• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kể ra thì thực lực của mấy người chạy thục mạng phía trước cũng không hề yếu.

Dựa vào tốc độ khủng khiếp của bọn họ thì cũng biết là cao thủ Thái Đấu trở lên.

Giờ phút này bọn họ điên cuồng chạy trốn, bất giác đi tới một ngõ hẻm vắng vẻ.

Mà không ngờ ngay trước đó, bóng người còn đuổi theo phía sau bọn họ kia đã đứng trong ngõ hẻm, hờ hững đợi bọn họ.

"F*CK! Cái quỷ gì vậy?"

Mấy người cuống quít dừng bước, không hiểu Diệp Hi Hòa làm sao làm được, có người có thân pháp quỷ dị như thế sao?

"Lần thứ hai tấn công sư tỷ tôi, các người cũng là người trên ngân bảng gì kia hả?" Diệp Hi Hòa tỉnh bơ nhìn mấy người này.

Mấy người này đều không đeo mặt nạ quỷ gì, nhưng đều là gương mặt người nước ngoài.

Hai người trong đó da trắng, một người da đen, còn có một người Đông Nam Á.

"Các anh em, nếu đã không chạy thoát thì xử lý hắn vậy! Arthur tôi lên trước!" Trong đám người da trắng, một người tên Arthur tính cách nóng nảy, gã gào thét một tiếng rồi vung nắm đấm sắt to như cái bát đánh mạnh về phía Diệp Hi Hòa.

Đại Thái Đấu 3 sao!

Thực lực của gã ngang bằng với cao thủ đô vật Torimoto Masaru trong lãnh sự quán Nhật Bản xuất hiện lúc trước, một nắm đấm sư tử hung hăng giáng vào mặt Diệp Hi Hòa.

Diệp Hi Hòa đảo tay bắt lấy nắm đấm gã, hắn xoay nhẹ một cái đã khiến nấm đấm của Arthur nổ tung từng khúc, toàn bộ cánh tay và một nửa cơ thể bị vỡ thành từng mảnh.

Diệp Hi Hòa vốn định tát một phát để kết thúc gã nhưng hắn ngẫm lại vẫn buông tha, vứt gã qua một bên.

Arthur đau đến mức phát ra tiếng kêu thảm thiết tan nát cõi lòng, gã ôm cánh tay không ngừng lăn qua lăn lại.

Đối diện còn sót lại ba người nước ngoài, bọn họ đều cảm thấy choáng váng.

Bọn họ làm sao cũng không ngờ tới với thực lực của Arthur vậy mà cũng không địch lại người trẻ tuổi nước Đại Hạ kia, khoa trương như vậy sao?

"Cùng lên đi, đừng cho hắn cơ hội ra tay."

Một người da trắng khác khẽ quát một tiếng, sau đó ba người cùng nhau tấn công về phía Diệp Hi Hòa.

Tên người da trắng trong đó cũng là Đại Thái Đấu 3 sao, thực lực người da đen kia mạnh nhất, Đại Thái Đấu 4 sao, thực lực người Đông Nam Á thì chỉ có Đại Thái Đấu 2 sao.

Kết quả vừa một người mới vọt tới gần Diệp Hi Hòa thì đã bị Diệp Hi Hòa tát bay ngã ầm xuống đất.

Mỗi người bọn họ đều mất đi năng lực chiến đấu, hoảng sợ muốn chết nhìn Diệp Hi Hòa, càng cảm thấy thanh niên Đại Hạ này là ma quỷ…

"Bây giờ nói ra thân phận của mấy người đi. Ai phái mấy người tới, tại sao phải tấn công sư tỷ tôi?" Diệp Hi Hòa từ trên cao nhìn xuống bốn người hỏi.

"Tên Đại Hạ kia! Mày nằm mơ đi! Arthur tao có cốt khí, có bản lĩnh thì mày giết tao đi, tao…"

Ầm!

Diệp Hi Hòa chưa đợi gã ta nói xong đã thành toàn cho gã, hắn đá bể đầu gã, bộ não trắng toát văng lên ba người còn lại.

"Còn ai muốn nói nhảm không?" Diệp Hi Hòa lạnh nhạt hỏi.

Ba người còn lại lạnh cả người, người da đen kia vội nói: "Các hạ Đại Hạ, đừng… đừng giết chúng tôi."

"Tôi nói hết, tôi tên là Felix, gã ta là Midler, còn tên kia là Para, chúng tôi đều là người trên ngân bảng cường giả quốc tế, cũng là sát thủ nhà nghề."

"Chúng tôi cũng không phải phụng mệnh của ai mà đến đây giết Long Lăng Vân, mà là nhận đơn thuê, có người treo thưởng cô ta…"

"Treo thưởng?" Diệp Hi Hòa nhíu mày: "Treo thưởng gì?"

"Các hạ, ngài xem…"

Felix này cuống quít lấy điện thoại ra, sau đó mở một phần mềm, nói với Diệp Hi Hòa: "Người phụ nữ tên Long Lăng Vân ở bên trên…"

Diệp Hi Hòa cầm lấy xem thử, thì ra là APP dành riêng cho web đen, quả nhiên có tên của sư tỷ trên đó, đứng thứ 102 trong danh sách ám sát với số tiền thưởng là 20 triệu USD!

"Đây là ai ban bố?" Diệp Hi Hòa lạnh lùng hỏi.

"Không… không biết." Felix kia nghiêng đầu nói: "Danh sách ám sát trên web đen, không ai có thể tìm ra người tuyên bố, đây cũng là quy tắc tới nay của web đen, bọn họ chỉ phụ trách làm môi giới, tuyên bố treo thưởng, nhưng giữ bí mật tuyệt đối với thân phận cố chủ, nếu không sẽ không có ai tin tưởng web đen…"

Diệp Hi Hòa siết chặt nắm đấm, xem ra hắn nghĩ nhiều quá rồi.

Còn tưởng rằng người ra tay lần này chung đường với người trước đó Isaac kia phái ra, không ngờ bọn họ chỉ đơn thuần là sát thủ.

Nhưng bây giờ hoàn cảnh sư tỷ nguy hiểm như vậy, lại còn bị người ta treo thưởng trên web đen.

"Hơn nữa tôi thấy ngài cũng rất quen mắt, trên phần mền này cũng có ảnh chân dung của ngài thì phải?"

Bỗng nhiên Felix kia nhìn kỹ Diệp Hi Hòa một lúc rồi nói.

"Tôi?" Diệp Hi Hòa lật qua danh sách ám sát, không phải chứ, ảnh chân dung của mình vậy mà xếp trước Long Lăng Vân, vị trí thứ 98 trên danh sách ám sát.

Treo thưởng 28 triệu USD!

Mà ngày đăng là hôm nay.

Nói cách khác trước đây không lâu đúng lúc có người đăng hắn lên, còn vượt qua sư tỷ.

Như vậy người thuê giết mình lại là ai? Hình như có nhiều khả năng…

"Các hạ, tôi đã nói hết rồi, hơn nữa nhiệm vụ của chúng tôi đã thất bại, cũng không dám động tới người phụ nữ tên Long Lăng Vân gì đó nữa, xin ngài để chúng tôi rời đi. Chúng tôi bảo đảm từ nay cút xa Đại Hạ, không động tới nữa…"

Felix căng thẳng cầu xin Diệp Hi Hòa tha thứ.

Nhưng mà Diệp Hi Hòa đạp một phát đã đá toàn bộ đám Midler thành vũng máu.

Chỉ còn sót lại sát thủ Đông Nam Á và Para, gã ta sợ hãi nhìn chằm chằm Diệp Hi Hòa nói: "Người Đại Hạ, đừng giết tôi, sư phụ tôi là võ tướng Prasong Xiêm La Quyền của nước Xiêm La, cậu giết tôi rồi thì ông cụ chắc chắn sẽ…"

Ầm!

Diệp Hi Hòa cũng trực tiếp giẫm nát gã ta, sau đó đi ra khỏi ngõ hẻm.

Lúc này Long Lăng Vân cũng đi tới đầu hẻm: "Sư đệ, xảy ra chuyện gì vậy?"

"Người đệ giết rồi, là sát thủ quốc tế, có người treo thưởng tỷ trên web đen, hạng 102 danh sách ám sát."

Long Lăng Vân nghe vậy nhíu mày: "Mới 102?"

Cô ấy không giống Diệp Hi Hòa, cô ấy biết đến danh sách ám sát này, đối phương treo thưởng cô ấy nhưng chỉ treo ở vị trí 102, đang xem thường cô ấy à?

"Đệ cũng bị người ta xem thường, mới ở 98 thôi."

Diệp Hi Hòa lạnh lùng nói: "Dựa vào cái này, kẻ thuê người ám sát kia đã phạm tội chết rồi, đợi đệ tìm được người này chắc chắn sẽ lột da róc thịt hắn."

"Đồng cảm, người dám xem thường tỷ kia, bà đây cũng muốn bắt được hắn rồi biến hắn thành vũng máu." Long Lăng Vân tức giận nói.

Mạch não của hai sư tỷ đệ này, người này còn kỳ quái hơn người kia, nếu để những kẻ thuê người ám sát kia nghe được thì chắc chắn họ sẽ hộc máu mất.

"Sư đệ, xin lỗi, sư tỷ lại không thể giúp đệ, vừa nãy nhận được điện thoại, bọn họ bảo đã điều động những máy giám sát ở chỗ Nguyệt Vận bị tấn công. Họ thấy có chuyện bất thường nên giờ tỷ phải đi qua xem thử."

Long Lăng Vân áy náy nói với Diệp Hi Hòa.

"Ừ, sư tỷ, tỷ đi giúp đỡ đi, đệ cũng nên trở về Tân Hải rồi, có việc thì cứ liên lạc." Diệp Hi Hòa vốn cũng không định ở lại, hắn gật đầu nói.

"Được, đợi lần sau tới, tên khốn kiếp đệ nhất định phải tới chỗ sư tỷ ở nhá, sư tỷ còn muốn kê gối đàm đạo với đệ đó, hơn nữa gần đây sư tỷ đau ngực, cũng muốn để đệ xoa bóp tí. Tốt nhất có thể xoa bóp thư giãn như Nguyệt Vận ấy. Hứa rồi nhé!"

Long Lăng Vân cố ý trợn mắt nhìn Diệp Hi Hòa mà nói.

Diệp Hi Hòa không nói, hắn biết sư tỷ vẫn canh cánh trong lòng nên bèn nói: "Cũng được, có điều công phu mạnh nhất của đệ cũng không phải ở tay, sư tỷ muốn thể nghiệm không? Lần sau chúng ta trao đổi sâu hơn, lấy sở trường bù sở đoản."

Long Lăng Vân há miệng, không ngờ kẻ phục thù lạnh lùng như Diệp Hi Hòa cũng có thể nói ra lời như vậy. Lúc này gương mặt cô ấy đỏ lên: "À ừm, vậy lần sau bàn tiếp, tạm biệt sư đệ."

Cô ấy nhanh chóng chạy trốn, nói chuyện vài câu còn được, nhưng làm chuyện gì đó nghiêm túc với Diệp Hi Hòa thì cô ấy còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.

Diệp Hi Hòa nhìn sư tỷ cùi bắp mà thích chơi thì lắc đầu rồi chuẩn bị rời đi.

Nhưng đúng lúc này bỗng nhiên hắn nhận được một cú điện thoại và sắc mặt lập tức thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK