Nhưng bây giờ khi nằm trong lồng ngực của Lôi Triệt, hơi ấm đến bỏng rát thiêu đốt làn da mềm mại của cô, cùng ánh mắt rực lửa tình mê đắm, chẳng cần hắn động lấy một ngón tay, cũng khiến Giai Kỳ run lên từng hồi, với những đê mê dâng lên trong lồng ngực.
Nằm dưới thân hắn, nép trọn trong vòng tay hắn…cũng là một loại khoái cảm dựa dẫm rất bản năng của phụ nữ…
Người đàn ông mạnh mẽ như cổ thụ vững chãi, còn cô giống như một “liễu chỉ nhu” nhỏ bé mỏng manh bám cuốn quanh thân cây, dịu dàng, yếu đuối và nữ tính.
Tấm nệm dưới lưng mềm mại như một đám mây, còn những nụ hôn của Lôi Triệt đang phủ lên khắp làn da mẫn cảm của cô là những đốm lửa hồng rực cháy, nóng bỏng như thiêu như đốt, phủ lên cần cổ mỏng manh cùng hõm vai gợi cảm, phủ lên xương quai xanh nữ tính và gợi cảm, lưu lại rất nhiều dấu ngân hôn chói mắt.
_ Đừng….
Bàn tay của Giai Kỳ nắm lấy áo sơ mi của hắn, vừa kéo vừa đẩy bả vai mạnh mẽ cùng lồng ngực vạm vỡ của Lôi Triệt đang đè ép lên thân thể nhỏ bé của cô, tiếng kêu mỏng manh như một làn gió, vừa như cự tuyệt, lại vừa như nũng nịu.
Mùi xạ hương nồng nàn đến nhức nhối của Lôi Triệt khiến các giác quan của Giai Kỳ trở nên tê liệt, cô không thể cảm nhận được gì ngoài mùi hương nồng nàn của hắn, hơi ấm bỏng rát của hắn, những nụ hôn ngọt ngào đến đau đớn của hắn….và những nụ hôn…
Đôi môi mềm mại của cô giống như một miếng thạch dâu, mướt mát và mềm mại, khiến cho Lôi Triệt say luyến m*t vào, m*t đến sưng đỏ, m*t đến tê dại…
Những tiếng r*n rỉ, những thanh âm ngâm nga cùng những tiếng thở dốc đều bị đôi môi hắn nuốt hết vào. Vải áo trên vai Lôi Triệt bị bàn tay Giai Kỳ vò đến nhàu nát…Lớp găng ram ráp lướt trên da thịt cô, lướt tới đâu, Giai Kỳ rùng mình run rẩy tới đó…
Hơi ấm dịu dàng, hương hoa hồng mơn man thơm ngát, da thịt mềm mại nữ tính của cô khiến cho Lôi Triệt điên cuồng. Hắn ép chặt cô xuống ga giường, bàn tay của hắn mạnh mẽ siết mạnh lấy hai cánh tay cô….và hắn cảm nhận được sự đau đớn vỡ òa trong đôi môi run rẩy của Giai Kỳ.
Bàn tay hắn đưa lên, qua lớp vải lụa mềm mại như nước, lướt qua vùng bụng bằng phẳng và bầu ng*c căng mọng…Giai Kỳ co rúm lại, đầu mi tâm của cô cũng bất giác cau chặt lại…
_ Anh sẽ mua đền cho em cái khác sau!
Lôi Triệt thì thầm trong hơi thở nóng rẫy của mình, đôi môi hắn chưa hề rời khỏi đôi môi cô, ngay cả khi những thanh âm ấy thốt ra, đôi môi hắn vẫn nuốt lấy đôi môi cô, nuốt lấy từng hơi thở.
Khi Giai Kỳ còn đang mờ mịt vì câu nói của hắn, Lôi Triệt đã cắn lấy lớp găng tay của hắn và kéo mạnh ra…và bàn tay hắn rạch giữa hàng khuy áo lụa của Giai Kỳ, dùng sức giật mạnh sang hai bên.
Tiếng vải vóc bị xé rách, những chiếc cúc nhỏ bé văng ra rơi xuống sàn nhà, là da trắng mịn và đường rãnh ng*c sâu hút mắt của Giai Kỳ hiện ra…Bàn tay hắn nắm lấy lớp vải tả tơi trên bờ vai mỏng manh của cô, kéo khỏi thân thể cô và vứt xuống đất.
Thân thể kiều diễm của Giai Kỳ lộ ra, làn da cô nổi gai ốc râm ran, run rẩy không rõ vì hơi lạnh, hay vì ánh mắt quá mức bỏng cháy của Lôi Triệt…cánh tay nhỏ nhắn của cô vươn lên, che đi cơ thể mềm mại gợi cảm, che đi bầu ng*c căng mọng hút mắt, gương mặt của cô quay nghiêng về một phía, mái tóc dài xõa tung che đi ánh mắt hoảng loạn của cô.
_ Giai nhi….
Tiếng thì thầm mê đắm của Lôi Triệt vang lên, mang theo bao nhiêu xao xuyến nồng nàn. Bàn tay hắn đặt lên phần ng*c của cô, cảm nhận được làn da nóng như phát sốt, và nhịp tim mãnh liệt như muốn phá căng lồng ng*c của Giai Kỳ. Ánh mắt sắc bén sâu thẳm ánh lên một tia lửa nóng rẫy khi bàn tay hắn chạm lấy cổ tay mảnh mai của Giai Kỳ, khẽ kéo nó sang một bên…
_ Đừng…
Giai Kỳ gồng tay để kháng cự lại, nhưng sức lực yếu như sên của cô làm sao có thể chống cự lại sức lực mạnh mẽ của Lôi Triệt. Cơ thể không một mảnh vải của cô phơi bày trước ánh mắt của hắn, đẹp đến tê dại…
Làn da trắng muốt đẹp mắt, giống như một miếng thạch sữa tươi căng mọng ngon lành, bầu ng*c căng mọng tròn trịa, nụ hoa mời gọi khẽ run rẩy vươn lên…
Ngón tay của Lôi Triệt vuốt ve gương mặt của cô, đường gò má mềm mại và cần cổ kiêu hãnh căng cứng, lướt đi trên da thịt ấm nóng đang rịn mồ hôi, lướt tới nụ hoa kiêu hãnh đang căng c*ng mời gọi….
Và không một lời báo trước, hắn từ từ ấn nhẹ xuống.
_ Đừng….ứm….
Cơ thể Giai Kỳ cong lên như một con tôm nhỏ dưới tác độc mơn tr*n của Lôi Triệt. Đầu ng*c nhỏ bé bị hắn ấn có chút đau, nhưng lại mang tới một khoái cảm xa lạ dâng cao đến ngọt ngào, khiến cho Giai Kỳ không giữ nổi thanh âm bật ra khỏi môi mình…
Nhưng mơn tr*n kích thích, những động chạm vừa thô bạo vừa dịu dàng của Lôi Triệt khiến cho Giai Kỳ tê dại, cơ thể cô như một cung đàn, bị ngón tay của hắn gẩy lên từng âm thanh ngâm nga mê đắm…
_ Giai nhi….!
Lôi Triệt thì thầm trong hơi thở, khi đầu ngón tay cái và đầu ngón tay trỏ của hắn chụm lấy nụ hoa xinh xắn kia, nhẹ sàng se vuốt…
_ Em đẹp lắm!
Ánh mắt sâu thẳm của hắn quan sát từng biểu cảm gợi t*nh nhất trên gương mặt của Giai Kỳ. Gò má đỏ ửng như thiêu đốt, đôi môi căng mọng ướt át hé mở run rẩy, hàng lông mi dài rủ xuống làn da trắng mịn rợp bóng. Giai Kỳ vừa ngây ngô, vừa gợi cảm đáp lại từng đợt va chạm của hắn…
Bàn tay cô nắm lấy bàn tay hắn, cố ngắn hai ngón tay của hắn đang kẹp lấy đầu ng*c mình mà khẽ khàng v*n vê. Hàm răng cô cắn chặt vào nhau, tiếng r*n rỉ biến thành tiếng hít vào bất lực của cô…
Cơ thể Lôi Triệt như một con mãnh sư, như loài báo khỏe mạnh nhoài tới, vây hãm cô…Đôi môi của hắn ngậm lấy vành tai nhạy cảm của cô, chiếc lưỡi nóng ấm khẽ khàng đảo quanh, vừa m*t vừa li*m lên vành tai tròn trịa, tiếng thì thầm như hơi rượu mạng len vào tai cô, từng lời nói d*m mĩ tuôn ra khiến Giai Kỳ tê dại…
_ Em có biết tại sao anh rất thích lột trần em ra dưới thời tiết lạnh không?
Đôi mắt mờ mịt của Giai Kỳ nhìn về bức tường trắng tinh được điêu khắc với đủ loại vân trang trí, đôi tai cô vẫn nằm trong khuôn miệng nóng rẫy của hắn, và từng thanh âm kia cứ không ngừng rót vào tai cô…
_ Bởi vì dưới thời tiết lại, các giác quan của em sẽ trở lên nhạy cảm hơn bao giờ hết. Làn da em sẽ run rẩy, và đầu ng*c của em sẽ căng c*ng lên, se c*ng lại, vươn lên kiêu hãnh và c*ng nhắc như một hạt đậu….Rất ngon miệng!
Và sau lời nói dụ hoặc ấy, Lôi Triệt bất chợt há miệng, ngậm lấy một bên nụ hoa của cô, tham lam m*t vào.
Nụ hoa đang se lạnh, đột nhiên bị khuôn miệng ấm nóng của Lôi Triệt ngậm lấy, nước bọt cùng hơi nóng của hắn khiến cho nụ hoa của cô run rẩy đến đáng thương. Giai Kỳ thở dốc, bàn tay cô ôm lấy gương mặt đang cúi gằm ở một bên ng*c của mình kia, run rẩy khước từ…
_ Đừng mà…..khó…khó chịu quá…
Đầu lưỡi của Lôi Triệt như một con rắn, hết quấn quanh lại trườn nhẹ trên điểm nhạy cảm ấy của Giai Kỳ, mang theo cả sự mời mọc trụy lạc. Lôi Triệt còn làm đầu lưỡi mình c*ng lại để ấn lên đầu ng*c của cô, rồi hắn gẩy mạnh nhẹ, liên tục trên nụ hoa của cô…..rồi dùng sức mút thật mạnh.
_ Đừng mà….
Giai Kỳ sợ đến hoảng loạn, điên cuồng phản kháng….Nhưng Lôi Triệt nào đâu mảy may quan tâm đến sự chống trả yếu ớt của Giai Kỳ…Đối với hắn, sự chống đối của cô ngược lại còn giống như lời ỡm ờ mời gọi.
Bàn tay trái của hắn cũng không nhàn nhã mà vươn tới, kẹp lấy nụ hoa còn lại, và siết nó lại giữa những ngón tay thon dài của mình…
Bị hắn tấn công đến quay cuồng cả đầu óc, Giai Kỳ mờ mờ mịt mịt, không còn thấy rõ được gì nữa ngoài hàng ngàn đốm sao li ti cứ nổ ra trước mắt…Cơ thể như miếng đậu phụ non mềm bị hắn ra sức nhào nặn không thành hình thù gì. Tiếng đôi môi hắn ngậm lấy bầu ng*c căng mọng của cô đập vào không gian tà mị ngây ngất. Gương mặt cao ngạo tuấn mĩ chìm sâu vào rãnh ng*c sâu hun hút của cô, hít thở hương thơm nữ tính dịu dàng ngây ngất.
Bàn tay Giai Kỳ nắm lấy bờ vai của hắn, muốn đẩy bả vai của hắn ra. Lôi Triệt vươn tay tóm lấy cổ tay cô, kéo lên đôi môi mỏng của mình mà hôn nhẹ, và thanh âm trầm thấp của hắn vang lên khi hắn nhìn sâu vào đôi mắt ư*t của cô.
_ Em muốn chống cự sao? Vậy thì làm cho mạnh mẽ vào! Vì anh sẽ không nhẹ nhàng đâu!
Bàn tay hắn nắm lấy cổ tay cô và kéo mạnh cô lên, sao đó hắn trèo qua ngồi phía sau lưng cô, từ phía sau, bàn tay hắn vươn tới nắm lấy bầu ng*c cô mà xoa nắn…
_ Hức….
Thanh âm r*n rỉ yếu ớt của Giai Kỳ cố gắng đèn nén. Cô cắn lấy ngón tay mình để ngăn cho thanh âm mê luyến ấy vang ra…Đôi môi của Lôi Triệt từ vành tai của cô trượt xuống hõm cổ, hắn tham lam **** *** làn da mềm mại của cô, bàn tay hắn mê đắm xoa n*n bầu ng*c căng mọng…
Tư thế này khiến cho Giai Kỳ hoàn toàn rơi vào vòng ôm của hắn, thân thể đàn ông nam tính như bức tường thành chặn đứng đường thoát của cô…Bàn tay hắn lướt trên cơ thể kiều diễm…và lách qua phần quần lụa….chui vào bên trong,,,
_ Không….đừng anh….
Giai Kỳ run rẩy chặn bàn tay của hắn, cơ thể như một dải lụa uốn éo căng lên….Lôi Triệt ngậm lấy vành tai cô, khi bàn tay hắn tóm lấy chiếc quần đùi của cô mà kéo xuống…
_ Không…!
Bắp đùi của Giai Kỳ căng lên run rẩy…Lôi Triệt ở phía ngoài quần l*t màu đen hấp dẫn của cô không ngừng x*a nắn, ở phía lớp vải bên ngoài dịu dàng vuốt ve, ngón tay hắn xoay tròn, xoay tròn, và miết dọc lên lớp vải mềm mại ấy…
Cơ thể Giai Kỳ uốn éo như một mạch nước…Và Lôi Triệt nghiêng người qua, để cô nằm xuống giường, đôi môi của hắn rơi xuống, lần nữa ngậm lấy nụ hoa c*ng c*ng của cô mà m*t vào, trong khi ngón tay vẫn không ngừng miết lên điểm nhạy cảm bên ngoài quần l*t của cô…
_ Sau này anh sẽ cho lắp một chiếc gương thật lớn trên trần nhà, và đối diện giường…Để em có thể nhìn thấy lúc anh ve vu*t em, li*m lên từng lớp da thịt trên người em….Biểu cảm của em có biết bao nhiêu say đắm….
Thanh âm trầm thấp của hắn vang lên, Lôi Triệt mở hàng cúc áo sơ mi của mình, làn da khỏe khoắn lộ ra gợi cảm cùng từng thớ cơ nam tính hút mắt….Hắn hôn môi cô….và ngón tay hắn lách qua lớp quần l*t, chạm vào nơi nữ tính nóng rẫy kia…
_ Ôi chao….
Thanh âm trầm thấp của hắn vang lên, kèm theo một tiếng cười tà mị….Ngón tay hắn chạm lên nụ hoa cao ngất ư*t đẫm của cô, khẽ khàng xoa xoa nhè nhẹ…
_ Em ư*t đến chảy hết nước ra rồi….em biết không?
_ Không….không phải…
Giai Kỳ lắc đầu, mê loạn phản đối, nhưng cơ thể lại không nghe theo lời cô…Hông cô tự động đung đưa theo từng đợt xoay tròn của hắn….còn Lôi Triệt thì tàn nhẫn vờn lấy cô…
_ Nào…chống cự cho anh xem! Chống cự cho anh xem nào!
Vừa nói, ngón tay hắn vừa xuyên vào trong cô…Chỉ một lần mà làm Giai Kỳ cong người lên, bắp đùi cũng run lên từng đợt….
Lôi Triệt nhìn gương mặt mê đắm của Giai Kỳ, nhìn mỗi lần hắn cong ngón tay lên ấn sâu hơn vào trong cô, Giai Kỳ đều giật mình, sống lưng ưỡn cong lên hứng chịu từng đợt dồn dập ấy….
_ Thú nhận đi…em thích cảm giác này…đúng không?
Ngón giữa của Lôi Triệt ngập trong hang động ư*t át của cô, hắn xoay tay lại, để ngòn cái của mình dễ dàng chạm lên nụ hoa đang c*ng đờ của Giai Kỳ, vừa ch*c ngoáy, vừa xoa nắn…
_ Không…không…
Giai Kỳ giãy dụa như một con cá mắc cạn, từng cơn khoái cảm ập tới trào dâng như sóng dữ….Cô cắn môi thở dốc….Cô không thích cảm giác này….
Nhưng….cô cũng không ghét nó!
_ Nào….ra cho anh!
Bàn tay Lôi Triệt ấn lên vùng bụng dưới mềm mại của Giai Kỳ, và ngón tay của hắn tàn nhẫn vào ra thật nhanh…và sau đó hắn rút tay ra, bàn tay hắn chụm lên nụ hoa căng nhức của Giai Kỳ, mãnh liệt day thật mạnh.
_ Á Á Á….!
Giai Kỳ hét lên, đầu óc tê dại và đôi mắt cô hoa lên…Khoái cảm đến bất ngờ như một con sóng dữ, cô không để ý đến bàn tay của Lôi Triệt đang túm lấy ng*c mình và tàn nhẫn vò nát, hay đôi môi của hắn đang m*t lấy vùng đùi non mềm mại của cô, hay phía dưới cô đang ư*t đến khổ sở nữa…
Giai Kỳ nằm trên giường, thở dốc hổn hển, mái tóc cô xõa tung trên gương mặt phiếm tình đỏ ửng….Lôi Triệt vuốt ve cơ thể nhạy cảm run rẩy của cô, và đôi môi hắn hôn lên cánh môi ngọt ngòa của cô khi hắn thì thầm nói trong hơi thở…
_ Để anh nếm xem vị của em hôm nay ra sao nhé?
_ Không…không….
Giai Kỳ hoảng hốt co chặt chân lại, nhưng cánh tay của Lôi Triệt giống như một gọng kìm, tóm chặt lấy đôi chân cô mà mở banh ra…ngón tay hắn kéo chiếc quần l*t ướt đẫm của cô xuống…và gương mặt cao ngạo của hắn vùi sâu vào giữa hai chân cô…
_ Đừng…không….á….
Giai Kỳ hét lên ngay từ lần li*m m*t đầu tiên của Lôi Triệt. Bàn tay cô ôm chặt lấy gương mặt hắn, không nỡ đẩy hắn ra, ngược lại còn dằn lòng để ngăn mình không kéo sát hắn vào.
Cánh hoa ẩm ư*t của Giai Kỳ nằm gọn trong đôi môi nóng rẫy của Lôi Triệt, từng đợt li*m nhẹ hay m*t mạnh của hắn đều vang lên tiếng nhớp nh*p ẩm ướt…Giai Kỳ cắn chặt lấy đôi môi căng mọng của mình khi đầu lưỡi của hắn liên tục đánh lên nụ hoa c*ng nhắc của cô.
_ Đúng rồi….run lên cho anh!
Cảm nhận rõ ràng từng cơn run rẩy mãnh liệt cùng sự co bóp chặt khí của cô, Lôi Triệt gầm nhẹ, đôi môi hắn ngậm chặt lấy nụ hoa của cô và điên cuồng m*t mát…
_ Á Á….Em….tới….!
Giai Kỳ hét lên, bàn tay cô ôm chặt lấy gương mặt hắn và ra tới ư*t đẫm. D*ch thể như mật ngọt rót vào miệng hắn, Lôi Triệt mở miệng rộng hơn, như muốn ăn hết toàn bộ cô….
Rồi hắn ngẩng đầu lên, như một bậc đế vương cao ngạo nhìn cô nằm rũ rượi trên giường, mái tóc mềm mại che đi lõa thể kiều diễm, đôi mắt mê li và gương mặt phiếm hồng, làm một động tác lau miệng rất gợi cảm….
Giai Kỳ mờ mịt nhìn hắn, xấu hổ đến mức cổ họng cũng khô khốc…
Từng động tác tiêu sái tự tin, Lôi Triệt cởi bỏ cúc cổ tay áo, rồi hàng cúc trước ngực. Chiếc áo sơ mi của hắn rơi xuống giường, để lộ ra cơ thể nam tính khiến phụ nữ phải thèm khát. Đôi mắt chim ưng sâu thẳm của hắn nhìn vào khe động huyền bí ẩm ư*t kia khi hắn cởi bỏ thắt lưng của mình. Tiếng thắt lưng da bị kéo một cách nóng vội đập vào không gian rét lạnh, khiến cho Giai Kỳ cũng rùng mình….
Lôi Triệt lướt bàn tay trên bắp chân của cô, bàn tay của hắn chạm lấy phần đùi non mềm mại của cô và mở rộng ra…
Thanh âm trầm thấp của hắn vang lên, rất dịu dàng, cũng rất dữ dội, nói với cô…
_ Thở đi Giai nhi….!
Và sau đó hắn hóp lưng, đẩy thật mạnh, ngập vào trong cô….!
_ Hức….
Sống lưng của Giai Kỳ cong lên hứng chịu trận thúc vào đầu tiên của hắn. Toàn bộ các giác quan, các khối cơ bắp ở phía dưới điên cuồng co b*p bám chặt chẽ lấy phần nam tính c*ng rắn của hắn. Lôi Triệt thở dốc, bàn tay hắn lướt xuống cơ thể mềm mại của cô, bám lấy bả vai của cô, và điên cuồng luận động….
_ Chậm…chậm lại….
Giai Kỳ nói trong hơi thở, cơ thể cô trân ra chịu đựng từng đợt vào ra hồn siêu phách lạc của Lôi Triệt. Bàn tay hắm bám chặt lấy bả vai cô, cơ thể nam tính có chút nặng nề, khiến cho Giai Kỳ gồng người chịu đựng từng đợt tra tấn rã rời của hắn…
Lôi Triệt hôn lên bắp chân run rẩy của Giai Kỳ, ánh mắt mê luyến dịu dàng mơn man từng tấc da thịt của cô, Giai Kỳ thở dốc, vặn vẹo, cùng quẫy và cắn môi…
Sâu bên trong nơi nào đó, ư*t đẫm đến mức thảm hại, Lôi Triệt giống như đang ngập sâu trong một động nước dịu ngọt đầy ăm áp, khiến hắn đảo điên thần trí, từng chút từng chút khít khao cũng như muốn lấy mạng hắn.
Mồ hôi rịn ra trên trán, Lôi Triệt cảm thấy nơi nào đó bị b*p chặt đến mức đau nhức, giống như có rất nhiều giác hút đang hút chặt lấy hắn, siết chặt lấy hắn, không cho hắn đường thoát, để hắn cả đời phải trầm luân mê mệt.
Lôi Triệt ngắm nhìn Giai Kỳ, cho dù hắn không còn bị cô phản đối đến kịch liệt nữa…nhừng từng chút từng chút biểu cảm của cô vẫn khiến cho hắn không thể thỏa mãn.
Cho dù gương mặt của cô đều bị nhuốm màu bởi tình d*c, nhưng vẫn ẩn chứa chút gì đó không cam tâm. Cho dù đôi chân cô đã dang ra, mở rộng đón nhận hắn, nhưng ánh mắt của cô vẫn nằm nghiêng về một hướng, không hề nhìn về hắn…
Cơn ghen tuông cuồng lên trong lồng ngực của Lôi Triệt làm máu nóng của hắn cuồn cuộn lên sôi trào, Lôi Triệt giận dữ thúc mạnh vào trong cô một cách đột ngột và tàn nhẫn, khiến cho Giai Kỳ hét lên…
_ Tại sao không nhìn anh?
Lôi Triệt nắm chặt lấy cánh tay Giai Kỳ, nhìn vào gương mặt đang cuồng say trong khoái cảm đột ngột mà hắn mang lại. Tiếng thở dốc hổn hển và bầu ng*c phập phồng mê muội của cô, Giai Kỳ không còn thân trí nữa…thanh âm trầm thấp của hắn vang lên bên tai cô, vừa giận dữ, vừa tổn thương….
_ Tại sao không nhìn anh? Nhìn anh!
Bàn tay của hắn ôm lấy gương mặt đang mờ mịt phiếm t*nh của Giai Kỳ. Hắn hôn môi cô, hay nói đúng hơn là nghiến ngấu siết lấy đôi môi cô trong miệng mình…Và hắn giận dữ nói trong cơn cuồng loạn bất lực…
_ Nhìn anh….nhìn xem ai đang làm cho em sư*ng đến điên dại đây!
Giai Kỳ thở dốc, cánh tay cô vươn tới, trong cơn mờ mịt muốn ôm lấy cổ hắn, nhưng Lôi Triệt lại tàn nhẫn ấn chặt cánh tay của cô xuống giường. Hắn ép cô nhìn sâu vào đôi mắt của hắn, gầm nhẹ nói với cô…
_ Anh muốn nhìn em lên đ*nh! Nào…Giai nhi….tới cho anh!
_ Không…không….Á….
Giai Kỳ lắc đầu, từng cơn sóng điên cuồng lao tới cơ thể cô…Giai Kỳ co bóp dữ dội, bên dưới cũng muốn bốc cháy, mi tâm cô cau chặt lại và cô điên loạn cắn môi….
_ Thế! Run lên nữa đi em! Em thật đẹp mắt làm sao….
Lôi Triệt gầm lên với cô, biểu cảm mê đắm vì tình dục của Giai Kỳ như một liều dược tình trí mạng với Lôi Triệt…Và hắn cúi đầu ngậm lấy cánh môi của Giai Kỳ, siết vào….Rồi toàn bộ cơ bắp của hắn căng cứng lên khi hắn nhọc nhằn lên đỉnh…
_ Không….không được ra bên trong!
Trong lúc điên dại, Giai Kỳ vẫn cứ hoảng hốt sợ hãi…Cô đẩy mạnh hắn ra nhưng không thể…Lôi Triệt lập tức ôm chặt lấy cô, nhốt cô trong lòng mình, và dòng d*ch mang mầm mống của hắn rót vào trong cô….
_ Không….không được….!
Giai Kỳ nức nở mờ mịt, cái ôm của hắn quá mức nghẹt thở…Cô nghe thấy tiếng thở trầm khàn của hắn, và cảm nhận được từng khối cơ bắp siết chặt lấy cô của hắn…
Ánh mắt của Lôi Triệt toát lên một tia hung dữ, và lòng mắt hắn đột nhiên tối thẫm lại hơn…Hắn ôm lấy cô, thanh âm trầm thấp thì thầm vang lên, chẳng biết cô có còn nghe thấy được không…
_ Anh sẽ khiến em cả đời không thể thoát khỏi anh! Không thể!
Và nụ hôn như mưa như gió lại rơi xuống cơ thể của Giai Kỳ. Sự nam tính ngập ngụa chưa từng có dấu hiệu dừng lại lại càng căng cứng, khiến cho Giai Kỳ thở hắt ra…
_ Không…không được nữa!
Giai Kỳ hua tay lên, muốn chạy chốn khỏi hắn. Nhưng cánh tay cô bị hắn tóm chặt lấy, và hắn thì thầm trầm thấp với cô…
_ Đừng hòng chạy thoát khỏi anh! Em phải là của anh! Của anh! Nhận lấy…!
Và hắn lại lần nữa, và lần nữa, và lần nữa cuỗng dã trong cô, khiến cho Giai Kỳ sức cùng lực kiệt, đến mức rã rời chân tay, giống như một con búp bê vải, rã rời ngất xỉu….
*****
_ Ái….
Giai Kỳ nheo nheo mắt, bàn tay cô chạm lên vùng bụng ẩn ẩn đau, gương mặt cau lại…
Không phải tại gã điên nào hôm qua tự dưng bị “Trụ Vương nhập”, hành hạ cô đến tận hơn 3h sáng mới tạm tha cho cô yên tâm mà…ngất xỉu, thì hôm nay các cơ của cô cũng không đến nỗi tệ thế này!
Giai Kỳ cố nén cơn đau, bấm điện thoại gọ lại lần nữa cho Thiên Ân….Chẳng là mấy ngày nay cô không tới CHARM, nhận được tin nhắn Ed đã nói Thiên Ân cũng học tính xấu giống cô đột nhiên biến mất mấy ngày rồi không có tung tích gì cả! Mọi người càng lo lắng hơn khi đột nhiên phòng quản lý thông báo cô bé bị ốm đột xuất, không thể tiếp tục tham gia thu âm cho MV của Giai Kỳ. Cũng may là phần nhạc vĩ cầm đã xong xuôi, chỉ còn phần hát lĩnh xướng ở cuối…Ed cũng có thể miễn cưỡng dùng bản Demo cũng được…nhưng mà….
Đột nhiên Thiên Ân ốm như vậy, Giai Kỳ thấy lo lo…Mà gọi điện từ sáng Thiên Ân cũng không bắt máy. Cô thì lại không có số của Tề Yến Thanh, miễn cưỡng xin Lôi Triệt thì cũng được….nhưng mà….
Có xin xong cũng chẳng dám gọi!
_ Giai nhi?
Thanh âm trầm ấm của Lôi Triệt dịu dàng vang lên. Hắn chờ cô lâu quá cuối cùng phải ra khỏi xe để xuống gọi cô.
Giai Kỳ nhìn hắn, lập tức nhét điện thoại vào túi, nhanh nhẹn bước ra khỏi nhà. Nếu như cô còn cứ lằng nhằng ở đây nữa chắc là sẽ bị hắn đánh chết vì tội làm muộng giờ làm của hắn mất!
_ Em còn mệt không?
Lôi Triệt vuốt ve gò má của cô khi bàn tay hắn kéo cánh cửa gỗ nặng nề vào. Tiếng khóa điện tử vang lên và Giai Kỳ bĩu môi….xem ai đang nói kìa!
Lôi Triệt nựng gò má của cô, và xoay cô một vòng. Giai Kỳ xoay lưng lại với đường, âu yếm ôm cô…
Nhưng ngay lúc này, đột nhiên một tiếng động cơ xe rít gào phá vỡ không gian tĩnh lặng của khu biệt thự. Lôi Triệt giật mình, sững người khi nhìn thấy một chiếc xe đen chờm tới…
Và cửa xe hạ xuống, sau đó là một họng súng đen ngòm chĩa ra.
_GIAI NHI!!!
Tiếng hét hoảng loạn của Lôi Triệt vang lên khi hắn quay vội người cô lại, thân hình to lớn của hắn như một bức tường che chắn cho cô….và tiếng súng vang lên chói tai…
ĐOÀNG!
Giai Kỳ cảm thấy cơ thể to lớn của Lôi Triệt giật lên đau đớn, và một tia ấm nóng tanh lợm giọng bắn lên gò má cô.
Bàn tay Lôi Triệt phản xạ rất nhanh, hắn thọc sâu vào áo choàng và lôi ra một khẩu súng, sau đó tiếng nổ chói tai vang lên…
ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG…!
Đạn đồng găm vào chiếc xe đen…Nó gầm rú và rít lên bỏ chạy…Giai Kỳ hoảng hốt nhìn Lôi Triệt ngã xuống, máu đổ phun ra từ cơ thể to lớn của hắn…
_ TRIỆT! TRIỆT!!!
Giai Kỳ hoảng loạn gọi hắn, cô điên cuồng bấm mã khóa bằng bàn tay dính máu của hắn. Cánh cửa nhà bật ra và cô vội vã kéo hắn vào bên trong để tránh đi nguy hiểm…
Máu của hắn bắn lên mặt cô, Giai Kỳ bịt chặt miệng vết thương trên người Lôi Triệt, máu của hắn thấm qua từng kẽ tay cô và cô hoảng loạn tìm điện thoại, run bắn lên khi nghe tiếng trả lời…
_ BÁC SĨ! BẠN TRAI CỦA TÔI BỊ TRÚNG ĐẠN! LÀM ƠN CHO XE CẤP CỨU TỚI!!!
****
Giữ đúng lời hứa ~ Chap 4979 chữ
Cám ơn những lượt Follow quý bâu của các bạn nha ❤️
Cuối năm Thư Kỳ sẽ dành thời gian giải đáp thắc mắc của các bạn. Có ai muốn hỏi gì cứ cmt nhé! Mình sẽ trả lời hết
Cám ơn vì đã đồng hành cũng mình trong năm qua! Chúc các bạn năm mới thật vui vẻ, hạnh phúc 🍀
Becoming NEW in 2022 ❤️