Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương Viện nhìn về phía cậu hai Lục vẫn luôn dựa vào cửa nhà với ánh mắt xoi mói, vẫn câu nói cũ, cơ thể này chẳng có chút sức hấp dẫn nào cả, chỉ sợ càng không dùng được.

Mà cậu hai Lục vẫn luôn dựa vào cửa nhà lúc này đã tức đến xây xẩm mặt mày luôn rồi. Anh gây nên tội à? Anh cả gây chuyện, dựa vào đâu mà bắt anh chịu trách nhiệm cơ chứ?

Lại nghe những lời mẹ già nhà anh nói mà xem, cái gì mà có diện mạo, có đức hạnh, Không biết là đang làm nhục anh hay làm nhục anh cả nữa?

Mà cũng tại bố mẹ anh hèn nhát, sao lại nghe theo ý kiến của con nhóc ngang ngạnh này thế không biết?

Người không hài lòng nhất chính là cậu cả Lục, anh ta mới là người rước dâu về cơ mà, sao không ai hỏi ý kiến anh ta hết thế? Anh ta che cái mũi đang đổ máu, nói: "Phương Viện, mẹ, hai người đang nói linh tinh gì thế? Tôi không đồng ý."

Nếu chuyện này mà bị đồn ra ngoài, không phải anh ta sẽ bị chê cười đến chết ư?

Lý Manh cũng che mặt khóc nức nở: "Anh Phong, không phải anh nhớ thương người phụ nữ này đấy chứ? Em mang thai con của anh rồi, anh Phong."

Phương Viện nghiêng đầu rời tầm mắt đi chỗ khác, cô mà nhìn hai thứ lăng loàn này thêm một giây nữa thôi là sẽ bị đau mắt mất.



Mẹ Lục kéo thằng con cả, khóc thút thít: "Nếu không thì làm thế nào bây giờ? Nhà chúng ta lấy gì mà bồi thường cho con bé Phương đây hả? Thằng cả à, con bé Phương nói cũng đúng đó, chuyện này là do con không đứng đắn, bao nhiêu đời nhà họ Lục chúng ta, chưa từng xảy ra chuyện ăn lăng loàn như thế này bao giờ."

Mẹ Lục suy nghĩ kĩ rồi, chỉ cần Phương Viện không tức giận, thì cho dù cô chướng mắt thằng cả nhà bà ta, hay thâm chí coi thường thằng cả nhà bà ta cũng không sao cả.

Tính cách cô gái này táo bạo, hành động mạnh mẽ, lại không nói đạo lý, bọn họ không thể dây vào được. Nguyên nhân chủ yếu là, chuyện này cũng do con trai nhà bà ta làm ra chuyện không biết xấu hổ, nên nhà bọn họ đuối lý với người ta trước.

Phương Viện hừ lạnh một tiếng, cô suýt chút nữa không nhịn được mà duỗi chân đá cậu cả Lục thêm một cú nữa, cô nghiến răng đáp: "Loại đàn ông không tuân thủ nam đức như anh, có quyền gì mà lên tiếng hả?"

Sau đó, cô nói với người nhà họ Lục: "Đuổi người phụ nữ và người đàn ông này ra ngoài cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy bọn họ trong cái nhà này."

Dáng vẻ hiện tại của cô còn giống nữ thổ phỉ hơn cả nữ thổ phỉ thật nữa.

Cậu hai Lục suýt chút nữa tức đến bật cười, vẫn chưa động phòng đâu, thế mà người phụ nữ này đã xưng vương xưng bá ở nhà anh rồi.

Đương nhiên, anh cũng không muốn nhìn thấy anh cả vô dụng của mình và người phụ nữ lẳng lơ lắm điều Lý Manh kia, cho nên nếu có thể đuổi họ ra ngoài thì cũng tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK