• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong quán trà

Tôi Y Thu nhận được điện thoại của Tiết Lệ, sau đó nháy mắt với Đồng Bội đang ngồi phía đối diện: “Ok, Băng Dao thử việc thành công, thuận lợi tiến vào công ty giải trí Lê Quang rồi”

“Băng Dao tới đó làm việc thật sao?”

“Thật, cũng may nhờ có cậu nghĩ ra cách đó, nếu nói thật cho cậu ấu biết là tớ nhờ quan hệ của ba tớ mới tìm được công việc này, chắc chắn cậu ấy sẽ không đi”

Tô Y Thu mặc một chiếc váy dài, trên tai đeo đôi bông tai bằng lông chim mượt mà, cả người cô tỏa ra nét đẹp dịu dàng ngọt ngào.

Đồng Bội đắc ý vênh mặt nói: “Băng Dao là người có lòng tự trọng rất lớn, từ trước tới giờ chưa bao giờ nhận sự giúp đỡ của chúng ta. Bây giờ rất khó tìm việc, hơn nữa đãi ngộ của công ty giải trí đó cũng rất tốt”

“Đúng vậy, cậu có biết cậu ấy trang điểm cho ai không?”

“Ai vậy?”

“Là Thẩm Hiên Bạch! là ca sĩ nổi tiếng hiện nay!” gương mặt thiếu nữ của Tô Y Thu lộ ra nụ cười ngọt ngào.

“Khụ khụ…” Đồng Bội vừa uống một ngụm trà, nghe những lời này xong, liền ho sặc sụa.

“Cậu làm gì mà khoa trương như vậy?”

“Thẩm Hiên Bạch là mối tình đầu của Băng Dao, cậu không biết sao?”

Tô Y Thu lắc đầu, vẻ mặt không thể tin nói: “Tớ không biết”

“Chắc là Băng Dao chưa kể cho cậu nghe. Thẩm Hiên Bạch, Băng Dao và tớ, là bạn học thời cấp ba, sau này Thẩm Hiên ra nước ngoài, lần này trở về là để tìm Băng Dao, nhưng đáng tiếc cậu ấy đã có bạn trai rồi….” Không biết hai người bọn họ gặp nhau sẽ xảy ra chuyện gì.

“Thật đáng tiếc, Thẩm Hiên Bạch là một người đàn ông rất suất sắc” Tô Y Thu thở dài.

Cô, Băng Dao và Đồng Bội quen nhau khi vào đại học, hồi học trung học ba người không học chung một trường. Cho nên, Tô Y Thu không biết Thẩm Hiên Bạch

“Thẩm Hiên Bạch có suất sắc bằng anh Bằng của cậu không?” Đồng Bội trêu chọc.

Tô y thi liền đỏ mặt, xấu hổ nói: “Tất nhiên là không rồi”

Tại công ty giải trí Lê Quang, Doãn Băng Dao xoay người định rời đi, bị Thẩm Hiên kéo lại không cho đi.

“Băng Dao, tại sao em lại ở đây?” trong ánh mắt trong veo của Thẩm Hiên Bạch, không che giấu được nét vui sướng.

“Cô ấy là nhân viên trang điểm vừa tới làm việc, Hiên Bạch, hai người quen nhau à?” người phụ nữ kia sửng sốt mất mấy giây, mở miệng hỏi.

Ánh mắt Thẩm Hiên Bạch dán chặt trên người Băng Dao, anh không liếc mắt nhìn người phụ nữ kia, chỉ nói: “Trung Tĩnh, cô ra ngoài trước đi, tôi có chuyện muốn nói với cô ấy”

“Hiên Bạch, sắp tới giờ chụp ảnh rồi”

Vưu Trung Tĩnh, năm nay hai mươi ba tuổi, là một người phụ nữ trẻ tuổi tài cao, là người quản lý của Thẩm Hiên Bạch. Từng có báo đưa tin, chuyện hai người qua lại yêu đương.

“Tôi biết rồi, cô ra ngoài trước đi” Thẩm Hiên Bạch lặp lại lần nữa.

Vưu Trung Tĩnh nhíu mày tức giận, cô chưa từng thấy Thẩm Hiên Bạch luống cuống như vậy. Bất đắc dĩ, cô đành phải đi ra ngoài trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK