• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-“Xì – Gà”.





Đan Hỏa Ma Thần và Cổ Lão hai mắt nhìn nhau, trên tay thì cứ mê mẫn thanh màu đen tỏa hương kì lạ được gọi là “Xì- Gà” mà Thiên Hạo nói.





-“Cái thứ này dùng làm sao, để vô Lư đốt như ngọc hương à”, Cổ Lão đưa mắt về Thiên Hạo nói.





-“ Cái bảo vật này của nhà ta không dùng để đốt trong Lư, cái này dùng để cho chúng ta giải tỏa, có thể nói được hút cái này giống như được uống rượu ngon vậy”, Thiên Hạo trả lời.





-“Ngươi không nói quá đấy chứ, ta và Sư huynh đã từng uống qua mê hồn tửu của lão già Huyền Đế, ta không tin thứ này của ngươi lại có thể so được với thứ đó”.





-“Đúng, đúng nhắc tới mê hồn tửu lại làm ta thấy thèm”, Đan Hỏa Ma Thần cảm thán.





-“Hai vị sư tôn, nếu không ngại có thể thử một chút cho là đệ tử có khoác lác hay không”.





Nói rồi Thiên Hạo lấy ra một điếu Xì-Gà đưa lên miệng, một tay xuất lửa đốt cháy phần đầu phía trước làm mẫu cho hai vị sư tôn xem.





Đan Hỏa Ma Thần và Cổ Lão lúc này cũng làm theo Thiên Hạo châm lửa đốt Xì-Gà, Tề Phong bên cạnh cũng được Thiên Hạo đưa cho một điếu cũng nhanh chóng làm theo.





Ngoài trừ Thiên Hạo vẫn bình thường ra thì ba người Đan Hỏa Ma Thần, Cổ Lão, Tề Phong vì lần đầu hút thứ này chưa quen nên thay nhau mà sặc.





-“Ấy, cái này mọi người phải hút từ từ, đừng nhanh quá sẽ sặc đấy”.





Cả ba người đưa điếu Xì-Gà trên tay lên miệng hút thêm lần nữa, rút kinh nghiệm lần trước, lần này hút rất từ từ. Sau một lúc cả ba người Đan Hỏa Ma Thần bất động, hai mắt rực sáng.





-“Lão Hỏa, ta cảm thấy có một làn khói chạy quanh trong thân thể ta, làm ta có cảm giác rất thoải mái”.





-“Tiểu Cổ, ngươi có để ý di chứng vết thương mà Cửu Long Thánh Hỏa gây ra đã khỏi rồi không, di chứng lâu nay của ta đã khỏi rồi a”, Đan Hỏa Ma Thần giọng lấp bấp.





-“ Lão Hỏa, ta cũng vậy, di chứng của ta cũng đã khỏi rồi”, Cổ Lão vui mừng.





Nghe hai vị sư tôn của mình nói như vậy, Thiên Hạo có chút chột dạ, chẳng lẽ cái thứ bình thường ở Trái Đất này của ta lại lợi hại như vậy.





-Hệ Thống: “Đã qua ta cải tạo, tại sao lại không lợi hại được chứ, lúc trước nó là bình phẩm, qua tay ta nó đã biến thành tuyệt phẩm….haha”.





-“ Ngươi đây là tự khen mình đó à, ta cũng tốn một ngàn điểm tích lũy cho ngươi mới đổi được đó nha”, Thiên Hạo nói thầm.





-Hệ Thống: “ kí chủ cho là không xứng đáng”.





-“Tiểu tử, thứ này của ngươi còn tuyệt hơn cả mê hồn tửu kia, nó còn làm cho di chứng của huynh đệ bọn ta dứt hẳn”. Cổ Lão vui vẻ vỗ vỗ vai Thiên hạo nói.







-“Đúng vậy, thứ này đúng là tuyệt hảo, vi sư đa tạ món quà này của ngươi, ta sẽ tận lực bồi dưỡng ngươi trở thành một luyện đan sư đỉnh cấp”, Đan Hỏa Ma Thần cười nói.





-“Đệ tử đa tạ hai vị sư tôn”.





-“Được rồi, bây giờ ta sẽ đưa ngươi đến Luyện Đan Đường, ở đó có Mục Vân, hắn sẽ giúp ngươi tìm hiểu đan phương và các loại dược liệu, bây giờ ta phải đến chỗ lão già Huyền Đế, ta phải cho hắn biết tuyệt phẩm là như thế nào”.





Nói xong Đan Hỏa Ma Thần phất tay đem Thiên Hạo và Tề Phong đang đứng bất động kế bên biến mất.





Lúc này trong Luyện Đan Đường, Mục Vân đang khổ sở luyện chế đan dược, thình lình Thiên Hạo và Tề Phong xuất hiện đột ngột làm Mục Vân mất tập trung dẫn tới đan lô luyện đan nổ tung.





-“Hụ hụ, là ai phá ta luyện đan”, Mục Vân mặt mũi đen xì nói.





-“Mục Vân sư huynh, là ta Thiên Hạo đây”, Thiên Hạo một bên đỡ lấy Tề Phong đáp.





-“ Hóa ra là Thiên Hạo đệ à, ơ sao tên Tề Phong này lại nằm ở đây thế này”, Mục Vân dụi mắt nhìn nói.





-“ Tề Phong sư huynh đang say thuốc, không sao, chỉ cần ngồi nghỉ ngơi một chút là được”, Thiên Hạo cười nói.





-“Say Thuốc, hắn đã dùng loại đan dược gì mà ra nông nổi này a”, Mục Vân hỏi.





-“Thứ này không phải đan dược, sư tôn bảo ta đến đây nhờ Mục Vân sư huynh chỉ bảo”.





-“ Hóa ra là vậy, được rồi để tên tiểu tử Tề Phong ngồi trên ghế kia đi, ta sẽ dẫn đệ đi tham quan Luyện Đan Đường”, Mục Vân nói.





Đặt Tề Phong ngồi trên ghế xong, Thiên Hạo được Mục Vân dẫn đi khắp nơi trong Luyện Đan Đường, từ đan phương các đến dược liệu viên đều được Mục Vân hướng dẫn tận tình.





-“Thiên Hạo, ta thấy đan phương của Huyết Đan rất thích hợp để đệ luyện chế lúc này, dược liệu cũng không cần nhiều, phẩm chất dược liệu yêu cầu cũng không cao lắm”, Mục Vân hướng Thiên Hạo đề nghị.





-“Vâng, Mục Vân sư huynh, vậy ta sẽ bắt đầu học luyện chế Huyết Đan”, Thiên Hạo đáp.





-“ Tốt, đây là đan phương của Huyết Đan và cách hướng dẫn luyện chế, còn về dược liệu, đệ hãy đi đến dược viên lấy, cứ chăm chỉ luyện đan, có việc gì không hiểu ta sẽ giải đáp cho đệ”, Mục Vân xuất ra đan phương trên tay đưa Thiên hạo nói.





-“Đa tạ Mục Vân sư huynh, bây giờ ta sẽ đi lấy dược liệu rồi về chỗ ở để nghiên cứu”.





Nói xong Thiên hạo nhanh chóng thi lễ cáo từ, nhìn thấy Thiên Hạo thân ảnh một xa, Mục Vân dường như nhớ đến điều gì cao giọng hét lớn:





-“Thiên Hạo sư đệ lấy dược liệu xong thì đến chỗ ta lấy thêm đan lô luyện đan”.





Không biết Thiên Hạo có nghe thấy hay không, Mục Vân nhanh chóng quay về phòng bắt đầu luyện chế một đợt đan dược mới thay cho cái hồi nãy bị nổ đan lô.





Sau thời gian khá lâu Thiên Hạo cũng lấy được dược liệu để luyện chế Huyết Đan, định rằng sẽ quay lại chỗ Mục Vân để lấy đan lô thì chợt nhớ ra mình còn có một vòng quay thưởng đan lô, thế là Thiên Hạo ung dung đem mớ dược liệu quay về nơi ở.





Lúc này Mục Vân đang mải mê luyện đan, sắp đến công đoạn cuối cùng thì bất ngờ Tề Phong đang ngồi vất vưởng trên ghế đột nhiên bừng tỉnh thét lớn:





-“Tuyệt phẩm, Thiên Hạo sư đệ Xì-Gà này của ngươi đúng là tuyệt phẩm”.





Sau tiếng thét đó là tiếng nổ lớn, sau làn khói đen kịt, Mục Vân gương mặt đen xì nhắn nhó hướng Tề Phong thét lên:





-“Tề Phong, tên tiểu tử nhà ngươi hét lớn cái gì hả, làm ta phân tâm nổ hết đan dược của ta, hôm nay ta phải giáo huấn ngươi”.





Mục Vân đùng đùng tức giận vén tay áo lên bước nhanh về phía Tề Phong, Tề Phong thấy vậy ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh, vừa chạy vừa ngoái đầu lại la oai oái:





-“Sư huynh à, ta không cố ý, là do điếu Xì-Gà kia mà ra, sư huynh tha cho ta”.





-“Tề Phong, hôm nay ta phải đánh ngươi một trận”, Mục Vân la lớn quyết tâm bắt lấy Tề Phong.





----------------------------------.........--------------------------





-Hệ Thống: “Đinh! Kí chủ xác nhận sử dụng quay thưởng đan lô”.





-“Xác nhận”.





Vòng quay thưởng đan lô nhanh chóng chuyển động, sau nhiều vòng cuối cùng vệt sáng cũng dừng lại ngay hình ảnh của một đan lô màu xanh sẫm có khắc hình trăng khuyết có cái tên rất kêu “ Nguyệt Vũ Huyền Lô”.





-Hệ Thống: “Chúc mừng kí chủ thành công quay được Nguyệt Vũ Huyền Lô – Thần phẩm sơ cấp, đây là vật phẩm do Nguyệt Vũ Đại Sư luyện chế thành”.





-“Cái đan lô này lại là thần phẩm sơ cấp”, Thiên Hạo hai tay sờ sờ cái đan lô trước mặt tỏ vẻ nghi ngờ.





-Hệ Thống: “Đây là đan lô tuy chỉ có sơ cấp thần phẩm nhưng có thể giúp kí chủ tăng thêm mười lăm phần trăm tỉ lệ luyện đan thành công”.





-“Tăng tỉ lệ luyện đan thành công mười lăm phần trăm, đây không phải là đồ tốt hay sao, được được coi như hệ thống nhà ngươi không đưa ta đồ dởm”, Thiên Hạo bồi thêm.





-Hệ Thống: “Bất quá đan dược phẩm chất càng cao, tỉ lệ thành đan càng khó, kí chủ ngươi cũng phải cần thêm một đan lô khác”.





-“Đan lô khác, đi đâu tìm đây”





-Hệ Thống: “Chăm chỉ dùng điểm tích lũy đổi mới cửa hàng, dùng điểm tích lũy để mua đan lô vật phẩm…..”





-“Ngươi đây không phải là đang mòn rút điểm tích lũy của ta…”





-Hệ thống: “ Không mòn rút, không mòn rút, ta là vì kí chủ mà hi sinh……..đúng vậy là hi sinh”.





--------------------Hết chương 25------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK