Đó là, thành lập phòng chơi custom trên “Fruit Ninja” tựa hồ an toàn hơn rất nhiều so với “Slither”. Kẻ sau có thể chơi ra thành một thể loại trò chơi mới, trong khi người trước lại không có khả năng đó vì bị giới hạn về mặt không gian lẫn lối chơi.
“Như thế thì thiết lập custom cho “Fruit Ninja” xem ra không có vấn đề gì, cơ mà để cho chắc ăn thì mình sẽ không đưa ra bất kỳ tuỳ chỉnh kèm theo nào hết. Phòng chơi custom sẽ có quy tắc giống hệt chế độ “Online Versus”, chỉ khác ở chỗ đối thủ là bạn bè mà người chơi quen biết thay vì đối thủ ngẫu nhiên mà thôi.” Nghĩ đến đây, Dương Khoa bèn lấy ra giấy bút bắt đầu viết nháp những chi tiết cần phải thực hiện một khi tiến hành bổ sung phòng chơi custom vào chế độ chơi mạng của trò chơi “Fruit Ninja”.
“Quy tắc hạch tâm bê nguyên từ chế độ “Online Versus” sang, không phải điều chỉnh lại bất cứ thứ gì nữa. Thêm vào đó, cũng giống như trường hợp của “Slither” mình sẽ không khuyến khích người chơi mải mê với chế độ này mà bỏ bê “Online Versus” bằng cách cắt bỏ toàn bộ lượng khế kiếm được để mở khóa các thứ.”
“Chơi cùng bạn bè… như vậy công việc chủ chốt mình sẽ phải thực hiện là xây dựng hệ thống bạn bè trong trò chơi. Cái này có chút phức tạp, đó là chưa kể mình còn phải cân nhắc xây dựng thêm bảng xếp hạng thành tích nữa.... Khoan, có thể đem hai cái này nhập lại làm một. Mình sẽ lập ra một danh sách bạn bè cho người chơi khi họ đăng nhập vào “Fruit Ninja”, sau đó thành tích nổi bật của mỗi người sẽ được tích hợp vào profile (hồ sơ) tương ứng. Như thế chắc là thoả mãn được đám người chơi ưa thích khoe khoang rồi chứ?”
“Vậy là hết rồi, nếu cứ bê nguyên quy tắc chơi bên “Online Versus” sang thì hạng mục cần phải làm cũng không nhiều lắm…. Cơ mà có lẽ nên bổ sung thêm cái gì đi kèm với phòng chơi custom để tạo thành một phiên bản cập nhật hoàn chỉnh, chứ nội dung có mỗi thế này thôi thì ít quá chả bõ công thực hiện. Nên thêm vào một vài thứ râu ria, tỷ như thiết kế thêm các lưỡi đao hay phông nền có thể mở khóa, hoặc là...minigame!”
Trong đầu chợt loé lên một tia linh quang, Dương Khoa lập tức múa bút ghi dòng chữ “minigame” ngay bên dưới các chi tiết về phòng chơi custom vừa mới viết. Theo quan sát của hắn trong mấy ngày hôm nay thì chế độ này đang tỏ ra khá “im hơi lặng tiếng”, nếu đem so sánh với chế độ chơi đơn đa dạng đầy màu sắc hay chế độ chơi mạng kịch tính thì minigame đang có vẻ không được người chơi ưa chuộng bằng.
“Minigame đi, hiện tại chế độ này mới có vỏn vẹn hai phần chơi, cần bổ sung lựa chọn để tăng thêm tính đa dạng thu hút người chơi tìm đến. Cố gắng làm sao để cả ba chế độ chơi đơn, chơi mạng, chơi minigame đạt đến một độ cao ngang bằng nhau, tạo thành thế chân vạc là tốt nhất. Chứ bây giờ còn chưa thấy có ai mở khoá được hết phông nền hay lưỡi đao cả, vì thế không cần phải vội vàng bổ sung.”
“Tạm thời như thế đã, dù sao thì trước mắt số lượng người chơi “Fruit Ninja” vẫn còn quá ít. Đợi khi nào trò chơi phát hành được một hai trăm nghìn bản rồi tập hợp thêm một lượt ý kiến người chơi, nếu không còn thêm ý kiến gì nữa thì phiên bản cập nhật sắp tới sẽ bao gồm những tính năng mới này. Với cả dính đến minigame thì nên sử dụng Btop để quy đổi cho an toàn.” Chốt lại kế hoạch sơ bộ, Dương Khoa gấp gọn tờ giấy nháp vừa mới ghi chép rồi cất vào trong ví đợi mấy ngày tới về nhà suy nghĩ thêm. Sau đó, hắn quay trở lại với công việc tìm đọc và phân tích những bình luận đánh giá mới nhất của người chơi liên quan tới “Fruit Ninja”.
“Thôi xem tiếp nào…. WTF? Tới ngày hôm nay rồi mà vẫn còn bình luận “Việt Nam điểm danh”? Điểm danh kiểu gì mà mãi không xong thế?”
...
- ---------
Phần còn lại của ngày hôm đó và trong suốt cả ngày hôm sau, Dương Khoa một mực làm bạn bên chiếc máy tính để tiếp tục theo dõi những phản hồi mới nhất của người chơi về “Fruit Ninja”. Song song với đó, hắn còn tranh thủ thời gian hoàn thiện nốt nền tảng sơ bộ của “Cut the Rope” – dự án trò chơi hắn chuẩn bị tiến hành chế tác độc lập sau kỳ nghỉ Tết.
Ngày chủ nhật.
“Tạo hình của con thú “Om Nom” như thế là xong rồi này, cục kẹo xong rồi này, con nhện dễ thương gấp tỷ lần con “Om Nom” xong rồi này, một ít mẫu đồ vật phụ trợ như dây rợ hay bong bóng cũng xong rồi nữa.” Một thân quần áo chỉnh tề Dương Khoa cầm chuột ngồi duyệt lại từng mẫu thiết kế đồ vật trên màn hình máy tính. Sau khi chắc chắn rằng mọi thứ trông đều giống như hình ảnh nguyên bản lấy được từ Btop, hắn mới yên tâm đem chúng lưu lại vào một thư mục đợi ra Tết sẽ dùng đến.
Sở dĩ dự án chế tác “Cut the Rope” lần này Dương Khoa lại thiết kế các mẫu đồ hoạ trước tiên thay vì xây dựng mã nguồn cơ sở như thường lệ là bởi hắn muốn hoàn thành trước những thứ gì dễ làm. Tinh hoa của trò chơi nằm ở những màn chơi đa dạng và đầy thử thách nối tiếp nhau hết lớp này đến lớp khác, và chúng sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian và công sức của hắn để tạo dựng. Nhất là hệ thống tương tác vật lý, về mặt này thì “Cut the Rope” hoàn toàn nằm ở một thứ bậc cao hơn hẳn so với những “Bejeweled”, “Slither” hay thậm chí là vừa mới hoàn thành trước đó “Fruit Ninja”.
“Từng này mẫu thiết kế có lẽ là đủ để xây dựng 50 màn chơi đầu tiên rồi. Có khi xây dựng chúng xong mình sẽ đem ráp lại thành trò chơi hoàn chỉnh luôn, sau đó cứ thế tuần tự cập nhật thêm các màn chơi mới là được. Về phần kiếm tiền từ trò chơi… chắc chắn là không thể spam quảng cáo như phiên bản của thế giới cũ, nhưng thu phí tải xuống cũng không phải là cách hay. Những trò chơi giải đố dạng này khá kén người chơi, sẽ không có nhiều người nguyện ý móc hầu bao chi trả như “Bejeweled” hay “Fruit Ninja”.”
“Mà thôi, chuyện này để sau hẵng tính. Giờ chuẩn bị về nhà ăn Tết đã.” Tắt máy tính, Dương Khoa đứng lên vươn vai cho đỡ mỏi rồi cầm lấy điện thoại bấm số gọi đi:
“A lô. Chú Thiết ơi, bây giờ chú có bận gì không ạ? Cháu muốn nhờ chú đến phòng làm việc đón cháu về.”
“Vâng, không có gì đâu ạ. Nửa tiếng cháu đợi được.”
“Chào chú ạ.”
Trao đổi mấy câu với tài xế kiêm vệ sĩ Thiết xong, Dương Khoa cúp máy rồi chạy lên tầng trên kiểm tra lại toàn bộ cửa nẻo đèn đóm thêm một lần cuối cùng. Sau đó, hắn xách ba lô chứa một ít quần áo lẫn đồ đạc tuỳ thân đi xuống tầng dưới, ra đến thềm cửa hắn thả nó xuống đặt cạnh một đống túi quà to nhỏ đã nằm sẵn ở nơi đó.
“Chậc, bác Thanh biếu tặng lắm thứ thế không biết. Rau dưa, hoa quả, bánh chưng, cây giò,…. Rượu vang? Đã bảo là cháu không lấy rồi mà vẫn cố ý để lại…. Made in Chị Lê to tướng ở đây mà dám lừa cháu trai là xách từ quê lên!” Bới ra một chai rượu giấu kín trong một túi quà nhấc lên, Dương Khoa ngắm nghía một lúc rồi lắc đầu bất đắc dĩ. Không hiểu sao bác gái hàng xóm lại biết được hôm nay hắn sẽ về nhà ăn Tết để mà mang quà cáp sang biếu rất kịp thời. Và mặc dù hắn liên tục nói lời từ chối khéo song bác gái vẫn nhất quyết bắt hắn phải nhận hết chỗ quà này mới nở nụ cười hài lòng ra về.
Luôn có cảm giác chỗ này giống như quà hối lộ vậy, may mà lục lọi một hồi Dương Khoa không thấy có tấm phong bì màu trắng nào đi kèm. Nếu không thì thật sự hắn không biết nên xử lý thế nào luôn.
“Cái gì mà cảm ơn cháu đã quan tâm chiếu cố chị Tú nhà bác chứ? Tất cả mọi người trong phòng làm việc mình đều đối xử như nhau mà, có thiên vị một ai đâu mà bác gái này cứ sốt sắng hết cả lên.” Thở dài một cái, Dương Khoa quay người nhìn vào trong nhà lần cuối rồi đưa tay tắt đèn. Khoá cửa cài then chắc chắn, hắn đi giày dép sẵn sàng rồi ngồi đợi vệ sĩ Thiết bên thềm cửa.
Trong lúc chờ người tới đón về, cảm thấy buồn chán Dương Khoa mở điện thoại lên mạng đọc báo. Sau khi thấy tình hình chính trị xã hội những ngày gần đây không có gì nổi bật, hắn bèn chuyển sang tìm đọc các tin tức liên quan đến lĩnh vực trò chơi điện tử, để xem thời gian vừa qua có sự kiện nổi bật nào xảy ra không?
“Thị trường thế giới thì vẫn như cũ nhỉ. Chưa thấy giới thiệu trò chơi mới nào, toàn là đưa tin về những trò chơi cũ đợt Giáng sinh năm ngoái với lại công bố danh sách trò chơi hay nhất năm.... “Năm 2024 chứng kiến hàng loạt siêu phẩm nối tiếp nhau xuất hiện trên tất cả các hệ máy.”. Siêu phẩm gì chứ, trừ mấy trò chơi nhập vai ra thì ừ siêu phẩm mình công nhận, còn lại thì có gì đặc biệt mà được nhiều giải thưởng thế?” Lướt qua danh sách những trò chơi “bom tấn” đạt được những giải thưởng danh giá của năm vừa rồi, Dương Khoa lập tức bĩu môi tỏ ý không phục.
Trong đó, khiến hắn ngạc nhiên nhất chính là “Bejeweled” lẫn “Slither” vậy mà chẳng lọt vào mắt xanh của các tổ chức đánh giá trò chơi quốc tế. “Bejeweled” thì hắn còn có thể tặc lưỡi cho qua, nhưng “Slither” không được công nhận làm cho hắn cảm thấy cực kỳ khó hiểu.
“Là vì trò chơi hiện giờ vẫn còn chưa đủ độ nhiệt? Hay là các nhà phê bình chê trò chơi xấu xí? Nói chung là dù thế nào cũng không thể gạt trò chơi sang một bên được, cái trò chơi nhận giải thưởng “Trò chơi phổ thông hay nhất năm” ngoại trừ đồ họa lung linh thì có cái gì hơn “Slither”?”
Than thở cuộc đời bất công một hồi, Dương Khoa bấm chuyển về xem tin tức thị trường trò chơi trong nước cho đỡ ngứa mắt. Và quả nhiên ở đó hắn tìm được ngay sự an ủi cho tâm hồn mong manh dễ vỡ của bản thân.
“Ái chà, “Giang hồ truyền kỳ” trở thành tựa game trực tuyến đáng chơi nhất tháng 1.... Sở hữu lượng người chơi thường xuyên thuộc hàng “khủng khiếp”, “Giang hồ truyền kỳ” đang không có đối thủ tại thị trường trong nước.... Lý giải thành công bất ngờ của “Giang hồ truyền kỳ”: Ý tưởng tuyệt diệu tới từ một thiên tài trẻ tuổi.... Á đù, chôm ảnh chụp của mình hồi phỏng vấn ở Navigame này, có nên báo cáo cho anh Nghĩa không ta?”
Bỏ qua mảnh đất VR tạm thời chưa thể đạt chân tới, Dương Khoa cảm thấy vui mừng khi thấy nhờ vào những đóng góp về mặt ý tưởng của mình mà “Giang hồ truyền kỳ” có thể gây ra một cơn địa chấn trong làng trò chơi. Mặc dù chỉ mới đưa vào Open Beta được hơn hai tuần lễ, song theo số liệu mà Navigame cung cấp mỗi ngày đang có tới nửa triệu người đăng nhập vào trò chơi ít nhất một lần. Chưa kể tại những khung giờ cao điểm trong ngày trò chơi còn ghi nhận có tới cả trăm nghìn người chinh chiến sát phạt cùng lúc trên khắp các máy chủ, qua đó chính thức ghi tên “Giang hồ truyền kỳ” vào danh sách những siêu phẩm đáng chú ý của năm 2025.
“Kinh thật đấy, mới lộ ra vài ý tưởng về hệ thống PvP thôi mà cư dân thế giới này đã điên cuồng hết cả lên như vậy rồi.” Dương Khoa không nhịn được vỗ ngực đắc ý: “Tính năng có sẵn trên hệ máy VR thì chẳng ai thèm đoái hoài, đến lúc qua tay mình tổng hợp một cái lại trở thành ý tưởng tuyệt diệu. Đúng là nhân vật chính có khác!”