• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi thuấn di được một đoạn bỏ xa hai người kia, Thiên Hạo nhanh chóng trở về hang động của mình gần đó, lấy một phần thịt dự trữ nướng lên chóng đói.



Ăn uống no say xong hắn ngủ đi luôn, hôm nay quả là một ngày nguy hiểm a!



Hắn đã ngủ rất lâu, tỉnh dậy đã là sắp giờ trưa, toàn thân tứ chi mệt mỏi, cái bụng cứ biểu tình làm hắn phải mò ra hang tìm thức ăn, khi ăn xong hắn lên đường chuẩn bị khám phá tiếp Thánh Sơn Ma Lĩnh .



..........



Dưới cái nắng chói chang của mặt trời, mặt đất như nứt ra làm bốn phía, bàn chân hắn kiên định đạp trên bùn đất, một cỗ sóng nhiệt từ bàn chân mãnh liệt tràn vào, mồ hôi đầm đìa chảy ra, ánh nắng không ngừng chiếu rọi tạo thành thời tiết quỷ quái .



Hành tẩu được khoảng một trăm bước, thiếu niên rốt cục có chút không cầm cự được, miệng không ngừng thở hổn hển.



-‘’Dư âm trận chiến hôm trước vẫn chưa hết a’’



Hắn cũng không có nghĩ tới, sau trận chiến với Hắc Diễm Hổ Vương làm cho hắn mệt nhọc kinh khủng như vậy, không chỉ đè ép chân khí lưu chuyển trong cơ thể mình, hơn nữa lại còn làm thân thể rã rời, mới bước đi chút ít đã mệt nhọc như vậy.



Ngón tay khẽ phẩy một cái, một khỏa đan dược màu lam liền xuất hiện trong lòng bàn tay, đan dược này có tên gọi là Hồi khí đan,công hiệu đúng như tên gọi của nó có thể trong thời gian ngắn cấp tốc hồi phục lại chân khí.



Đan dược này lúc trước khi hệ thống thăng cấp, hắn đã đổi được một bình, giờ là đúng lúc phục dụng .



Quan sát xung quanh không có ai, Thiên Hạo đem Hồi khi đan bỏ vào miệng nuốt xuống, tiến vào trạng thái tu luyện chờ dược hiệu phát tác.



Thiên Hạo ở trong trang thái thân thể uể oải điên cuồng hấp thụ dược hiệu đan dược.



Hấp thu đến dược hiệu cuối cùng, Thiên Hạo cảm thấy chân khí trong người dần dần khôi phục, thân thể cũng dần bớt mệt nhọc.



-‘’Có hiệu quả a’’-Thiên Hạo mỉm cười vận đồng toàn thân, cảm thấy tràn đầy sức sống khiến hắn vui mừng ngập tràn.



Thở ra ngụm khí, Thiên Hạo từ từ đứng dậy lần nữa chậm rãi đi tiếp.



Trước khi trời tối, hắn cũng tìm được một hang động ngay bờ suối để nghỉ ngơi.



Màn đên yên tĩnh lặng lẽ trôi qua, vào khoảng tờ mờ sáng, Thiên Hạo đang ngủ hai mắt đột nhiên mở ra, khoảng thời gian sống ở Thánh Sơn này đã điều chỉnh đồng hồ sinh học của hắn cực kì hợp lí. Trải qua một đêm ngon giấc, những cơn mỏi mệt phát ra từ xương khớp đã hoàn toàn bị chôn vùi, thay vào đó là một tinh thần tràn đầy sức sống.



Từ trên giường đá ngồi dậy xếp bằng, hai tay Thiên Hạo bắt đầu kết ấn tu luyện rồi hai mắt nhắm chặt. Sáng sớm chính là thời điểm tốt nhất để hấp thụ linh khí

Hô hấp của hắn từ từ vững vàng, khoảng không gian bên cạnh đột nhiên giống như gợn sóng, nhẹ nhàng dập dờn.



Tu luyện gần một giờ, đợi đến khi ánh nắng lên cao, Thiên Hạo mới chậm rãi thu công, kết ấn trong tay tán đi, thở ra một ngụm trọc khí.



-Đinh! Hệ thống nâng cấp thành công, thêm những trang bị, công pháp, đan dược, kỹ năng mới.



Nghe âm thanh hệ thống vang lên Thiên Hạo mừng rỡ tiến vào xem xét thông tin.



Kí chủ: Vương Thiên Hạo



Danh hiệu:..........



Đẳng cấp: Trúc cơ cảnh tầng 3



Điểm tích lũy: 20.000



Công pháp: Âm Dương Chi Thuật( sơ cấp) bậc 3



Kỹ năng: Thất sát thiên lôi trảm, Tu la kiếm quyết, Thuấn Di



Trang bị: Hắc Diễm ma kiếm( chưa giám định)



-‘’ Hệ thống nâng cấp Âm Dương Chi Thuật lên trung câp, giám định Hắc Diễm ma kiếm cho ta’’- Thiên Hạo lên tiếng.



-Đinh! Nâng phẩm Âm Dương Chi Thuật thành công lên trung cấp, tiêu hao 10.000 điểm tích lũy



-Đinh! Giám định Hắc Diễm ma kiếm thành công, tiêu hao 500 điểm tích lũy



-‘’Đau lòng a, bay mất 10.500 điểm của ta rồi’’,’’ mau hiện thông tin Hắc Diễm ma kiếm



-Đinh! Hắc Diễm ma kiếm, phẩm chất Tiên khí, có khả năng hấp thu hồn phách, sát khí, có thể tiến cấp Thần khí.



-‘’ Hàng ngon a, không ngờ lại ra được cái hàng ngon a, là Tiên khí, còn có thể tiến cấp thần khí nữa ha ha ha’’- Thiên Hạo cười vui vẻ.



Ngó qua phần kỹ năng Thiên Hạo chọn học Thiên Vân Chưởng, một kỹ năng cao cấp giá 7.000 điểm tích lũy, đổi một ít Hồi Huyết Đan với Hồi Khí Đan xong hắn đóng hệ thống lại.



..............................................



Bò ra khỏi hang, Thiên Hạo lại gần con suối rửa mặt rồi tiếp tục lên đường .



Phía trong rừng rậm yên tĩnh, một bạch bào thiếu niênlặng lẽ hành tẩu, ánh mắt cảnh giác không ngừng đảo qua những địa phương âm u, trên tay là Hắc Diễm ma kiếm tùy thời đề phòng nguy hiểm.



- Ồ, ở đây hơi quỷ dị.



Hành tẩu nửa ngày, Thiên Hạo hết sức kỳ quái, kề bên này quỷ dị không thôi, đi nửa ngày, không có gặp được một yêu thú, ngay cả một ít tiểu động vật cũng không có gặp được, yên tĩnh đến kỳ lạ.



Sau một hồi thăm dò, Thiên Hạo phát hiện một cửa động thần bí, hắn tiến vào trong tìm hiểu.



Trên vách đá, mơ hồ thấy một ít dấu vết khắc, mặc dù hiện tại những dấu vết này đã mơ hồ, nhưng Thiên Hạo vẫn có thể nhìn ra trên đó là những hình ảnh người, có lẽ những ảnh người này hẳn là chủ nhân sơn động lưu lại.



Tiến vào sâu trong hang đá là một thạch thất rất lớn, thạch thất nhìn qua có chút đơn giản và trống trải. Trên vách tường có sử dụng Linh quang thạch để chiếu sáng xung quanh. Mặt khác, tại ba góc còn lại trong thạch thất, hiển nhiên chất đống không ít ngân lượng ánh vàng rực rỡ cùng với lượng lớn tài vật quý giá, số lượng lớn như vậy sợ rằng không dưới mấy chục vạn.



Đem ánh mắt rời khỏi đống ngân lượng rực rỡ đó, ánh mắt Thiên Hạo dừng ở một góc cuối cùng, trên khuôn mặt nhàn nhạt hiện lên vẻ vui mừng.



Trong cái góc cuối cùng đó, có một cái sân hoa nhỏ bị bùn đất đùn đẩy lên, trong sân hoa, từ các loại hoa cỏ trồng trọt trong đó, một cỗ dị hương lượn lờ bay ra.



Nhìn đám hoa cỏ này, Thiên Hạo tiến vài bước, mặc dù không nhìn ra mấy thứ này, nhưng khi được hệ thống cho biết trong lòng hắn biết rõ nói về giá trị thì so với tiền tài thì đống hoa cỏ thật sự muốn quý trọng hơn nhiều lắm.



" Mộc Khô Tử mười ngàn năm , Thiên Linh Quả, Băng Sơn Tuyết Liên Quả,..."



Ánh mắt rời qua khỏi đám thảo dược, đồng tử của Thiên Hạo chợt co rút lại, cuối cùng nhìn gắt gao một vách đá ở vị trí trung ương của vách đá có một rương gỗ được trạm khắc tỉ mỹ, phía trên vách đa hai hàng chữ luân phiên xuất hiện trên đó:



‘’Thiên Địa chí bảo, cầu người hữu duyên’’



Sắc mặt hiện lên vẻ hưng phấn nhìn chằm chằm vào rương gỗ, trên khuôn mặt Thiên Hạo hiện lên vẻ kích động.



‘’ Chắc chắn có đồ tốt a, Thiên Địa chí bảo, cái tên thật kêu à’’



Lại gần, Thiện Hạo từ từ mở nắp rương ra, phía dưới xuất hiện một bộ khôi giáp hắc sắc đen nhánh mơ hồ phát ra khí tức áp bức kinh hồn.



'-''Hệ Thống, giám định giúp ta món bảo vật này''-Thiên Hạo lên tiếng.



-Đinh! Giám định thành công, chúc mừng kí chủ tìm được Hắc Diễm Tử Vân Giáp trọn bộ, pháp bảo loại hình phòng ngự, có thể tiến giai thần khi, trước khi sử dụng cần trích huyết nhận chủ.



-Ân, tốt cho Hắc Diễn Tử Vân Giáp a, hôm nay khí vân ta thật tốt a........Ha ha ha



Thiên Hạo cắn đầu ngón tay, tích huyết tại phía trên Hắc Diễm Tử Vân Giáp , trong chốc lát Hắc Diễm Tử Vân Giáp liền bộc phát ra cường quang, ngay sau đó nó thu nhỏ bắn vào mi tâm hắn.



Thấy vậy hắn không khỏi há mồm, vô thức động ý niệm. trong khoảnh khắc trọn bộ Hắc Diễm Tử Vân Giáp liền mặc tại trên người hắn, phía sau là Hắc Sắc phi phong chập chờn bay nhè nhè.



Thiên Hạo ngạc nhiên thì thào cảm nhận, hắn cảm giác như cùng Hắc Diễm Tử Vân Giáp hòa làm một thể, ngay cả lực lượng đều tăng cường lên rất nhiều, Chậm rãi thả lòng thân thể, Thiên Hạo đem Hắc Diễm Tử Vân Giáp thu hồi lại, sau khi hơi trầm ngâm một chút rồi cũng thu hồi tất cả bảo vật, linh thảo trong hang động rồi lẳng lặng rời khỏi.....





..............................Hết chương 7................................

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK