“Cậu đừng đi, cậu còn chưa nói cho chúng tớ biết dạo này cậu đang làm gì mà? Mà chúng tớ không thể tìm thấy cậu, điện thoại cũng tắt máy.
“Tớ đột nhiên nhớ ra hôm nay tớ phải tới một công ty để phòng vẩn, tới muộn không hay lắm”
Doãn Băng Dao nói xong liền hốt hoảng rời đi.
Cô ngồi lên taxi, ánh mắt đờ đẫn nhìn còn đừng phía trước chiếc xe.
Ông trời đang trêu đùa cô sao?
Lúc đầu chỉ đơn giản là làm người tình của Ngự Giao, mặc dù biết anh ta còn có những người phụ nữ khác.
Nhưng làm thế nào cô cũng không thể ngờ tới, cô và người chị em tốt nhất của mình cùng chung một người đàn ông!
Mà theo như Tô Y Thu nói, cô ấy và Ngự Giao sớm muộn gì cũng sẽ kết hôn, quan hệ hiện giờ của bọn họ là vợ chưa cưới và chồng chưa cưới, như vậy… cô chính là kẻ thứ ba rồi!
Trở về nhà họ Thẩm, Doãn Băng Dao giữ một người giúp việc lại hỏi, “Thiếu gia đã về chưa?”
“Thiếu gia vừa trở về, đang ở trong thư phòng”
Lao tới trước cửa thư phòng, cô đột nhiên dừng lại.
Phải mở miệng với anh ta thế nào đây? Nói cho anh ta biết mình là bạn thân của Tô Y Thu, như vậy anh ta sẽ phải buông tha cho cô.
Cốc cốc cốc….
Doãn Băng Dao gõ cửa, sau khi được sự cho phép mới đi vào.
“Tôi có chuyện muốn nói với anh”
Ngự Giao bỏ tập tài liệu trên tay xuống, ngước mắt nhìn về phía Doãn Băng Dao, “Có chuyện gì gấp sao?”
“Tôi…. tôi là bạn thân của Tô Y Thu”
“Thì sao?” anh ta dựa người vào thành ghế, hai tay khoanh trước ngực, dường như không hề ngạc nhiên.
“Tại sao anh có thể bình tĩnh như vậy” Doãn Băng Dao tiến gần về phía bàn làm việc, “Cô ấy là vợ chưa cưới của anh, còn tôi là người tình của anh, nếu cô ấy biết, anh không sợ cô ấy sẽ đau lòng sao?”
Nếu Tô Y Thu biết quan hệ giữa cô và Ngự Giao, Doãn Băng Dao thật sự không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Có lẽ cô sẽ mất đi một người bạn thân, hoặc có thể sẽ nghiêm trọng hơn.
Tô Y Thu là một cô gái thuần khiết như vậy….
“Cô không nói, tôi không nói, làm sao cô ấy có thể biết được?” trên khuôn mặt tuấn tí không một chút cảm xúc.
Doãn Băng Dao xiết chặt tay thành nắm đấm, câu nói của anh khiến cô bị tổn thương.
Muốn cô làm một người tình bí mật trong bóng tối của anh ta sao?
Không, cô không muốn.
“Tôi muốn rời khỏi anh” Cô lạnh lùng nói ra năm chữ này.
Ngự Giao đứng lên, đi vòng qua chiếc bàn làm việc đến trước mặt cô, khóe miệng mang theo nụ cười đùa giỡn, “Cô đang đứng đây đùa gì vậy? Hay là cô đã quên mất sự trừng phạt của tôi với cô đêm hôm đó? Tôi nói rồi, trừ phi tôi chơi chán, còn không cả đời này cô phải ở bên cạnh tôi.”
“Tại sao anh có thể xẩu xa phản bội tình cảm của Tô Y Thu như vậy” Ngước mắt nhìn nụ cười ma quỷ của người đàn ông trước mặt, Doãn Băng Dao cảm giác, anh ta giống như ác ma từ trong địa ngục bước ra.
“Không phải cô cũng phản bội lại tình cảm của cô ấy hay sao? Giữa hai chúng ta đã xảy ra quan hệ này, bây giờ cô có hối hận cũng vô ích” thật ra thì anh đang định làm cho Doãn Băng Dao biết mối quan hệ giữa anh và Tô Y Thu.
Hiện giờ tất cả mọi chuyện, đều xảy ra theo hướng anh muốn.
“Tại sao? Tại sao anh phải làm như vậy?”
Cô hiểu, anh ta giữ cô lại bên cạnh không phải vì yêu, vậy rốt cuộc nguyên nhân là gì, tại sao anh ta muốn hành hạ cô như vậy?
Chẳng lẽ, cô từng chọc phải anh ta ở đâu sao?
Chương 28: Chỉ có thể nhẫn nhịn
“Không tại sao.” Ngự Giao xoay người, đi về phía sau bàn làm việc, dựa vào chiếc ghế tựa xa hoa, hai chân vắt chéo gác lên mặt bàn làm việc, dáng vẻ ngông cuồng bỉ ổi.
Từ trước đến giờ những việc Ngự Giao anh làm sẽ không bao giờ giải thích, đặc biệt khi đối mặt với người phụ nữ này. Nhìn cô đau đớn khổ sở, anh cảm thấy rất thích thú. Doãn Băng Dao, nỗi đau này tôi sẽ để cô từ từ cảm nhận.
Doãn Băng Dao tức giận bước lên, “Tại sao anh có thể làm như vậy?”
“Tại vì tôi thích thế.” Anh chắp hai tay chống cằm, nói.
Cô còn muốn nói điều gì đó, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt rét lạnh của người đàn ông trước mặt, tất cả những lời phản kháng đều mắc kẹt trong cổ họng
Trải qua sự trừng phạt lần trước, cô biết không nên phản kháng lại anh ta.
Nhìn đôi mắt ủ rũ của Doãn Băng Dao, Ngự Giao châm một điếu thuốc, giọng nói trở nên dịu lại chút ít: “Thật ra thì đi theo tôi cũng không có gì không tốt, cô thử nghĩ lại mà xem, hiện giờ cô đi ra ngoài, nếu không có người của tôi bảo vệ, tính mạng của cô và em trai cô sẽ gặp nguy hiểm. Lão già người Đài Loan kia không phải người đơn giản đâu. Tôi cũng biết, cuộc sống trước đây của hai chị em cô rất cực khổ, sức khỏe em trai cô lại không được tốt, thường xuyên phải đến bệnh viện. Còn cô là sinh viên năm thứ tư, không có công việc gì. Cô cảm thấy có thể chăm sóc tốt cho em trai mình sao?”
Những câu nói của anh, khiến cô không biết phải đáp lại như thế nào.
Làm người tình của Ngự Giao, ngoài việc bị cắn dứt lương tâm, thực sự tất cả những thứ còn lại đối với cô mà nói đều không tồi.
Không thể phản kháng, vậy chỉ có thể tiếp tục chịu đựng.
Hiện tại cô chỉ có thể giữ bí mật việc này, không thể để cho Tô Y Thu biết. Sau đó cô phải nhanh chóng tìm một công việc nào đó để kiếm tiền. Có tiền, có lẽ cô sẽ có thể rời khỏi anh ta.
Cô biết rõ, trong cuộc sống vật chất này, tiền bạc là thứ quan trọng như thế nào.
Không phảo bố cô, cũng chỉ vì tiền bạc mà từ bỏ hai chị em cô đó sao?
***
Những ngày này Doãn Băng Dao hoàn toàn không biết bản thân nên làm gì.
Điện thoại di động cũng không dám mở, chỉ sợ hai người chị em tốt hẹn ra ngoài, lúc này cô không có mặt mũi nào đối diện với Tô Y Thu.
Sau khi suy nghĩ mấy ngày, cô quyết định tìm Ngự Giao yêu cầu một số thứ.
Đêm đã khuya, Doãn Băng Dao tắm xong nằm lên giường, chuyển bị ngủ một giấc thật ngon. Đúng lúc cô đang buồn ngủ, một mùi rượu nồng nặc xông vào mũi. Ngay sau đó, một ở thể đè lên người cô.
Là Ngự Giao!
Mấy tối nay anh ta không đến “quấy nhiễu” cô, tại sao bây giờ…
“A…” Cô giơ tay ra chuẩn bị bật đèn cạnh giường, nhưng lại bị anh ta tóm lấy cổ tay, mùi rượu nồng nặc bao rùm lên môi cô. Đầu lưỡi nóng bỏng chui vào trong cái miệng nhỏ nhắn.
Cơ thể của anh ta nặng nề như một ngọn núi, càng lúc càng dùng lực mạnh hơn, Doãn Băng Dao bị đè phía dưới, giống như cá đặt trên thớt, chỉ có thể chờ bị chặt chém, hoàn toàn không có khả năng phản kháng.
Hơn nữa cô cũng hiểu, sự phản kháng của cô sẽ chỉ càng làm anh ta trở nên thô bạo hơn.
Nhờ ánh trăng bên ngoài cửa sổ, Doãn Băng Dao có thể thấy hai mắt đỏ ửng của anh ta, giống như ác ma khát máu.
Tại sao lại có cảm giác ánh mắt của anh ta nhìn cô hung ác giống như cô là kẻ thù giết cha của anh ta vậy.