• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dị tượng ma mị cuối cùng cũng kết thúc, mọi người tại Vạn Vực Thánh Hỏa nhanh chóng tản đi nhưng vẫn xôn xao bàn tán về nó.





Tại tầng thứ mười Hỏa Thần Tháp lúc này, Thiên Hạo đang đứng bên trong, trước mặt hắn bây giờ là Đan Hỏa Ma Thần và Cổ Lão đang mân mê khỏa Hoàn Hồn Đan kia.





-“Thật lâu rồi mới lại thấy được viên Hoàn Hồn Đan này a”, Cổ Lão đôi mắt lóe sáng nói.





-“Từ lúc sư phụ luyện chế ra, không biết đã trải qua biết bao nhiêu năm ta mới lại nhìn thấy lại được nó”, Đan Hỏa Ma Thần nói.





Sau đó cả hai người đều quay lại nhìn Thiên Hạo gật đầu tán dương, Đan Hỏa Ma Thần lúc này cũng hướng Thiên Hạo hỏi ra thắc mắc của mình:





-“Hoàn Hồn Đan này là đan dược ngũ phẩm của Long Tộc, tài liệu chủ yếu luyện chế ngoài những dược liệu cần thiết ra còn phải dùng tới máu của Long Tộc mà luyện đan, tuy ngươi có Cửu Long Thánh Hỏa nhưng còn máu của Long Tộc ngươi lấy ở đâu ra”.





Thắc mắc này của Đan Hỏa Ma Thần cũng tương tự như thắc mắc của Cổ Lão, tuy đan phương là của Đan Hỏa Ma Thần đưa cho Thiên Hạo nhưng thực ra mà nói nguồn gốc xuất xứ của Hoàn Hồn Đan là ở Long Tộc, trải qua biến cố không biết tại sao lại ở trong tay của Hỏa Thần chi chủ.





Năm đó Hỏa Thần chi chủ luyện chế Hoàn Hồn Đan là do vì giao tình rất tốt với Long Hoàng nên mới có được một ít máu để luyện chế và đó cũng là lần đầu tiên Hoàn Hồn Đan xuất thế tại Vạn Vực Thánh Hỏa này.





-“Đại sư phụ, trong lúc ở Thánh Hỏa Cốc thu phục Cửu Long Thánh Hỏa ta có vô tình phát hiện được một bình ngọc chứa một chút máu, tuy lúc đó ta không biết có phải là máu của Long Tộc hay không, trong lúc luyện chế đành liều một phen, ai ngờ được là thành công luyện chế được Hoàn Hồn Đan này”.





Thiên Hạo một lần nữa đành bịa ra hoang đường câu chuyện để trả lời Đan Hỏa Ma Thần, hắn không thể nói rằng hiện tại máu trong người hắn một nửa là máu Long Tộc còn có Ngao Khâm đang kí thác trên cơ thể hắn được.





Đối với câu trả lời của Thiên Hạo, Đan Hỏa Ma Thần và Cổ Lão cũng đành gật đầu chấp nhận xem như là hắn may mắn nhưng khi nghĩ tới điều gì đó Đan Hỏa Ma Thần liền nói.





-“Ngươi hiện tại cũng đã hoàn thành khảo nghiệm của ta, cũng nên quay trở về rồi, nhưng ngươi đang mang trên mình Cửu Long Thánh Hỏa là thứ mà Ma Đế rất thèm muốn, ta hy vọng ngươi sẽ không bị Ma Đế giết chết”.





Lo lắng này của Đan Hỏa Ma Thần rất hợp lý, vì Cửu Long Thánh Hỏa mà Ma Đế đã làm ra rất nhiều chuyện, hiện tại nếu hắn biết được tung tích của Cửu Long Thánh Hỏa thì không biết chừng chỉ cần búng tay Thiên Hạo tính mạng liền tiêu tan.





-“Đại sư phụ xin hãy yên tâm, ở vị diện thế giới của ta Ma Đế sẽ không tới được đâu”, đối với sự lo lắng của sư phụ mình Thiên Hạo vô cùng cảm kích.





-“Hừ, tiểu tử ngươi đến từ vị diện thế giới nào chứ”, Cổ Lão kế bên liếc Thiên Hạo hỏi.





Nên biết rằng vì đại chiến giữa Long Giới và Phượng Giới mà toàn bộ truyền tống trận bị ảnh hưởng mà tan vỡ, chỉ có một vài cái là còn sót lại, mà sót lại chỉ là ở những đại thiên thế giới còn ở tiểu thế giới thì hoàn toàn sụp đổ. Lúc đầu Đan Hỏa Ma Thần và Cổ Lão đều tưởng Thiên Hạo đến từ một trong những nơi còn sót lại đó.





-“Đệ tử đến từ Huyền Thủy Thế Giới”, Thiên Hạo lúc này đáp.





Khi nghe thấy bốn chữ “Huyền Thủy Thế Giới” Đan Hỏa Ma Thần và Cổ Lão đồng loạt đứng dậy, hai mắt rưng rưng, cảnh tượng hệt như lúc Huyền Đế biết được, sau đó Thiên Hạo bị hai vị sư phụ này của mình tra hỏi cách đi tới Huyền Thủy Thế Giới. Lần này Thiên Hạo cũng đành dùng cách như khi nói với Huyền Đế trả lời hai vị sư phụ của mình như câu trả lời hắn nhận được từ hai vị sư phụ giống hệt như Huyền Đế.





-“Đồ nhi, chỉ là cảnh giới cỏn con, ngươi hãy cố gắng nhanh chóng đạt đến, chúng ta đặt hy vọng vào ngươi”.





Sau khi thành công luyện chế được Hoàn Hồn Đan, Thiên Hạo cũng lưu lại Vạn Vực Thánh Hỏa thêm một tháng thời gian nữa, trong khoảng thời gian này hắn cùng đám Mục Vân, Văn Trọng, Tề Phong cùng tìm hiểu luyện đan, công pháp võ kĩ nên tình cảm huynh đệ càng thêm thắm thiết.





Hôm nay là đêm cuối cùng hắn ở tại Vạn Vực Thánh Hỏa nên ngoài hai vị sư phụ ra còn có Mục Vâ, Văn Trọng, Tề Phong cùng nhau quay quần uống Tiêu Dao Tửu để tiến chân Thiên Hạo.





-“Các ngươi nhìn xem con tiểu Hỏa Kỳ Lân mà Tu La Thần Vương tặng ta có uy dung không a”, Cổ Lão tay chỉ con Hỏa Kỳ Lân nhỏ đang nằm dài dưới đất nói.





-“Hừ, cái gì là Tu La Thần Vương tăng ngươi, chính xác hơn là ngươi tới Tu La Giới chúc thọ hắn rồi tiện tay lấy luôn con Hỏa Kỳ Lân nhỏ này về thì được”, Đan Hỏa Ma Thần một bên khinh bỉ nhìn Cổ Lão nói.





-“Là hắn đánh cược thua ta, không chịu giao thưởng nên ta đành lấy mất con Hỏa Kỳ Lân này của hắn về vậy”.





Nhìn huynh đệ Đan Hỏa Ma Thần cải nhau, đám đệ tử Mục Vân, Văn Trọng, Tề Phong cùng Thiên Hạo ôm miệng cười đắc chí, đêm đó mọi người uống hết vò này đến vò khác Tiêu Dao Tửu đến khi say thì mới thôi.





Sáng hôm sau khi đám người Đan Hỏa Ma Thần tỉnh dậy, tại bàn rượu tối qua được đặt vô số hộp Xì – Gà kèm theo bức thư tạm biệt của Thiên Hạo để lại. Cổ Lão tỉnh dậy sau cơn say nhận lấy hộp Xì – Gà mà Thiên Hạo để lại thì vô cùng vui mừng dự định mang theo Hỏa Kỳ Lân nhỏ trở về trạch viện thì lúc này lại không thấy đâu.





Sau một hồi lâu tìm kiếm khắp nơi, như cảm nhận được điều gì Cổ Lão lập tức hét lớn:





-“Tiểu tử Thiên Hạo mau trả lại Hỏa Kỳ Lân cho vi sư”.



.



Hắt xì



.



-“Là ai đang nói xấu ta”.





Thiên Hạo lúc này đã trở lại gian phòng của hắn ở quán trọ, hắn đã trở lại Kiến Vũ Đại Lục sau gần một trăm năm ở Vạn Vực Thánh Hỏa, trở lại địa phương thế giới của mình khiến cho Thiên Hạo tâm tình phấn chấn hẳn lên, bên cạnh lúc này là tiểu Hỏa Kỳ Lân đang nằm ngủ.





-“Tiểu gia hỏa này thật có duyên với ta a, sau này ta gọi ngươi là Tiểu Lân nhé”, Thiên Hạo vuốt vuốt tiểu Hỏa Kỳ Lân nói.





-Hệ Thống: “Ký chủ da mặt thật dày a…….chắc nhị sư phụ ngươi đang giận lắm a”.





-Thiên Hạo: “ Yên tâm, ta đã để lại vô số hộp Xì – Gà để đền bù cho nhị sư phụ rồi a, bất quá người có tức giận cũng không cách nào trách mắng ta được a”.





-Hệ Thống: [……………….]





. Ọt…..Ọt…..





-“phải xuống lầu kiếm cái gì lắp đầy bụng thôi, ta thật sự nhớ thức ăn ở đây lắm rồi”.





Thiên Hạo hai tay xoa xoa cái bụng đang đói lẩm bẩm, sau đó thay đổi một bộ y phục mới rồi hướng bên ngoài cửa đi tới. Đi được một đoạn Thiên Hạo thấy được Đoan Mộc Bạch đang đứng phía trước, thấy Thiên hạo đi tới Đoan Mộc Bạch cúi chào:





-“Thiên Hạo huynh xin chào”.





Thiên Hạo cũng cúi đầu chào lại rồi sau đó kéo theo Đoan Mộc Bạch xuống lầu dùng cơm.





-------------------Hết chương 31-----------------------



Cảm ơn mọi người đã đọc, xin cho ta 1 like và comment góp ý nhé! Thanks You!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK