Vương Vũ mặc âu phục trang trọng bước lên sân khấu, chùm sáng lớn chiếu lên trên người hắn ta, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía hẳn ta.
Hai tay hắn ta cầm bó hoa, đi lên thảm đỏ, đi tới bên cạnh người dẫn chương trình.
Lữ Nam Nam đứng ở vị trí cuối của thảm đỏ.
Nam MC hỏi: "Trong thời khắc cực kỳ quan trọng ngày hôm nay, cô có lời gì muốn nói với mọi người không?"
“Có!". Khuôn mặt của Vương Vũ lộ vẻ lo lảng, ánh mắt hắn ta đảo qua hiện trường, nói: "Theo tôi được biết, hôm nay trong lễ đính hôn của tôi có rất nhiều khách mời quan trọng đến tham dự!
Như Vương Thánh Thủ danh chấn tỉnh Nam! Chủ tịch Lý của khách sạn Thanh Ca! Cùng với cậu Tê Nguyên và cô Trần Thi Mạn!
Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã đến dự lễ đính hôn của tôi!"
Vừa rồi khi Vương Diệu Thăng nói cho hắn ta bây giờ lúc có nhiều nhân vật lớn như vậy, Vương Vũ có chút khó tin.
Những người này đều là những người có tên tuổi cực kì quan trọng!
Dưới sân khấu, hai người Lý Thanh Nham và Vương Thánh Thủ cơ hồ không hẹn mà cùng nhau nhíu mày.
Trần Thi Mạn và Tê Nguyên nhìn nhau, bọn họ mới biết được hoá ra Lý Thanh Nham cũng tới!
"Wow, ngay cả Vương Thánh Thủ, chủ tịch Lý, thậm chí cậu chủ nhà họ Tê và cô cả của nhà họ Trần đều tới tham dự lễ đính hôn của ông, buổi lễ ngày hôm nay đúng là ngày mà các vì tinh tú tụ tập!". Sau khi người dẫn chương trình nhẹ giọng tán gẫu, rồi nói: "Vậy ngoại trừ khách mời, anh có gì muốn nói với vị hôn thê của mình không?”
“Có!", Vương Vũ nói.
“Mời nói!", nam MC nói.
Vương Vũ chăm chú nhìn về phía trước nói: "Nam Nam, từ lần đầu tiên gặp em, anh đã yêu em rồi! Anh có thể ở chung với em thì chắc chăn cũng phải cảm ơn một người!”
“Là ai?",Nam MC thừa cơ nói tiếp.
Đang lúc hắn ta nhìn về phía người một cô gái làm ở bộ phận y tá điều dưỡng của mình.
Cửa phòng tổ chức bữa tiệc bị người ta đẩy mạnh ra.
Trong phút chốc, âm nhạc trong hội trường chợt dừng lại.
Chùm ánh sáng lớn dời khỏi trên người Vương Vũ, bỗng nhiên chiếu vào trên người Triệu Lâm đang mặc âu phục thẳng tắp!
Lý Thanh Nham ngồi thẳng người, ông ấy biết, trò hay sắp. được mở màn!
Ánh mắt của Vương Thánh Thủ nhìn chăm chú.
Phó viện trưởng Trình nhìn thấy cảnh tượng bất ngờ này, sắc mặt khế biến, Triệu Lâm tới nơi này làm gì?
"Anh ấy... cái này..., Trần Thi Mạn bỗng nhiên đứng lên, nhìn Triệu Lâm giống như đã thay đổi thành một người khác,
mặt lộ vẻ ngạc nhiên.
Y tá, bác sĩ và các đồng nghiệp của bệnh viện Bàn Bäc cũng cùng nhau tập trung ánh mắt nhìn vào anh.
“Hình như là Triệu Lâm?”
“Là Triệu Lâm!”
“Anh ta giống như biến thành người khác vậy!” “Hắn ta tới nơi này làm gì?”
Rất nhiều đồng nghiệp trong bệnh viện bắt đầu bàn tán xôn xao.
Triệu Lâm đón ánh sáng, đi về phía hội trường.
Hiện trường tối đen như mực, chỉ có mỗi anh là đang sáng lên.
Lý Sơ Ảnh, Nhâm Bình Thắng và các nhân viên phục vụ khác theo sát.
Đèn điện của hiện trường, dần dần được mở lên!
“Triệu Lâm? Con mẹ mày, mày đến thật à?”. Sau khi Vương Vũ nhìn thấy rõ người đã làm ngắt quãng buổi lễ đính hôn của mình, giận tím mặt, hoàn toàn quên mất những vị khách có mặt ở hiện trường.
"Vương Vũ, tao đã nhận thiệp mời của mày rồi, làm sao có thể không đến đây được cơ chứ?"
“Tiếp theo, đây là quà mừng bố mày tặng cho cặp đôi nam nữ chó chúng mày!”
Mắt Triệu Lâm đỏ ngầu, hung hăng ném gói đồ trong tay. về phía bọn họ.
Chỉ nhìn thấy hai bộ áo liệm màu trằng rơi lả tả xuống, từ trên trời giáng xuống, áo liệm bên trong bao bọc lấy tiền vàng mã, bay tứ tung khắp bốn phía.
Sau khi khách mời trong đại sảnh nhìn thấy tiền vàng mã bay tứ tung trên không trung, lập tức trở nên hoảng loạn và có những tiếng thét chói tai.
Trong tập tục truyền thống của Đại Hạ, tiền vàng mã là vật xui xẻo, bất kể ai khi chạm vào đều sẽ gặp sự không may mắn.
Hai tay hắn ta cầm bó hoa, đi lên thảm đỏ, đi tới bên cạnh người dẫn chương trình.
Lữ Nam Nam đứng ở vị trí cuối của thảm đỏ.
Nam MC hỏi: "Trong thời khắc cực kỳ quan trọng ngày hôm nay, cô có lời gì muốn nói với mọi người không?"
“Có!". Khuôn mặt của Vương Vũ lộ vẻ lo lảng, ánh mắt hắn ta đảo qua hiện trường, nói: "Theo tôi được biết, hôm nay trong lễ đính hôn của tôi có rất nhiều khách mời quan trọng đến tham dự!
Như Vương Thánh Thủ danh chấn tỉnh Nam! Chủ tịch Lý của khách sạn Thanh Ca! Cùng với cậu Tê Nguyên và cô Trần Thi Mạn!
Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã đến dự lễ đính hôn của tôi!"
Vừa rồi khi Vương Diệu Thăng nói cho hắn ta bây giờ lúc có nhiều nhân vật lớn như vậy, Vương Vũ có chút khó tin.
Những người này đều là những người có tên tuổi cực kì quan trọng!
Dưới sân khấu, hai người Lý Thanh Nham và Vương Thánh Thủ cơ hồ không hẹn mà cùng nhau nhíu mày.
Trần Thi Mạn và Tê Nguyên nhìn nhau, bọn họ mới biết được hoá ra Lý Thanh Nham cũng tới!
"Wow, ngay cả Vương Thánh Thủ, chủ tịch Lý, thậm chí cậu chủ nhà họ Tê và cô cả của nhà họ Trần đều tới tham dự lễ đính hôn của ông, buổi lễ ngày hôm nay đúng là ngày mà các vì tinh tú tụ tập!". Sau khi người dẫn chương trình nhẹ giọng tán gẫu, rồi nói: "Vậy ngoại trừ khách mời, anh có gì muốn nói với vị hôn thê của mình không?”
“Có!", Vương Vũ nói.
“Mời nói!", nam MC nói.
Vương Vũ chăm chú nhìn về phía trước nói: "Nam Nam, từ lần đầu tiên gặp em, anh đã yêu em rồi! Anh có thể ở chung với em thì chắc chăn cũng phải cảm ơn một người!”
“Là ai?",Nam MC thừa cơ nói tiếp.
Đang lúc hắn ta nhìn về phía người một cô gái làm ở bộ phận y tá điều dưỡng của mình.
Cửa phòng tổ chức bữa tiệc bị người ta đẩy mạnh ra.
Trong phút chốc, âm nhạc trong hội trường chợt dừng lại.
Chùm ánh sáng lớn dời khỏi trên người Vương Vũ, bỗng nhiên chiếu vào trên người Triệu Lâm đang mặc âu phục thẳng tắp!
Lý Thanh Nham ngồi thẳng người, ông ấy biết, trò hay sắp. được mở màn!
Ánh mắt của Vương Thánh Thủ nhìn chăm chú.
Phó viện trưởng Trình nhìn thấy cảnh tượng bất ngờ này, sắc mặt khế biến, Triệu Lâm tới nơi này làm gì?
"Anh ấy... cái này..., Trần Thi Mạn bỗng nhiên đứng lên, nhìn Triệu Lâm giống như đã thay đổi thành một người khác,
mặt lộ vẻ ngạc nhiên.
Y tá, bác sĩ và các đồng nghiệp của bệnh viện Bàn Bäc cũng cùng nhau tập trung ánh mắt nhìn vào anh.
“Hình như là Triệu Lâm?”
“Là Triệu Lâm!”
“Anh ta giống như biến thành người khác vậy!” “Hắn ta tới nơi này làm gì?”
Rất nhiều đồng nghiệp trong bệnh viện bắt đầu bàn tán xôn xao.
Triệu Lâm đón ánh sáng, đi về phía hội trường.
Hiện trường tối đen như mực, chỉ có mỗi anh là đang sáng lên.
Lý Sơ Ảnh, Nhâm Bình Thắng và các nhân viên phục vụ khác theo sát.
Đèn điện của hiện trường, dần dần được mở lên!
“Triệu Lâm? Con mẹ mày, mày đến thật à?”. Sau khi Vương Vũ nhìn thấy rõ người đã làm ngắt quãng buổi lễ đính hôn của mình, giận tím mặt, hoàn toàn quên mất những vị khách có mặt ở hiện trường.
"Vương Vũ, tao đã nhận thiệp mời của mày rồi, làm sao có thể không đến đây được cơ chứ?"
“Tiếp theo, đây là quà mừng bố mày tặng cho cặp đôi nam nữ chó chúng mày!”
Mắt Triệu Lâm đỏ ngầu, hung hăng ném gói đồ trong tay. về phía bọn họ.
Chỉ nhìn thấy hai bộ áo liệm màu trằng rơi lả tả xuống, từ trên trời giáng xuống, áo liệm bên trong bao bọc lấy tiền vàng mã, bay tứ tung khắp bốn phía.
Sau khi khách mời trong đại sảnh nhìn thấy tiền vàng mã bay tứ tung trên không trung, lập tức trở nên hoảng loạn và có những tiếng thét chói tai.
Trong tập tục truyền thống của Đại Hạ, tiền vàng mã là vật xui xẻo, bất kể ai khi chạm vào đều sẽ gặp sự không may mắn.