“Hì hì, Tiểu Nương Nương, chả nhẽ người không đọc sao? Những thứ đó đều là giấy trắng mực đen, chỉ cần người cảm thấy hợp lý, liền dùng thần ấn trong tay điểm một cái là được”. Hắn cười cười bay đến bên cạnh tôi.
“Không được, nếu ngươi lừa ta thì phải làm sao? Ta lại không hiểu những trình tự này … Nếu ta điểm dấu linh tinh, người chịu phạt không phải là Giang Khởi Vân sao?” Tôi nghiêm túc nhìn Bạch Vô Thường.
Bạch Vô Thường khẽ nheo mắt, che miệng cười xấu xa:” không tồi nha ~~~~ tiểu nương nương, người hiểu biết không ít nha ….. Hehehe, trước tiên người cứ xem nội dung này đi rồi nói ….. “
Tôi giơ tay có chút bối rối, âm lại lập tức giao cho tôi một trương văn kiện, bên trong đều là những việc vụn vặt, tôi càng xem càng thấy không đúng, rất nhiều người làm ác đều rơi vào đường súc sinh.
Tôi có chút rối rắm, cảm thấy chính mình không có thẩm quyền phán xét người khác, nếu tôi phạm sai lầm, cái nghiệp chướng này chẳng phải sẽ tính trêи đầu Giang Khởi Vân sao?
Bạch Vô Thường thấy bộ dáng do dự của tôi, không nhịn được mà lắc đầu cười nói:” tiểu nương nương, không nghĩ người lại để ý đến đế quân đại nhân như vậy nha ….. Chuyện này không phải là phán xét, mà các bộ phận tra khảo đã kiểm tra hết rồi, chỉ chờ được phê chuẩn làm theo nữa thôi, rất nhiều thứ đã được tích cóp lại”.
Tôi khó hiểu hỏi: “Vậy lần trước trong lúc Giang Khởi Vân đi ngồi quên, ai sẽ giải quyết những việc này”?
Bạch Vô Thường cười nói:” đó là chuyện sảy ra cách đây lâu rồi, lúc đó, chuyện ác của con người một trăm năm cũng không bằng một tháng bây giờ”
” hiện giờ trong nhân thế, số người, và số nghiệp, một ngày bằng một năm trước kia”.
” lần trước đi ngồi quên, là Thanh Hoa Đại Đế cầm thần ấn đến, nhưng bây giờ đã có tiểu nương nương, Thanh Hoa Đại Đế nói, ” đã có tiên, coi như người hiền đỡ ( kiểu có người giúp đỡ ấy)”, sau đó ngài ấy liền chạy đến Ly Ảo Cảnh để tăng thêm độ khó ngồi quên cho đế quân đại nhân, nhóm chúng tôi không kéo người đến Minh Phủ, ~~~ nhiều công văn chờ đầu thai vãng sinh như vậy, ai sẽ phê duyệt? Hì hì hì ….. Tiểu nương nương, nếu bây giờ người không làm, chờ đến lúc đế quân đại nhân trở về, phỏng chừng phải làm việc không ngủ không nghỉ vài chục ngày đó, làm xong việc thì phu thê mới có thể đoàn tụ, hì hì hì …… Người định bỏ để cho đế quân đại nhân vất vả như vậy sao?”
” Haizzz, ta không chịu nổi, nhưng … Ta sợ, ta sẽ phạm sai lầm ….” Tôi có chút do dự.
” haha, có thêm lỗi cũng là các cục trưởng quan sai, người chỉ cần phê duyệt là được, nhưng những người này đều tội nhân không thể tha thứ, trực tiếp ném vào con đường súc sinh, cũng không ai dám nói gì”. Hắn ở bên cạnh chọn cho tôi rất nhiều công văn.
Những mẫu giấy viết thư này thật thần kỳ, một tờ giấy nhưng lại giống một quyển sách, sẽ hiện ra từng mảng một các chữ khác nhau, phần lớn đều ngắn gọn và xúc tích
Lòng tôi mặc niệm bảo cáo của một vị Đại Tôn Thần, nói:” sư tôn, ngài giúp đỡ ta làm việc, nếu ta phạm sai lầm, nghiệp chướng cứ tính hết lên đầu ta …..”
Bạch Vô Thường nhìn tôi do dự khi đóng con dấu đầu tiên, một ánh sáng trắng trêи tờ giấy phát ra, một dấu ấn nho nhỏ xuất hiện.
” người quá cẩn thận, chả nhẽ người không biết đế quân đại nhân của chúng ta sủnh ái người đến mức nào sao? Vài vị lão Thần tiên ở Tam Thanh thì không nói, còn các vị tôn thần ở Sáu Ngự, có 3 người thiên vị ngài ấy, còn lại đều là hâm mộ ghen tị……”
Cái gì? Hâm mộ, ghen tị?
Ta sững sờ: “Đại tôn thần đối với anh ấy hâm mộ ghen tị sao? Ngươi có lầm không?”
” không phải đối với đế quân đại nhân, mà đối với Trung Thiên Bắc Cực Tử Vi Đại Đế, hâm mộ ghen tị”
“Tại sao?”
” Ai kêu Tử Vi Đại Đế lại tạo ra một đế quân đại nhân như vậy đâu? Những người khác có tạo ra cũng không hoàn hảo như vậy, còn nữa, đế quân đại nhân của chúng ta có tiểu nương nương, tiểu tiên tử, tiểu đế quân, bọn họ thèm chết thì chả ghen tị, hì hì hì …… những tiểu thần chỉ của minh bộ ức hϊế͙p͙ chúng ta, làm ta một ngày mệt chết, mệt sống…..” Bạch Vô Thường cười nói.
Tôi có chút không nói thành lời, nói quỷ sai âm lại khác mệt chết mệt sống thì tôi tin, chứ nói Thất Gia mệt sống mệt chết tôi không tin, ngươi gác lại công việc đi tìm vợ, Giang Khởi Vân phải nghĩ cách bao che cho ngươi, mà ngươi nói mệt sống mệt chết sao?
Mệt chết mệt sống để ức hϊế͙p͙ các tiểu quỷ sai bên dưới sao?
Bạch Vô Thường nhìn tôi cười nói:” tiểu nương nương đừng dừng tay nha …. Ở đây chắc có mấy chục ngàn công văn đó…..”
“Mấy chục ngàn?” Tôi sợ đến nỗi suýt chút nữa phun máu ra
” Haizzzz~~ Người bây giờ đã biết tại sao đế quân đại nhân mỗi ngày đều vất vả như vậy chưa? Mặt trời mọc rồi lặn, tất cả đều đang chờ đế quân phê duyệt ….. Còn bị tiểu nương nương trách móc cả ngày không gặp, thiếu bầu bạn đi ….” Bạch Vô Thường buồn bực, thở dài một tiếng
Tôi có chút chột dạ, nhỏ giọng nói:” ta, ta ….. Nào có oán trách đâu …… “
Nói thì nói như vậy thôi, nhưng tay tôi đã vô thức tăng tốc từ bao giờ rồi đó, — nếu thật sự tích góp mấy thứ này cho Giang Khởi Vân đến lúc ngồi quên kết thúc, phải bao lâu anh ấy mới có thể làm xong?
Bạch Vô Thường cười nói với tôi, tôi chỉ việc theo hướng dẫn của hắn mà đóng dấu, còn hai cái âm lại ở hai bên hỗ trợ.
” Thất Gia, anh trai ta còn ở đó chờ ta trở về …. Còn bao lâu nữa mới xong?” Tôi bất lực hỏi.
” Với tốc độ của người …. Khoảng ba, năm ngày nữa …. Không sao đâu, tôi sẽ đi thông báo cho lệnh huynh trưởng, để hắn đưa người về nhà ở”. Hắn hì hì cười xong biến mất ở trước mặt của tôi
Tiểu Nghiệt nhảy lên bàn nói:” người sao lại ngu xuẩn như vậy? Bị lừa cũng không biết! Nói người đi làm việc, người liền đi làm việc?”
Tôi bất lực nhìn nó: “Ta phải làm gì đây? Ta làm một phần, Giang Khởi Vân cũng sẽ làm bớt đi một phần”
” ta đoán đây là việc của Bạch Vô Thường, hắn lừa người đến đây để làm, còn Đế quân đại nhân mà đi, làm gì có chuyện không giao lại cho người khác xử lý chứ?”. Tiểu Nghiệt dùng móng vuốt lau mặt, phun trào nói:” người chỉ là nữ nhân ngu xuẩn rất tin người!”
Tôi dở khóc dở cười: “Cho dù đây là việc của Thất Gia, ta cũng nên hỗ trợ … Ta thường xuyên triệu hoán thất gia lên giúp đỡ, có thể giúp đỡ hắn cũng tốt, ta còn nợ hắn rất nhiều ân tình”
” hắn là thần chỉ của Minh Phủ, người là tiểu nương nương, người có triệu hoán hắn cũng là hợp tình hợp lý, còn hắn không đến là kháng mệnh, có cái gì mà nợ với chả không nợ?” Tiểu nghiệt nhe răng trợn mắt nói
Tôi sờ sờ cái mũi, bọn họ đều có mấy trăm năm, hàng ngàn năm đạo hạnh, quan niệm của bọn họ vẫn còn quân thần chủ tớ, thân phận tôn ti, nhưng quan niệm của tôi không có những thứ đó
Cho dù là đối với tiểu quỷ sai, anh tôi bắt nạt hắn cũng vui vẻ lắm, nhưng chưa bao giờ coi hắn như nô bộc.
“Tất cả chúng sinh đều bình đẳng … Ta đối với sự giúp đỡ của người khác đầy lòng cảm kϊƈɦ, tại sao người khác lại giúp ngươi, cứu ngươi, chỉ điểm cho ngươi? Nếu đến cảm ơn cũng không biết, vậy thì có khác nào người xấu đâu?” Tôi nói.
Tiểu Nghiệt đang muốn nói, nhưng tôi đã kịp bổ sung:” giống như ngươi vậy, Giang Khởi Vân nói, ta thiếu thứ để trông cửa, liền đem ngươi cho ta ….. chẳng nhẽ lại để ta giúp ngươi trông cửa sao? Ngươi là một con mèo đặc biệt được định chế, chiếc giường mười bảy ngàn, so với giường của ta còn quý hơn nhiều”.
Dịch: Vi Vu
——————————