Tuy Thanh Ngọc không nói nhưng Lâm Phong hiểu rõ nàng đang cố gắng đuổi kịp bước chân của hắn, cái nàng muốn là đồng hành cùng hắn trong cuộc đời này chứ không phải suốt ngày được hắn che chở, cho nên Lâm Phong không có lộ ra chuyện bản thân hoàn thành bài thi từ rất sớm tránh gây áp lực cho nàng.
Thậm chí ngoại trừ máy tính ghi nhận ra trong phòng thi không có ai biết Lâm Phong hoàn thành bài thi chỉ trong 23 phút 47 giây, đây là Lâm Phong đã cố tình thả chậm tốc độ làm bài nếu không hắn chỉ hoàn thành trong vòng mười phút, dù sao đáp án của hắn không dài dòng lê thê mà rất ngắn gọn đánh thẳng vào trọng tâm.
Bên phía Thanh Ngọc đúng như Lâm Phong nghĩ, nàng rất xem trọng kì thi này, đừng nhìn nàng rất vui vẻ khi ở bên cạnh Lâm Phong liền cho rằng nàng không nghĩ nhiều, trên thực tế ngoài vui vẻ ra nàng vẫn có chút áp lực khi ở cùng với Lâm Phong.
Theo Thanh Ngọc nghĩ nếu chồng quá giỏi người làm vợ như nàng cũng phải có gì đó gọi là tương xứng với chồng mình, mặc kệ Lâm Phong không quan tâm nhưng nàng khá để ý đến vấn đề mặt mũi của Lâm Phong, nàng không muốn sau này Lâm Phong trở thành nhà nghiên cứu tài ba nàng vẫn lẹt đẹt làm một người vợ vô dụng.
Đến lúc đó báo chí sẽ đưa tin soi mói Lâm Phong hoặc lấy nàng ra nói để khiến Lâm Phong phân tâm, nàng không muốn chuyện đó xảy ra chút nào.
Cho nên nàng rất muốn trở nên tài giỏi, kì thi này là bước đầu tiên đánh dấu bước tiến của nàng, nàng muốn ít nhất cũng phải đạt được một điểm số khả quan chứ không phải vừa đủ đậu hoặc rớt, từ đó nàng cũng không nộp bài sớm mà xem đi xem lại rất nhiều lần đợi hết giờ mới nộp bài.
Lâm Phong ngồi ở phía sau thấy rõ từng hành động của Thanh Ngọc rất muốn ôm nàng vào lòng vỗ về chở che, hắn cảm thấy Thanh Ngọc cực kỳ đáng yêu giống hệt mấy cô nữ sinh cấp 3 đi thi lên đại học, tuy tự tin với đáp án của mình vẫn dò bài đến tận phút cuối cùng.
Rốt cuộc ba tiếng thi cử đã trôi qua, chuông báo hết giờ vừa reng lên mọi người liền lần lượt ra khỏi phòng thi, Thanh Ngọc vội vàng chạy tới nói với Lâm Phong:
-Em làm bài tạm được thôi, đề số 1 em chỉ viết được có 1 phương trình tương đối chuẩn xác, 2 phương trình còn lại do em tự nghĩ ra không biết có đúng không nữa. Đề số 2 em tính ra 466, mà ý thứ hai em chỉ viết được 25 tổ hợp có thể áp dụng. Còn anh thì sao.
Lâm Phong cười nói:
-Nếu không có gì ngoài ý muốn anh đoán chắc anh đạt được top 10, thôi không nói chuyện này nữa, anh dắt em đi chơi giải tỏa căng thẳng nha.
Thanh Ngọc nghe đến đi chơi hai mắt lóe sáng lên, chưa kịp đồng ý thì phía sau đã vọng lại vài tiếng cười nhạo:
-Haha, anh em có nghe thấy không, tên nhà quê kia nói hắn đạt được top 10 kìa.
-Cao huynh đừng cười hắn, biết đâu hắn viết bậy viết bạ mà lại vào được top 10 thì sao, haha.
-Tên này không biết tới từ đâu, bất quá trong các lớp học phổ biến về khoa học kỹ thuật của Cực Hưng thành chưa từng thấy hắn a.
-Một tên vì sĩ diện với bạn gái mà dám nói đạt top 10, không biết xấu hổ, ta phi.
Những lời kia khá chói tai nhưng Lâm Phong không có ý định cãi nhau với đám nhóc không biết trời cao đất dày này, ỷ học được tí chữ thì ra vẻ ta đây, dẫu sao hắn cũng là một nhà khoa học đỉnh cấp, cãi nhau với đám này chỉ hạ thấp bản thân hắn mà thôi.
-Mình đi thôi em, kệ tụi nó, nói gì cũng không thay đổi được thực tại.
Thanh Ngọc không thích người khác nói xấu Lâm Phong, nhưng Lâm Phong không có phản ứng gì nên nàng nghe theo lời Lâm Phong bỏ qua chuyện này.
Thấy Lâm Phong lờ mình đi, đám học sinh lại nhặng lên:
-Đồ phế vật, bị nhục mạ như vậy mà vẫn không dám lên tiếng, lại còn mặt dày nắm tay bạn gái đi hiên ngang. Cô em, hãy bỏ tên phế vật đó đi theo tụi anh đi, bảo đảm cô em sẽ được vào Cực Hưng học viện.
Nghe vậy Lâm Phong khựng lại, Thanh Ngọc thầm nghĩ "Xong, mấy tên này chọc giận Lâm Phong rồi, chỉ cần ngươi có ý đồ với người bên cạnh Lâm Phong, không cần biết ngươi là ai, kết quả của ngươi chỉ có một đó là rất thảm a".
Lâm Phong quay lại cười cười:
-Xin thỉnh giáo tên của vị này là..
-Bổn đại gia là Cao Lãnh, ngươi nhường người con gái bên cạnh ngươi cho bổn đại gia đi, bổn đại gia sẽ mở lòng từ bi mà cho ngươi làm đàn em của ta, thế nào.
Cao Lãnh không biết điều gì đang chờ mình vẫn huênh hoang tự đắc, hắn không tin một khi hắn báo tên ra tên kia còn dám không nghe theo lời hắn, phải biết rằng Cao gia có Cao Đằng là đại tướng của quân đoàn Thiết Hầu trong quân đội chống lưng, bất quá hắn không biết nhờ vào cái tên của hắn mà Lâm Phong lại có thêm một lí do để động thủ.
Trước đây ở Trọng Tố trấn Lâm Phong luôn bị một tên Cao Lãnh châm chọc vẫn chưa có cơ hội đáp trả, hiện tại mượn tên này lãnh hậu quả giùm tên Cao Lãnh kia luôn.
Lâm Phong không nổi nóng mà từ tốn nói:
-Người vừa mới nói ta là phế vật, vậy có dám đánh cược không?
Cao Lãnh một mặt vô cùng tự tin nói:
-A, ngươi nói xem ngươi muốn cược cái gì, ngươi có gì tốt để cược sao. À có, nếu ta thắng cô em bên cạnh ngươi phải phục vụ bọn ta mấy ngày rồi ta sẽ xí xóa chuyện này, ngươi thấy sao.
Đương nhiên Lâm Phong không chấp nhận tiền đặt cược này, dù biết thắng chắc Lâm Phong cũng không bao giờ lấy Thanh Ngọc ra làm tiền cược, làm như vậy là không tôn trọng Thanh Ngọc, nàng là nữ nhân của hắn chứ không phải một món hàng hóa bên cạnh hắn.
-Ta không có thói quen đặt cược người bên cạnh mình, nếu ngươi thắng thì mạng của ta là của ngươi, nhưng nếu ta thắng thì ngươi phải chặt 1 bàn tay, thế nào.
Mọi người xung quanh xôn xao cả lên, phải biết rằng nếu so sánh thì Lâm Phong gặp bất lợi, một mạng chỉ đổi một bàn tay a, không nói dù Lâm Phong có thắng chỉ sợ cũng không làm gì được Cao Lãnh, ai bảo Cao Lãnh có hậu trường vững chắc cơ chứ.
Cao Lãnh nghe ra được ý tứ không xem bản thân vào mắt của Lâm Phong liền tức giận:
-Hảo, hảo, một tên không biết sống chết, nói đi, ngươi muốn cược chuyện gì.
-Ta cược trong kì thi này không có thủ khoa, nếu có người đó cũng là ta, nếu ngươi dám theo thì đến đây lăn tay vào giấy làm chứng.
Lâm Phong vừa nói vừa lấy ra một tờ giấy trắng từ trong ngực chuẩn bị cho cuộc đổ đấu này, người khác không biết chứ Lâm Phong rất nắm chắc vụ đánh cược này, bởi hắn là một người tu võ đồng thời mắt của hắn thuộc loại dị năng nên thị lực rất tốt, không phải hắn an gian nhưng hắn đã thấy hết đáp án của người khác rồi, so sánh với chính mình còn kém quá xa.
Nghe Lâm Phong nói toàn trường ồ lên xôn xao, tên này cũng quá hung hãn đi, hắn cược như vậy chẳng khác nào chịu thua a, một cuộc thi không có thủ khoa sao, nói đùa gì vậy, lại còn nói nếu có thì thủ khoa là hắn nữa chứ, tên này không lẽ bị chọc giận nên phát điên rồi.
Thanh Ngọc ở bên cạnh cũng lo lắng cho Lâm Phong, dù biết Lâm Phong không bao giờ làm việc không có lí trí nhưng cược thế này mức độ mạo hiểm quá lớn, khả năng thắng rất thấp.
Bất quá nghe những lời này Cao Lãnh hơi chần chờ, hắn nghe trong giọng nói Lâm Phong là một cỗ bá đạo tự tin không giống với một kẻ cuồng vọng ngáo đá.
Thấy Cao Lãnh chần chờ Lâm Phong buông lời châm chọc:
-Sao hả, Cao thiếu gia cũng có lúc biết sợ cơ à, nếu không dám cược thì cút đi, sau này đừng bao giờ đứng trước mặt ta giở giọng bố đời.
-Được, cược thì cược , ta không tin ngươi có thể đạt được thủ khoa.
Cao Lãnh bị lời nói của Lâm Phong chọc giận, cộng thêm ý tứ có phần muốn rút lui trong lời Lâm Phong hắn liền cho rằng Lâm Phong chỉ đang giả vờ trấn định hù dọa mình thôi, hắn không tin một tên quê mùa lại đạt được thủ khoa.
Phải biết đề thi lần này quá khó, chính bản thân hắn được Cao gia thuê đủ gia sư về dạy riêng cũng chỉ nắm chắc chưa tới 50% số điểm, Lâm Phong là một tên quê mùa không biết ở đâu chui ra đạt được thủ khoa sao?
Thế là dưới sự chứng kiến của rất nhiều người hai bên cùng nhau lăn tay vào giấy chứng nhận cá cược, sau đó mỗi người giữ một bản đề phòng người kia chạy mất.
Cuộc cá cược giữa Lâm Phong và Cao Lãnh lan truyền rất nhanh, có thể Cao Lãnh cố tình tung tin để Lâm Phong hết đường chối cãi, bất quá Lâm Phong không quan tâm, hắn vẫn vô cùng bình thường mang theo Thanh Ngọc đi tản bộ, đi chơi đủ thứ rồi mới về nhà nghỉ Phong Trần dọn đồ chuẩn bị chuyển về nhà mới.
Đồng thời Lâm Phong không quên báo tin tức thi tốt cho cô chú Trần cùng thanh toán mười kim tệ cho lão bản, làm xong hai việc này mới gọi là hoàn thành chỉ tiêu của ngày hôm nay, à không, Lâm Phong còn muốn vui vẻ bên cạnh Thanh Ngọc cuối ngày nữa.
Ở đây không phải Lâm Phong nghiện ân ái mà hắn cảm thấy việc này rất có lợi, vừa bồi đắp tình cảm vừa giúp cơ thể Thanh Ngọc khỏe mạnh hơn tại sao lại không làm, một mũi tên trúng hai con nhạn còn không bắn là rất phí phạm.
Bất quá Thanh Ngọc vẫn lo lắng cho Lâm Phong nên không được vui vẻ trọn vẹn khi đi chơi cùng Lâm Phong, mặc kệ nghe Lâm Phong nhiều lần chắc chắn nàng vẫn không có cách nào buông bỏ lo lắng xuống được, nàng hơi oán trách Lâm Phong nói Lâm Phong sau này không được làm chuyện nguy hiểm như vậy, nếu không sau này sẽ như hôm nay cho Lâm Phong nhịn.
Từ đó Lâm Phong càng chuyển hướng "thù hận" về phía Cao Lãnh hơn, nhờ phúc Cao Lãnh mà đêm nay hắn phải ngủ một mình a.
.......................................
Trong phòng hội nghị của học viện Cực Hưng, 1 tốp khoảng 10 người mặc đồng phục của giáo viên đang ngồi họp với nhau, trước mắt họ là kết quả của một bài kiểm tra. Đây là một bài kiểm tra mà máy tính không chấm điểm chính xác được, vì có một câu trả lời không có trong dữ liệu máy tính, nhưng cũng không thể nào cho 0 điểm được vì 2 câu còn lại được điểm tuyệt đối 70đ. Một người trong đó lên tiếng:
-Theo cá nhân tôi thí sinh này căn bản là viết bậy, không thể nào mà 466 tổ hợp đều có thể thực hiện được, chỉ cần lấy ví dụ năng lượng thuộc tính Hỏa, Thủy và Vô, đây căn bản là không thể nào, ai cũng biết Hỏa và Thủy khắc nhau, Vô lại không cách nào trung hòa thuộc tính khắc chế, vậy làm sao có thể thực hiện được.
-Thầy Trần, việc mà anh cho là không thể nào có rất nhiều, nhưng trong đó có rất nhiều chuyện có thể xảy ra, anh không thể vì bản thân không làm được mà cho rằng người khác cũng không làm được.
Một người khác lại nói:
-Cô Vân nói rất đúng, theo tôi thấy thí sinh này viết cũng có lý của nó, không phải thí sinh này nhấn mạnh ở "điểm giao thoa" đó sao, nếu "điểm giao thoa" này tồn tại và chúng ta nghiên cứu ra được thì đây sẽ là phát kiến mới nhất cho ngành năng lượng a.
-Tôi đồng ý với ý kiến của cô Vân và thầy Lý, tôi cảm giác được thí sinh này không đơn giản, chưa đầy nửa tiếng mà người này đã trả lời xong toàn bộ 3 câu hỏi, đồng thời trong đó đều đạt điểm tối đa làm sao có thể viết bậy bạ được. Theo ý kiến cá nhân tôi cho rằng bài thi này hoàn toàn vượt qua 100 điểm.
-Tôi không chấp nhận ý kiến của thầy Cương, một câu trả lời chưa được xác minh đúng hay sai làm sao có thể đạt điểm tối đa, đây là khoa học kỹ thuật, cần sự chính xác tuyệt đối chứ không phải dựa vào suy đoán. Người lên tiếng là Cao Tùng, một thành viên của Cao gia.
-Hừ, tôi lại thấy thầy Cương nói rất đúng, thí sinh này không đơn giản, trong 23 phút lại có thể đếm ra 466 tổ hợp, hơn nữa phương trình hắn viết ra cùng với sự sáng tạo ở câu hỏi thứ 3 cho thấy người này sợ rằng còn có phần lí giải về năng lượng cao hơn vài người ở đây, hắn xứng đáng đạt được điểm tối đa. Lại một người lên tiếng bênh vực cho Lâm Phong.
-Được rồi, mọi người không cần bàn nữa, hiệu trưởng đã ra quyết định bài thi này không có điểm, nhưng không phải là 0 điểm mà là một ngoại lệ, do đó kỳ thi này tạm thời sẽ không có thủ khoa, chúng ta sẽ theo dõi thí sinh này trong một thời gian hắn học tại đây, nếu hắn có biểu hiện xuất sắc hội đồng sẽ gặp hắn một lần để hỏi tại sao hắn lại viết như vậy.
-Sau đó nếu hắn giải thích được chúng ta sẽ tuyên bố hắn là thủ khoa của mọi kì thi, trừ phi có người vượt qua được hắn. Tạm thời cứ để hắn phát triển để không khiến hắn phản cảm với học viện, là thiên tài hay viết bậy rất nhanh sẽ có câu trả lời.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK