Cái trò chơi đơn giản chỉ có mấy con giun con dế quần nhau này vậy mà lôi cuốn ra phết! Hắn chơi cả tiếng đồng hồ liền mà vẫn chưa thấy chán, cứ lần nào chết là lại tự nhủ chơi nốt một lần nữa rồi thôi. Và cái nốt một lần nữa ấy cứ kéo dài mãi cho đến khi sắp gục vì đói mới ngừng hẳn.
Đăng nhập vào diễn đàn, Trác Hải chuẩn bị sẵn mấy bức ảnh thành tích vừa chụp được chuẩn bị tải lên. Cả buổi chiều hôm nay dù chưa vươn lên đứng đầu bảng xếp hạng một lần nào, nhưng hắn đã có một lần lọt vào top 5 và giữ được vị trí ấy tới 10 phút – một thành tích mà theo hắn không tệ chút nào so với vô số lần bị tiêu diệt một cách chóng vánh trước đó.
“Trôi xuống đâu rồi nhỉ, nhanh còn chơi tiếp nào. Lần này phải lên top 1 mới được.”
Tìm tòi một hồi, Trác Hải mới thấy chủ đề “Slither” mà Dương Khoa đã lập ra trước đó bị đá xuống lưng chừng trang web. Mở ra chủ đề rồi lăn chuột xuống dưới chuẩn bị tải ảnh lên, bất chợt một dòng chữ với nội dung gây sốc lọt vào mắt khiến hắn lại phải cuộn lên để xem:
“Game bắt chước “Snek Aztec”? CLGT?”
Gì thế này, đây đang là chủ để bàn luận liên quan đến “Slither” cơ mà, ở đâu ra một thằng nhảy vào ăn nói linh ta linh tinh vậy? Trác Hải bĩu môi cuộn chuột xuống phía dưới, nhưng rồi một vài dòng tương tự hiện ra lại khiến hắn phải lăn tăn:
“WTF, đây cũng có? Khuyết thiếu tính năng so với “Snek Aztec”, không gian bối cảnh không bằng “Snek Aztec”.... “Snek Aztec” là cái quái gì vậy?”
Sau khi thấy mấy người cùng nhau nói về một cái tên, hơn nữa còn đem ra làm thước đo so sánh thì Trác Hải bắt đầu thấy hơi hoang mang. Cứ theo như những người này thì “Snek Aztec” là một trò chơi gì đó đặc sắc lắm, thú vị hơn hẳn so với trò chơi mình vừa mới chơi.
Tò mò, Trác Hải mở ra trang web tìm kiếm cái tên mới đọc được. Đường dẫn kết quả trên cùng nhanh chóng dẫn hắn đến trang chủ của một công ty phát hành trò chơi trong nước. Thấy trò chơi cũng có thể chơi trên PC và miễn phí giống như “Slither”, Trác Hải xem qua một chút rồi nhấn tải trò chơi về.
...
Nửa tiếng sau.
Trác Hải im lặng thoát khỏi trò chơi “Snek Aztec”, sau đó mở lại trang web tra cứu thông tin. Hắn thấy hai trò chơi vừa trải nghiệm ngày hôm nay giống nhau vô cùng, bất chấp phần đông cộng đồng mạng tung hô “Snek Aztec” vượt trội hơn “Slither” không chỉ một bậc.
Trác Hải là một người chơi khá khó tính, hắn không hề ưa thích một chút nào về việc những trò chơi na ná giống nhau được tung ra thị trường đều đặn chỉ với một chút chỉnh sửa. Cho nên từ xưa đến nay Trác Hải chỉ chơi những trò chơi mang đậm dấu ấn đặc trưng, nếu là những trò chơi kế thừa tinh hoa của kẻ đi trước thì nó cần phải có sự cách tân vừa đủ mới có thể khơi lên lòng hiếu kỳ của hắn. Và đúng là nhờ vào những dòng giới thiệu giật gân đọc được trên zoV hắn mới quyết định tìm đến “Snek Aztec”.
Thế nhưng sau khi chơi được vài ván, Trác Hải cảm thấy thực sự thất vọng. Những lời giới thiệu vừa mới đọc được đều bị thổi phồng quá đáng. Mặc dù “Snek Aztec” đúng là có sở hữu một vài nét riêng biệt trong lối chơi thật đấy, nhưng đi sâu vào hạch tâm thì nó hoàn toàn tương tự “Slither”.
Trác Hải không nghĩ rằng đây chỉ đơn thuần là ý tưởng lớn gặp nhau, nhất định phải có một bên sao chép bên kia. Nhưng rốt cuộc là ai sao chép của ai thì không thể phán định bằng vài câu nói, cho nên hắn mới mở ra trang web tìm kiếm trên máy.
Trong thân tâm Trác Hải coi trọng “Slither” hơn đôi chút, vì dù sao trò chơi này đã nổi lên cách đây hơn nửa tháng rồi, trong khi “Snek Aztec” thì tới hôm nay hắn mới biết đến sự tồn tại của nó. Nhưng để cho chắc ăn, Trác Hải vẫn quyết định thực hiện một phen điều tra.
Và thế là sau khi bỏ một chút thời gian tổng kết lại những mẩu thông tin trên mạng, có được đáp án Trác Hải bực tức đóng lại trang web. Sau đó hắn còn thuận tay xóa luôn trò chơi vừa mới cài đặt.
F***, cái gì mà “Slither” bắt chước “Snek Aztec”? Chính trò chơi này bắt chước “Slither” thì có!
Cái trò chơi chỉ mới hoàn thành được hai ba hôm này làm sao có thể vỗ ngực tự xưng rằng mình là người tiên phong, khi mà “Slither” đã làm được điều đó từ tận nửa tháng trước? Tưởng hắn không theo dõi diễn biến tranh tài tại GamExpo chắc?
Rồi lại còn cái đống báo chí lá cải, tung hô “Snek Aztec” rầm rộ đấy nhưng truy ngược về cùng thời điểm “Slither” xuất thế thì chẳng thấy một chút tăm hơi nào. Vậy mà dám đặt tiêu đề trò chơi là người đi đầu đột phá, tin mấy bài viết này thì hắn đúng là một thằng ngu.
Thế là thay vì dự định khoe thành tích ban đầu, Trác Hải nóng máu vớ ngay lấy bàn phím bắt đầu hóa thân làm anh hùng:
“Gì mà “Slither” bắt chước? “Slither” ra mắt từ lâu rồi, còn cái trò chơi “Snek Aztec” mới hoàn thành được vài ngày này sao chép rõ ràng. Anh em đừng nghe mấy thằng anti (cách nói tắt trong từ anti-fan, nghĩa là người phản đối, tẩy chay) nói láo.”
“Trời ơi kiến thức của bạn như trẻ con vậy. Bỏ hết cái đống item rác đấy ra thì còn lại gì? Còn lại một sản phẩm ăn cắp thành quả của người khác!”
“Thằng này mày được “Snek Aztec” trả bao nhiều tiền để xả rác bừa bãi ở đây thế hả? Về cái chuồng lợn nhà mày mà vứt rác, đừng ló mặt ra đây ok?”
“Cái gì! Muốn ban bố mày á?... Ôi hình như là mod, xóa xóa.... Dạ vâng em xin lỗi ạ, em không nói tục nữa đâu ahihi.”
Trác Hải vừa viết những dòng bình luận đanh thép vừa chửi thề cho đỡ bực, hơn nữa càng về sau hắn càng hăng hái. Dương Khoa cũng có thể coi như xuất thân từ zoV, và mặc dù không mấy tương tác song làm một thành viên trong cộng đồng Trác Hải cảm thấy mình có trách nhiệm phải đứng ra bảo vệ danh dự của cư dân zoV như Dương Khoa trước những kẻ mang ý đồ xấu.
Và Trác Hải cũng rất vui mừng khi thấy mình không hề đơn độc.
“Á đù, súc vật ở đâu xổng chuồng thế này. Ai đi gọi người nhốt lại coi?”
“Kệ chúng nó, lời nói của clone 1 bài viết thì giá trị gì? Có cái tài khoản thật cũng không dám dùng, sống hèn hạ như *** vậy.”
“Đề nghị mod ban tất cả những thằng nào bình luận lạc đề, nhất là mấy thằng chửi bới thế này thì ra đảo vĩnh viễn luôn!”
Diễn đàn zoV dù sao cũng là nơi khởi nghĩa của Dương Khoa, cộng đồng fan hâm mộ tại đây trải qua ba trò chơi đã quy tụ được kha khá thành viên có chung niềm đam mê. Thấy có biến một cái, lực lượng này lập tức nhảy vào cuộc chiến khiến cho cán cân ngày càng nghiêng về phía có lợi cho “Slither”. Những bình luận bôi đen còn chưa nổi lên mặt nước đã bị một làn sóng Trác Hải và những fan không đáng tin cậy khác nhấn chìm.
Và ở đây cũng phải nhắc đến sự giúp đỡ thầm lặng nhưng cực kỳ quan trọng của Mod đương nhiệm khu trò chơi diễn đàn – Sao vàng.
Ở một nơi khác, lúc này Sao vàng cũng đang sử dụng quyền hạn của mình để gỡ bỏ ngôn luận bịa đặt của đám người công kích “Slither”. Chuyện này thực ra đã manh nha hình thành từ ngày hôm qua, song phải đến hôm nay nó mới bùng nổ mạnh mẽ với cả trăm tài khoản tham gia hành động. Làm Sao vàng phải vất vả lắm mới có thể giữ gìn được trật tự của diễn đàn.
Và cũng giống như Trác Hải, quan điểm của Sao vàng là danh dự của Dương Khoa lẫn “Slither” phải được bảo vệ triệt để.
Lý do rất đơn giản, hiện tại những chủ đề trò chơi của Dương Khoa đang đem lại lượng truy cập rất ấn tượng, gián tiếp tăng lên mức độ nổi tiếng và thu nhập của diễn đàn lẫn những người đứng đầu zoV. Cho nên nếu không có gì thay đổi, diễn đàn sẽ làm mọi cách để duy trì “mỏ vàng” này sống càng lâu càng tốt.
Chưa kể nếu đứng từ góc độ cá nhân, làm một trong những người hâm mộ trung thành Sao vàng cũng cảm thấy chướng mắt với những luận điệu hoang đường của những kẻ giấu mặt. Vậy nên công tác dọn dẹp được Sao vàng thực hiện khá tích cực, để các thành viên của zoV luôn thấy một “Slither” vững vàng đương đầu với búa rìu dư luận.
Thế nhưng ở những diễn đàn thảo luận về trò chơi, hay những trang web cộng đồng người chơi khác thì tình hình không được lạc quan như vậy:
“Anh em chơi “Snek Aztec” đi hay lắm, hay hơn hẳn cái trò sâu bọ gì đó nhiều!”
“Phiên bản nâng cấp của “Rắn săn mồi” chính tông, ai muốn trở về tuổi thơ thì mau vào chơi!”
“Miễn phí hoàn toàn, không quảng cáo rườm rà như game nhái “Slither”. Hãy đến với “Snek Aztec”!”
Tại những nơi này “Slither” cơ hồ mất tăm mất tích, nhìn khắp một lượt chỉ có lẻ loi một hai chủ đề thảo luận với lèo tèo vài người tham gia. Thay vào đó là sự xuất hiện tràn lan những bài viết quảng bá “Snek Aztec” với nội dung tung hô không khác gì trên zoV. Chỉ khác là ở đây không một ai đứng ra phản bác cả, và cho dù có thì số phận của họ cũng không khác những kẻ bôi đen trên zoV là mấy.
Truyền thông chủ lưu im lặng, truyền thông tự phát tràn ngập tiếng xấu do đối thủ tạo ra, ngày ra mắt của “Slither” cứ như vậy kết thúc trong ảm đạm.
...
----------
Dương gia, sắp đến giờ cơm tối.
Dương Khoa lúc này vẫn còn chưa biết đến số phận hẩm hiu của “Slither” trong ngày mở cửa, hắn còn đang vui vẻ vì vừa giải quyết xong khâu trụ sở làm việc – tiêu chí then chốt trong những dự định sắp tới. Vừa huýt sáo Dương Khoa vừa phụ giúp mẹ chuẩn bị bữa tối trong nhà bếp bằng cách đứng khoắng nồi canh loạn xạ.
“Đừng đảo nữa con ơi! Khoai nát hết bây giờ!” Hiển nhiên là khi thấy “tài năng” của đứa con thân yêu, Ngọc Linh không kìm được tiếng kinh hô.
“Nát làm sao được mẹ? Mẹ nhìn xem trông đẹp thế này cơ mà?”
“Nước bắn ra khắp bếp rồi kìa! Làm thì làm cho đàng hoàng vào chứ?”
“Đâu, mẹ để con lau cho.... Đấy, sạch ngay!”
“Thôi thôi, con ra dọn mâm cơm đi để mẹ làm. Bung bét hết cả rồi.”
Bĩu môi nhìn mẹ hắn giành lấy đôi đũa, Dương Khoa quay ra bàn ăn chuẩn bị mâm bát đặt lên trên, trong lòng thì đắc ý đấy là mẹ không cho con giúp đỡ đấy nhá! Thế rồi:
“Kìa chú là chú ếch con có hai là hai mắt tròn!”
“Mẹ, tên tiền nhiệm này chả có cái nhạc chuông nào đứng đắn cả.” Nhắc nhờ bản thân tý nữa phải đổi lại nhạc chuông, Dương Khoa rút điện thoại trong túi quần ra thưa:
“A lô.”
“Khoa đó à, anh Tịch đây.”
“Anh Tịch à. Hôm nay sao gọi muộn thế?” Dương Khoa vừa trả lời điện thoại vừa ngước nhìn đồng hồ: “Ăn cơm chưa anh?”
“Bụng dạ nào mà cơm nước nữa. Cậu đang rảnh chứ, anh cần nói chuyện với cậu ngay. Nghiêm trọng đấy!”
“Nghiêm trọng?” Dương Khoa nghe giọng Tịch không giống như nói đùa, hắn bèn ngừng một lúc để rời khỏi bàn ăn rồi nói tiếp: “Có chuyện gì hả anh?”
“Là liên quan đến “Slither”. Chuyện dài lắm, cậu đang bận làm gì thì có thể dừng lại được không, không thì để vài phút nữa anh sẽ gọi lại.”
“Được, anh giữ máy chờ em chút.” Thế rồi Dương Khoa bấm nút giữ cuộc gọi, đoạn quay sang phía Ngọc Linh nói: “Mẹ ơi con có chuyện công việc một chút, mẹ làm nốt hộ con nhé.”
“Ừ ừ, đi đi con.”
“Vâng!” Nhận được cái gật đầu đồng ý của mẹ, Dương Khoa cầm điện thoại chạy nhanh lên phòng của mình rồi kết nối lại cuộc gọi: “Xong rồi anh, rốt cục là có chuyện gì vậy?”