Mục lục
Truyện Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở nơi này có cả ánh nắng ban mai, cả người Đường Khả Hinh giống như đang ở trong mây, chỉ ngây ngốc ngồi ở trước bàn trang điểm, nhìn tới Ân Nguyệt Dung trong kính giống như một con bươm bướm bận rộn, ở trong đống quần áo rực rỡ, bay tới bay lui, còn hát: “Đem trái tim của anh, trái tim của em buộc vào một chuỗi. . . . . .”

“Đường tiểu thư. . . . . .” Nữ quản gia trẻ tuổi, Tử Lâm mỉm cười gọi nhỏ.

“À?” Đường Khả Hinh bàng hoàng nhìn Trang phu nhân, mới tỉnh lại.

“Mời đến phòng tắm tắm rửa thay quần áo.” Tử Lâm nhìn Đường Khả Hinh, mỉm cười nói.

“Thân thể của tôi không bẩn, không cần tắm.” Đường Khả Hinh nhìn cô, nói nhanh.

“Xin mời. . . . . .” Tử Lâm vẫn mỉm cười, nhưng cô là quản gia được tuyển chọn trong mấy trăm người, quản gia ưu tú nhất, nữ quản gia trẻ tuổi duy nhất đi theo bà chủ.

“Chuyện này. . . . . .” Đường Khả Hinh thật sự hết sức khó xử.

“Khả Hinh?” Lúc này Tiêu Đồng mới yên lặng đi tới, vừa lúc nhìn thấy Ân Nguyệt Dung vẫn còn ở vui vẻ chọn lễ phục, cô quá quen thuộc tính tình của bà chủ, cũng không có chào hỏi, có chút căng thẳng nhìn Đường Khả Hinh, nói nhỏ: “Cô không sao chớ? Tổng Giám đốc có chút lo lắng, gọi tôi đi vào xem cô. . . . . .”

Hai mắt Đường Khả Hinh nhanh chóng bốc lửa, nắm chặt một cây lược ngọc, nhìn cô tức giận đến lồng ngực sắp nổ tung, nghiến răng nói nhỏ: “Anh ấy còn không biết xấu hổ kêu người tới xem tôi? Nếu biết có ngày hôm nay, tại sao còn muốn chụp hình tôi và anh ấy giơ tay làm dấu yeah gửi cho Trang phu nhân xem?”

Vẻ mặt Tiêu Đồng bất đắc dĩ nhìn Đường Khả Hinh, cười khổ nói: “Một chút nữa, cô mang giày cao gót đạp lên giày da của anh ấy, nhưng hôm nay cô nên ngoan ngoãn nghe lời trước, khó được dì Trang và chị Trang cũng ưa thích như vậy, hiện tại bữa tiệc gia đình bên kia, tôi nghe được một tin tức nói chị Trang bởi vì Cố Di tiểu thư ở nước Anh chọc xì căng đan đào hoa cho lão đại, muốn chờ cô ấy sanh em bé xong, ném nó vào Đại Tây Dương.”


Đường Khả Hinh hoảng sợ đến há hốc, con ngươi cũng muốn rớt ra.

“Cô ngoan ngoãn nghe lời, không có chuyện gì, trước tiên để cho qua hết hôm nay. Trang phu nhân là bảo bối của Chủ tịch Trang chúng ta, bình thường không có việc gì đặt ở trong miệng còn sợ mất, cô phải phát huy tinh thần nghề nghiệp thư kí của mình, qua hôm nay thôi. . . . . .” Tiêu Đồng lại khom lưng an ủi cô.

“Nhưng dì ấy muốn mua cho tôi 20 chiếc xe thể thao. . . . . .” Vẻ mặt Đường Khả Hinh đau khổ muốn khóc.

Phốc!

Tiêu Đồng không nhịn được bật cười nói: “Cô không cần là được rồi . . . . . .”

“Tôi mới vừa nói không cần, dì ấy đã nói mang 20 mẫu xe cho tôi lựa chọn, cho đến khi tôi hài lòng mới thôi.” Đường Khả Hinh không chịu nổi.

“Không có việc gì, không có việc gì, đồng ý trước. Một chút nữa đi ra ngoài là được. Nghe lời hả. . . . . . Tôi đi trước. . . . . .” Tiêu Đồng không dám nói lung tung, chỉ vỗ nhẹ bả vai của cô, liền khe khẽ muốn đi ra ngoài. . . . . .

“Đừng đi. . . . . .” Đường Khả Hinh giống như đứa bé bị vứt bỏ, canh chừng bóng lưng cô, muốn khóc.

“Đường tiểu thư. . . . . . Mời. . . . . .” Tử Lâm mỉm cười lại mời Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh không có cách nào, chỉ đành phải bất đắc dĩ đứng lên, đi theo Tử Lâm cùng hai người giúp việc, đi qua hành lang, cô đi tới một hồ nước nóng trong suốt, cô lập tức thật căng thẳng ngẩng đầu, nhìn không gian trong suốt, kêu lên: “Tắm ở chỗ này?”

Tử Lâm nhìn Đường Khả Hinh, ôn nhu cười giải thích nói: “Đường tiểu thư, cô đừng lo lắng, thủy tinh trong suốt có hiệu quả phản quang đặc biệt, cô có thể nhìn rất rõ ràng phong cảnh bên ngoài, nhưng bên ngoài nhìn vào chỉ là một kính chắn gió màu đen.”

“Có thật không?” Đường Khả Hinh nóng mắt nhìn cô, có chút lo sợ ôm thân thể của mình, không tin cô.

Tử Lâm chỉ mỉm cười thản nhiên.

Đường Khả Hinh nhìn bộ dáng cô như vậy, cứ có cảm giác cô hết sức có chừng có mực, không giống một người quản gia bình thường.

“Chúng tôi biết cô có chút xấu hổ, mời thay quần áo đi vào hồ tắm, chúng tôi sẽ đi vào.” Tử Lâm nói xong cũng đã dẫn người giúp việc đi ra hồ tắm.

Đường Khả Hinh quay đầu nhìn Tử Lâm quả thật dẫn người giúp việc xoay người đi ra ngoài, một mình cô chỉ ngây ngốc đứng ở trước hồ tắm to lớn, nhìn đá cẩm thạch màu xanh xây thành hồ tắm, bốn bề dùng mấy pho tượng cổ dựng ở bốn phía hồ tắm, chậm rãi phun ra nước nóng, trong bồn tắm tràn ngập sương mù, còn tản ra vô số cánh hoa hồng đỏ thẫm, thậm chí tỏa ra những mùi thơm khác. . . . . . Bởi vì hai ngày nay cô được Bác Dịch châm cứu và dùng thuốc, bây giờ khứu giác từ từ khôi phục một chút. . . . . .

Cô hết sức tò mò mùi thơm trong hồ, cũng biết hôm nay trốn không thoát, chỉ đành phải thật im lặng đưa bàn tay tới trước ngực, nhẹ nhàng cởi khăn quàng cổ nhỏ màu trắng, thả vào trên ghế dựa cạnh hồ tắm, sau đó là áo thun, còn lại quần áo, đồ lót. . . . . . đôi chân trắng như tuyết nhẹ nhàng bước tới bậc thang, đi xuống hồ nước nóng, một làn nước ấm áp nhẹ nhàng ngâm thân thể lạnh lẽo của cô gái này, mùi thơm lan ra. . . . . .

Đường Khả Hinh ngồi ở trong hồ, để cho nước qua vai, ngửi mùi thơm này giống như trăm loài hoa trong vườn, ánh mắt của cô lập tức sáng lên, dù sao cũng là cô gái trẻ tuổi, không nhịn được vươn tay vẫy nhẹ hơi nước trong hồ tắm, cúi đầu ngửi nhẹ đến mấy lần, nhất thời mùi thơm thấm vào cả người, giống như lập tức làm cho tinh thần người ta chấn động, tâm trạng vô cùng sảng khoái, cô nhịn không được mỉm cười, lại vẫy nhẹ hơi nước ấm, thả vào trong mũi ngửi một cái. . . . . . Càng ngửi thấy càng thích thú, càng ngửi tâm trạng càng thoải mái. . . . . . .

Tử Lâm dẫn ba người người giúp việc mặc quần áo ngắn màu trắng, mỉm cười đi tới, sau đó thật cẩn thận để cái khay xuống.

Đường Khả Hinh ngạc nhiên quay đầu, nhìn trong khay để một đĩa ngọc, bên cạnh đĩa ngọc còn có một cái muỗng ngọc, hai bên để hai chung ngọc màu xanh biếc, trong suốt trơn bóng, cô ngạc nhiên hỏi: “Đây là. . . . . .”

Tử Lâm im lặng mỉm cười.

Người giúp việc thật cẩn thận mở chung ngọc bên trái ra, nhất thời một mùi thơm hoa hồng nồng đậm mạnh mẽ, mang theo truyền thuyết thần kì tỏa ra.

“Thơm quá . . . . . .” Đường Khả Hinh cảm thán.

Tử Lâm thật cẩn thận quan sát màu hồng bên trong chung ngọc tinh xảo, mới mỉm cười nói: “Đường tiểu thư, đây là nụ hoa hồng bungary bà chủ đặc biệt sai người hái xuống, không chờ nó nở hoa, sẽ tỏa hết hương thơm, liền thông qua phương pháp thủ công đặc biệt ghiền ép, lấy tinh chất hoa, chế luyện thành bột hoa hồng, một chung nước hoa hồng nho nhỏ, có thể cần 3000 nụ hoa . . . .”

Đường Khả Hinh trợn to hai mắt, kinh ngạc muốn đưa tay đụng vào. . . . . .

“Đường tiểu thư. . . . . .” Tử Lâm mỉm cười ý bảo xin chớ đụng vào, bởi vì một chung bột hoa hồng, là bà chủ đặc biệt điều chế cho Đường Khả Hinh và con gái, trong quá trình sử dụng, không thề dùng bất kỳ nhiệt độ của bàn tay đụng vào, nếu không sẽ ảnh hưởng bột hoa hồng, bởi vì Đường Khả Hinh tắm rửa trước, mà Trang Ngải Lâm còn chưa có ngâm nước ngọc, vì vậy không thể đụng vào.

Đường Khả Hinh có chút ngượng ngùng ngẩng đầu lên, nhìn cô khẽ mỉm cười.

Người giúp việc thật cẩn thận cầm cái muỗng ngọc, nhẹ múc ra bột hoa hồng, đặt nhẹ ở trong đĩa, sau đó mở một cái chung khác, từ bên trong múc ra chất bột màu trắng trong suốt.

“Đây là. . . . . .” Đường Khả Hinh ngạc nhiên nhìn chất bột màu trắng này, thật sự so với phấn thoa người bình thường còn muốn biến mịn hơn.

“Bột kim cương. . . . . .” Tử Lâm mỉm cười nói.

“À?” Đường Khả Hinh lại khẽ kêu lên, không thể tin nổi nói: “Bột kim cương? Cái này sẽ không quá lãng phí?”

Tử Lâm mỉm cười nhìn cô, nói: “Ở châu Mỹ đã có không ít quý tộc Hoàng thất dùng bột kim cương làm đẹp da, nó có tác dụng tẩy trắng da, có thể khiến cho da khôi phục mềm mại mịn màng giống như da trẻ em, thậm chí còn có thể làm cho da thịt sáng bóng. . . . . . làm đẹp bằng kim cương, làm đẹp bằng vàng, làm đẹp bằng ngọc đã sớm thịnh hành từ lâu.”

“Cả chung đều là kim cương à?” Đường Khả Hinh hoảng sợ.

“Đương nhiên là không phải . . . . .” Tử Lâm mỉm cười nói: “Bên trong còn bỏ thêm tinh chất tảo biển. . . . . . Nó và bột hoa hồng phối hợp lẫn nhau, rất tốt cho da, sinh ra tác dụng thần kỳ đối với da thịt. . . . . .”

Đường Khả Hinh ngây ngốc, hiện tại cô rốt cuộc giật mình kinh ngạc suy nghĩ, trên thế giới này rốt cuộc còn có bao nhiêu chuyện, thần kỳ như như hôm nay?

Tử Lâm tự mình ngồi xổm phía trước, nhẹ nhàng bọc tóc dài của Đường Khả Hinh, cuốn thành búi tóc lỏng, dùng lược ngọc nhẹ cố định, lại dịu dàng chỉ điểm cho người giúp việc, thật cẩn thận khuấy nhẹ bột hoa hồng và bột kim cương vào nhau, sau đó cầm một chút bột, đầu tiên trút vào trên cổ trắng nõn của cô, lại quỳ gối bên người của cô, chà mạnh lòng bàn tay, sau đó dùng sức đặc biệt xoa bóp. . . . . .

Đường Khả Hinh ngồi ở trong hồ tắm, mở to ánh mắt mộng mơ, cảm nhận được sức lực của cô gái ở sau lưng, thật thoải mái lan khắp thân thể, tâm trạng vốn có chút không thoải mái, nhưng bởi vì xoa bóp đặc biệt mà chậm rãi nhắm mắt lại. . . . . .

Tử Lâm quan sát sắc mặt của Đường Khả Hinh biến hóa, lại căn dặn người giúp việc, tăng thêm nhiệt độ trong bốn pho tượng phun nước xuống.

Nhất thời cả hồ tắm tràn ngập làn khói mù.

Người giúp việc cả ‘phòng tổng thống’ yên tĩnh, lặng lẽ làm công việc của mình.

Lúc này, Trang Hạo Nhiên mới gấp gáp đi vào ‘phòng tổng thống’, quả nhiên nhìn thấy mẹ đi tới đi lui ở bên trong phòng hoa lễ phục rực rỡ, anh bất đắc dĩ thở dốc một hơi, lập tức gọi một tiếng: “Mẹ! !”

Ân Nguyệt Dung giống như không nhìn thấy con trai, rất nhẹ nhàng đi tới phòng tắm. . . . . .

Trang Hạo Nhiên không nghĩ gì, liền đi theo phía sau mẹ, vừa đi vừa gấp gáp hỏi: “Khả Hinh đâu?”

“Không biết! !” Ân Nguyệt Dung cầm một chiếc nhẫn kim cương chút nữa Khả Hinh sẽ đeo, đi về phía trước.

“Mẹ không biết? Mẹ bắt cô ấy đến đây mà! Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi, giữa chúng con . . . . .”

Ân Nguyệt Dung lập tức đứng ở bên cửa phòng tắm, xoay người nhìn con trai, hết sức muốn chết bóp anh, đẩy cửa ra, nói: “Mẹ đã nói Khả Hinh không có ở chỗ này, nơi này chỉ có con dâu của mẹ! Con dâu của mẹ cũng không có ở hồ tắm nước nóng. . . . . .”

Cô nói xong, lại nhẹ nhàng đi ra ngoài.

“Mẹ. . . . . .” Trang Hạo Nhiên mới vừa muốn xoay người lại nhìn mẹ, cũng đang trong lúc xoay người lập tức ngửi được một mùi thơm hồ tắm ngoài trời, có mấy cái cô gái đang nhẹ nhàng hoạt động, anh hơi sững sờ, đôi tay đâm khẽ túi quần, hai mắt do dự lóe lên một cái, sau khi suy nghĩ một chút, nhưng vẫn bước vào hai bước, tay nhẹ vén một tầng màn lụa màu tím, hơi ngẩng đầu lên, nhìn trong hồ nước tràn ngập sương mù, hai cô gái nửa quỳ, giống như đang dịu dàng xoa bóp cho người khác. . . . . . Anh thở nhẹ một hơi, muốn xoay người đi khỏi, rồi lại không nhịn được hai mắt hơi mập mờ, nhìn thấy quần áo đặt bên cạnh ghế nằm, có khăn quàng cổ màu trắng, áo thun màu đen, quần váy dài đáng yêu, còn có áo lót nhỏ màu tím và quần lót ren. . . . . . Giống như có thể cảm thấy được chúng nó lay động nhẹ. . . . . . Anh đột nhiên có chút ngượng ngùng cúi đầu, mang theo nụ cười dịu dàng. . . . . .

Trong bồn tắm, hai người giúp việc, đột nhiên đứng dậy, đi về phía bên kia.

Nhất thời, cô gái trong hồ tắm xuất hiện, cô chải búi tóc mê người, cắm cây lược hình bán nguyệt, lộ ra cái cổ trắng tinh và bờ vai hấp dẫn, da thịt tuyết trắng giống như ở trong sương mù tỏa sáng. . . . . . Chỉ thấy cô nghiêng mặt nhìn Tử Lâm dịu dàng mỉm cười, giống như không dính khói bụi trần gian, lộ ra vẻ đẹp khuynh thành. . . . . .

Trang Hạo Nhiên nhìn có chút ngây người.

Hai người giúp việc đang cùng trò chuyện với Đường Khả Hinh, nhẹ nhàng đỡ cô nửa nằm bên cạnh hồ, cánh hoa hồng bồng bềnh ở giữa hồ tắm, có thể nhìn thấy rõ bộ ngực đầy đặn của cô như ẩn như hiện, hai người giúp việc thật cẩn thận thoa bột kim cương và hoa hồng quỳnh tương, bắt đầu từ cổ của cô nhẹ xoa bóp đi xuống, tới bả vai, lại chậm rãi quét ngang nửa bờ ngực của cô, thậm chí tay nhẹ nhàng đưa vào trong nước, nâng nhẹ nửa ngực dưới của cô, lại xoa bóp dọc theo vùng tam giác. . . . . .


Đường Khả Hinh có chút ngượng ngùng, mặt càng ửng hồng.


Hai người giúp việc lại cười ngọt ngào tự nhiên nhẹ nhàng xoa bóp cho cô, giống như đã sớm quen tiếp xúc với thân thể này. . . . . .


Đường Khả Hinh không có cách nào, chỉ đành phảinhắm mắt lại, hơi ngẩng khuôn mặt ướt át, nhắm mắt dưỡng thần. . . . . .


Trang Hạo Nhiên đứng ở một bên, nhìn thân thể phía của cô mềm mại mê người, hai mắt lập tức lộ ra cảm xúc kích động. . . . . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK