Hàn gia.
Nghe tin thiếu gia nhà mình đã trở về, còn mang theo tiểu kiều thê của hắn, đám người hầu từ sáng sớm đã sửa sang lại phòng ngủ, chuẩn bị điểm tâm, còn một số quà tặng nữa.
Hàn gia không phải gia tộc nổi danh, bọn họ khá khiêm tốn, lại sống ẩn dật, thành ra không có gia tộc tranh chấp hay nội bộ lục đục.
Cổng nhà họ Hàn treo đầy dãy hoa chúc mừng, treo đèn lồng đỏ cho cát lợi, hai hàng người hầu đứng xếp hàng cung nghênh thiếu gia của bọn họ, Hàn Ngọc Nhiễm và Dương Trường Miên.
“??”
Thiếu gia của bọn họ, đang kéo xe cho Dương Trường Miên? Còn đâu hình tượng lạnh lùng khó gần ngày xưa.
Một tiếng trước, Dương Trường Miên than không đi nổi, Hàn Ngọc Nhiễm liền đề xuất hai cách, một là cõng cậu, hai là bế cậu đi.
Dương Trường Miên da mặt mỏng, lần đầu tiên ra mắt người nhà nam chính mà xuất hiện kiểu đó thế nào cũng bị gán cho cái mác lẳng lơ, đê tiện ngay. Cậu từ chối ngay lập tức, có cách khác.
Hàn Ngọc Nhiễm nhìn cậu từ trong túi móc ra một chiếc xe chỉ có một bánh, hình thù kì lạ, khó hiểu: “??”
Lúc sau hắn liền biết cách dùng, chỉ có thể chịu thương chịu khó đẩy xe rùa, đưa cậu lên núi: “…”
666 kinh ngạc rớt cái cằm: [Đâu ra vậy?]
Dương Trường Miên: [Có chiếc xe chạy ngang qua tự nhiên rớt cái bịch, tao lượm.]
[…] Chắc nó tin?
0405 điên cuồng chụp ảnh: [Đẩy xe thôi mà cũng đẹp trai nữa! Nhưng mà cứ cảm thấy kì kì?]
“…” Lạ gì? Nhìn nhiều thì quen thôi.
Bọn người hầu chính là nhìn Hàn Ngọc Nhiễm dùng tư thế này đẩy xe rùa từ cổng vào trong sân, bàn tán xôn xao.
“Lâu ngày không gặp, thiếu gia thay đổi nhiều quá.”
“Còn đẩy xe giùm người khác, hiếm thấy thật.”
“Giống tư thế la hán đẩy xe bò ta thấy trong sách-”
Dương Trường Miên hạt dưa trong tay rớt đầy đất, ho sặc sụa: “…” Là cậu không trong sáng hay là do đám người hầu này nói bậy?
Hàn Ngọc Nhiễm nghe như lọt vào sương mù: “??” Xe bò thì hiểu, la hán là gì?
666: [Cổ đại mà cũng biết chơi thật, còn biết 108 tư thế lái xe vượt địa hình.]
“…” Mày cũng biết chơi lắm, chắc cũng đọc không ít sách ha.
Hàn gia mỗi nơi một tòa, đông một tòa nhà cao, tây một tòa nhà thấp. Hàn Ngọc Nhiễm đơn giản giới thiệu bố cục các nơi như nhà chính, sân nhà riêng dành cho con cháu, thao trường, thư viện, Băng Linh tháp,…
Hiện tại bọn họ đang đi tới nhà chính, nơi tiếp đãi khách, làm tiệc, thảo luận chuyện lớn.
Dương Trường Miên nhảy xuống, không thể để người nhà nam chính thấy cậu đày đọa hắn được, lỡ bọn họ đuổi cổ thì chát, Băng Châu là địa bàn của người ta, cậu nên khép nép một chút: “Huynh đi trước đi, ta bọc hậu.”
Hàn Ngọc Nhiễm nhìn cậu thu vào túi cái xe rùa, gật đầu đi trước.
Cậu ngộ ra, cười cười: “Để ta làm cho huynh một cái, vật của người phàm thôi, dễ ợt.” Nam chính cũng trẻ con thiệt.
Hàn Ngọc Nhiễm không được tự nhiên bước nhanh hơn, giấu đầu lòi đuôi làm cậu cười thành tiếng. Cười chết cậu, còn thẹn thùng.
Hắn vẫy tay, Dương Trường Miên liền biết điều mà đi song song với hắn, bước vào ngạch cửa, chính thức gặp mặt gia đình nam chính.
