Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ban nãy cậu ba Lục cũng chạy ra can ngăn cùng cậu hai Lục, cho nên cậu ta cũng đã được chứng kiến từ đầu đến cuối sự việc. Biết người phụ nữ này lợi hại, cậu ta khóc lóc sướt mướt nói với cậu hai: "Anh hai, anh đi, đi theo cô ta đi thôi."

Nếu không cậu ta sợ mình cũng sẽ bị nữ thổ phỉ kia bắt về làm chú rể mất thôi. Ban nãy người phụ nữ kia đã đảo mắt quanh cậu ta mấy lần rồi, ngoại hình của cậu ta đô con hơn anh hai một chút.

Mẹ Lục kéo thằng con thứ hai, áy náy nói: "Thằng hai, con nhanh chóng dẫn con bé kia đi sang nhà cũ đi thôi, mẹ cầu xin con đấy, con đừng để cô ta ở nhà quát mắng mẹ nữa, dọa mẹ sợ chết đi được."

Sau đó, bà ta còn nói thêm một câu: "Cho dù lên đại học con cũng phải cưới vợ cơ mà, cưới sớm hay cưới muộn thì cũng phải cưới, như thế này cũng tốt."

Cậu hai Lục giận đến nghiến răng. Anh chỉ tiến lên ngăn cản đánh nhau thôi, thế nhưng không ngừa cuối cùng anh lại bị liên lụy. Anh biết cha mẹ mình hèn nhát, sợ chuyện phiền phức, nhưng anh không ngờ họ lại hèn nhát đến mức, vì lợi ích riêng của bản thân, mà để mặc cho anh bị người khác thao túng.

Anh tức đến bật cười: "Nếu mọi người đều quyết định như thế, vậy được thôi, cuộc hôn nhân này con nhận. Thế nhưng từ nay về sau con sẽ không bao giờ giải quyết rắc rối cho anh cả nữa. Vì anh cả, cha mẹ không những góp sạch tiền bạc trong nhà, mà còn góp thêm một đứa con trai vào nữa."



Mẹ Lục bị nghẹn họng, giọng bà ta mang theo tiếng nức nở: "Đó là do cha mẹ không còn cách nào nữa mà. Ai mà biết anh cả con lại có thể làm ra chuyện này cơ chứ?"

Sau đó, bà ta nhìn về phía Phương Viện: "Mẹ nghĩ kĩ rồi, về sau mẹ sẽ không làm phiền gì con đâu." Người phụ nữ kia không dễ chọc, về sau bọn họ cũng không dám làm phiền nhà thằng hai nữa.

Đã nói đến mức này rồi, cha Lục đành phải đứng ra, ông ta có chút thông minh vặt, nói: "Thằng hai, chuyện này là do anh cả con sai, đáng lẽ ra không nên để con gánh trách nhiệm mới phải. Thế nhưng nhà chúng ta không thể để người ta phỉ nhổ được, chúng ta không thể có lỗi với Phương Viện."

Cậu hai Lục cảm thấy cho dù hôm nay anh có bị nữ sát tinh kia ăn thịt thì cũng không sao cả, dù sao cũng đâu có gì nản lòng thoái chí hơn chuyện bị chính cha mẹ mình lấy ra làm vật bồi thường nữa đâu.

Có một cặp cha mẹ thế này, có một gia đình thế này, anh luôn phải đứng ra giải quyết rắc rối, đứng ra gánh chịu hậu quả. Hôm nay bị nữ sát tinh này quậy ầm lên như thế, cũng do cái gia đình này đáng phải chịu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang