• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ư...đừng...."

Cô gái ngại ngùng, khó chịu từ trong từng lỗ chân lông, vương đôi tay xuống kéo mặt hắn, đùi ngọc hơi kép lại e thẹn.

Hắn biết cô vẫn chưa quen với cách hắn yêu sủng, lại thêm phần con gái ai cũng sẽ ngượng ngùng mỗi khi bị chạm vào nơi riêng tư, nên cực kì xuống nước, hôn lên tay mềm của cô, ôn nhu dỗ ngọt.

"Tiểu Ly ngoan, đừng từ chối, để anh làm em thoải mái có được không?"

Hoa Ly chớp mắt e ngại, lời hoa mỹ càng làm cô ngượng hơn, bất nhược lắc lắc, the thé nói.

"Không...ngại chết được..."

Đây cũng không phải lần đầu hắn làm như thế, trước đó cô vì sợ hắn nên luôn không dám đối mặt, hiện giờ vì xa cách khá lâu nhất thời chưa thích ứng. Cộng thêm, cô chỉ nghĩ đây là giấc mơ, mơ một cách quá phóng túng, khiến cho cô phải cố đè nén dục vọng của bản thân.

"Tiểu ly, ngoan nào."

Huân Bạc tàn nhẫn lại không cho cô chống đối, cơ hội cho hắn quá ít, hắn không thể bỏ qua, dù đêm này cô không ngoan hắn cũng sẽ dùng cách khiến cô nghe lời.

Hắn nắm chặt tay nhỏ, chồm lên đối diện với gương mặt ửng đỏ thẹn thùng của cô, cười một cách tà tứ, pha vào chút ôn nhu cực hạn, bắt dầu dụ dỗ.

"Tiểu Ly...em có yêu A Bạc không?"

Cô gái ngốc nghếch không rõ hiện thực, hắn hỏi cô cũng mở miệng đáp lại một từ "có" nho nhỏ, rồi nhanh chóng quay mặt đi.

Người đàn ông liền xoay mặt cô lại, nhẹ hôn lên gò má nóng bừng của cô, hắn phủ bên tai cô lời thỏ thẻ.

"Yêu thì phải cho anh làm chứ?

Tiểu Ly muốn sinh con cho anh mà phải không?

Vậy thì nghe lời anh có được không?"

Thanh âm nói ra như có mê lực dụ hoặc, Hoa Ly thật sự đang chìm đắm trong cảm xúc muốn giải thoát nỗi lòng, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.



Huân Bạc khẩn trương tiếp tục hành sự, Hoa Ly cũng phối hợp chầm chậm mở hai chân ra. Hắn bắt đầu dùng lưỡi lộng hành tiến vào bên trong nếm mùi tư vị.

Hơi thở gian nan thô gấp của hắn chiếm giữ, hô hấp của Hoa Ly cũng rối loạn, hai tay hắn không có rảnh rỗi mà sờ lên ngực dồn dập phập phồng, cô ngại ngùng mặt đỏ lên ra tới tận mang tai, trong lòng mơ hồ sinh ra sợ hãi.

"A Bạc...nhẹ thôi...."

Cô lại đưa tay xuống không yên phận muốn kéo đầu hắn ra, lại bị hắn giữ dưới nệm. Hắn như ong thợ chăm chỉ, mặc cô ngượng ngùng vẫn tiếp tục quá trình, hắn liếm láp một lúc liền trêu ghẹo Hoa Ly.

"Tiểu yêu tinh, đúng là mê người."

Hết thổi lại đến hút, hắn cười cười phát hiện Hoa Ly khó nhịn mà động đậy kiều mông, liền đem hạ thân của cô nâng lên, làm hoa viên hướng về phía trước, càng dễ dàng cho hắn chiếm đoạt.

"Bảo bối, mùi vị của em đúng là vừa thơm vừa ngọt.

Xem kìa, nước ra nhiều như vậy kích thích lắm đúng không?"

Hắn cố ý nói những ngôn ngữ bỡn cợt, Hoa Ly thẹn thùng chẳng chịu được, khó chịu đến mức nước mắt rơi ra vài giọt, giờ khắc này cô không giữ nỗi lí trí, không còn là cô gái lạnh lùng, biến mình thành một con mèo nhỏ trên giường, tùy ý cho người trong mộng sắp xếp.

Mà lúc này Huân Bạc càng phấn khởi ra sức nếm mùi vị, hắn cho lưỡi vào trong lấy những mật ngọt của cô, bên trong rỉ ra càng nhiều nước phối hợp với môi lưỡi hắn, phát ra nhóp nhép. Một luồng nhiệt từ bên trong tiết ra, chảy ào ào ra ngoài.

"A ~ đồ xấu xa!"

Hoa Ly bị kích thích cả người phát run, chỉ có thể chửi ầm lên giảm bớt cảm giác kích thích khủng khiếp đang ập tới.

Huân Bạc nắm eo mềm đang vặn vẹo của cô, đem đầu lưỡi thâm nhập càng sâu vào trong, mật hương mùi vị tràn đầy quanh mũi, trong khuôn miệng hắn, đánh gẫy tia thanh tỉnh cuối cùng của hắn.

"Tiểu Ly, em thật ngọt...anh sắp điên vì em rồi..."

Hắn than nhẹ khó kiềm chế được hưng phấn, tình cảm bao năm qua trào ra vui sướng, môi lưỡi cuồng loạn làm sưng đỏ hai cánh hoa mềm mại. Khi hắn ngẩng đầu lên, trên cằm còn dính hương vị của cô sáng bóng.

Thấy Hoa Ly đã kích tình khó chịu, hắn càng sung sướng, nháy mắt chồm lên kéo tay Hoa Ly đặt vào trước ngực, rồi lại áp sát xuống người cô. Thân hình trần trụi của hắn tuy có phần hơi gầy vì thất tình nhưng vẫn rắn chắc, da thịt tinh tế va chạm lên thân thể kiều mềm lả lướt của cô, cảm xúc thật thoải mái.

"Ư, A Bạc...đừng..."



"Ngoan nào."

Da thịt tuyết trắng bị hắn hết sờ rồi lại cắn, ngứa ngáy vô cùng, cô không biết làm sao chợt khóc lóc uất ức mà nhìn tên đầu sỏ gây ra.

Huân Bạc thấy vậy ngừng một lúc, đôi tay mạnh mẽ chống lên hai bên người cô, hơi thở thô suyễn kích thích vẫn chưa đều đặn lại được. Ánh mắt hắn nhu tình chân thành tha thiết nhìn cô, giống như trở lại thành cún con ngoan ngoãn.

"Làm en khó chịu lắm à? Đều là anh không tốt, vì anh thật sự quá yêu em.

Tiểu Ly, anh sắp không chịu nổi nữa rồi...bên dưới...vì em mà cứng lên đau quá, cho anh trong được - không?"

"Vào rồi em sẽ có em bé như ý...Tiểu Ly...anh vào được không?"

Dị vật phía dưới sau một hồi ôm ấp nhuyễn ngọc ôn hương đã sưng cứng sừng sững, chọc vào nơi ướt mềm của Hoa Ly, chỉ chờ đợi xâm lược.

Khuôn mặt đẹp trai câu hồn biểu hiện tất cả hiền lành ôn nhu trước mắt bày ra đã thành công dụ dỗ được cô gái nhỏ, Hoa Ly cắn nỗi gian nan gật đầu, run run cầu xin.

"A Bạc...nhẹ thôi nhé..."

Thiếu niên anh tuấn bỗng dưng cười thâm trầm, lộ ra rằng trắng môi hồng nhạt chói mắt.


"Vậy Tiểu Ly gọi anh một tiếng chồng đi, anh rất muốn nghe, nghe rồi sẽ nhẹ nhàng với em."


Dị vật nóng bỏng đè ép ở hoa viên, chầm chậm ma sát khiêu khích, trêu chọc.


Hoa Ly đáng thương say khướt không rõ được tâm tình của hắn, cho rằng chỉ cần làm theo gọi một tiếng thì hắn chắc chắn nghe lời. Ngay lập tức mắc bẫy, nhẹ nhàng nhu uyển thấp giọng gọi hắn.


"Chồng...ơi."


Đây là kẻ cô vừa hận vừa yêu, nằm mơ cũng không tưởng tượng được có lúc cô cũng mong muốn chuyện chăn gối với hắn, còn gọi hắn một tiếng "chồng" ngọt lịm, nghĩ liền tiếp tục đỏ mặt, duỗi tay che hai má cúi đầu.


"Thật là dễ nghe, hy vọng Tiểu Ly về sau mỗi ngày đều có thể gọi anh như thế."


Hắn cúi xuống sát bên tai cô, thanh âm ôn nhu mê hoặc nói ra, khiến Hoa Ly nhất thời nhiễu loạn, đẩy người hắn theo bản năng. Nhưng vừa đẩy dưới hạ thân liền hứng chịu một cảm giác khủng khiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK