Khi…tỉnh lại, mặt trời đã phơi mông đít. Nàng chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, cả người vô lực. Song, khi nàng thấy rõ ràng tình huống trước mắt, đã hoàn toàn thanh tỉnh!
Này, này, đây là cái tình huống gì?
Nàng đang ngủ trong một gian phòng xa lạ!
Nhưng ngay sau đó, đầu cũng tự động nhớ lại.
Dường như nàng rời nhà đi ra ngoài, dường như nàng đi tìm Nhan Như Ngọc, dường như hai người đã đi quầy rượu, dường như nàng uống rất nhiều rất nhiều rượu, dường như… Phía sau không nhớ được ~ ( )~
Có phải nàng đã bị say?
Một loại dự cảm bất thường bao phủ trong lòng Xán Xán, nàng khó khăn định thần, sau đó ngắm nhìn bốn phía, nhìn qua gian phòng xa lạ, giường xa lạ, cái chăn xa lạ, cùng với các loại quần áo xa lạ xốc xếch rơi lả tả trên sàn nhà…
Nhất thời, tình thiên phích lịch!
Trong óc của nàng hiện ra chính là vô số thứ nội dung nói trong tiểu thuyết máu chó—— say rượu loạn X
Thời điểm cái từ này hiện lên, đại não Tô Xán Xán chốc lát trống không, cho đến khi tiếng nước chảy ào ào đem nàng kéo về thực tế, nàng mới phát hiện trong phòng còn có một người nữa. Trong phòng rửa tay còn có một người!
Xán Xán nhất thời khẩn trương! Ý niệm đầu tiên chính là thừa dịp người kia chưa đi ra, đi trước rồi hãy nói, vạn nhất người này đi ra ngoài, hai người vừa thấy mặt, không khỏi xấu hổ chết? Hơn nữa, vạn nhất người đi tới là một đại thúc hèn mọn thì làm sao bây giờ? Để cho Nhan Như Ngọc biết có thể chế nhạo chết nàng.
Nhưng nghĩ lại, nếu là cứ như vậy đi, chẳng phải tiện nghi cho tên trong phòng rửa tay kia rồi ư? Đây là lần đầu tiên của nàng! Lần đầu tiên a! Song, nàng rất nhanh bác bỏ ý nghĩ của mình, vạn nhất mình uống rượu say chiếm tiện nghi người ta? Nàng không biết mình uống rượu say quá, cũng không biết mình có thể mượn rượu làm càn hay không, nếu người nọ trong phòng rửa tay đi ra, khóc nói nàng là Bá Vương Ngạnh Thượng Cung làm sao bây giờ?
Nghĩ tới nghĩ lui, quyết định là trốn!
Đáng tiếc, lúc này thực hiện quyết định, đã không còn kịp rồi.
Sau khi tiếng nước chảy dừng lại, cửa phòng rửa tay xuất kỳ bất ý mở ra, sau đó, Xán Xán ngây ngẩn cả người. Chỉ thấy người trước mắt trần nửa thân người trên, vóc người đều đều không thấy một tia sẹo lồi lõm nào, bền da chắc thịt lộ ra mị lực độc hữu của phái nam, bởi vì mới từ phòng tắm đi ra ngoài, giọt nước dính trên lọn tóc đen dán mặt buông thõng, tản ra hơi thở khêu gợi.
Quả nhiên là mỹ nam a!
Bất quá rất nhanh, Xán Xán liền từ nhan sắc đó giải thoát ra, bây giờ không phải là thời điểm thưởng thức, nàng gặp vấn đề rất nghiêm trọng.
“Ngươi ngươi ngươi… Làm sao là ngươi!” Xán Xán chỉ tay vào Cao Vũ phát run, sau đó nàng nhanh chóng nhắm hai mắt lại, trong lòng mặc niệm: Tô Xán Xán, đây là mộng! Nhất định là mộng! Đây không phải là thật, tuyệt đối không phải…
Thấy Xán Xán trên giường, Cao Vũ có vài giây đồng hồ phân thần, nhưng hắn rất nhanh khôi phục thái độ bình thường, chậm rãi hướng Xán Xán đi tới, “Ngươi đã tỉnh?”
Lại thấy Xán Xán nhắm chặt mắt lại, miệng lẩm bẩm: “Đây là mộng, đây là mộng, đây là mộng…”
Nhất thời, trên mặt hắn đeo vô số hắc tuyến.
Xán Xán nhắc tới trong chốc lát, phát hiện khắp nơi không có tiếng động, len lén mở mắt ra, mong được có thể thấy gian phòng khả ái của mình, máy vi tính khả ái, cùng với thỏ rối khả ái.
Song, nàng nhìn qua cũng là khuôn mặt lớn hơn Cao Vũ, đang kỳ quái đánh giá mình.
“Tô Xán Xán, ngươi đang làm gì đó?”
“Ta…” Xán Xán muốn khóc lên, nuốt nước miếng, tội nghiệp nhìn Cao Vũ. Nàng làm sao xui xẻo như vậy a! Một đêm tình còn chưa tính, thế nhưng đối tượng là một GAY, là một GAY còn chưa tính, cái GAY này hết lần này tới lần khác là Cao Vũ! Ông trời không để cho nàng có đường sống a!
Bên này, Cao Vũ nhìn trên mặt Xán Xán biến ảo ra các loại vẻ mặt kì quái, nhất thời hiểu, xem chừng nữ nhân này lại đang suy nghĩ lung tung, cho nên liền nổi lên ý muốn trêu nàng.
“Đừng nghĩ , thật sự là ta.”
Ô…
Xán Xán tuyệt vọng nhìn Cao Vũ, người trong cuộc cũng thừa nhận, cái này xem ra là sự thật!