666: [Tôi có đọc nhiều bộ mẹ chồng nàng dâu lắm, lát tối chia sẻ kinh nghiệm cho.]
“…” Ai mướn?
0405: [Lần đầu gặp cha mẹ chồng, cưng phải thể hiện quyền lực nóc nhà ra!]
“…” Rồi để tao mất đầu à?
[Nói chứ trong tiểu thuyết có miêu tả qua, người nhà nam chính hoàn toàn trái ngược với hắn, cậu đừng lo.]
Trái ngược? Cậu nhướn mày.
Hàn Ngọc Nhiễm chấp tay vái chào cả nhà từ bối phận cao tới thấp, Dương Trường Miên cũng bắt chước làm theo.
Cậu âm thầm quan sát, ông nội Hàn điềm nhiên, cha Hàn thì uy nghiêm ra mặt, chị Hàn thì thân thiện, còn mẹ Hàn thì-
“Nhiễm Nhiễm về rồi à? Để mẹ xem coi con có ăn uống đàng hoàng không? Có bị thương ở đâu không? Có vẻ béo lên nhiều, à, chắc nịch mới đúng.”
“…”
Nhiễm Nhiễm? Xưng hô đáng yêu này mà áp dụng cho nam chính?
Dương Trường Miên có vài phút chết máy.
Hàn Ngọc Nhiễm cũng không khỏi cứng còng: “Mẫu thân, con ổn, đường đi rất thuận lợi.” Béo? Lát về phòng hắn đo lại.
Mẹ Hàn xoay xong con trai, quay Dương Trường Miên, sờ sờ từ trên xuống dưới: “Con là Trường Miên đúng không? Thanh tú khả ái, rất thích hợp làm con dâu ta. Da mặt đẹp quá nha, con xài mỹ phẩm gì vậy?”
Dương Trường Miên đứng hình, đưa mắt nhìn nam chính cầu cứu: “…” Sức mạnh của người phụ nữ quyền lực nhất nhà là đây sao?
Hàn Ngọc Nhiễm làm như không thấy, đi tìm chỗ trống ngồi xuống. Trông chờ vào hắn cứu vớt, chi bằng để mẹ hắn tự giải thoát.
“…” Xe rùa không có!
Nghe tin thiếu gia nhà mình đã trở về, còn mang theo tiểu kiều thê của hắn, đám người hầu từ sáng sớm đã sửa sang lại phòng ngủ, chuẩn bị điểm tâm, còn một số quà tặng nữa.
Hàn gia không phải gia tộc nổi danh, bọn họ khá khiêm tốn, lại sống ẩn dật, thành ra không có gia tộc tranh chấp hay nội bộ lục đục.
Cổng nhà họ Hàn treo đầy dãy hoa chúc mừng, treo đèn lồng đỏ cho cát lợi, hai hàng người hầu đứng xếp hàng cung nghênh thiếu gia của bọn họ, Hàn Ngọc Nhiễm và Dương Trường Miên.
“??”
Thiếu gia của bọn họ, đang kéo xe cho Dương Trường Miên? Còn đâu hình tượng lạnh lùng khó gần ngày xưa.
Một tiếng trước, Dương Trường Miên than không đi nổi, Hàn Ngọc Nhiễm liền đề xuất hai cách, một là cõng cậu, hai là bế cậu đi.
Dương Trường Miên da mặt mỏng, lần đầu tiên ra mắt người nhà nam chính mà xuất hiện kiểu đó thế nào cũng bị gán cho cái mác lẳng lơ, đê tiện ngay. Cậu từ chối ngay lập tức, có cách khác.
Hàn Ngọc Nhiễm nhìn cậu từ trong túi móc ra một chiếc xe chỉ có một bánh, hình thù kì lạ, khó hiểu: “??”
Lúc sau hắn liền biết cách dùng, chỉ có thể chịu thương chịu khó đẩy xe rùa, đưa cậu lên núi: “…”
666 kinh ngạc rớt cái cằm: [Đâu ra vậy?]
Dương Trường Miên: [Có chiếc xe chạy ngang qua tự nhiên rớt cái bịch, tao lượm.]
[…] Chắc nó tin?
0405 điên cuồng chụp ảnh: [Đẩy xe thôi mà cũng đẹp trai nữa! Nhưng mà cứ cảm thấy kì kì?]
“…” Lạ gì? Nhìn nhiều thì quen thôi.
Bọn người hầu chính là nhìn Hàn Ngọc Nhiễm dùng tư thế này đẩy xe rùa từ cổng vào trong sân, bàn tán xôn xao.
“Lâu ngày không gặp, thiếu gia thay đổi nhiều quá.”
“Còn đẩy xe giùm người khác, hiếm thấy thật.”
“Giống tư thế la hán đẩy xe bò ta thấy trong sách-”
Dương Trường Miên hạt dưa trong tay rớt đầy đất, ho sặc sụa: “…” Là cậu không trong sáng hay là do đám người hầu này nói bậy?
Hàn Ngọc Nhiễm nghe như lọt vào sương mù: “??” Xe bò thì hiểu, la hán là gì?
666: [Cổ đại mà cũng biết chơi thật, còn biết 108 tư thế lái xe vượt địa hình.]
“…” Mày cũng biết chơi lắm, chắc cũng đọc không ít sách ha.
Hàn gia mỗi nơi một tòa, đông một tòa nhà cao, tây một tòa nhà thấp. Hàn Ngọc Nhiễm đơn giản giới thiệu bố cục các nơi như nhà chính, sân nhà riêng dành cho con cháu, thao trường, thư viện, Băng Linh tháp,…
Hiện tại bọn họ đang đi tới nhà chính, nơi tiếp đãi khách, làm tiệc, thảo luận chuyện lớn.
Dương Trường Miên nhảy xuống, không thể để người nhà nam chính thấy cậu đày đọa hắn được, lỡ bọn họ đuổi cổ thì chát, Băng Châu là địa bàn của người ta, cậu nên khép nép một chút: “Huynh đi trước đi, ta bọc hậu.”
Hàn Ngọc Nhiễm nhìn cậu thu vào túi cái xe rùa, gật đầu đi trước.
Cậu ngộ ra, cười cười: “Để ta làm cho huynh một cái, vật của người phàm thôi, dễ ợt.” Nam chính cũng trẻ con thiệt.
Hàn Ngọc Nhiễm không được tự nhiên bước nhanh hơn, giấu đầu lòi đuôi làm cậu cười thành tiếng. Cười chết cậu, còn thẹn thùng.
Hắn vẫy tay, Dương Trường Miên liền biết điều mà đi song song với hắn, bước vào ngạch cửa, chính thức gặp mặt gia đình nam chính.
666: [Tôi có đọc nhiều bộ mẹ chồng nàng dâu lắm, lát tối chia sẻ kinh nghiệm cho.]
“…” Ai mướn?
0405: [Lần đầu gặp cha mẹ chồng, cưng phải thể hiện quyền lực nóc nhà ra!]
“…” Rồi để tao mất đầu à?
[Nói chứ trong tiểu thuyết có miêu tả qua, người nhà nam chính hoàn toàn trái ngược với hắn, cậu đừng lo.]
Trái ngược? Cậu nhướn mày.
Hàn Ngọc Nhiễm chấp tay vái chào cả nhà từ bối phận cao tới thấp, Dương Trường Miên cũng bắt chước làm theo.
Cậu âm thầm quan sát, ông nội Hàn điềm nhiên, cha Hàn thì uy nghiêm ra mặt, chị Hàn thì thân thiện, còn mẹ Hàn thì-
“Nhiễm Nhiễm về rồi à? Để mẹ xem coi con có ăn uống đàng hoàng không? Có bị thương ở đâu không? Có vẻ béo lên nhiều, à, chắc nịch mới đúng.”
“…”
Nhiễm Nhiễm? Xưng hô đáng yêu này mà áp dụng cho nam chính?
Dương Trường Miên có vài phút chết máy.
Hàn Ngọc Nhiễm cũng không khỏi cứng còng: “Mẫu thân, con ổn, đường đi rất thuận lợi.” Béo? Lát về phòng hắn đo lại.
Mẹ Hàn xoay xong con trai, quay Dương Trường Miên, sờ sờ từ trên xuống dưới: “Con là Trường Miên đúng không? Thanh tú khả ái, rất thích hợp làm con dâu ta. Da mặt đẹp quá nha, con xài mỹ phẩm gì vậy?”
Dương Trường Miên đứng hình, đưa mắt nhìn nam chính cầu cứu: “…” Sức mạnh của người phụ nữ quyền lực nhất nhà là đây sao?
Hàn Ngọc Nhiễm làm như không thấy, đi tìm chỗ trống ngồi xuống. Trông chờ vào hắn cứu vớt, chi bằng để mẹ hắn tự giải thoát.
“…” Xe rùa không có!