Tống Thư Hàng ngầm hiểu là Dược sư đang muốn giúp mình. Người muốn đoạt linh quỷ của hắn rất có thể đã đạt thực lực chân sư nhị phẩm trở lên.
- Cái này có được coi là pháp bảo không? - Tống Thư Hàng hỏi.
- Pháp bảo quái gì, chẳng qua là lựu đạn khói có lực tấn công sinh hóa thôi. Ta đặt cho nó cái tên là Ác Xú Hoàn! - Dược sư dương dương tự đắc nói.
Cái tên này thật đậm đà phong cách “Kim Cương Căn bản Quyền Pháp” mà.
- … - Tống Thư Hàng cầm viên ác xú hoàn: - Tôi có thể đổi tên cho nó được không? Tiền bối.
- Sửa gì mà sửa, ghét thì trả lại cho ta! - Dược sư bất mãn nói.
Tống Thư Hàng nhanh chóng cất đi:
- Ha ha, thực ra tên là ác xú hoàn là chuẩn nhất rồi. Hơn nữa thứ mà tiền bối đưa, nhất định là tôi phải nhận chứ. Đây là phép lịch sự, đúng, chính là lịch sự đó!
- Cho ngươi một phần thối thể dịch nữa này, là tâm ý của ta đấy, không được từ chối.
Dược sư dùng một phần nhỏ thối thể dịch luyện thành công lần này để làm thực nghiệm, phần còn lại ném cho Tống Thư Hàng.
Thời gian của Tống Thư Hàng hữu hạn, mỗi ngày sau khi giúp Dược Sư luyện dược thì chẳng còn thời gian luyện thối thể dịch cho mình. Mà hắn đang ở thời kì Cơ Bản quan trọng, nhu cầu với thối thể dịch rất cao.
- Cảm ơn tiền bối - Tống Thư Hàng không từ chối, hắn cần thật sự, không phải vờ vịt từ chối làm gì.
Song ân tình của Dược Sư thì phải ghi nhớ thật kĩ trong lòng mới được.
Buổi chiều học hai môn, lúc học xong đã là bốn giờ đúng.
Ba bạn cùng phòng cuối cùng cũng không bỏ tiết buổi chiều.
- Ợ - Cao Mỗ Mỗ đau khổ ấn dạ dày, ợ một cái khó chịu, ảnh hưởng của cơn say đến tận bây giờ vẫn chưa tan hết. - Cuối cùng cũng tan, ba tiết này học mà như muốn chết đến nơi rồi ấy.
Bạn gái hắn Nha Y đau lòng ấn huyệt thái dương cho hắn, đồng thời còn dùng đôi mắt to tròn dễ thương “hung dữ” lườm Thổ Ba và Thư Hàng chằm chằm. Cô nàng đã moi ra hai tên bạn cùng phòng bất lương chuốc say Cao Mỗ Mỗ hôm qua từ miệng của Lý Dương Đức rồi.
Thằng cha Dương Đức này là chuyên gia bán đứng đồng đội. Bất luận là ngoài hiện thực hay trong game đều chuyên môn phụ trách bán đứng đồng đội.
- Ờm…tự nhiên tao nhớ ra có cái phải mua, tối nay không cần chờ tao đâu nhé! - Thổ Ba thật sự không chịu nổi ánh mắt u oán của Nha Y, bại trận, bèn thi triển “Mua đồ độn pháp” bỏ trốn mất dạng.
Tống Thư Hàng nhanh trí nối gót theo sau:
- Đột nhiên tao nhớ ra mai phải tham gia thi chạy dài 5000m, tao đi ra sân vận động tập luyện đây, tối nay chúng mày cũng không phải chờ tao đâu!
Lời hắn nói nửa thật nửa giả, đi luyện tập là thật, luyện chạy bộ là giả.
Lúc này khí huyết trong cơ thể hắn đã khôi phục như ban đầu, có thể tiếp tục tu luyện “Kim cương căn bản quyền pháp”, cho nên định đến trường tìm một nơi yên lặng để tu luyện.
Lần đầu tiên tu luyện khiến cho thân thể hắn xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, lần thứ hai tu luyện có thể khiến cho thể chất nâng cao một bậc không?
Lần này Tống Thư Hàng đổi địa điểm tu luyện. Hắn đi tới một tòa nhà bỏ hoang ở khu giảng đường số 3 trong trường.
Tòa nhà này được xây dựng từ 10 năm trước, vốn để làm nhà thực nghiệm cho nghiên cứu sinh. Thế nhưng năm ngoái tòa nhà thực nghiệm xảy ra hỏa hoạn, tuy không có nhân viên thương vong nhưng sau khi lửa tắt thì cả tòa nhà trở nên không an toàn nên bị bỏ hoang. Tới nay kế hoạch xây lại còn chưa được thông qua, tạm thời không ai sẽ tới nơi này.
Đây là một trong số những nơi thích hợp tu luyện mà Tống Thư Hàng tra được trên internet trường.
- Vị trí không tồi, dường như không có mùi ẩm mốc, trước khi nó được xây lại chắc có thể dùng làm địa điểm tu luyện cố định ở trường được.- Tống Thư Hàng rất vừa ý với nơi này.
Nhắm mắt lại, đầu tiên Tống Thư Hàng hồi tưởng mười tám chiêu thức của “Kim cương căn bản quyền pháp” trong đầu một lần, sau đó lấy chai thối thể dịch bản đơn giản hóa trong túi sách ra, uống vào.
Rồi lẳng lặng chờ đợi dược lực tản ra, bùng nổ trong cơ thể.
- Được rồi! - Tống Thư Hàng mở to mắt, bắt đầu luyện thức mở đầu của quyền pháp căn bản.
- Lấy mắt làm chủ, động tĩnh ở eo… thân như cung, chân phát kình…, quyền động như núi lở.
Miệng thì thào niệm quyền kinh khẩu quyết, từng thức quyền pháp trụ cột nhất nhất được thi triển ra.
Bên tai, âm thanh như Hoàng Lã đại chung lại vang lên, linh lực trong trời đất bị quyền kinh khẩu quyết điều động, tụ tập về phía hắn. Linh lực áp bách trên người hắn, quấn quanh nắm đấm của hắn, rèn luyện cho thân thể hắn.
Dưới tác dụng của linh lực, sau khi đánh ra mỗi một quyền thì thân thể dường như đã đánh đến hàng ngàn vạn quyền.
Cơ thể nhanh chóng nóng lên, khí huyết dâng lên, tích tụ lại, so với lần đầu tiên tập luyện thì lần này khí huyết dâng lên nhanh hơn hẳn.
Mồ hôi đổ như mưa, lại thỏa mãn vô cùng.
Mà lúc này đây khi Tống Thư Hàng thi triển quyền pháp căn bản thì không hề một mực theo đuổi cứng rắn mạnh mẽ nữa. Hắn làm giống vị quyền pháp tông sư mặt mũi mơ hồ trong “Ảo giác không gian”, vừa cương vừa nhu, quyền chiêu bách biến.
Linh lực quấn quanh người Thư Hàng, theo từng đường quyền của hắn sẽ có một chút ít linh lực tản ra xung quanh.
Mùi ẩm mốc trong không khí nhanh chóng rút đi. Dưới ảnh hưởng của linh lực, không khí trở nên tươi mát trong lành như khí trời buổi sớm.
Núi không cần cao, có tiên ắt linh. Khi tu sĩ tu luyện khơi gợi lên linh khí thiên địa, ngày này qua ngày khác, nó sẽ dần dần dung nhập nơi tu luyện, khiến cho nơi ấy ngập tràn linh khí.
Di chuyển, quay vòng, quyền như lưu tinh, mười tám chiêu quyền pháp nhanh chóng được thi triển xong xuôi.
Ngay sau đó, huyết khí trong cơ thể Tống Thư Hàng tràn ra, cả người biến thành màu đỏ sẫm.
- Hoàn thành? - Ngay cả hắn cũng có chút khó tin.
Rõ ràng hôm qua khi tu luyện "Kim cương căn bản quyền pháp", hắn bị tra tấn đến chết đi sống lại, mấy lần tưởng như không thể cầm cự tiếp được.
Ấy vậy mà hôm nay thi triển quyền pháp thì ngoài chút cảm giác đau mỏi ra, hắn lại có thể thi triển hoàn thành trọn bộ một cách thuận lợi đến không ngờ.
Là vì đã thi triển thuận lợi một lần nên thân thể thích ứng với "Kim cương căn bản quyền pháp" rồi sao?
Hay là tố chất thân thể hắn chỉ qua một đêm đã tăng cường lên nhiều đến vậy?
Nhưng thời điểm hiện tại không phải là lúc để suy xét những điều đó.
Nhân cơ hội khí huyết còn đang sôi trào trong cơ thể, Thư Hàng tranh thủ thời gian vận chuyển "Chân ngã minh tưởng kinh", lấy tinh thần lực dẫn đường, dẫn khí huyết tràn đầy cả người đi vào lưu trữ trong tâm khiếu.
Đây đã là tia khí huyết thứ hai trong tâm khiếu hắn.
Làm xong hết thảy những việc ấy, Tống Thư Hàng đặt mông ngồi phịch xuống đất, thở hồng hộc, hắn vẫn không thể khống chế "Chân ngã minh tưởng kinh" hấp thu khí huyết một cách hoàn hảo, thế nhưng so với tình trạng không nhúc nhích nổi một ngón tay lần trước thì lần này đã tốt hơn nhiều.
Nghỉ ngơi ước chừng bốn năm phút, thể lực của Tống Thư Hàng đã khôi phục như lúc đầu.
Nhẹ nhàng nắm chặt nắm tay, cảm giác được sức mạnh đang không ngừng tuôn trào cuồn cuộn, Tống Thư Hàng có ảo giác mình có thể lấp bể dời non.
Thư Hàng đưa mắt nhìn bốn phía, sau đó bước chân hơi dịch, một bộ "Kim cương căn bản quyền pháp" thi triển tự nhiên, chỉ hai bước đã đến gần bức tường cách gần mình nhất.
Quyền phải đánh thẳng ra, không mang theo linh khí thiên địa, chỉ là một quyền bình thường.
Ầm!
Bức tường cứng chắc bị đánh thủng một lỗ to.
Tống Thư Hàng nhìn nắm tay của chính mình, trừ một chút vôi tường thì nó chẳng hề thương tổn mảy may. Quyền pháp Cơ Bản là tăng cường toàn diện cho cơ thể, không chỉ là sức mạnh mà cường độ toàn thân đều được cải thiện.
Biến hóa này vượt xa tưởng tượng của Tống Thư Hàng…chỉ hai lần tu luyện mà thôi, thân thể đã được cường hóa đến mức này rồi!
Thư hàng lại đứng thế ra quyền, lần này hắn vận dụng pháp môn xuất quyền của "Kim cương căn bản quyền pháp", nện một đấm lên vách tường.
ẦM!
Bức tường bị một quyền xuyên thủng, nhưng sức mạnh còn ngưng tụ lại đó không tan, chỉ để lại trên tường một cái lỗ to bằng nắm đấm. Tuy diện tích phá hủy nhỏ đi nhưng mức độ tổn hại lại tăng lên đến mấy chục lần!
Tống Thư Hàng nhất thời hứng khởi, không ngừng vung quyền phá hoại tòa giảng đường bỏ hoang đáng thương. Hắn không ngừng thử từng phương pháp xuất lực trong quyền pháp căn bản, lúc dùng trọng quyền, lúc dùng nhu chưởng, cách ra chiêu của mười tám thức quyền pháp đều bị hắn lấy ra thử một lần.
Trong tòa giảng đường bỏ hoang bụi bay mù mịt.
Đây chính là kĩ năng tay trần phá tường trong truyền thuyết, kĩ năng này được up level thì chính là tay trần đánh robot ngoài hành tinh!
Một hồi lâu sau Tống Thư Hàng mới cảm thấy mĩ mãn, nhìn bức tường gồ ghề lồi lõm của giảng đường, hắn xoa cằm:
- Quả nhiên mình rất có thiên phú luyện công phu dỡ nhà mà.
Bây giờ trong mắt người bình thường, hắn đã có thể xem như là cao thủ võ lâm rồi nhỉ?
Mà hắn mới luyện quyền pháp Cơ Bản có hai lần thôi đấy.
Không biết sau khi hoàn thành Cơ Bản rồi còn mạnh đến đâu?
Cũng không biết tâm khiếu cần có bao nhiêu khí huyết mới có thể làm đầy nữa?
- Nếu có thể tăng cường tố chất thân thể nhanh hơn thì tốt, làm thế khí huyết khôi phục càng nhanh, số lần tu luyện hàng ngày sẽ càng nhiều.- Tống Thư Hàng lẩm bẩm nói.
Khí huyết đan gì đó, trong thời gian ngắn tạm thời không xét đến.
- Ngoại trừ tu luyện "Kim cương căn bản quyền pháp", còn phương pháp gì có thể tăng cường tố chất thân thể nhỉ? - Tống Thư Hàng khẽ nói.
Hay là vào nhóm hỏi các tiền bối chút đi?