• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Ân Nguyên Tân mới chầm chậm mở miệng: “Ta đã sắp xếp lại tin tức nhận được, gần như đã xác định được người đứng sau chuyện này là Quốc công lão phu nhân, có lẽ là Nguyễn Chỉ Lan lần nữa đến cầu xin bà ta, bà ta liền để một người không không có quan hệ gì với mình đứng ra gánh hết mọi chuyện, từ đó kéo phủ Quốc công ra khỏi chuyện này. Còn về chuyện ám sát Từ thái phi, Nguyễn Chỉ Lan là một nữ tử yếu đuối, không thể nào sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa như vậy, cô ta chỉ cần bảo Vương Uất Sơn đến tìm người Quốc công lão phu nhân đã sắp xếp, nhận tiền, lấy tín vật, từng bước đều có người tiếp ứng, liền có thể thuận lợi ám sát Từ thái phi. Nhưng nào biết Vương Uất Sơn không nỡ dùng châm độc, Từ thái phi mới may mắn giữ được một mạng”.

Ân Tố Tố lắc đầu, nói: “Không phải may mắn, Vương Uất Sơn nói rồi, là Từ thái phi đẩy ma ma thân cận ra. Thường nói lời của một kẻ sắp chết mới là thật, muội không nghĩ hắn nói dối”.

“Thật ra, theo kế hoạch, tên Vương Uất Sơn này chỉ là quỷ chết thay thôi, chỉ cần hắn chết, thì manh mối sẽ theo đó đứt đoạn, không cách nào điều tra tiếp nữa”. Lục Dịch nói.

Ân Tố Tố nâng ly trà bên cạnh lên, nhấp một ngụm trà nóng, đem toàn bộ sự việc sắp xếp lại lần nữa trong đầu.

Theo như lời ca ca cô nói thì là Nguyễn Chỉ Lan đến phủ Quốc công cầu xin, Quốc công lão phu nhân lại ôm hận với Từ thái phi, nhưng không thể tự mình ra tay, có điều nếu đã có người đến cầu xin, giúp một tay cũng không sao, đợi chuyện thành thì giết Vương Uất Sơn, như vậy sẽ không có ai biết tại sao tên tặc tử này lại muốn giết Từ thái phi, nói không chừng chỉ là nhìn trúng tiền tài của bà, đói ăn vụng túng làm càn.

Mọi thứ đều được sắp xếp rất tốt, biến số duy nhất chính là tên Vương Uất Sơn này là thứ ngu xuẩn, không giết được Từ thái phi, còn làm cho Thượng Thiện Viện bốc cháy, khiến chuyện này lớn ra. Vậy nên điều duy nhất hắn có thể làm đó là trốn đi, sau đó người của phủ Quốc công xử lý mọi dấu vết, Nguyễn Chỉ Lan cũng không hé nửa chữ.

Kết quả không ai ngờ được, sau khi cô đến viện tử đó, sử dụng kĩ năng phá án, tìm ra được ngọc bội và hộp phấn, mới tìm ra Nguyễn Chỉ Lan, sau đó mới biết được tin tức của Vương Uất Sơn.

【Ding! Chúc mừng kí chủ tra rõ vụ án, nhận được cơ hội nâng cấp, xin hỏi khi nào kí chủ cho phép nâng cấp?】

“Mặc Mặc, nhưng ta vẫn còn nhiều chỗ chưa nghĩ rõ, cổ trùng trong người Vương Uất Sơn là từ đâu ra, ngoài ra Hắc Yết Tử trên ngân châm kia cũng không phải loại độc bán bừa trên phố, loại độc đến từ Miêu Cương quý giá như vậy lẽ ra phải được theo dõi kĩ càng chứ, còn có mảnh giấy ta tìm được kia, trên giấy cố ý viết Thượng Thiện Viện có lẽ cũng không phải cho Vương Uất Sơn xem đâu, còn cả hắc y nhân truy sát ta….Mặc Mặc, ta vẫn luôn chưa nghĩ rõ hắc y nhân muốn truy sát ta, ai mà có năng lực mời về được ba sát thủ bậc Tông sư để giết ta, ta nghĩ qua rất nhiều người, nhưng chưa từng nghĩ đến mảnh giấy ta tìm được kia”.



【Kí chủ, nhưng hệ thống thông báo đã tra rõ án, cũng chính là nói Quốc công lão phu nhân thông qua Nguyễn Chỉ Lan tìm được Vương Uất Sơn, sau đó chuẩn bị mọi thứ, muốn ám sát Từ thái phi là sự thật.】

Ân Tố Tố tạm thời đem lo nghĩ đè xuống, để Mặc Mặc nâng cấp.

“Thật ra vẫn còn nhiều điểm nghi vấn ta vẫn chưa làm sáng tỏ được, nhưng cũng chỉ có thể đợi sau khi về kinh thành thẩm vấn Quốc công lão phu nhân, mới biết được chân tướng mọi chuyện”. Lục Dịch nói xong, từ từ đứng dậy, nhìn Ân Tố Tố một cái, trong ánh mắt kia mang quá nhiều hàm ý, nhưng Ân Tố Tố vẫn nhìn ra.

Bọn họ có nghi ngờ giống nhau, mà lý do hoài nghi là vì mảnh giấy kia.

Trên giấy có gì, trên giấy có chữ.

“Tra chữ”. Ân Tố Tố buột miệng nói ra.

Lục Dịch cười một cái, hơi gật đầu, quay đầu nhìn Ân Nguyên Tân, chắp tay nói: “Gần đây làm phiền hai người rồi, ta quyết định đêm nay về kinh thành, ngay mai liền thượng tấu. Còn về hai người, ta đề nghị hai người nên ở lại thêm một thời gian, tránh bị liên lụy”.

Ân Nguyên Tân gật đầu nói: “Chúng ta nhất định về muộn mấy ngày”.

Muội muội cậu muốn tham gia tra án, cậu tất nhiên đồng ý đưa cô đi, nhưng trong kinh thành, muội muội cậu vẫn là một vị thiên kim tiểu thư, vì để không khiến mẫu thân lo lắng, chỉ đành không dây dưa gì với mấy chuyện phá án này.

Sau khi Lục Dịch đa tạ lần nữa, liền cáo biệt với hai người, sau đó tập hợp người của Đại Lý Tự lại, đi xuyên đêm về kinh thành.

Sau khi Ân Nguyên Tân và Ân Tố Tố dùng bữa tối đơn giản, liền ai về phòng nấy nghỉ ngơi, điều tra lâu như vậy cuối cùng cũng có kết quả, tảng đá đè nặng trong lòng cũng buông xuống được rồi.

Tiểu Nha làm nóng chậu than lên, sau khi mở ra kẽ hở nhỏ bên cửa sổ rồi mới lui xuống.



Ân Tố Tố bọc mình trong chăn nằm trên giường, vẫn đang nghĩ đến chuyện mảnh giấy kia, nghĩ mãi nghĩ mãi, lại nghĩ đến chuyện của tấm kim bài. Khi đó cô đem kim bài khôi phục lại hình dáng ban đầu, hoa văn xung quanh kim bài là những đám tường vân, ở giữa là hai chữ thể, nhưng cô lại không nhận ra.

【Ding! Chúc mừng kí chủ nâng cấp hệ thống thành công, phần thưởng: một trung tâm xử lý thông tin, một nhân viên quản lý, một nhân viên xử lý thông tin, một điệp viên.】

Ân Tố Tố: “!”

“Kiểu giống như Thiên Vũ Các sao?”

【Vâng, kí chủ, nhưng chính xác hơn họ, cũng an toàn hơn nữa.】

“Nhưng chỉ có một điệp viên? Nếu như muốn nó thăm dò tin tức, sau khi phái nó đi, thì không còn ai nữa?”

【Vâng, kí chủ, nếu muốn có nhiều trợ thủ hơn, thì phải có khắc vàng*, điệp viên cần 3000 vàng.】

*Khắc vàng: tiền để mua hàng trong ứng dụng trong một trò chơi.

“Đắt thế!” Ân Tố Tố mở to hai mắt, đây là phần thưởng hay là đến đòi nợ vậy trời! Khó trách Mặc Mặc cứ bảo cô để dành tiền, nếu còn không để dành tiền thì căn bản không trả nổi phí mà.

【Kí chủ, nhân viên quản lý có tu vi ở bậc Đại tông sư, nhân viên xử lý thông tin có tu vi ở bậc Tông sư, điệp viên có tu vi ở bậc Bát đoạn. Tuy ở thế giới này có quy định Đại tông sư không được tùy tiện động thủ, nhưng Tông sư và dưới Tông sư thì không có hạn chế.】

Ân Tố Tố che miệng, sợ mình thét ra tiếng, cô đang thật sự rất hưng phấn!

Không nói đến đào tạo ra Tông sư, chỉ đào tạo ra một người luyện võ thôi đã hao tốn không ít sức lực, không phải ai cũng giống ca ca cô – là một thiên tài gì cũng biết, hầu hết mọi người đều là tiến bộ từng bước. Còn cô thì chỉ cần khắc vàng, liền có trong tay rất nhiều võ lâm cao thủ.



Đây đúng là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống mà!

Nhưng việc kiếm tiền cũng là một ải khó qua, tuy cô cũng được xem là có vốn riêng rồi, nhưng tổng số tiền cô tích góp được, ngay đến cả một điệp viên 3000 vàng cũng không mua nổi.


“Cây phát tài kia của ta đáng bao nhiêu?” Ân Tố Tố đột nhiên hỏi.


【3000 vàng, kí chủ muốn dùng sao?】


Ân Tố Tố nghĩ ngợi, nói: “Tạm thời không dùng, bây giờ ta cũng không có cơ hội và chỗ nào cân dùng đến vị trí trung tâm xử lý thông tin cả, cứ tạm thời để đó đi”.


【Vâng, kí chủ.】


“Bây giờ chúng ta cứ nhàn rỗi ở trang tử này mấy ngày, đến lúc về kinh vừa hay là lễ ủ rượu tuyết, đến lúc đó Yên Nhiên khẳng định sẽ có mặt, bây giờ ngoài chuyện mảnh giấy và kim bài vẫn chưa rõ ra, chuyện duy nhất khiến ta lo ngại chính là huyết ngọc”.


【Kí chủ muốn hỏi trực tiếp?】


“Đúng, ta giúp cô ấy bảo vệ danh tiếng, cô ấy cũng nên nói thật với ta”. Ân Tố Tố nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK