Mục lục
Truyện Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Hien Eliza

Thời gian tựa như ngừng trôi vậy, ngoại trừ Diana đang dần dần hồi tỉnh, cơ thể bà hơi run rẩy nhẹ…

Đường Khả Hinh nặng nề thở hổn hển, kích động ngẩng đầu lên, bên trái nhìn chai rượu nho Domaine Zind-Humbrecht Noble*, bên phải nhìn chai rượu nho Steiner. Gương mặt cô trở nên căng thẳng, cô kích động run rẩy thật lâu tựa như đời người mỗi lần đứng ở giữa ngã ba đường vậy, đôi mắt cô đẫm lệ đầy nhiệt tình xuyên thấu vào điểm kia không thôi. Đó là mơ ước của của một loại khát vọng, đó là mơ ước của một loại hy sinh, cuối cùng, cô cuối cùng nặng nề đưa tay ra, chậm rãi cầm lấy chai rượu có hơn bốn trăm năm lịch sửu, chai rượu nho Steiner…

*Noble: Noble rot hoặc Botrytis hay còn gọi là nấm quý phái là tên của một loại nấm thường thấy ở rau củ, hoa và trái cây, đặc biệt là trái nho. Tuy nhiên, giống như tên gọi của nó, loại nấm này lại hữu ích đối với trái nho trong điều kiện thích hợp. Nấm Botrytis thường gặp trong những vườn nho ven sông, có thời tiết buổi sáng mát mẻ, có chút sương mù, buổi chiều ấm áp và thường xuất hiện khi nho bắt đầu chín. Nấm quý phái sẽ làm tăng độ ngọt của rượu vang và đồng thời khiến rượu mang hương vị phức tạp hơn.

Tưởng Thiên Lỗi cùng Bác Dịch gấp gáp nín thở, sâu xa đưa mắt nhìn Đường Khả Hinh, đôi mắt Trang Hạo Nhiên lóe sáng nhìn về phía cô. Vitas cũng chao đảo lộ ra vẻ mặt đau lòng nhìn học trò…

Giờ phút này, tại chỗ ngồi giám khảo Đới Lập Duy cùng Duran trong nháy mắt tháo kính xuống không tưởng tượng nổi cô đã lựa chọn rượu này. Phu nhân George cũng không khỏi trợn to hai mắt, nhìn về phía Đường Khả Hinh chọn lựa chai rượu nho Steiner có hơn bốn trăm năm lịch sử. Đầu tiên không nói tới mức độ của dịch rượu này có biết bao nhiêu quý giá, mấu chốt là hương vị của nó xung bốc lực rất mạnh kèm độ chát cao, thậm chí có thể dẫn dắt người uống chìm vào sự vô tận tịch mịch hư không của năm tháng. Như vậy Đường Khả Hinh vượt mọi chông gai, hẳn là có rất nhiều kinh nghiệm, làm thế nào lại chọn chai rượu này? Nếu như cô cố ý lựa chọn chai rượu này, vậy thì các giám khảo có thể sẽ trừ đi không ít số điểm của cô.

Hách Lệ cùng nhiều người tinh anh rượu nho khác cũng không tưởng tượng nổi nhìn một màn này.

Nhưng mà…

Đường Khả Hinh dường như đang chìm trong khoảnh khắc thế giới bất động, cô cắn chặt răng, bên tay trái nắm chặt chai rượu nho Steiner, bên tay phải ở trong những đợt hơi thở hổn hển nặng nề, cô chậm chạp vươn tay lấy ở giữa giá rượu một chai rượu nho Domaine Zind-Humbrecht, sau đó... Khuôn mặt cô lộ ra vẻ cứng rắn quyết định, ở dưới ánh mắt lạ lùng của mọi người cô chậm rãi xoay người, nhìn về phía tất cả khán giả...


“Tiểu thư Đường Khả Hinh! Tôi có nhất định phải nhắc nhở cô?” Hách Lệ lập tức đi tới, nhìn Đường Khả Hinh nhanh chóng nói: “Theo như yêu cầu cùng quy định của cuộc tranh tài, cô chỉ có thể chọn một chai rượu để hầu rượu, nếu như cô chọn hai chai, tức là thi đấu thất bại!”

Hách Lệ thật sự lo lắng, trên thực tế thì Diana tuổi tác đã cao, cho dù bà nhấm nháp chai rượu nho kia, có thể cũng làm tổn hại sâu sắc. Cho nên coi như Đường Khả Hinh cố ý chọn chai rượu Steiner hơn bốn trăm năm này, trừ đi một chút điểm của cô cũng tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến việc cô giành được chức vô địch. Nhưng nếu như cô chọn hai chai rượu, vậy thì cô chính sẽ thi đấu thất bại!!

Nhưng tại thời điểm này, sắc mặt Đường Khả Hinh run rẩy kích động, trái tim giống như bị số mệnh nện búa vậy, từng đợt một gần như hít thở khó khăn lựa chọn, ép buộc cô gần như không còn đường để đi. Nhưng cô vẫn không đầu hàng, mặt lộ vẻ quyết tâm, cuối cùng sâu xa mà khẳng định gật đầu, từng câu từng chữ thanh thúy có lực:

“Xin lỗi, hôm nay tôi nhất định phải có lý do riêng của mình mới chọn hai chai rượu nho. Trong đó một chai rượu Domaine Zind-Humbrecht Noble, tôi muốn làm một chuyên gia hầu rượu chuyên nghiệp, xem như học trò của ân sư, mời Diana uống... Một chai Steiner... Hôm nay tôi muốn dùng nó để tỏ lòng tôn kính đến rượu ẩn giấu sâu trong linh hồn. Tôi bằng lòng với lựa chọn của mình, dâng tặng ngai vàng vô địch!”

Duran cùng Đới Lập Duy chao đảo khẩn trương nghi ngờ nhìn về phía Đường Khả Hinh, phu nhân George cũng trợn to hai mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn Đường Khả Hinh. Vitas ngồi ở phía dưới sân khấu, sắc mặt rốt cuộc giãn ra, nhưng vẫn lo lắng đau lòng nhìn về phía học trò. Trang Hạo Nhiên đứng ở sân khấu phía dưới, đôi mắt anh vào thời khắc này lóe lên ánh sáng đau lòng mãnh liệt nhìn Đường Khả Hinh. Bác Dịch cùng Tưởng Thiên Lỗi cũng đau lòng gần như nghẹt thở vậy nhìn về phía cô gái này…

Nhất thời, cục diện này không ai có thể khống chế được vậy. Hách Lệ cũng nhìn về phía Đường Khả Hinh, hoàn toàn không còn cách nào. Nhã Tuệ cùng Trần Mạn Hồng đồng thời căng thẳng ngẩng đầu lên, tựa như nghẹt thở vậy nhìn về phía Đường Khả Hinh, vẫn không dám tin tự hỏi: Tại sao vậy? Tại sao vậy? Cô đã rất khổ cực để đi đến ngày hôm nay, đây là lý do vì sao? Tại hiện trường rất nhiều âm thanh náo động của khán giả, theo từng đợt từng đợt truyền tới.

“Cô...” Hách Lệ bất đắc dĩ nhìn về phía Đường Khả Hinh, sâu sắc nói: “Cô... Chắc chắn sao?”

“Tôi chắc chắn! Tôi một mực một mực...” Đường Khả Hinh thâm trầm kiên nghị cùng với khẳng định nhìn Hách Lệ: “Vẫn luôn hết sức rõ ràng, tôi biết mình muốn cái gì, lựa chọn cái gì, yêu thích cái gì.”

Hách Lệ nghe những lời kiên quyết như vậy, cô rốt cuộc bất đắc dĩ thở dài một cái, đành phải nói: “Được rồi! Chúng tôi cũng tôn trọng sự lựa chọn của cô. Đầu tiên phục vụ ở quầy bar... Đây là bước đường cuối cùng của cô khi là một chuyên gia hầu rượu...”

Đường Khả Hinh nghe những lời này, cô rốt cuộc thâm trầm gật đầu một cái, sau đó bất chấp tất cả những ánh mắt ngạc nhiên khẩn trương của mọi người. Nhưng mà mặt cô lộ ra vẻ đau lòng yêu thương sâu đậm, ngắm nhìn Diana, cảm giác được lưng của bà đã còng nhưng trải qua năm tháng cơ thể này dường như vẫn duyên dáng thuần khiết rung động. Khuôn mặt cô lập tức lộ ra dáng vẻ chuyên gia hầu rượu chuyên nghiệp, trước tiên thận trọng và buông lỏng bản thân cầm hai chai rượu đặt trước bàn ăn. Ngay lập tức cô cầm lên đồ khui yêu quý màu đen của mình, sau đó kiên quyết và quả thực dùng dao xoáy tròn để mở, nhanh chóng mở chai rượu Domaine Zind-Humbrecht Noble. Thậm chí ở thời điểm lúc linh hồn của rượu được phóng thích, giai đoạn đó phảng phất giống như nàng thiếu nữ lướt nhẹ vũ điệu sương mù, cứ như vậy duyên dáng xinh đẹp uyển chuyển bước ra…

Cô gái này, khuôn mặt lộ ra nụ cười đau lòng thánh khiết hấp dẫn, vừa vì Diana chuẩn bị rót rượu, vừa nhìn hướng “Thiếu nữ” cô quạnh chín mươi năm, nhẹ nhàng gọi: “Diana... Nàng thấy được chính mình không? Cái mà bồng bềnh ở trong bụi hoa là nàng... Ta nghĩ, nàng ở thời điểm này, trên người nhất định tràn ngập đủ các loại hương hoa... Người ấy liền bị hương thơm trên người của nàng hấp dẫn... Đúng không?”

Diana cúi đầu nghe đến đây, gương mặt bà phủ đầy nếp nhăn, sau đó kéo lên một chút nụ cười...

Theo cách này, như vậy khách hàng và chuyên gia hầu rượu hòa hợp, như vậy tình yêu và tình yêu hòa vào nhau.

Đường Khả Hinh rơi nước mắt và xúc động cười, nhưng sắc mặt hơi thu lại, chuẩn bị đối mặt với khách hàng đáng kính bằng cả tấm lòng. Cô từ tốn cầm lên chai rượu Domaine Zind-Humbrecht Noble, đem dịch rượu quý giá ngọt ngào vô tận kia, nghiêng chai rót vào trong ly thủy tinh tulip, ngay lập tức từng đợt từng đợt hương hoa cùng mùi thơm trái cây bồng bềnh bay tới, cứ thế như vũ điệu quay quay xoay tròn lay động…

Đường Khả Hinh xúc động nâng ly rượu lên, nhìn sâu về phía dịch rượu sáng óng như vàng, đè nén hơi thở một cái, lúc này cô mới thong thả nâng nó lên, đưa đến trước mặt Diana, tôn kính ngồi xuống, ngẩng đầu lên giống như người đàn ông yêu nàng sâu sắc, thương tiếc nghẹn ngào nói: “Diana, ta thích nhất Diana...Uống đi...”

Khoảnh khắc này! Toàn bộ khán đài lần nữa rơi vào yên tĩnh! Các giám khảo cũng hồi hộp nhìn về phía Diana.

Diana già nua mặt đầy nếp nhăn, rốt cuộc vào giây phút này bà khẽ run, thậm chí hai mắt bà chớp nhẹ. Tựa như mở ra một chút ánh sáng, tựa như thứ ánh sáng mông lung trong mưa bụi, nhìn thấy một người thiếu nữ với đôi mắt đẫm lệ, nhưng lại nhìn thấy một người đàn ông thâm tình đang ngắm nhìn mình. Bà âm thầm do dự một hồi, rốt cuộc miệng run run rẩy rẩy mở ra…

Đường Khả Hinh lập tức xúc động đau lòng vì nàng mà đổ ra một chút xíu rượu, rót vào bên trong môi của nàng.

Bất chợt! Dòng dịch rượu vàng ròng óng ánh đó, với thời gian ấp ủ qua hàng chục năm, mang theo một luồng hương hoa mãnh liệt, giống như từ trong thân thể bà lão gần trăm tuổi này nhanh chóng phóng thích ra ngoài vậy. Điều đó có liên quan đến đoạn ký ức thuần khiết đẹp đẽ trong quá khứ, hai người cưỡi trên con bạch mã của chàng trai, tung người nhảy băng qua giữa ngàn vạn khóm hoa, hai người ôm ấp nhau trong giây phút giữa muôn ngàn khóm hoa…. Đó là khoảng khắc tuyệt nhất của tất cả những năm tháng thuần khiết đẹp đẽ kia, toàn bộ quanh quanh quẩn quẩn mang tới tình yêu rực rỡ, phấn khích bao quanh điều này bởi vì giữ gìn lời hứa gần một thế kỷ của “Thiếu nữ “

Giây phút này, tình yêu cuối cùng như đã vượt qua thượng đế vậy, đem vị ngọt ngào đó, lan tỏa ra khắp thế giới. Diana thưởng thức ly rượu ảo mộng ngọt ngào này, khuôn mặt bà run rẩy xúc động, đôi mắt nhắm chặt ứa lệ, mỉm cười vì cuối cùng dường như tâm nguyện của bà đã hoàn thành…

Đường Khả Hinh xúc động nhìn nụ cười của bà, cô mỉm cười rơi lệ vì tâm nguyện của bản thân cũng đã hoàn thành, không nhịn được nghiêng người ra trước, nhẹ nhàng ôm lấy bà lão này, nghẹn ngào khóc nói:

“Cảm ơn ngài... Cảm ơn ngài đã dùng những năm tháng vĩ đại soạn lên một bài sử thi tình yêu! Cảm ơn ngài chỉ dạy cho ta, sinh mệnh nếu như tồn tại thù hận cùng tà ác thì sẽ rất nhanh già cỗi. Cảm ơn ngài đã để cho ta hoàn thành trận thi đấu hầu rượu cuối cùng một cách hoàn mỹ đặc sắc. Ta đối với sự lựa chọn của mình, không chút oán thán! Ta yêu nàng, Diana! Ta yêu nàng!”

Diana chìm trong thời gian yên lặng một trăm năm, tựa như có thể nghe tiếng cô gái này, mặt bà rơi lệ trầm xuống.

Toàn bộ khán giả, bao gồm ban giám khảo cùng hội đồng cố vấn tất cả đều cảm động ứa lệ mỉm cười. Nhã Tuệ cảm động nhưng lại đau lòng khóc không thành tiếng, cô vẫn không hiểu, khóc trong nước mắt muốn hỏi tại sao vậy? Khả Hinh, tại sao vậy? Cô có biết cô chịu biết bao khổ cực mới đi tới hôm nay không... Trần Mạn Hồng cũng vào giây phút này cũng không hiểu được run rẩy rơi lệ!

Đường Khả Hinh ôm chặt lấy Diana, sau khi kích động rơi lệ cô lại không quên sứ mệnh quan trọng nhất tối nay. Trong nháy mắt cô xoay người, đôi mắt chợt lóe, nhìn về phía chai rượu Steiner hơn bốn trăm năm kia, cứ như cái chày hiên ngang đứng ở trên bàn ăn, sứ mệnh lịch sử vẫn chưa hoàn thành! Khuôn mặt cô lập tức lộ ra sự dũng cảm không sợ thánh thần, nhanh chóng đứng lên, đi về phía chai rượu kia. Không nói hai lời, cầm lên bình giải rượu, ngắm nhìn chai rượu trong suốt sâu lắng màu đen, bên trong cất giấu vô số oan hồn cùng bí mật. Cô nhớ tới Điệp Y, nhớ tới bào thai song sinh, nhớ tới Trang Hạo Nhiên, nhớ tới tất cả mọi người, khuôn mặt cô lộ ra ánh sáng kiên quyết, quyết đoán cầm dao lên xoay tròn, đâm xuyên vào nút bần bên trong, vừa đâm đi vào, vừa dùng lực tạo tiếng leng keng.

“Cha! Nếu như con gái mở chai rượu này, có bất kỳ bất trắc nào, xin cha tha thứ cho con gái bất hiếu! Thiên đường và hạ giới một chút cũng không đáng sợ, quan trọng nhất chính là... chúng ta có hay không uổng phí qua những năm tháng bất tận kia. Cảm ơn cha, cha đã từng ban cho con bốn mùa, để cho con một lần... mùa xuân mờ mịt nở hoa! Trang Hạo Nhiên! Em yêu anh! Em yêu anh...”

Tất cả các giám khảo trên ghế đều khẩn trương dịu dàng luyến tiếc nhìn Đường Khả Hinh, phu nhân George đau lòng nói không lên lời, Tưởng Thiên Lỗi cùng Bác Dịch nhìn thật sâu về phía Đường Khả Hinh. Nhã Tuệ cùng toàn bộ khán giả cũng đều đau lòng gần như nhẹt thở nhìn cô... Chỉ có Trang Hạo Nhiên trong phút giây này, đôi mắt anh ứa lệ nhìn cô gái trước mặt, nhưng cơ thể anh căng cứng cuối cùng hít thở, chờ đợi...

Cuối cùng Đường Khả Hinh trong bầu không khí khẩn trương kỳ lạ của mọi người, một đi không ngoảnh lại mở chai rượu mang theo bí mật rượu độc. Nhưng ngay tại giây phút cô rút ra nút bần chai rượu, một làn hương rượu nồng đậm sâu lắng mang theo sứ mệnh lịch sử tràn ra. Giống như con rồng lượn mình rồi nhanh chóng vươn thẳng rít gầm trong đêm trăng sáng, thậm chí nó mang theo sức mạnh của bốn trăm năm lịch sử lắng đọng, không ngừng giương nanh múa vuốt tán loạn, mang tới cảm giác như dời sông lấp biển, lẫm liệt mà quyền lực mạnh mẽ, như mùi vị của chai rượu kia, lan tỏa ra khắp thế giới...

Mùi hương của rượu này, quá truyền thuyết! Mùi hương rượu này căn bản không phải là chai rượu kia mang theo oan hồn cùng bằng chứng rượu kịch độc.

Đường Khả Hinh không tưởng tượng nổi trợn to hai mắt, ngửi mùi hương rượu này, trong nháy mắt cô chắc chắn nó thực sự là một chai rượu nho Steiner mang theo hơn bốn trăm năm lịch sử. Thế gian không thể thay thế được dịch rượu sâu lắng nồng đậm kia, vẫn như cũ tồn tại dịch rượu lay động đất trời rực rỡ. Cô trợn to hai mắt, trong đầu có một trăm dấu chấm hỏi, nhìn về phía toàn bộ khán giả, như muốn hỏi: “Tại sao vậy? Tại sao …….. tại sao……... chai rượu kia lại mang theo bằng chứng rượu kịch độc chứ? Chai rượu bốn trăm năm thật sự từ chỗ Steiner tới?”

Vô số vô số dấu chấm hỏi, làm cô gái này nhất thời chết lặng ở giữa sân khấu, nước mắt cô từng giọt từng giọt rơi xuống, cô vẫn còn chưa hiểu, còn chưa hiểu, sâu sắc không hiểu. Tại sao lại như vậy?

Toàn bộ khán giả đều huyên náo, Tưởng Thiên Lỗi cùng Bác Dịch biết nguyên nhân nhưng cũng chỉ im lặng không lên tiếng. Trang Hạo Nhiên trong lúc này, khuôn mặt cuối cùng lộ ra nụ cười kích động nhìn cô gái trên sân khấu, mắt anh ánh lên chút nước mắt, cứ thế cưng chiều cùng mập mờ nói thầm: Cô gái ngốc... Anh sẽ không để cho em vì tất cả mọi người mà hy sinh chính mình... Anh sẽ không để cho người của mình trải qua cảnh nguy hiểm như vậy, hết thảy tất cả, thời điểm em ở trong trận thi đấu này, toàn bộ đều đã giải quyết, bao gồm hơn ba trăm dân làng oan ức kia cũng đều đã giải quyết! Giây phút này... Là sân khấu thuộc về riêng mình em, hãy cố gắng hưởng thụ giây phút này đi!

Vitas vào phút giây này cũng đau lòng nhìn học trò của mình, đôi mắt ông cũng dần ánh lên chút nước mắt, tựa như có thể đoán được kết quả cuối cùng, mỉm cười...

Quả nhiên!

Đới Lập Duy ngay tại thời điểm này, nghiêng người nghe trợ lý trả lờ mình một số vấn đề, ông đã sớm bày tỏ đồng ý cùng gật đầu khẳng định, sau đó trao đổi một chút với Duran ở bên cạnh. Lúc này trong nháy mắt ông đứng lên, lấy thân phận cao nhất chủ tịch hiệp hội rượu nho, vẻ mặt nghiêm túc nhìn thật sâu Đường Khả Hinh, cẩn thận và quả quyết nói:

“Tiểu thư Đường Khả Hinh! Cảm ơn cô vì toàn thế giới đã trình diễn một màn hầu rượu đặc sắc! Chúng tôi quả thật đã nói rằng trong vòng cuối cùng của chung kết cuộc tranh tài, không cho phép tuyển thủ vì khách hàng mở cùng lúc hai chai rượu nho! Nhưng chúng tôi vừa mới lấy được thông tin, thật ra thì chai rượu Steiner hơn bốn trăm năm này chính là lễ vật mà chồng chưa cưới tặng cho bà Diana. Bởi vì sự cố nên đã qua tay nhiều người sau đó rơi vào tay Hiệp hội rượu nho Trung Quốc. Mới vừa rồi, chúng tôi đã có được sự cho phép của bà Diana, bà nguyện ý đem chai rượu nho Steiner hơn bốn trăm năm này tặng cho cô. Cho nên! Phút giây này, xin mời cô hãy tự khen ngợi mình đi. Cô đang ở trong cuộc tranh tài chuyên gia hầu rượu năm 2013, với phong độ kinh ngạc nhất đã giành được chức vô địch. Chúc mừng cô! Một cô gái Trung quốc đã chinh phục được tất cả trái tim những người Châu Âu chúng tôi.”

Những lời này vừa dứt, toàn bộ khán đài bùng nổ giống như dời sông lấp biển cùng tiếng vỗ tay rào rào. Khán giả Trung quốc cùng phóng viên vào giây phút này, kích động rơi lệ cùng nhảy cẫng lên, rối rít khua tay khua chân kêu to: “Trời ạ! Đường Khả Hinh, giành chức vô địch!”

Nhã Tuệ cùng Trần Mạn Hồng và các nhân viên Hoàn Cầu cũng vỗ tay như sấm, tuôn trào theo đợt này nối tiếp đợt kia, rối rít kinh ngạc mừng rỡ rồi vừa khóc vừa cười la hét.

Đường Khả Hinh vẫn nhìn chằm chằm vào khoảng không giống như đang ở trong sương mù vậy. Cô trợn to hai mắt, nghe những tiếng vỗ tay vang rền như sấm này, nghe những tiếng vỗ tay chúc mừng này, bởi vì cô có thói quen quá bi thương, gặp trắc trở, thống khổ, xé rách, mâu thuẫn của mình, cô không dám tin hạnh phúc tới đột ngột như vậy. Hàng triệu tiếng nói nghẹn ở cổ họng, chỉ có những giọt nước mắt tuôn ào ào xuống. Bởi vì quá không quen, bởi vì quá xúc động, cơ thể cô điên cuồng run rẩy, giờ phút này, cô vô cùng khát vọng có một cái ôm ấm áp...

Trong khoảnh khắc này Trang Hạo Nhiên thật đau lòng nhìn về phía Đường Khả Hinh, theo tiếng vỗ tay như sấm, hai mắt anh tràn đầy nước mắt cảm động.

Tất cả các thành viên giám khảo ở chỗ ngồi, tại thời điểm công bố kết quả mỗi người bọn họ khuôn mặt nghiêm túc, biểu diễn lần nữa mặc vào trang phục sẫm màu giống như hiệp sĩ tối cao chinh phục rượu nho, đội lên mũ vuông biretta, sau đó khuôn mặt lộ vẻ nghiêm túc đi ra. Hách Lệ ngay lập tức mời lên á quân Alex cùng quý quân Gosedon. Duran đã ở giữa tếng vỗ tay của toàn bộ khán giả, trên người mặc trang phục hiệp sĩ, khuôn mặt nở nụ cười tán thưởng, nhìn về phía Đường Khả Hinh đưa tay ra:

“Xin chúc mừng cô, tuyển thủ Đường Khả Hinh! Chúc mừng cô giành được chức vô địch cuộc thi chuyên gia hầu rượu năm 2013. Xin hoan nghênh cô tiến vào Hiệp hội chuyên gia hầu rượu thế giới. Trong tương lai hy vọng chúng ta hãy cùng nhau duy trì ước mơ và tình yêu chung, hướng tới một thế giới rượu nho tuyệt vời hơn.”

Những lời khẳng định này một lần nữa làm toàn bộ khán giả mãnh liệt sôi trào đứng bật lên, bởi vì cuộc tranh tài từ vòng sơ loại đến trận chung kết cô gái này đều biểu hiện rất xuất sắc, họ rối rít dành cho cô tràng vỗ tay to nhất nhiệt liêt vang dội. Lúc này ban giám khảo cùng hội đồng cố vấn cũng rối rít, họ mặc trang phục hiệp sĩ đi tới giữa sân khấu, dành cho cô tiếng vỗ tay nhiệt liệt nhất. Thậm chí ngay cả nhân viên hậu trường bao gồm Hách Lệ cũng cảm động vỗ tay.

Đường Khả Hinh nhìn thật sâu về phía Duran, cơ thể nhanh chóng tuôn trào dòng máu tươi mới hạnh phúc. Cùng với mọi người càng ngày càng kích động chúc mừng, khuôn mặt cô rốt cuộc nở nụ cười lộ ra cảm ơn nghẹn ngào, tôn kính đưa tay ra bắt tay với Duran, nghẹn ngào nói: “Cám ơn ngài!”

“Hết thảy những thứ này, đều đáng giá!” Duran phảng phất có chút ý tứ sâu xa nhìn Đường Khả Hinh. Sau đó ông lấy danh nghĩa chủ tịch hội chuyên gia hầu rượu thế giới, với tư cách khách quý lên trao giải, trong lúc toàn bộ nhà hát vang lên tiếng vỗ tay kịch liệt, ông thận trọng xoay người, cầm lên hộp nhung màu xanh đậm bên trong có huy hiệu vàng chuyên gia hầu rượu. Tay cầm giải thưởng nặng trĩu, ông nghiêm túc và cẩn thận xoay người, nhìn Đường Khả Hinh thật sâu, lúc này mới tự tay đeo huy hiệu vàng lên cổ áo bên trái của cô. Sau đó ông trao tặng cho cô văn kiện nhậm chức Phó chủ tịch chuyên gia hầu rượu thế giới cùng với áo choàng hiệp sĩ Pháp giống như chinh phục thành tựu cao nhất…

Đường Khả Hinh dừng lại, nhìn thật sâu về phía văn kiện nhậm chức Phó chủ tịch chuyên gia hầu rượu cùng áo choàng hiệp sĩ. Cô đã từng ở trong phòng của thầy xem qua, cũng từng ở đêm khuya sáng đèn yên tĩnh kia, hỏi thầy... bản thân mình khi nào mới có thể giống như thầy, giành được áo choàng hiệp sĩ này... Thầy giáo ngồi trước đèn bàn, khuôn mặt lạnh nhạt cứng rắn nói: “Sẽ được, chỉ cần cô cố gắng, chỉ cần cô kiên trì!”

Nước mắt cô rơi xuống.


Đường Khả Hinh cuối cùng kích động đưa tay ra, tươi cười nhận lấy văn kiện nhậm chức cùng áo choàng hiệp sĩ, có nó, giống như ôm lấy ân huệ vậy cô rơi lệ vui vẻ cười hạnh phúc.


Tiếng vỗ tay như sấm cuối cùng lại bùng nổ, như làn sóng vậy từng vòng nối tiếp từng vòng. Vitas, Trang Hạo Nhiên, Tưởng Thiên Lỗi cùng Bác Dịch, tất cả tất cả mọi người vào giây phút này, toàn bộ đứng lên, dành cho cô gái này tràng vỗ tay nhiệt liệt. Đường Khả Hinh đứng ở giữa sân khấu, nhìn tất cả khán giả một vòng lúc này mới chịu giơ cao giải thưởng lên, thực sự kích động khi nhìn thấy ân sư, đôi mắt cô lấp lánh.


Vào giây phút này Vitas dành cho học trò sự tán thưởng cao nhất cùng tiếng vỗ tay và nụ cười ấm áp. Trang Hạo Nhiên chậm rãi xoay người bước ra sân khấu, mặc dù còn có nhiều chuyện quan trọng hơn phải làm nhưng khuôn mặt anh lộ nụ cười sâu thẳm nghẹn ngào, nhẹ nhàng nói thầm: Vật nhỏ... Anh đã nói rồi... Cuối cùng có một ngày, anh hy vọng em có thể đi đến trước mặt anh...Anh đã nói rồi...Anh muốn một mình em ở trên sân khấu tỏa sáng... Chúc mừng em!


Tiếng vỗ tay lần nữa vang lên như sấm, ánh đèn bên trong nhà hát, một lần nữa mãnh liệt phản chiếu ra ánh sáng rực rỡ chói lòa. Đúng vậy... Bất kể như thế nào, nếu như bạn muốn thành công, đều phải trải qua một ít nghi ngờ, khinh bỉ, nhục nhã thậm chí còn bị hãm hại. Bởi vì... Bởi vì... ước mơ của chính bản thân mình, thì những thứ này quan trọng vô cùng! Chúc mừng Đường Khả Hinh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK