-Đinh! Luyện chế thất bại, exp +10
-Đinh! Luyện chế thất bại, exp +10
-Đinh! Luyện chế thất bại, exp +10
…………………………….
Gần một tháng nay Thiên Hạo đóng cửa bế quan luyện đan dược, Nguyệt Vũ Huyền Lô được cải tạo lần này tuy có thể chịu được hỏa diễm tăng mạnh của Cửu Long Thánh Hỏa, tuy có xác suất mười lăm phần trăm thành đan nhưng với lần đầu tiếp xúc chưa quen nên luyện chế thất bại còn nhiều hơn luyện chế thành công nhiều lần.
-“Tức chết ta a, cả đống dược liệu gom về gần cả tháng nay luyện chế không thành công lấy mấy phần, vốn định đẩy nhanh tiến độ tiến cấp Luyện Đan Sư mà cứ thất bại như vậy biết khi nào mới quay về được đây”.
-Hệ Thống: “kí chủ yên tâm, ta đã điều chỉnh thời gian ở Kiến Vũ Đại Lục một ngày liền bằng một trăm năm ở đây a”.
-“Ta đã biết, nhưng cứ luyện chế thất bại như vậy, là muốn giết chết ta sao”.
-Hệ Thống: “Do ngươi nóng vội quá thôi, cứ bình tĩnh luyện đan là được”.
-“Hừ”
Cứ thế thời gian của Thiên Hạo gần tháng qua chỉ có luyện đan, luyện đan và luyện đan. Ban đầu Thiên Hạo dự định bế quan luyện đan một tháng, nhưng thời gian dường như kéo dài hơn.
Xuân, Hạ, Thu, Đông nối tiếp đi qua.
Ở Vạn Vực Thánh Hỏa, bên trong Hỏa Thần Điện vườn hoa có trồng một loại cây ăn quả rất lạ có tên là Bạch Trân Quả ( có nghĩa là trái quý màu trắng), to bằng hai bàn tay người chụm lại, màu trắng ngà pha lẫn một chút đỏ. Quả này năm năm ra hoa một lần, thêm năm năm nữa mới thành quả.
Thiên Hạo thời gian ở Vạn Vực Thánh Hỏa này đã ăn được tám lần Bạch Trân Quả, tức là hắn đã ở đây được tám mươi năm thời gian.
Trong thời gian dài như vậy, dưới sự chỉ bảo của Đan Hỏa Ma Thần, Thiên Hạo đã đem trình độ luyện đan của mình thăng cấp, bước vào Tứ Phẩm Luyện Đan Sư, mặc khác dưới sự chỉ bảo ác liệt về mặt công pháp kỹ năng của Cổ Lão, đã làm cho Thiên Hạo lãnh ngộ được nhiều điều, đề cao tu vi từ Trúc Cơ Cảnh tầng ba tăng vọt đặt chân lên Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong.
-“Nhất Long Chi Vũ”
Ầm.
-“Nhị Long Hữu hối”
Ầm
……………
-“Cửu Long Quy Nhất”.
Một chưởng tung ra, chín đầu rồng uốn lượn hợp nhất với nhau một kích san phẳng ngon núi cao mười ngàn dặm không một vết tích.
-“Tốt, tốt lắm, Cửu Long Chưởng của ta được ngươi thi triển thật mãnh mẽ”, Cổ Lão một bên gật đầu nói.
-“Nhị sư phụ, ta cảm thấy Cửu Long Chưởng này còn còn thể mạnh hơn nữa a”, Thiên Hạo thu hồi cánh tay đáp.
-“Ừm, đây là công pháp cao cấp mà sư phụ ta truyền lại, bất quá nếu là ta thi triển có lẽ cũng ngang bằng ngươi lúc này, còn mạnh hơn nữa hay không thì ngươi tự tìm hiểu xem, đây là ngọc bài của ta, ngươi cầm lấy rồi lên tầng thứ năm Công Pháp Các mà xem, công pháp võ kỹ trong đó đều là nhất đẳng”.
Nói rồi Cổ Lão đưa tay ném miếng ngọc bài qua cho Thiên Hạo rồi đi về phía trạch viện của mình, vừa đi vừa lầm bầm:
-“Tên đồ đệ này của ta thật lợi hại, trong vòng tám mươi năm thời gian đã đem công pháp đắc ý nhất của ta thi triển uy lực sắp gần bằng ta, thiên phú đúng thật là không tệ…..không tệ”.
Để có được tiến bộ như vậy, ngoài việc có trợ giúp của hệ thống ra, bản thân Thiên Hạo từng năm tháng thời gian cố gắng rất nhiều.
-“Đã tám mươi năm thời gian ở Vạn Vực Thánh Hỏa, bên ngoài Kiến Vũ Đại Lục chắc cũng không là bao thời gian, ta cần đẩy nhanh tốc độ mới được”.
Nghĩ là làm, Thiên Hạo như một cái máy cuồng luyện đan, số đan dược luyện chế được lúc đầu cái thì là phế đan, thành đan sử dụng được chẳng là bao. Tư nguyên dược liệu dùng lên con số vô cùng lớn.
-“Đồ đệ, ngươi cũng đừng có kiểu cuồng điên như vậy a”, từ xa xa Đan Hỏa Ma Thần đi tới nói.
-“Đại sư phụ, ta phải nhanh chóng quay về a, bên ngoài ta còn có chuyện rất quan trọng”.
-“Hừ, ngươi giờ đã là Tứ Phẩm Luyện Đan Sư rồi, tốc độ này của ngươi quá thật là biến thái, ta nghĩ chỉ cần thêm hai mươi năm nữa ngươi sẽ bước chân vào Ngũ Phẩm Luyện Đan Sư mà thôi”.
-“Sư phụ, hai mươi năm nữa sao”, Thiên Hạo bụm miệng nói.
-“Ở đây tacó bí truyền đan phương của sư phụ ta, tên nó là Hoàn Hồn Đan, đây là đan dược có thể giúp người bị hồn phách li thể có thể hoàn hồn tỉnh lại”, Đan Hỏa Ma Thần nói.
-“Có loại đan dược thần kì vậy sao”.
-“Nó chỉ là đan dược Ngũ Phẩm, tuy nhiên nếu ngươi có thể luyện chế dược nó, ta sẽ xem như ngươi hoàn thành thử thách”.
Đan Hỏa Ma Thần rời đi sau khi đưa đan phương cho Thiên Hạo.
-“Đồ nhi, vi sư làm vậy là vì muốn ngươi căn cơ ổn định, đây tuy là ngũ phẩm đan dược nhưng khó luyện chế vô cùng, nguyên liệu chủ chốt là máu của Long Tọc…..bất quá ngươi muốn đẩy nhanh thời gian, vi sư đành làm khó ngươi một phen vậy…ha ha”.
Nhận lấy đan phương của Hoàn Hồn Đan về sau, Thiên Hạo liếc qua tên những dược liệu được ghi trên đan phương và cách điều chế, từng khối dược liệu ngũ phẩm này nếu như ở nơi khác đều tồn tại là quý báo, còn ở Vạn Vực Thánh Hỏa thì như là cỏ ven đường, thậm chí dược liệu đan dược cấp cao hơn thì không thiếu.
-“ba giọt máu của Long tộc, Đại sư phụ làm khó ta hay sao, đi đâu mà kiếm được cái thứ này”, nhìn thấy ba chữ phía trên Thiên Hạo sững người kêu khổ.
-Hệ Thống: “Lấy máu của kí chủ mà dùng a”
-“Máu của ta, ngươi đùa à, bên trên rõ rang yêu cầu là máu của Long Tộc”.
-Hệ Thống: “Tám mươi năm trước, con trai thứ của Long Hoàng đã nương thân trên cơ thể kí chủ, không biết vô tình hay là vì sao mà máu của kí chủ hiện nay một nữa đã được luyện hóa thành máu rồng”.
-“Ngươi đang đùa ta phải không”, Thiên Hạo ngốc trệ hỏi.
-Hệ Thống: “Từ lần thứ hai kí chủ ăn Bạch Trân Quả thì cơ thể kí chủ đã thay đổi, chỉ là ngươi không nhận ra thôi”.
Đây quả nhiên là bất ngờ lớn đối với Thiên Hạo, Bạch Trân Quả quý hiếm mỗi mười năm mới có quả một lần, số lượng chỉ rơi vào một trăm quả, những sư huynh khác cũng dùng bất quá chỉ đề bạt tu vi, còn hắn sau khi dùng thì cơ thể lại bị luyện hóa.
…………………………………………….
-“Lão Hỏa, huynh làm như vậy là làm khó cho hắn a”, Cổ Lão hai tay chấp sau lưng đi tới đi lui trong Hỏa Thần Điện nói.
-“Ngươi không chóng mặt à, ta làm vậy cũng là để cho hắn bình tâm thôi, dù không luyện được Hoàn Hồn Đan thì với tư chất hắn thì thêm hai mươi năm nữa ngũ phẩm đan sư đều nằm trong bàn tay”, Đan Hỏa Ma Thần ngồi bên ghế đáp.
-“Cái tên đồ đệ này của chúng ta thật là biến thái, mới tám mươi năm thời gian đã là tứ phẩm luyện đan sư, chả bù cho Lão Hỏa huynh năm đó chỉ mới là tam phẩm luyện đan sư……Ha ha”.
-“Tiểu Cổ, nói người khác thì hãy nhìn lại mình, ngươi thì hơn gì ta, năm đó bằng cỡ hắn ngươi còn chẳng học được gì từ sư phụ a”, Đan Hỏa Ma Thần đáp lại.
-“Hừ, đã nói không được gọi ta là Tiểu Cổ nữa rồi mà”.
Lúc này bên ngoài có một thanh niên đệ tử tiến vào trong chấp tay nói:
-“Sư phụ, Cổ Lão, bên ngoài có Tửu Thần Trang, Huyền Đế đại nhân tới thăm”.
-“Sao Lão già này lại tới đây, không phải hắn tuyên bố bên ngoài không gì ngon hơn rựu của hắn nên mấy ngàn năm nay không thèm ra Tửu Thần Trang một bước hay sao”, Cổ Lão ngạc nhiên hỏi.
-“Chắc là bị bảo vật gia truyền của tên đệ tử chúng ta làm cho động tâm rồi đây…Ha ha”.
Đan Hỏa Ma Thần lời nói vừa dứt, bên ngoài lúc này một nam tử tuấn tú, tóc trắng xõa dài bận y phục màu lam nhạt tiến vào cười nói:
-“Tiểu Hỏa, Tiểu Cổ, Tửu Thần Huyền Đế ta tới thăm các ngươi đây”….
……………..Hết chương 27……………..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK