Nhìn thấy cái mai rùa trong tay tiền bối tóc xanh, Tống Thư Hàng cảm thấy lòng mình như một thảo nguyên rộng mênh mông yên tĩnh nhưng lại bị một đàn Đà Mã giày xéo một cách vô tình.
Kiểu xem bói này… cộng thêm ngoại hình chưa từng thấy bao giờ, lại còn quen biết hắn. Người thỏa mãn những điều kiện này hình như chỉ có Đồng Quái Tiên Sư thôi nhỉ?
Nhưng không phải Đồng Quái Tiên Sư bị mấy vị tiền bối Diệt Phượng Công Tử, Thông Huyền đại sư, Cổ Hà Quan Chân Quân treo lên đánh rồi sao?
Chẳng lẽ là mấy bị tiền bối Diệt Phượng Công Tử thả hắn ra sao?
Hay nói đúng hơn, lúc đó Bắc Hà tiền bối đã đoán sai rồi. Người bị mấy vị tiền bối Diệt Phượng Công Tử, Thông Huyền Đại Sư treo lên đánh chỉ là một con rối của Đồng Quái Tiên Sư thôi ư? Bản thể của Đồng Quái Tiên Sư ẩn nấp bên trong sơn trang nghỉ dưỡng, yên lặng theo dõi biến động chăng?
Trong lúc hắn đang suy tư thì vị mỹ nữ tiền bối tóc xanh lắc mai rùa, tay còn lại thì bấm đốt ngón tay. Sau khi lắc năm lần, mỹ nữ tiền bối tóc xanh lật úp mai rùa lại, có ba đồng tiền từ trong rơi ra.
Thứ tự sắp xếp của các đồng tiền rất hỗn loạn… Tống Thư Hàng không học bói quẻ nên không hiểu là quẻ hung hay quẻ cát.
Vì thế hắn chỉ có thể nhìn chăm chú vào gương mặt của nữ tiền bối tóc xanh này, từ biểu cảm trên gương mặt của cô ấy, hắn phán đoán kết quả của quẻ tượng này rốt cuộc là tốt hay xấu.
Nữ tiền bối tóc xanh nhìn chằm chằm quẻ tượng hồi lâu, nhíu mày trầm tư. Cô ấy không trả lời ngay là quẻ hung hay cát mà lại hỏi:
- Thư Hàng tiểu hữu, linh quỷ của ngươi xảy ra chuyện ngoài ý muốn vào lúc nào thế?
- Từ đêm ngày mùng 9 tháng 8 cho đến rạng sáng ngày hôm sau.
Tống Thư Hàng đáp.
Nữ tiền bối tóc xanh gật đầu, tiếp tục bấm đốt ngón tay tính toán. Càng tính thì cô ấy càng nhíu mày chặt hơn.
Cô lại hỏi:
- Có phải Linh quỷ của ngươi từng bị trọng thương không?
“Trọng thương ư?” Tống Thư Hàng nghĩ đến cảnh tượng thư sinh trong suốt khống chế linh quỷ, quyết đấu một trận cuối cùng với kiếp tiên của thế giới Cửu U. Cuối cùng kiếp tiên của thế giới Cửu U bạo phát, linh quỷ của hắn đích thực đã bị thương.
Vì thế Tống Thư Hàng gật đầu.
Nữ tiền bối tóc xanh gật đầu rồi tiếp tục bấm đốt ngón tay.
- Có kết quả rồi à? Tiền bối?
Tống Thư Hàng có hơi khẩn trương. Nếu như vị nữ tiền bối tóc xanh này thật sự là Đồng Quái Tiên Sư thì hắn phải hy vọng quẻ tượng này là quẻ hạ hạ!
Xét từ một ý nào đó, quẻ bói của Đồng Quái Tiên Sư vẫn rất chuẩn xác nhưng mà đấy là xem ngược lại nhé!
Đương nhiên, không phải quẻ nào cũng xem ngược lại, ví dụ như mấy quẻ như “trong tai có cát, trong cát có nạn”, hoặc là mấy quẻ ngắm hoa trong sương và một số quẻ tượng đặc biệt khác.
Nữ tiền bối tóc xanh nói với vẻ bất mãn:
- Thiệt to rồi, quẻ tượng này thoạt nhìn thì đơn giản nhưng càng tính thì càng thấy nó liên quan đến rất nhiều nhân quả, tính toán vô cùng phức tạp.
- Ha ha ha.
Tống Thư Hàng xấu hổ cười.
Nữ tiền bối tóc xanh hỏi:
- Vấn đề cuối cùng, có phải linh quỷ của ngươi đã từng biến dị không?
Tống Thư Hàng gật đầu:
- Đúng thế.
Quẻ thuật của nữ tiền bối tóc xanh này lợi hại thật đấy, cô ấy thật sự là Đồng Quái Tiên Sư sao?
- Cũng gần được rồi.
Lông mày nhíu chặt của nữ tiền bối tóc xanh cuối cùng cũng giãn ra.
- Tiền bối, kết quả thế nào?
Tống Thư Hàng có hơi khẩn trương, hỏi.
- Nhìn từ mặt quẻ thì quẻ này không được coi là tốt.
Tiền bối tóc xanh giải thích:
- Dùng quẻ thuật độc môn của ta để phân tích, quẻ này rất hung hiểm, có nhiều kiếp nạn, bất cẩn chút thôi là sẽ rơi vào kết cục bị hủy diệt. Tình cảnh hiện tại của linh quỷ không được tốt.
Tống Thư Hàng nghe đến đó thì lòng thắt lại.
- Được rồi, ta đã tính quẻ này cho ngươi, hai chúng ta coi như hết nợ nhé. Ngủ ngon nhé, Thư Hàng tiểu hữu.
Nữ tiền bối tóc xanh nhặt tiền đồng và mai rùa dưới đất lên cất đi, cô ấy giơ tay lên hất mái tóc xanh dài ra sau đầu rồi phất tay với Tống Thư Hàng.
Lúc này, Tống Thư Hàng vội vàng nói:
- Khoan đã, tiền bối, ngươi có thể tính thêm hai quẻ nữa không.
- Đương nhiên là được rồi nhưng hai quẻ tiếp theo không thể miễn phí được. Ta phải lấy tiền bói quẻ.
Sau khi nữ tiền bối tóc xanh nghe thấy Tống Thư Hàng còn muốn bói tiếp hai quẻ thì mặt mày hớn hở ngay.
Cứ như là bà chủ lâu rồi không khai trương tiệm, đột nhiên gặp được một khách sộp vậy.
Tống Thư Hàng hỏi:
- Tiền bối, phí bốc quẻ của ngươi tính thế nào.
- Ừm, để ta nghĩ đã… Ta nghe nói, ngươi có “Long Ma dược tề” có thể khiến cho người ta kết kén đúng không? Hai quẻ đổi nửa liều “Long Ma dược tề”!
Tiền bối tóc xanh cười hì hì đáp.
- Đắt quá!
Tống Thư Hàng đáp lại không hề do dự, nửa liều “Long Ma dược tề” có thể đổi được ba gốc “Đao Ý Thông Huyền” của Bạch Hạc Chân Quân, một phần tư liều “Long Ma dược tề” có thể đổi được đao pháp tam phẩm “Phong Phong đao” của Tuyết Lang Động Chủ rồi.
- Không đắt, hoàn toàn không đắt đâu! Ngươi nên biết là, bình thường một quẻ của ta có giá trị bằng cả bản thân và gia đình của một tu sĩ tứ phẩm bình thường đấy. Hai quẻ của ta đổi lấy nửa liều “Long Ma dược tề” là ngươi lời to đấy.
Nữ tiền bối tóc xanh nói bằng giọng kiêu ngạo:
- Muốn đổi thì giao dịch, không đổi thì ta té đây. Ta chỉ muốn lấy “Long Ma dược tề” về chơi thôi, không có cũng chẳng sao.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Tống Thư Hàng nói:
- Một phần tư liều đổi hai quẻ, sau đó tiền bối phải trả lời ta một câu hỏi nữa, thế được không? Hai quẻ mà ta muốn bói cũng chẳng phải chuyện quan trọng gì. Nếu như tiền bối không đồng ý thì ta đây không tính nữa.
- Câu hỏi gì?
Tiền bối tóc xanh với vẻ đầy cảnh giác.
- Chỉ là một câu hỏi bình thường thôi, tiền bối chỉ cần gật đầu hoặc lắc đầu là được.
Tống Thư Hàng nói.
Nữ tiền bối suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói:
- Được, thành giao, ngươi muốn tính cái gì?
- Linh Điệp đảo Vũ Nhu Tử và Thiên Hà Tô thị A Thập Lục đều chuẩn bị độ thiên kiếp tứ phẩm, ta muốn nhờ tiền bối tính thử tỉ lệ thành công của hai lần độ kiếp này.
Kỳ thật, Vũ Nhu Tử không cần hắn phải lo… Có Linh Điệp Tôn Giả ở đó, tỉ lệ cô ấy độ kiếp thất bại là rất thấp nhưng Tô thị A Thập Lục đã từng thất bại một lần rồi, Tống Thư Hàng khá lo lắng cho cô ấy.
- Ngươi muốn tính hai quẻ này á?
Hai mắt của nữ tiền bối híp lại, mỉm cười quyến rũ.
Tống Thư Hàng gật đầu đáp:
- Đúng thế, chính là hai quẻ này.
- Chắc không?
Nữ tiền bối tóc xanh hỏi lại lần nữa.
- Chắc chắn!
Tống Thư Hàng gật đầu trả lời.
- Được, vậy ta nói cho ngươi quẻ tượng nhé… Quẻ tượng của Linh Điệp đảo Vũ Nhu Tử và Tô thị A Thập Lục đều là điềm đại hung.
Nữ tiền bối tóc xanh vô cùng đắc ý:
- Được rồi, ta nói kết quả quẻ tượng cho ngươi rồi đấy.
- Nhưng tiền bối không hề bốc quẻ mà… Khoan đã, chẳng lẽ…?
Tống Thư Hàng lập tức nghĩ ra nguyên nhân. Đã có người tìm nữ tiền bối tóc xanh này để tính hai quẻ đó rồi sao?
Hoặc là, lúc vị tiền bối này nhàm chán không có việc gì làm thì đã bốc quẻ cho Vũ Nhu Tử và Tô thị A Thập Lục chăng?
- Ha ha ha ha, xem ra ngươi nghĩ ra rồi.
Nữ tiền bối cười nói.
Tống Thư Hàng cười khổ gật đầu.
Đồng thời, hắn cũng có thể xác định vị tiền bối tóc xanh trước mặt này chắc chắn chính là Đồng Quái Tiên Sư!
- Kế tiếp đến lượt ngươi đặt câu hỏi rồi đấy. Hỏi đi, ngươi muốn hỏi gì.
Tống Thư Hàng vốn muốn hỏi “Ngươi là Đồng Quái Tiên Sư đúng không?”
Nhưng bây giờ đã không cần hỏi nữa rồi.
Hắn nghĩ ra một câu hỏi mới.
- Đồng Quái tiền bối, lần này ngươi giao dịch với ai thế? Cũng là tiền bối trong nhóm Cửu Châu số một sao?
Tống Thư Hàng dò hỏi.
Nữ tiền bối tóc xanh cười hì hì, sau đó cô ấy gật đầu đầy đắc ý.
- Được rồi, giao dịch đã hoàn thành, ta nhận một phần tư liều “Long Ma dược tề” nhé.
Nữ tiền bối giơ tay ra, nói.
Tống Thư Hàng cười khổ, lấy Long Ma dược tề từ trong “túi thu nhỏ một tấc” ra, rót một phần tư liều cho Đồng Quái Tiên Sư.
Tiền bối tóc xanh cầm lấy Long Ma dược tề, cô ấy nhìn bộ dạng cười khổ của Tống Thư Hàng thì cười khà khà:
- Thôi vậy, ta không chiếm lợi của ngươi đâu, ta lại bói một quẻ miễn phí cho ngươi vậy.
Tống Thư Hàng cười nói:
- Tiền bối nói thật chứ?
Tiền bối tóc xanh lấy ra một tờ giấy trắng và bút từ trong váy rồi đưa cho Tống Thư Hàng:
- Ngươi tùy ý vẽ tám đường lên đây đi, ngang dọc, giao nhau gì tùy ngươi. Muốn vẽ thế nào thì vẽ thế đó nhưng chỉ được vẽ tám đường, không thể vẽ nhiều hơn.
- Được.
Tống Thư Hàng cầm lấy bút và giấy, nhanh chóng vẽ tám đường thẳng trên giấy, hắn nói:
- Tiền bối, lần này ta muốn tính…
- Khoan đã, lần này không tính cho người khác, tính vận số tương lai của ngươi thôi.
Nữ tiền bối tóc xanh vuốt nhẹ mái tóc của mình, cô cầm lấy tờ giấy trắng rồi bấm đốt ngón tay tính toán.
Một lúc sau, cô mỉm cười hài lòng:
- Hôm nay cuối cùng cũng có một quẻ cát rồi, Thư Hàng tiểu hữu, trong mấy ngày tới ngươi sẽ gặp may một lần, nhất định phải nắm cho chắc đấy.
Tống Thư Hàng nghe thế thì trợn to hai mắt lên!
Nữ tiền bối tóc xanh cười ha ha, cất giấy bút đi rồi lại vẫy tay với Tống Thư Hàng:
- Thư Hàng tiểu hữu ngủ ngon nhé. Chúc ngươi có giấc mơ đẹp.
Cô ấy dứt lời thì cơ thể lóe lên, bay lên không trung rồi biến mất.
…
Tống Thư Hàng vẫn đứng nguyên tại chỗ. Hắn sẽ gặp may một lần ư?
Nhưng chỉ cần nghĩ đến người bói quẻ là Đồng Quái tiền bối thì hắn hoàn toàn không vui lên nổi. Ngược lại với “vận may” là “vận xui” đấy.
May mà chỉ có “vận xui” một lần thôi.
Mấy ngày tới phải cẩn thận một chút… Lúc qua đường không chỉ phải nhìn đèn đỏ mà còn phải xem ở đằng xa có con xe nào chạy với tốc độ siêu nhanh không hãm lại được không.
Đi đường cũng phải chú ý dưới mặt đất và không trung, nói không chừng dưới đất sẽ xuất hiện cạm bẫy, trên trời sẽ có thiên thạch gì đó rơi xuống thì sao.
Thở dài một hơi nặng nề… Đầu óc Tống Thư Hàng lại suy tư về những quẻ bói khác lúc nãy.
Nếu như xem ngược quẻ bói “vô cùng hung hiểm, gặp nhiều kiếp nạn, chỉ cần sơ ý chút thôi sẽ rơi vào kết cục hủy diệt” của linh quỷ thì là tạm thời linh quỷ không gặp quá nhiều nguy hiểm đúng không?
Còn quẻ bói “điềm đại hung” của Vũ Nhu Tử và Tô thị A Thập Lục, càng là điềm hung thì ngược lại càng may mắn. Lần này chắc là Vũ Nhu Tử và Tô thị A Thập Lục sẽ độ qua thiên kiếp, tấn thăng lên tứ phẩm.
- Tất cả mọi người đều bình an, đây cũng coi như là tin tốt.
…
Sau đó, Tống Thư Hàng nhanh chóng trở về phòng mình.
Tính thời gian thì Bạch Tôn Giả, Diệt Phượng Công Tử, Bạch Hạc Chân Quân và Tuyết Lang Động Chủ cũng sắp phá kén chui ra rồi nhỉ?
Cũng không biết sau khi chui ra khỏi kén Bạch Tôn Giả sẽ có hình dáng thế nào?
Chắc sẽ không biến thành Bạch cơ bắp như lời Ngư Kiều Kiều chứ.