Vốn dĩ ban đầu mọi chuyện còn rất bình thường. Nhà của thầy là một căn biệt thự... Ở trong mắt Thịnh Nhan Tuyền thì nó quả thật là chốn thiên đường giữa lòng thành phố khói bụi mịt mù. Trời biết cô có nằm mơ cũng không tưởng đặt chân vào cái nơi như thế này. Nó là một căn biệt thự hai tầng nội thất trang trí theo phong cách Gothic, từ bên ngoài nhìn vào thì có hơi hướng hiện đại bởi một nửa khu vực được ốp kính sát đất khiến không gian trở nên rộng hơn. Một khu vườn nhỏ theo phong cách Pháp cổ cách tân với một hồ bơi cỡ nhỏ nhưng thích hợp. Cái nơi thế này nhất định không phải để cho tầng lớp bình dân như cô ở.
Cô không ngờ một thầy giáo tại vùng thôn quê lại có thể có bối cảnh thế này.
Nhưng cô còn chưa kịp tiêu hóa sự thật này thì đã nghe thầy ấy nói:
"Có muốn đi tắm trước không?"
"..."
Hình như... Phát ngôn kiểu này có vẻ sai sai đó.
"Trong phòng tắm có áo choàng tắm."
Nhưng người nói lại nói được bình thản, sau đó không nhìn cô mà đi thẳng vào căn bếp cực kỳ tiện nghi, chỉ có thể nhìn thấy trên tivi của những minh tinh màn bạc.
Thịnh Nhan Tuyền nhanh chóng nghe thấy mùi cafe thoảng ra.
Rốt cuộc ý nghĩ quái lạ trong lòng vừa mới dâng lên chưa tới đâu đã bị sự tự nhiên này của chủ nhân căn nhà làm xẹp xuống. Cô nghĩ tắm một cái, gột rửa hết bụi bẩn trên người do đường xá xa xôi rồi nằm vào ổ chăn thơm tho đi ngủ mới là tuyệt nhất đúng không. Cho nên cô lấp ló bên ngoài nhà bếp ngó vào trong nhìn bóng lưng người đàn ông hỏi: "Nhà tắm ở đâu?"
Động tác khuấy cafe của người đàn ông ở nơi không ai nhìn thấy khẽ ngừng một cái, còn miệng vẫn ung dung nói: "Lên lầu, căn phòng đầu tiên bên phải. Áo choàng tắm ở trong tủ âm tường trong phòng tắm."
Cầu thang nằm ở mé bên phải căn nhà, nằm sát mặt tường. Là cầu thang duy nhất dẫn lên lầu cũng không có rẻ hai nhánh nên rất nhanh Thịnh Nhan Tuyền đã tìm thấy căn phòng thầy ấy nói.
Vừa mở cửa ra cô đã giật mình vì thiết kế như khách sạn năm sao của nó. Còn có màu sắc chủ đạo, nhìn là biết... Phòng ngủ của thầy ấy...
Một cô gái như cô vào phòng ngủ của đàn ông, có đúng không nhỉ?
Tất nhiên là không đúng.
Ào ào ào...
Tiếng nước chảy va chạm với da thịt nghe thật vui tai.
Thịnh Nhan Tuyền cũng không sử dụng cái bồn tắm lớn đầy hấp dẫn kia mà đứng dưới vòi sen tắm sơ qua. Mái tóc dài được cô mượn dùng cái bàn chải đánh răng của người đàn ông cố định lại. Thân hình thon thả trước lồi sau vểnh, vòng eo nhỏ gầy, trắng nõn mịn màng. Gót ngọc đạp trên men sứ bóng loáng càng làm nổi bật sự đẹp đẽ của nó. Màn rèn được cô kéo lại hòng che đi sự thông thấu của tấm kính xung quanh phòng tắm vốn dĩ là hành động đúng nhưng nó lại chẳng đủ dày. Người đứng bên ngoài vẫn có thể lờ mờ nhìn thấy một bóng dáng như ẩn như hiện phản chiếu trên rèn cửa. Tuy chẳng nhìn được cái gì nhưng hình ảnh thế này lại càng có thể kích thích người ta mơ màng.
Không biết từ lúc nào trong phòng đã đứng một người. Nhưng thời điểm tiếng nước trong nhà tắm ngừng lại hắn đã rời khỏi phòng. Cho nên Thịnh Nhan Tuyền không hề biết gì cả.
Đợi cô mặc áo choàng tắm bằng lụa đi ra, định hỏi một chút mình có thể ngủ ở đâu thì lại nhìn thấy ngoài hồ bơi có người đang tắm.
Cô bần thần hồi lâu trước cửa kính sát đất dẫn ra hồ bơi, im lặng nhìn người đàn ông vóc dáng như người mẫu ngụp lặn giữa hồ nước. Mãi cho đến khi chạm vào ánh mắt của thầy cô mới giật mình bối rối dời mắt đi. Sau đó cố tỏ ra bình tĩnh hơi mở cửa kính sát đất, cô ghé ra ngoài e dè hỏi: "Em có thể ngủ ở đâu?"
Thầy ấy nhìn cô ba giây thì nói: "Phòng đó."
"..."
Hắn nói xong cũng không cho cô hỏi thêm gì đã lại lội ùm xuống nước.
Thịnh Nhan Tuyền rối rắm một hồi rốt cuộc vẫn quyết định trở lại phòng ngủ. Cô đứng tần ngần nhìn cái giường đúng một phút rồi mới chậm rì rì bò lên. Nệm giường không lún xuống nhiều lắm, nhưng chất liệu cao cấp mát lạnh khiến cô yêu thích không nghĩ buông tay. Cảm tưởng có thể ngủ trên một chiếc giường thế này quả thật là có thể đề cao chất lượng giấc ngủ lên tới mức cao nhất.
Cho nên rốt cuộc cô cũng chiến thắng được đắn đo trong lòng mà hài lòng nằm lên, đắp chăn. Điều hòa không khí nhè nhẹ không có ngộp thở lắm khiến cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Cô lại không nghĩ xem điều hòa là lúc nào được bật lên.
Nói thật thì sống lâu trong hoàn cảnh gò bó của ký túc xá, một nơi như thế này chính là có thể khiến con người ta trầm mê không có lối thoát. Nếu không họ đã không bấm bụng thêm chút tiền để ở khách sạn bốn sao.
Thế mới nói từ nghèo đến giàu thì dễ, từ giàu đến nghèo lại khó. Ai sống trong điều kiện tốt như vậy cũng sẽ lưu luyến không muốn thay đổi. Có điều cái này không được áp dụng với Khương Tình. Hắn sinh ra đã là công tử nhà giàu, sống quen trong nhung lụa hắn lại chán mới đi về thôn quê trải nghiệm cuộc sống thiếu thốn, ngủ giường đơn không đủ mềm, không điều hòa lắm côn trùng nhiều muỗi. Cũng không thấy hắn có chỗ nào không quen.
Thời điểm người trên giường an ổn với mộng đẹp, cửa phòng ngủ bật mở.
Âm thanh kia quả thật không phải dễ bỏ qua, nhưng nó chỉ khiến người trên người nhúc nhích một chút, sau đó lại tiếp tục ôm gối nằm trường trên giường, má áp lên gối nằm mát lạnh ngủ tiếp.
Mái tóc dài của cô xỏa tung trên nệm giường, trên tấm lưng nhỏ gầy thon thả, trên vải lụa màu ngà mang theo một loại mỹ cảm khó nói thành lời. Cả người cô vùi vào trong giường, thân hình hơi nghiêng theo cái ôm gối đầu mà vô tình ép thành một độ cong hoàn mỹ đầy dụ hoặc.
Thời điểm con người ta buông lỏng cảnh giác, dáng vẻ lúc đó là quyến rũ nhất chứ nói chi nó còn nằm ở trên giường của mình, đắp chăn của mình, ngủ trên gối mình. Đó là nơi riêng tư nhất, là thánh địa bất khả xâm phạm. Nó chỉ có thể mở ra cho đối tượng thân cận nhất. Đổi lại là ai cũng không thể buông tha cho mĩ vị này chứ chưa nói nó là kết quả do mưu đồ của chủ nhân căn phòng mà ra.
Bỗng nhiên chăn trên người bị lấy xuống, Thịnh Nhan Tuyền đang say ngủ cũng cảm thấy hơi lạnh mà nhúc người ghé sát vào cái gối cô đang ôm. Đồng thời đôi chân bởi vì bị hành động trong lúc ngủ của cô cọ sát mà khiến cho vải vóc bị cuốn lên, trở nên trần trụi hơi co lại. Thân hình lại càng bày ra một độ cong tuyệt vời. Vải lụa khiến cho thân hình hoàn mỹ vẽ nên những đường nét dụ hoặc nhất. Vòng eo thon gầy một tay người đàn ông cũng có thể nắm hết. Độ cong núi nhỏ trước ngực ẩn ẩn hiện hiện...
Thời điểm bàn tay lớn với ngón ngón thon dài hữu lực chạm vào da thịt mang theo sức nóng kính người khiến nó bất giác run lên. Người trên giường cũng "ưm" một tiếng như thể bị đánh thức. Nhưng không, đôi mắt cô vẫn nhắm, dáng vẻ ngược lại giống như đang ngủ mớ. Trong mơ cũng có một bàn tay đáp lên eo hông của cô, thân mật dáng vào, nương theo đường cong thân hình vuốt thẳng một đường xuống bắp chân, nắm lấy cổ chân tinh tế nâng lên. Một đôi môi hơi mỏng hơi lạnh liền đáp xuống. Từng cái chạm nhẹ khiến tâm linh người ta run rẩy.
"Hưm không..."
Đôi môi hồng không nhịn được hé ra những tiếng phản kháng yếu ớt, lại giống như thuốc kích dục liều mạnh.
Bên tai lập tức vang lên tiếng cười trầm khàn quyến rũ tận xương của người đàn ông khiến rèn mi kia run rẩy muốn nhấc lên. Nhưng có vẻ người trên giường vẫn còn bị vây trong trạng thái nửa mơ nửa tỉnh nên tiếp tục không chút phòng bị mặc người chiếm tiện nghi.
Cô không ngờ một thầy giáo tại vùng thôn quê lại có thể có bối cảnh thế này.
Nhưng cô còn chưa kịp tiêu hóa sự thật này thì đã nghe thầy ấy nói:
"Có muốn đi tắm trước không?"
"..."
Hình như... Phát ngôn kiểu này có vẻ sai sai đó.
"Trong phòng tắm có áo choàng tắm."
Nhưng người nói lại nói được bình thản, sau đó không nhìn cô mà đi thẳng vào căn bếp cực kỳ tiện nghi, chỉ có thể nhìn thấy trên tivi của những minh tinh màn bạc.
Thịnh Nhan Tuyền nhanh chóng nghe thấy mùi cafe thoảng ra.
Rốt cuộc ý nghĩ quái lạ trong lòng vừa mới dâng lên chưa tới đâu đã bị sự tự nhiên này của chủ nhân căn nhà làm xẹp xuống. Cô nghĩ tắm một cái, gột rửa hết bụi bẩn trên người do đường xá xa xôi rồi nằm vào ổ chăn thơm tho đi ngủ mới là tuyệt nhất đúng không. Cho nên cô lấp ló bên ngoài nhà bếp ngó vào trong nhìn bóng lưng người đàn ông hỏi: "Nhà tắm ở đâu?"
Động tác khuấy cafe của người đàn ông ở nơi không ai nhìn thấy khẽ ngừng một cái, còn miệng vẫn ung dung nói: "Lên lầu, căn phòng đầu tiên bên phải. Áo choàng tắm ở trong tủ âm tường trong phòng tắm."
Cầu thang nằm ở mé bên phải căn nhà, nằm sát mặt tường. Là cầu thang duy nhất dẫn lên lầu cũng không có rẻ hai nhánh nên rất nhanh Thịnh Nhan Tuyền đã tìm thấy căn phòng thầy ấy nói.
Vừa mở cửa ra cô đã giật mình vì thiết kế như khách sạn năm sao của nó. Còn có màu sắc chủ đạo, nhìn là biết... Phòng ngủ của thầy ấy...
Một cô gái như cô vào phòng ngủ của đàn ông, có đúng không nhỉ?
Tất nhiên là không đúng.
Ào ào ào...
Tiếng nước chảy va chạm với da thịt nghe thật vui tai.
Thịnh Nhan Tuyền cũng không sử dụng cái bồn tắm lớn đầy hấp dẫn kia mà đứng dưới vòi sen tắm sơ qua. Mái tóc dài được cô mượn dùng cái bàn chải đánh răng của người đàn ông cố định lại. Thân hình thon thả trước lồi sau vểnh, vòng eo nhỏ gầy, trắng nõn mịn màng. Gót ngọc đạp trên men sứ bóng loáng càng làm nổi bật sự đẹp đẽ của nó. Màn rèn được cô kéo lại hòng che đi sự thông thấu của tấm kính xung quanh phòng tắm vốn dĩ là hành động đúng nhưng nó lại chẳng đủ dày. Người đứng bên ngoài vẫn có thể lờ mờ nhìn thấy một bóng dáng như ẩn như hiện phản chiếu trên rèn cửa. Tuy chẳng nhìn được cái gì nhưng hình ảnh thế này lại càng có thể kích thích người ta mơ màng.
Không biết từ lúc nào trong phòng đã đứng một người. Nhưng thời điểm tiếng nước trong nhà tắm ngừng lại hắn đã rời khỏi phòng. Cho nên Thịnh Nhan Tuyền không hề biết gì cả.
Đợi cô mặc áo choàng tắm bằng lụa đi ra, định hỏi một chút mình có thể ngủ ở đâu thì lại nhìn thấy ngoài hồ bơi có người đang tắm.
Cô bần thần hồi lâu trước cửa kính sát đất dẫn ra hồ bơi, im lặng nhìn người đàn ông vóc dáng như người mẫu ngụp lặn giữa hồ nước. Mãi cho đến khi chạm vào ánh mắt của thầy cô mới giật mình bối rối dời mắt đi. Sau đó cố tỏ ra bình tĩnh hơi mở cửa kính sát đất, cô ghé ra ngoài e dè hỏi: "Em có thể ngủ ở đâu?"
Thầy ấy nhìn cô ba giây thì nói: "Phòng đó."
"..."
Hắn nói xong cũng không cho cô hỏi thêm gì đã lại lội ùm xuống nước.
Thịnh Nhan Tuyền rối rắm một hồi rốt cuộc vẫn quyết định trở lại phòng ngủ. Cô đứng tần ngần nhìn cái giường đúng một phút rồi mới chậm rì rì bò lên. Nệm giường không lún xuống nhiều lắm, nhưng chất liệu cao cấp mát lạnh khiến cô yêu thích không nghĩ buông tay. Cảm tưởng có thể ngủ trên một chiếc giường thế này quả thật là có thể đề cao chất lượng giấc ngủ lên tới mức cao nhất.
Cho nên rốt cuộc cô cũng chiến thắng được đắn đo trong lòng mà hài lòng nằm lên, đắp chăn. Điều hòa không khí nhè nhẹ không có ngộp thở lắm khiến cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Cô lại không nghĩ xem điều hòa là lúc nào được bật lên.
Nói thật thì sống lâu trong hoàn cảnh gò bó của ký túc xá, một nơi như thế này chính là có thể khiến con người ta trầm mê không có lối thoát. Nếu không họ đã không bấm bụng thêm chút tiền để ở khách sạn bốn sao.
Thế mới nói từ nghèo đến giàu thì dễ, từ giàu đến nghèo lại khó. Ai sống trong điều kiện tốt như vậy cũng sẽ lưu luyến không muốn thay đổi. Có điều cái này không được áp dụng với Khương Tình. Hắn sinh ra đã là công tử nhà giàu, sống quen trong nhung lụa hắn lại chán mới đi về thôn quê trải nghiệm cuộc sống thiếu thốn, ngủ giường đơn không đủ mềm, không điều hòa lắm côn trùng nhiều muỗi. Cũng không thấy hắn có chỗ nào không quen.
Thời điểm người trên giường an ổn với mộng đẹp, cửa phòng ngủ bật mở.
Âm thanh kia quả thật không phải dễ bỏ qua, nhưng nó chỉ khiến người trên người nhúc nhích một chút, sau đó lại tiếp tục ôm gối nằm trường trên giường, má áp lên gối nằm mát lạnh ngủ tiếp.
Mái tóc dài của cô xỏa tung trên nệm giường, trên tấm lưng nhỏ gầy thon thả, trên vải lụa màu ngà mang theo một loại mỹ cảm khó nói thành lời. Cả người cô vùi vào trong giường, thân hình hơi nghiêng theo cái ôm gối đầu mà vô tình ép thành một độ cong hoàn mỹ đầy dụ hoặc.
Thời điểm con người ta buông lỏng cảnh giác, dáng vẻ lúc đó là quyến rũ nhất chứ nói chi nó còn nằm ở trên giường của mình, đắp chăn của mình, ngủ trên gối mình. Đó là nơi riêng tư nhất, là thánh địa bất khả xâm phạm. Nó chỉ có thể mở ra cho đối tượng thân cận nhất. Đổi lại là ai cũng không thể buông tha cho mĩ vị này chứ chưa nói nó là kết quả do mưu đồ của chủ nhân căn phòng mà ra.
Bỗng nhiên chăn trên người bị lấy xuống, Thịnh Nhan Tuyền đang say ngủ cũng cảm thấy hơi lạnh mà nhúc người ghé sát vào cái gối cô đang ôm. Đồng thời đôi chân bởi vì bị hành động trong lúc ngủ của cô cọ sát mà khiến cho vải vóc bị cuốn lên, trở nên trần trụi hơi co lại. Thân hình lại càng bày ra một độ cong tuyệt vời. Vải lụa khiến cho thân hình hoàn mỹ vẽ nên những đường nét dụ hoặc nhất. Vòng eo thon gầy một tay người đàn ông cũng có thể nắm hết. Độ cong núi nhỏ trước ngực ẩn ẩn hiện hiện...
Thời điểm bàn tay lớn với ngón ngón thon dài hữu lực chạm vào da thịt mang theo sức nóng kính người khiến nó bất giác run lên. Người trên giường cũng "ưm" một tiếng như thể bị đánh thức. Nhưng không, đôi mắt cô vẫn nhắm, dáng vẻ ngược lại giống như đang ngủ mớ. Trong mơ cũng có một bàn tay đáp lên eo hông của cô, thân mật dáng vào, nương theo đường cong thân hình vuốt thẳng một đường xuống bắp chân, nắm lấy cổ chân tinh tế nâng lên. Một đôi môi hơi mỏng hơi lạnh liền đáp xuống. Từng cái chạm nhẹ khiến tâm linh người ta run rẩy.
"Hưm không..."
Đôi môi hồng không nhịn được hé ra những tiếng phản kháng yếu ớt, lại giống như thuốc kích dục liều mạnh.
Bên tai lập tức vang lên tiếng cười trầm khàn quyến rũ tận xương của người đàn ông khiến rèn mi kia run rẩy muốn nhấc lên. Nhưng có vẻ người trên giường vẫn còn bị vây trong trạng thái nửa mơ nửa tỉnh nên tiếp tục không chút phòng bị mặc người chiếm tiện nghi.