• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-Hajzz…… thật là nhức đầu quá đi!



Sau một đêm no say với đám người Văn trọng, Thiên Hạo cuối cùng cũng không chịu được về phòng nghỉ ngơi, hậu quả là giờ đây sau khi qua một đêm mà đầu óc hắn vẫn cứ quay cuồng.





-Cốc….Cốc





-‘’Ai đó’’, nghe tiếng gõ của bên ngoài, Thiên hạo lập tức ngồi dậy rồi bước thật nhanh ra mở cửa.





-“ Thiên Hạo sư đệ, mau mau dạy thôi, Cổ Lão đang chờ đệ đấy’’.





Văn Trọng và Mục vân lúc này đang tươi cười nhìn bộ dạng cà lơ phất phơ vì say rựu của Thiên Hạo nói.





-“ Ấy chết, ta xém nữa là quên mất, hai huynh đợi ta một chút’’.





Thiên hạo vội vàng thay đổi y phục, chỉnh lại diện mạo rồi cùng theo Văn Trong, Mục Vân tới gặp Cổ Lão.





Chẳng mấy chốc ba người đã đến trước cổng vào của Thánh Hỏa Cốc, lúc này phía trước có một lão giả tóc trắng đang ngồi bệ vệ trên bàn đá lớn thưởng trà.





-“Đệ tử Văn Trọng, Mục Vân bái kiến Cổ Lão’’, Văn Trọng và Mục Vân ôm quyền thi lễ với vị lão giả đó.





-'' Đệ tử Thiên Hạo gặp qua Cổ Lão'' Thiên Hạo nhanh chóng thi lễ với lão giả trước mặt





-''Tốt, ngươi chính là tới lựa chọn Thánh Hỏa đó à", Cổ Lão vuốt vốt râu trắng nói





-''Vâng, Cổ Lão'', Thiên hạo đáp





-'' Được rồi, theo lão phu''





Nói xong Cổ Lão đứng lên kéo theo Thiên Hạo tiêu thất tại chỗ.





'Hưu......Hưu'





Sau một hồi Cổ Lão và Thiên Hạo xuất hiện ngay tại trận pháp địa phương bên trong Thánh Hỏa Cốc.





-" Tiểu tử, bước vào trong là nơi cư ngụ của Thánh Hỏa, bên trong Thánh Hỏa vô cùng cường bức, ngươi hàng phục được cái nào thì trông chờ vào sự may mắn của ngươi'', Cổ Lão nói.





-" Vâng, Cổ Lão, ta sẽ nhanh chóng tiến vào".





Thiên Hạo nhanh chóng tiến vào trận pháp đã được Cổ Lão mở ra tiến nhập Thánh Hỏa chỗ ở.





-Hệ Thống: “ bên trong áp bức tương đối lớn, kí chủ cẩn thận’’.





-“ Ta biết rồi’’.





Tiến nhập vào bên trong, Thiên Hạo cảm nhận được cổ khí tức áp bức đến từ mọi phía.





-Hệ Thống: “ Kí chủ, theo như ta dùng công năng quét qua đã nắm bắt được bố trí trong Thánh Hỏa chỗ ở này nha”.





-“Mau nói cho ta”, Thiên Hạo nói





-Hệ Thống: “nơi này tuyệt đối rộng lớn, phân làm bốn khu vực riêng biệt, còn về mỗi khu vực ẩn giấu loại dị hỏa nào thì ta không biết được”.





-‘ Hừ, cũng như không, bất quá ta tự mình tìm kiếm vậy’’.





-Hệ Thống: […..]





-“ phải rồi, sau khi ta kiếm được Thánh Hỏa, ngươi có ban thưởng gì không?”





-Hệ Thống: “Phát động nhiệm vụ phụ tuyến: Thu Thập Thánh Hỏa, hoàn thành nhiệm vụ ban thưởng vòng quay đan lô x1, không hoàn thành tu vi kí chủ giảm 5 cấp.”





-“Ta kháo, khi không ngươi lại phát động nhiệm vụ làm gì, ta chỉ đòi phần thưởng thôi mà’’





-Hệ Thống: “làm nhiệm vụ mới có thưởng, kí chủ muốn có thưởng thì phải làm nhiệm vụ.”





-Thiên Hạo:…………..





Vô duyên vô cớ nhận cái nhiệm vụ, không hoàn thành đẳng cấp tu vi còn bị giảm, cái này không phải là ép người quá a, Thiên Hạo cũng chẳng làm gì được đành phía trước mà tiến.





Lúc này bên ngoài Mục vân với Văn Trọng đang cùng Cổ Lão trò chuyện





-“Cổ Lão, người đoán xem tiểu tử Thiên Hạo kia sẽ được Thánh Hỏa nào chọn”, Mục Vân với Vân Trọng hấp háy mắt nhìn lão giả đối diện nói.





-“Ha ha, được Thánh Hỏa nào chọn cũng được, bất quá ta hi vọng hắn sẽ không trầy trật khó khăn như hai người các ngươi lúc trước là được”, Cổ Lão tay nâng chén trà hớp một ngụm rồi nói





-“ Đúng đúng, hi vọng hắn ta sẽ không thảm hại như ta năm xưa, chỉ vào được có tầng thứ hai, bất quá trầy trật một hồi cũng có được Phong Sơn Thánh Hỏa”, Mục Vân trên tay xuất hiện một đầu hỏa diễm màu xanh nhạt, bên trong hỏa diễm có thể thấy được cuồng phong điên cuồng ghào thét.





-“ Ngươi tưởng chỉ có ngươi là khó khăn à, ta năm xưa cũng mém chết mới có được Luân Hồi Thánh Hỏa, nghĩ lại cảnh tượng lúc đó, ta vẫn còn lạnh cả người’’ Văn Trọng ôm đầu kể khổ.





-“Hừ, Thánh Hỏa đâu phải kẻ nào muốn có là có được, tất cả đều phải coi vào duyên số, là của ngươi thì sẽ là của ngươi, không là của ngươi thì có cầu cũng chẳng bao giờ có được”,Cổ Lão nhạt nhạt nói.





-“Phải rồi Cổ Lão, đệ tử nghe nói năm loại bài danh Thánh Hỏa đầu tiên đã biến mất cùng với Hỏa Thần Lão Tổ rồi đúng không ạ” Mục Vân hiếu kì hỏi.





-“Đúng vậy, mười ngàn năm trước đây ở tầng cuối cùng,toàn bộ Thánh Hỏa ở đó đã biến mất cùng với sư phụ ta, đến sư huynh ta cũng là sư tôn của ngươi cũng không biết được người đã đi đâu”.





-“ Thánh Hỏa ở đó chắc là rất mạnh a, tiếc là giờ đã không còn ở đó, nếu không ta sẽ thử liều một phen tìm kiếm cơ duyên à”, Văn Trọng một bên giọng ào ào nói.





-“Ta chỉ sợ ngươi không chịu nổi áp lực ở đó thôi, chưa chạm vào Thánh Hỏa đã bị áp bức từ nó mà chết à” Mục Vân liếc mắt nhìn Văn Trọng nói





-“Hừ, bọn trẻ trâu không hiểu sự đời, nếu Thánh Hỏa ở đó dễ lấy như vậy thì ta và sư tôn ngươi đã không bị trọng thương hơn ngàn năm mới khỏi”, Cổ lão thì thầm rồi biến mất, để lại hai tên tiểu tử Mục Vân và Văn Trọng cải nhau.





-Hệ Thống: “kí chủ cẩn thận, phía trước hình như có nguy hiểm”





Tiến vào hồi lâu, Thiên Hạo cảm thấy áp bức đè lên hắn càng ngày càng tăng, càng tiến sâu vào trong thì áp bức càng lớn.





-“ngươi không đưa cho ta cái bản đồ dởm đó chứ, sao ta đi nãy giờ mà không thấy một đầu Thánh Hỏa nào hết vậy”, Thiên Hạo nhìn vệt sang phía trước mặt, trên đó thể hiện đầy đủ bản đồ mà hệ thống cung cấp.





-Hệ Thống: “ Ta làm việc trước giờ không sai à, chắc do kí chủ ăn ở phúc đức nên Thánh Hỏa không dám xuất hiện à”





-“Hừ, hệ thống chết bầm, giờ còn nói ta như vậy, mau lăn đi để ta tự tìm”





-Hệ Thống:[………….]



================Phân cách================



**-Vĩnh An Thành-**





Lúc này ở trạch viện, Mộ Dung Uyển Linh và Tuyết Nhi nha đầu đang say sưa nói chuyện với nhau, lúc này bọn họ không biết là phía bên ngoài đang có năm tên nam tử đã theo dõi trạch viện từ lâu, đợi thời cơ để hành động.





-“Đại ca, chúng ta đã theo dõi ngôi nhà này mấy tháng rồi, hôm nay nhất định phải hành động bắt đi nha đầu kia, nếu không Lão gia sẽ không tha cho chúng ta đâu”





-“Đúng vậy đại ca, tên tiểu tử kia đã giết nhị thiếu gia, chúng ta không đã tìm khắp nơi mất mấy tháng trời, bây giờ chỉ cần bắt tiểu nha đầu kia thì lo gì tiểu tử kia sẽ không xuất hiện, với lại huynh đệ chúng ta cũng có cớ để bàn giao cho Lão gia”.





-“Đại ca mau hành động thôi, nếu không mạng nhỏ của chúng ta sẽ bị Lão gia lấy mất đấy”.





Trong một góc đen, cả đám nhao nhao nghị luận, ầm ỉ một hồi thì lúc này tên đại ca cũng quyết định hành động, nhưng cả bọn chưa kịp hành động thì phía trước mặt bọn chúng xuất hiện một trung niên nam tử mặt đầy sát khí trực tiếp tung quyền đánh bay cả năm tên ngã lăn trên mặt đất.





-“Ngươi…ngươi là ai, chúng ta không động chạm gì với nhau sau lại ra tay với bọn ta”, tên đại ca cầm đầu ôm miệng máu nói.





-“Hừ lũ các ngươi dám theo dõi tiểu thư nhà ta, ta đánh các ngươi cớ gì không được”, trung niên nam tử cất lời.





-“Bọn ta chỉ theo dõi một tiểu nha đầu thôi mà, nó là em gái của tiểu tử đã giết chết nhị thiếu gia nhà ta, còn tiểu thư nhà ngươi là ai bọn ta nào biết chứ’’, một tên tiểu đệ gượng dậy nói.





“Ầm’’.



Trung niên nam tử một chưởng kết liễu mạng sống tên tiểu đệ vừa nói.





-“ Thì ra các ngươi là người của Triệu gia, tiểu nha đầu mà các ngươi theo dõi là tiểu thư nhà ta, mau cút về nói với tên khốn Triệu Vũ, không muốn Triệu gia bị diệt tộc thì đừng đụng đến tiểu thư nhà ta’’.





Lời vừa dứt, trung niên nam tử tung chưởng đánh gãy mỗi tên một chân để cảnh cáo rồi đi mất, bốn tên người bên Triệu gia ôm cái chân bị đánh gãy đau đớn.





Trong Hoàng cung lúc này, Hoàng Đế Chu Khiêm đang xem tấu chương thì Mạnh Vân bên ngoài bước vào quỳ một chân diện kiến:





-“Bệ hạ vạn tuế”.



-“Đứng lên đi” Chu Khiêm lên tiếng.





-“ Bệ hạ, bên Triệu gia cho người theo dõi, còn lên cả kế hoạch bắt Tuyết Nhi tiểu thư nữa ạ”, Mạnh vân đứng dậy bẩm báo mọi việc cho Chu Khiêm.





-“RẦM…”





Đang đọc tấu chương, Chu Khiêm nghe được Mạnh Vân báo cáo thì lập tức đập bàn tức giận, hai mắt trừng to đầy gân máu:





-“Khốn khiếp Triệu gia…………….”





-“Bệ hạ xin bớt giận, thần đã cảnh cáo bọn chúng, tạm thời Tuyết Nhi tiểu thư sẽ được an toàn”, Mạnh Vân vội vàng trấn an Chu Khiêm.





-“Mạnh Vân, mau điều thêm người cùng ngươi phụ trách an toàn cho Tuyết Nhi, nếu Tuyết Nhi có chuyện gì thì các ngươi đem đầu về gặp trẫm.





Mạnh Vân nhận chỉ, không nói lời nào lặng lẽ rời khỏi Hoàng Cung, Hoàng Đế Chu Khiêm lúc này tức giận tột độ, chỉ e nếu Triệu gia làm chuyện gì thì cả Nguyên Phong Quốc này sẽ không yên bình mất.





**Phủ Đệ Triệu Gia.**



-“Vô Dụng, lũ vô dụng, có một chút chuyện cũng làm không xong’’, một trung niên nam tử mặt tức giận ném đồ đổ vở khắp phòng lên tiếng, đây là Triệu Vũ, cha của Triệu Phi và Triệu Lộc, cũng là Vũ Văn Hầu của Nguyên Phong Quốc.



-“Hầu gia xin tha mạng, ở đó có cao thủ nên chúng thuộc hạ mới bị đánh ra như vậy, mong Hầu gia tha mạng”, tên đại ca cầm đầu ôm chân đau đớn hướng Triệu Vũ cầu xin.





Triệu Vũ siết chặt tay, mặt mũi hung trợn một chiêu kết liễu mạng sống của tên kia.





-“Hừ, một cái trạch việc nho nhỏ, còn có cao thủ canh chừng, lại dám uy hiếp diệt môn Triệu gia ta, xem Triệu gia ta là bao cát hay sao’’……



..................Hết chương 18.................

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK