• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 23: Trừng phạt (1)

“Làm như vậy? Ý cô nói đến người phụ nữ vừa nãy?” Anh nhíu mày, cơ thể tựa vào chiếc ghế sofa một cách thoải mái.

“Anh có người phụ nữ khác…”

“Ha ha…”

Anh cười gượng hai tiếng, “Điều này làm cô rất kinh ngạc sao?”

Gương mặt vui vẻ của anh trái ngược hoàn toàn với gương mặt bi thương của cô, tạo nên sự đối lập rõ ràng.

Băng Dao xiết chặt tay thành nắm đấm, hít sâu một hơi, trong hốc mắt dường như có một thứ chất lỏng nóng hổi nào đó….

“Nếu không thích tôi, tại sao lại cứu tôi, tại sao lại muốn tôi làm người tình của anh.” Cô run rẩy nói ra những lời này.

Cô vẫn cho rằng, anh ta cứu cô, khiến cô kính trọng. Như vậy ít nhất anh ta cũng có một chút nào đó thích cô.

Nhưng bây giờ xem ra, không có, một chút xíu cũng không có.

Ngược lại, hình như anh ta rất chán ghét cô.

Ngự Giao dụi tàn thuốc, cười nhạo một tiếng, “Việc cứu cô đối với tôi mà nói, chỉ là một cái nhấc tay mà thôi. Còn chuyện muốn cô làm người tình của tôi, cũng chỉ vì cô có chút nhan sắc. Phụ nữ đối với tôi mà nói, chỉ là công cụ giải quyết nhu cầu sinh lý”

Giờ phút này, trong đầu Doãn Băng Dao hiện ra câu nói kia của Phạm Khiết Phàm: Đừng nên yêu anh ấy.

Anh ta là ma quỷ trong bóng tối, anh ta là bông hoa anh túc chết người, anh ta là kẻ không có trái tim, cho nên, anh ta sẽ không thể yêu thích bất kỳ người nào.

Cô đột nhiên cảm thấy mình thật buồn cười, lại có thể nghĩ rằng ít nhất người đàn ông này cũng có một chút tình cảm với cô.

Ngự Giao gồi trên ghế sofa, vắt chéo chân, hai mắt khép hờ nhìn về phía Băng Dao, thưởng thức vẻ mặt khổ sở của cô.

Khóe miệng khẽ cong lên mỉm cười, nếu cô ta yêu anh, như vậy trò chơi sẽ càng thú vị hơn.

“Nếu đã như vậy, tôi xin cảm ơn anh, cảm ơn anh đã cứu hai chị em tôi, từ giờ trở đi, hai chị em tôi sẽ không làm phiền anh nữa.”

Cô không muốn chia sẻ một người đàn ông với những người phụ nữ khác, ngừoi đàn ông này đã từng tiến vào cơ thể người phụ nữ khác “này nọ”, bàn tay kia từng sờ vào người phụ nữ khác, khiến cô cảm thấy vô cùng bẩn thỉu.

“Cô muốn làm gì?” Ngự Giao bước nhanh về phía trước, hai tay giữ lấy người Băng Dao, khi cô xoay người rời đi.

“Không… buông thả tôi ra” bị cánh tay rắn chắc của anh giữ chặt khiến cô cảm thấy rất đau, mày liễu khẽ nhíu lại, dùng hết sức hất tay anh ta ra.

Trên mặt anh lộ ra vẻ kinh ngạc, khóe miệng chợt nở nụ cười lạnh lùng ma mị: “Cô là người phụ nữ đầu tiên dám phản kháng lại tôi, rất thú vị….”

“Thả tôi ra” Cô phải đi, cô khuôn muốn chỉ làm một công cụ giải quyết nhu cầu sinh lý của anh ta.

Doãn Băng Dao không biết tại sao bản thân phải khổ sở như thế này, tại sao khi thấy anh tai hoan lạc cùng người phụ nữ khác, trái tim của cô lại đau đớn như vậy.

Chẳng lẽ, cô yêu anh ta rồi sao?

Không được, trước khi lún sâu hơn, cô nhất định phải rời đi.

Anh vẫn giữ chặt cô không buông, trong giọng nói mang theo sự tức giận, “Cô cho rằng trên địa bàn của tôi, cô muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao? Trừ khi tôi chơi chán, còn không, cả đời này, cô đừng mơ tưởng đến việc rời khỏi tôi”

Trò chơi vừa mới bắt đầu mà thôi….

 

Chương 24: Trừng phạt (2)

Giọng nói ma quỷ vừa dứt, Doãn Doãn Băng Dao liền cảm thấy đỉnh đầu đau nhói.

Bàn tay của anh ta luồn vào trong tóc cô giật mạnh, kéo cô đến bên sofa.

Sự phản kháng của cô, đã chọc Ngự Giao hoàn toàn tức giận.

Chân phải cô va vào một góc bàn, cảm giác đau nhói tim từ phía dưới chân lan ra toàn thân. Bị kéo vào bên trong, ly rượu đặt trên bàn rơi bộp xuống mặt thảm mềm mại dưới đất, khiến eo cô có một vết cứa. Cô ngã nhào xuống mặt bàn lạnh lẽo, mặc dù không còn sức lực phản kháng, nhưng cô sẽ không vì vậy mà khuất phục.

Doãn Băng Dao là một người dám yêu dám hận. Nếu như đã lựa chọn yêu một người, vậy cô sẽ một lòng một dạ yêu thương người đó, nhưng nếu cô đã hận một người, cô sẽ không tiếc sức lực oán hận người đó cả đời.

Giống như hận bố mình. Cô sẽ không lên tiếng cầu xin bố mình.

Vào lúc này cũng giống như vậy, cô sẽ không bao giờ lên tiếng cầu xin Ngự Giao.

“Buông tôi ra! Cho dù anh đã cứu mạng hai chị em chúng tôi, nhưng anh không có quyền đối xử với tôi như vậy.” Cô vẫn cố gắng phản kháng.

Trong lòng phẫn nộ, vì bản thân từng ngu ngốc cho rằng anh ta có một chút tình cảm với cô.

Cho tới giờ phút này, cô mới nhìn rõ sự thật. Thì ra cô chỉ là một người trong vô số những người phụ nữ của anh ta, thì ta cô chỉ là một công cụ giải quyết nhu cầu sinh lý của anh ta.

Thì ra, anh ta không bao giờ yêu thương bất kỳ người nào…

Như vậy thì cô cũng không cần thiết phải tiếp tục ở lại nơi này.

Cho dù rời khỏi nhà họ Thẩm đối mặt với lão già người Đài Loan, cho dù phải chết, cô cũng không muốn làm một con rối.

Một bàn tay của Ngự Giao, kéo hai tay cô ra phía sau lưng, nắm chặt không để cho cô giẫy giụa.

Nhưng chân cô vẫn không ngừng giẫy giụa, dùng hết sức đá, như muốn đá văng người đàn ông trước mặt ra.

“Khốn kiếp” Ngự Giao nhỏ giọng quát, bóp chặt chổ cô, “Sự phản kháng của cô khiến tôi rất kinh ngạc!”

Ngay từ đầu khi nhìn thấy cô, nhìn vẻ ngoài lặng lẽ và yếu đuối của cô, đôi mắt lại ánh lên sự mạnh mẽ kiên cường, nhưng anh không ngờ sau khi nhìn thấy anh ân ái thân mật cùng người phụ nữ khác, cô lại phản kháng dữ dội như vậy.

Bàn tay đặt trên cổ cô, cũng không dùng quá nhiều lực, anh chỉ muốn dọa người phụ nữ quật cường này.

“Không được giãy giụa nữa, nếu không, tôi chỉ cần dùng lực mạnh một chút, cô sẽ chết ngay lập tức” Anh nhỏ giọng nói.

Doãn Băng Dao căm tức nhìn anh, cảm giác đau đớn dưới chân, khiến cơ thể cô hơi run rẩy, cắn chặt răng nhìn thẳng vào mắt người đàn ông trước mặt không chút sợ hãi.

“Được, cô không sợ chết phải không, vậy em trai cô thì sao? Không phải cô rất thương cậu ta sao?”

Doãn Băng Dao ngẩn người, Lăng Diệc…

Doãn Lăng Diệc là động lực sống duy nhất của cô trên cõi đời này.

Nhìn cô ngoan ngoãn không giãy giụa nữa, anh buông bàn tay trên cổ ra, di chuyển đến bầu ngực căng tròn của cô, xoa nắn bầu ngực mềm mại dùng sức vân vê nhào nặn, giống như trừng phạt sự phản kháng vừa rồi của cô.

Doãn Băng Dao nhắm chặt mặt, hàng lộ mi run lên nhè nhẹ, hai hàng lệ chảy xuống từ khóe mắt.

Khóe miệng ma quỷ của Ngự Giao khẽ nhếch lên hưởng thụ cảm giác sung sướng khi thấy cô khổ sở đau đớn.

Toạc…..

Tiếng quần áo bị xé rách.

Tay anh ta khẽ dùng sức, xét rách bộ quần áo trên người cô…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK