“Ừ, đi luôn đi chị cũng vừa mới hẹn anh Đức xong.” Liễu gật đầu xách túi đồ quàng lên vai rồi quay sang hai người đàn em phân phó: “Chị đi đây, có ai gọi điện tới thì hai đứa tiếp hộ chị nhé.”
“Vâng! (đồng thanh)”
Kế đó, cô cùng với Dương Khoa rời khỏi Ninja Studio đi thẳng tới điểm hẹn quen thuộc – quán cà phê nhỏ xinh tĩnh lặng nằm ngay trên phố Cầm. Kéo ghế ngồi xuống, trong lúc chờ đợi người đến Liễu bèn tranh thủ trình bày qua một số chi tiết của cuộc gặp mặt ba bên lần này cho hắn nghe.
Theo đó, ngày hôm nay hai người bọn họ sẽ cùng với Đức làm việc với ba người phóng viên đến từ ba tờ báo điện tử trong nước: game5, eRam và Vgame. Chúng không phải là những tờ báo lớn như Dương Khoa đã kỳ vọng nhưng cũng có tầm ảnh hưởng nhất định trên thị trường, có khả năng giúp Ninja Studio thực hiện một pha “lật kèo” thần thánh. Trọng yếu hơn, họ là những đồng minh đáng tin cậy đã sát cánh cùng với phòng làm việc của hắn trong suốt khoảng thời gian sóng gió vừa qua, đáng để cho hắn đặt trọn vẹn niềm tin vào việc thực hiện cuộc phản kích lần này.
Còn về cái tên Gamepub, sau ba lần bảy lượt bị đùa bỡn Dương Khoa đã quyết định liệt nó vào danh sách đen, bất chấp tầm ảnh hưởng của nó lớn hơn tương đối nhiều so với những tờ báo kể trên.
Cho đến nội dung của cuộc gặp mặt lần này, Ninja Studio sẽ chỉ là bên trung gian kết nối mấy vị phóng viên với Đức – người đóng vai trò then chốt trong sự kiện reo rắc thông tin sai sự thật vừa qua. Dương Khoa và Liễu sẽ không đưa ra bất cứ lời bình luận nào mà sẽ chỉ ngồi ở một bên quan sát tình hình.
Ước chừng mười phút sau, nhân vật tiêu điểm của ngày hôm nay rốt cuộc cũng tới.
“Chào hai em. Hôm nay anh không đến muộn chứ?”
“Vẫn còn sớm anh yên tâm.” Chờ cho Đức ngồi xuống Dương Khoa đi thẳng vào vấn đề luôn: “Thế nào, mấy ngày hôm nay anh chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ?”
“Tất nhiên, kịch bản ứng đối em Liễu đây gửi cho anh hôm nọ anh thuộc như cháo chảy rồi. Em cứ yên tâm.”
“Vậy là tốt rồi. Anh cứ thoải mái, đều là người đáng tin cậy không phải lo bị hỏi khó đâu.”
“À này, về đề nghị công việc của em hôm trước thì… trên cơ bản là anh đồng ý. Thế nhưng em có thể cho anh biết thêm về đãi ngộ dành cho nhân viên tại Ninja Studio được không? Hôm đó anh quên mất không hỏi lại cho rõ.”
“Tất nhiên là được. Về tiền lương thì bọn em trả theo đúng tiêu chuẩn của người trong nghề, hơn nữa sẽ có tiền thưởng thường xuyên nếu nhân viên hoàn thành tốt công việc và điều kiện tài chính cho phép. Thời gian làm việc thì 5 ngày một tuần khá là thoải mái, môi trường làm việc lẫn trang thiết bị phục vụ cho nhu cầu công việc bọn em sẽ cố gắng lo liệu chu toàn. Anh thấy sao?”
“Hơn cả một giấc mơ.” Đức cười lớn rồi đưa tay mình ra: “Chắc giờ anh phải gọi em là sếp rồi.”
“Tuyệt, chào mừng anh đến với Ninja Studio.” Dương Khoa cũng nở nụ cười nắm lấy tay Đức, trong lòng mừng rỡ vì phòng làm việc lại có thêm một thành viên mới. Cùng lúc đó, một thân ảnh quen thuộc khác từ ngoài cửa tiến đến chỗ của ba người.
“Chào Khoa, chào chị Liễu.”
“Chào chị Hương.” Thấy người quen xuất hiện Dương Khoa tỏ vẻ hồ hởi, về phần Liễu thì cô rất tự nhiên đứng lên kéo tay Thanh Hương đi tới chỗ ngồi, hiển nhiên là hai người vốn đã quen biết nhau từ trước.
“Hương đó à, sao dạo này trông em gầy thế? Trông tay này, chả khác gì que củi cả!”
“Ui chị ơi đợt vừa rồi em theo chân một đoàn sang tận Hàn Quốc để đưa tin đấy! Vất vả lắm chị ạ.”
“Ra thế, thảo nào đợt vừa rồi chị liên hệ với toà soạn chỉ đích danh em viết bài cho chị mà cuối cùng chẳng thấy người đâu.”
“Hì hì, cơ mà sao bỗng dưng chị lại chuyển sang chỗ Khoa đây làm việc thế? Lúc nhận được tin nhắn em cũng ngạc nhiên lắm.”
Thế rồi, hai người chuyện trò hỏi thăm nhau một tràng dài rồi chịu mới đi vào công việc chính. Đánh mắt sang phía Dương Khoa Thanh Hương nở nụ cười: “Thế nào, hôm nay có cả sếp lớn của Ninja Studio ở đây thì chắc là phải có tin tức nặng ký gì chứ hả?”
“Tin tức nặng ký tất nhiên là có, cơ mà nó không liên quan gì đến Ninja Studio mà liên quan đến người này.” Đoạn Dương Khoa đưa tay sang phía Đức: “Giới thiệu với chị Hương đây là anh Đức, anh Đức đây chính là người đã truyền bá những tin tức không đúng sự thật về “Flappy Bird” trong khoảng thời gian trò chơi mới phát hành và sẽ trao đổi với chị về việc đó. Hôm nay bọn em chỉ đóng vai trò trung gian thôi.”
“Chào em.”
“Chào anh.” Nghĩ ngợi vài giây Thanh Hương chợt ngạc nhiên hô lớn: “Này, thế có phải ý của em là những tin tức rộ lên thời buổi ban đầu đó vốn không phải là do các em thả ra?”
“Đúng thế.”
“Không thể tin được, thực sự là một tin tức bất ngờ!” Nhạy bén đoán ra được vấn đề, Thanh Hương phấn khởi lấy đồ nghề tác nghiệp ra khỏi túi đặt lên bàn: “Mọi người không biết đâu, vụ vừa rồi ai cũng cho là Ninja Studio cố tính dùng chiêu trò để câu khách. Chẳng ai ngờ được cuối cùng lại là do một bên khác thực hiện cả.”
“Cho nên hôm nay chị mới hẹn em ra đây để làm rõ sự việc lần này.” Liễu ngồi bên cạnh góp lời: “Có điều như lời của Khoa vừa nói ban nãy, hôm nay anh Đức đây mới là nhân vật chính còn bọn chị chỉ ngồi đây với tư cách trung gian bắc cầu thôi. Ninja Studio sẽ không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào hết.”
“… Chị và Khoa vẫn tiếp tục im lặng tựa như trước đó?” Thanh Hương hoài nghi nhìn về phía Liễu. Thấy Liễu bình thản nhấc lên tách cà phê nhấp một ngụm rồi không nói gì nữa, cô đắn đo một hồi rồi khẽ nhún vai gạt sự băn khoăn ra khỏi đầu.
Im lặng cũng chẳng sao, chỉ cần có tin tức nặng ký để cô khai thác là được. Về việc ai là người cung cấp thì điều đó với cô không quá quan trọng.
“Anh Đức đã sẵn sàng chưa?” Đặt điện thoại lên bàn, Thanh Hương bấm nút ghi âm rồi quay sang phía Đức lên tiếng.
“Anh sẵn sàng rồi, mời em.”
“Vậy ta bắt đầu nhé, trước hết anh có thể giới thiệu qua một vài nét về bản thân được không?”
...
Trải qua gần nửa tiếng phỏng vấn người trong cuộc, cộng thêm những chứng cứ được Liễu chuẩn bị sẵn sàng từ trước Thanh Hương mau chóng nắm được chân tướng của sự kiện vừa qua. Mang theo lòng khâm phục thanh niên Dương Khoa còn trẻ tuổi mà đã có bản lĩnh vững vàng, từ chối phong bì của Liễu cô thu xếp đồ đạc rồi đứng dậy chuẩn bị ra về.
“Chỗ thân quen rồi mọi người đừng bày vẽ nữa. Tin tức lần này thì để bây giờ về toà soạn em viết bài đăng báo ngay, đảm bảo đến chiều tối là Ninja Studio sẽ được minh oan.” Trước khi đi, cô còn để lại một lời khẳng định chắc như đinh đóng cột làm Dương Khoa mừng rỡ ra mặt.
“Vậy thì cảm ơn chị trước nhé.”
“Ừ, khi nào bên em lại có tin tức gì mới thì nhớ liên lạc với chị đấy.”
Thế rồi Thanh Hương rời đi. Tiếp đó những phóng viên khác của game5 và Vgame cũng lần lượt xuất hiện và tương tự như cô, họ đều bị tin tức nặng ký của Dương Khoa làm cho bất ngờ. Trải qua một hồi phỏng vấn để tìm hiểu xác nhận lại, ai nấy đều cam đoan với hắn rằng ngay trong hôm nay sẽ có một bài viết trả lại danh dự cho Ninja Studio.
Đến đây thì Dương Khoa triệt để yên tâm. Chờ cho người phóng viên cuối cùng đi khuất, hắn dặn dò Đức thêm vài câu rồi quay trở về Ninja Studio cùng với Liễu, trong lòng bắt đầu suy nghĩ xem tối nay có nên mua nước ngọt và bỏng ngô để vừa thưởng thức vừa theo dõi drama chuẩn bị nổ ra hay không.
“Khà khà khà, tối nay nhất định phải tạm nghỉ một hôm để xem cộng đồng mạng phản ứng ra sao mới được.” Dương Khoa vừa đi vừa xoa tay một cách đắc ý. Thế rồi thấy Liễu ở bên cạnh trầm ngâm suy tư hắn lên tiếng hỏi:
“Kìa chị Liễu, vui lên đi chứ? Mình sắp trả được thù rồi còn gì?”
“Chị đang vui mà.... Có điều chị cũng hơi băn khoăn về những điều em nói khi trước, không biết kẻ địch có tiếp tục gạt đi những bài báo thanh minh này để tiếp tục công kích chúng ta không nữa.”
“Thì em đã bảo không phải ngại rồi mà. Họ đã thích cù nhây như vậy thì một phong thư lên tòa làm việc là xong ngay.”
“Cơ mà dính đến kiện cáo là phức tạp rồi, phòng làm việc chúng ta sẽ phải chạy theo mệt mỏi vô cùng. Em đã cân nhắc đến chuyện đó chưa đấy?”
“… Chị Lan và chị Nhung không nói gì về bối cảnh gia đình của em cho chị biết à?” Thấy vẻ lo lắng trên khuôn mặt Liễu không phải là giả bộ, ngay lập tức Dương Khoa nhận ra rằng bản thân chưa bao giờ kể cho bà chị này biết về gia cảnh nhà mình.
“Chưa? Bối cảnh của em thì sao? To lắm à?”
“... Siêu to là đằng khác. Nói chung chị không cần phải lo về chuyện kiện cáo, em chỉ cần a lô với bố mẹ em một câu thôi là ngay lập tức sẽ có một đoàn luật sư thay chị em mình xâu xé mấy tờ báo công kích mình lần này. Chị cứ yên tâm ngồi xem kịch vui với em là được.” Dương Khoa nở nụ cười tự tin dang tay ra, đoạn hắn bắt đầu kể cho Liễu biết sơ qua về dòng họ nhà mình trên suốt quãng đường về.
Tối đến.
“Ok, xin chào các em. Mấy hôm trước anh bận quá nên phải nghỉ livestream. Hôm nay vốn anh cũng không định lên mạng đâu, cơ mà thấy các em nhắn tin nhớ nhung nhiều quá thế là đành phải online tạm một lúc đấy.” Trên kênh livestream của mình, streamer trí thức huychu113 vừa canh chỉnh máy quay vừa chào hỏi các vị khán giả vài câu.
“Hôm nay chơi gì hả anh? Hôm nay thì chắc là mình cày “Giang hồ truyền kỳ” thôi. Mấy hôm trước bỏ bê sự kiện vượt ải nên bị các anh em trong bang la ó quá trời. Cơ mà trước đấy thì phải ngồi đợi trò chơi cập nhật phiên bản mới, nên trong lúc chờ thì mình sẽ chơi “Flappy Bird” một tý nhé.”
“Oái, anh huychu113 sao lại nhận quảng cáo trò chơi cho bọn lừa đảo thế?”
“Đả đảo streamer tiếp tay cho giặc, thả phẫn nộ mau các bạn!”
“**, mỗi lần nhìn thấy trò chơi này lại thấy xót con di động Popo đi về nơi xa vãi! Đổi kênh stream thôi!”
“Ây dà, các em làm gì mà phản ứng kinh thế.” Trước những lời phản đối lục tục xuất hiện, huychu113 vẫn bình tĩnh đáp lại: “Về chuyện này thì anh có quan điểm khác hẳn các em nhé. Không có căn cứ nào chứng minh Ninja Studio lừa đảo người chơi bằng những lời đồn đoán trên mạng cả, chỉ toàn là báo chí người ta tự khẳng định với nhau mà thôi. Các em có nghĩ đến chuyện nhỡ đâu Ninja Studio người ta bị oan chưa thế?”
“Oan Thị Mầu ấy! Đả đảo “Flappy Bird”.”
“Đề nghị các anh em theo tôi cắm cờ kênh stream vì lý do streamer tuyên truyền bạo lực!”
“Anh huychu113 mất chất rồi, vì mấy đồng bạc lẻ quay ra sống trái với lương tâm. (khóc lóc)”
“Kể cả thế thì chơi “Flappy Bird” cũng chán phèo anh ạ. Đổi trò khác đi.”
“Các bạn nào không thích thì sang kênh khác xem đi vậy. Mình vẫn phải livestream thôi, bởi vì theo hợp đồng quảng cáo trò chơi thì mình vẫn còn nợ Ninja Studio một buổi nữa. Cho những bạn nào chưa biết thì đúng, tuần trước mình nhận quảng cáo trò chơi này và đã phát sóng được mấy buổi rồi. Ai bảo mình ham mấy đồng bạc lẻ thì mình cũng chịu, mình chẳng thấy việc kiếm tiền bằng sức lao động thế này có gì không ổn cả. Người ta có buôn gian bán lận gì đâu mà mình phải xa lánh, bao giờ cơ quan chức năng chứng minh được điều đó hẵng hay.”
Trình bày xong huychu113 bắt đầu kết nối điện thoại của mình để đưa màn hình trò chơi “Flappy Bird” lên màn ảnh. Đúng vậy, anh là một trong số hai streamer được Ninja Studio thuê để quảng bá cho cho trò chơi từ tuần trước. Sở dĩ anh nhận lời là vì thấy được đối phương cũng không tệ như những lời đồn đoán ở trên mạng, đồng thời trong quá trình trao đổi họ cũng mập mờ biểu thị rằng họ không phải là thủ phạm đứng sau vụ việc đó.
Thế rồi, trải qua bốn buổi livestream liên tục, chỉ còn một buổi nữa thôi là hoàn thành hợp đồng thì trong nhà huychu113 chợt xảy ra chuyện khiến anh phải dừng công việc yêu thích của bản thân trong vài ngày.
Điều này hiển nhiên là phá vỡ giao kèo hai bên đã ký kết, nhưng Ninja Studio lại rất rộng lượng bỏ qua cho anh không hề đả động gì tới chuyện bồi thường. Họ còn nói với anh rằng anh cần ưu tiên chuyện gia đình lên hàng đầu, bao giờ giải quyết xong xuôi rồi hẵng quay trở lại thực hiện nốt hợp đồng cũng được.
Hành động đó của Ninja Studio lại càng làm cho huychu113 có thiện cảm với Dương Khoa và đồng bọn. Mà đã có thiện cảm thì nói tốt cho đối phương là điều hiển nhiên, cuộc đời này ai cũng vậy mà thôi.
“Còn về chuyện trò chơi nhàm chán thì tất nhiên là anh sẽ có cách làm cho nó hay, các em không phải lo.” Thiết lập các thứ xong huychu113 chợt nở nụ cười bí hiểm. Anh đăng nhập vào phần mềm chat voice rồi kết nối với người bạn mới quen từ sau khi sự kiện ”Streamer đại chiến Slither” chấm dứt.
“”Thánh cô” đâu rồi? Hôm nay có rảnh không?”
“Thánh WTF?” Nghe thấy cái tên ấy trong loa lập tức truyền ra thanh âm phẫn nộ: “Bé mồm thôi đừng có xuyên tạc tên tôi, tại ông mà cả đám khán giả bên tôi bây giờ đều gọi tôi bằng cái tên đó hết rồi đây này.”
“Tên hay thế mà chê. Rồi, thì tít-cô vậy. Đang làm gì thế?”
“Đang chuẩn bị đi ngủ, nay chơi cả chiều rồi mệt lắm.”
“Ờ, thế có muốn làm mấy kèo “Flappy Bird” trên kênh stream với tôi không? Chơi mấy ván cho tinh thần thoải mái rồi ngủ cho ngon giấc.”
“Ông bị điênnn à? Trò đấy mà kêu tinh thần thoải mái.... Nhưng thôi cũng được, làm độ năm mười ván mỗi ván thua donate 10 cành đi. Có nụ cười của Bác kiểu gì ngủ cũng ngon!”
“Ừ thì 10 cành. Nào kết nối với màn ảnh bên tôi đi.” Dứt lời huychu113 thiết lập màn ảnh kênh stream của mình để hiển thị cả màn ảnh livestream của bên Tisco. Rất nhanh chóng, hai người đăng nhập vào trò chơi rồi bắt đầu thi xem ai mới là nhà điều khiển chim tài ba. Trải qua một chuỗi thua 7 trận liên tiếp, mang theo vẻ mặt hờn dỗi Tisco tắt màn ảnh đi không chơi nữa.
“Game lỗi rồi, nghỉ!”
“Thôi đi, thua thông 7 trận là donate 70 cành nhé. Thực hiện luôn đi nào¸ có chơi có chịu chứ.”
“Chờ đấy, phải đăng nhập tài khoản đã.”
“Ok đợi được đợi được.... Các em thấy không, thế là có 70 nghìn đổ vào “Giang hồ truyền kỳ” mua ít phù về đập vũ khí lên +10. Làm giàu không khó một tý nào cả nếu bạn có trí.... Ô donate nhanh thế?”
“-ATN Trạch đã ủng hộ 10000 đồng với lời nhắn “Động trời rồi anh ơi! Mau lên báo eRam xem bài viết mới nhất về “Flappy Bird” kìa.”
“Tin động trời?... Ờ cập nhật vẫn chưa xong à? Thế thì đọc báo tý đã các em nhé. Xem nào.” Thấy nội dung lời nhắn có chút giật gân huychu113 tò mò mở tờ báo mạng ra. Thế rồi đập ngay vào mắt anh là tấm hình nhân vật chính của trò chơi vừa mới chơi – một con chim xấu xí màu vàng choán hết khu vực chính giữa màn hình cùng với một tiêu đề bên dưới:
“Tin nóng nhất trong ngày: Đã rõ ai là kẻ đứng sau việc rải tin đồn liên quan tới “Flappy Bird” trong những ngày đầu phát hành.”