên Phượng thua không có gì oan ức.
Đặc biệt trước khi thua Hiên Phượng vẫn đánh ra được một chiêu Âm Phong Sát, phía bên kia Liễu Phượng cũng phải đánh ra một chiêu Phượng Minh Chấn Thiên thuộc về âm ba công kích cắt đứt mối liên hệ của Hiên Phượng với Âm Phong Sát, sau đó phối hợp thêm Phượng Vũ Cửu Thiên mới phá được Âm Phong Sát.
Nói chung ngoài màn thi đấu chớp nhoáng của Lương Đình Thiên ra mấy trận khác mãn nhãn vô cùng không làm bôi nhọ danh tiếng thiên tài, đồng thời những ai tu luyện cùng thuộc tính với người đấu pháp trên đài càng nhận được những lợi ích rõ rệt, tu vi bắt đầu có dấu hiệu rục rịch muốn đột phá.
Ngoài ra ở đây cả hai người Phượng lẫn Tuyết đều chưa đánh hết sức, nhưng chẳng có ai nhìn ra hai nàng vẫn bảo lưu thực lực, kể cả Hồng Lưu lão tổ cũng không nhìn ra được, dù sao thủ đoạn Lâm Phong bố trí trên người các nàng cộng thêm khả năng khống chế linh lực hoàn mỹ không phải thứ chỉ dùng ánh mắt liền nhìn ra.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK