Thẩm lão thái cười khổ lắc đầu nói:” cho nên, ta phải đợi các ngươi tới….”
Bà ấy quay sang nắm chặt tay tôi.
Tay bà ấy thật gầy, có vài đốm tuổi già, nhưng ngón tay lại thon dài, có thể tưởng tượng đến thời còn trẻ bà ấy bấm tay niệm thần chú phong thái như thế nào.
” Mộ tiểu kiều, ngươi và mẹ ngươi có tính tình rất giống nhau…. Các ngươi trời sinh liền hiểu được hai chữ ” vô vi” của đạo giáo…..”
Vô vi, vô vi
Sinh mà không có, vì mà không cầm, trường mà không tàn sát, là vì vô vi.
Chính là nói, không đem vạn vật chiếm làm của riêng, không khoe khoang công lao của mình, không chi phối và kiểm soát mọi thứ
Vô vi không có nghĩa là không làm gì
Mà còn phải biết và tuân thủ nghiêm ngặt quy luật
Lớn như sao trời nhật nguyệt, vạn vật thiên địa, sinh linh tam giới, luân hồi vãng sinh, nhỏ như một thức uống, một miếng đất, một lời nói, một hành động
Không tranh, không đoạt, không tham, không xa, không oán, không giận
” Mẹ ngươi khi còn trẻ, cũng bị chúng ta cho rằng không muốn tiến lên….. Nhưng cô ấy lại là người có thiên phú tối cao nhất, có thể lĩnh ngộ được đạo làm người…. Cho nên thứ này chỉ có cô ấy mới có thể sử dụng, bây giờ ta giao nó lại cho ngươi”
Thẩm lão thái nắm thật chặt hộp gỗ trong tay
Bà ấy đưa cái hộp cho tôi, tôi áp xuống nhịp tim của mình, đưa tay mở cái nắp dày nặng ra
Hoàng lăng gấm vóc, bạch ngọc không tỳ vết
Bên trong là một mảnh như ý ngọc vô cùng hoa mỹ, tinh xảo thướt tha.
Đuôi của ngọc như ý hơi cong lại và có tua rua, hình dáng giống như cái lược, phần đầu có Tường vân linh chi ( mây), ở giữa có một hình tròn.
Ngụ ý nói, hoá Tam Thanh, tam bảo tâm tôn.
Theo truyền thuyết, như ý là binh khí của hoàng đế chiến đấu với Xi Vưu, là vật tích ma, có pháp lực mạnh mẽ, là bảo vật của tiên gia
Mà ngọc như ý này ẩn ẩn có điềm lành mây tím, pháp khí như vậy, ở trong vòng tròn là vô giá.
” Đây là pháp khí quan trọng nhất của thẩm gia, gọi là Tím Tiêu Như Ý…… Thứ này luôn được giấu rất kỹ, chỉ có thẩm đương gia, và người kế thừa mới biết thứ này tồn tại”. Thẩm lão thái thấp giọng nói.
” Tích ma chi vật, trước mắt trong vòng tròn này chỉ có một pháp khí duy nhất có thể chống lại thi ma….. Lại đây, ta dạy ngươi niệm chú….”
Thẩm lão thái không dạy tôi kỹ càng tỷ mỉ, mà nói cho tôi sử dụng như thế nào trước
Tôi biết bà ấy đang lo lắng.
Bà cảm thấy bản thân mình không còn nhiều thời gian.
” Bà dì….. Sự tình của thẩm gia bà đã công đạo chưa?” Tôi cau này hỏi.
” Thẩm gia, thẩm gia…. Hiazzz….. Ta nên công đạo cho ai? Thẩm thanh nhụy tuy có năng lực nhưng nó đối với ngươi lại có nghịch ý quá nặng, ý nghĩ cá nhân quá phức tạp, ta lo sợ, nó sẽ làm đế quân đại nhân tức giận! Lần trước chọc đến đế quân đại nhân phát hoả, tuy rằng ngài ấy đã tha cho nó, nhưng nó vẫn như vậy, vẫn cố chấp đến bây giờ”
Tôi nhíu mày, trấn an bà ấy:” …… Chỉ cần cô ta không động đến ta, ta cũng sẽ không tìm cô ta gây phiền toái, người không phải lo lắng ta sẽ đối phó với cô ta, thẩm gia dù sao cũng là gia tộc của mẹ ta”
” Tiểu kiều…… Vì sao ngươi lại không mang họ Thẩm …. ” Bà ấy cảm thán một câu.
Tôi cười cười, không nói gì
Cũng may tôi họ Mộ
Vận mệnh chú định, tất cả đều có nhân duyên.
Chiếc nhẫn này là nhân duyên của tôi, còn tôi là nhân duyên của anh ấy.
” Thẩm lão thái, người nghỉ ngơi trước đi, ta đi xem tình hình pháp trận”. Tôi đứng dậy, đỡ bà ấy nằm xuống.
Bà ấy nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt phức tạp, tôi xem nhưng không thể hiểu được.
Bà ấy nói từng câu từng chữ:” tiểu kiều, nhớ kỹ, chúng ta không thể không làm…… Vì xã tắc”
Xã tắc…. Xã là thổ thần, tắc là cốc thần, xã tắc sau này trở thành tên gọi khác của quốc gia
Tư tưởng giác ngộ cao thượng như vậy, tôi cảm thấy thật khó để đạt được
Ở thanh ngọc đạo quán, pháp trận được đặt trong một toà thiên điện, mảnh gỗ màu đen tà ác kia được từng vòng pháp sư dùng âm dương bát quái phong ấn.
Thẩm thanh nhụy ngồi xếp bằng ở giữa, đối diện với mảnh gỗ màu đen tà ác kia, trước mặt cô ta, pháp khí tam thanh đã bị nứt, mà xung quanh mảnh gỗ đen tà ác kia lại có vết máu và vết kéo túm đi
” Sao lại thế này? Có người hy sinh sao?” Anh tôi khẽ hỏi
Một tiểu đạo sĩ bên cạnh anh tôi thật sợ hãi gật đầu:” tổng cộng có bảy người….. Đều bị một đầu lưỡi cuốn đi….”
Làm sao bây giờ? Chúng tôi không dám tùy tiện đi vào không gian không xác định đó, huống chi bên trong không gian kia còn có thi ma!
Cái gì nó cũng ăn! Nếu người sống đi vào không phải tìm cái chết sao?
” Tiểu kiều, thi chiểu của tư đồ gia có phải là chậu cơm của thi ma này không? Mỗi lần đều có quá nhiều tay chân nát vụn trong đó, trông thật ghê tởm”. Anh tôi thì thầm.
Tôi vuốt ve ngọc như ý trong tay mà thẩm lão thái đưa cho, cảm giác giống như cầm một thanh kiếm ngắn.
Hơi thở trong thân thể được ngọc như ý hút đi, một chút nhỏ giọt hội tụ từ tĩnh mạch lòng bàn tay đi vào ngọc như ý
Nếu có thể hủy hoại một đoạn gỗ tà ác kia, có phải thi ma liền ít đi một điểm chạy trốn không?
Nếu được gọi là Tím Tiêu Như Ý, hẳn là có thể bấm tay niệm thần chú triệu tập sức mạnh của tiên gia tương trợ? Nếu không không truyền thuyết hoàng đế đánh bại Xi Vưu như thế nào?
Tiêu Tím lại có ý ngữa là Tử Phủ, Tử Phủ chỉ cung điện của tiên nhân, cũng chỉ một người trong vũ trụ nhỏ.
Tôi một tay nhéo Tử Vi phục ma ấn, một tay cần ngọc như ý, một cổ cương khí từ đằng trước của ngọc như ý nổ tung, đáng tan trường khí đen tối của thiên điện.
Lấy khí làm kiếm.
Tôi kinh ngạc nhìn ngọc như ý trong tay, không nghĩ tới pháp khí này lại dễ sử dụng đến thế
Thẩm lão thái đem thứ này cho tôi, thật quá hào phóng đi
” Tiểu kiều….” Anh tôi kinh ngạc nhìn tôi, ngọc như ý đã liên kết những phiến mây tím thành hình dạng của một kiếm phong.
Giang khởi vân đột nhiên xuất hiện phía sau tôi, anh ấy khẽ cười giơ tay vuốt ve mặt tôi:” thẩm lão thái nói không sai…. Huyết mạch có đôi khi thắng rất nhiều thứ….. Ngọc như ý này nhận em”
“…… Em nên làm gì?”
Anh ấy cười cười, nhẹ nhàng nói ra hai chữ:” phá ma”.
Tôi nhìn anh ấy giơ tay niệm thần chú, mây tím hội tụ, chậm rãi dung hoà vào kiếm phong trong tay tôi.
” Em còn nhớ những bảo cáo hàng ngày ta nói em đọc không? Phổ hoá bảo cáo em có nhớ không?” Anh ấy nhìn tôi.
Tôi có điểm chột dạ, minh bộ chúng thần bảo cáo tôi đọc làu làu, nhưng tôn thần bảo cáo khác tôi.. …
” Tôi nhỏ giọng nói:” ….. Anh cùng em niệm đi, em sợ làm lỗi.”
Anh ấy cười cười khẽ lắc đầu:” ta còn phải xé mở không gian đó, không có thời gian cùng em niệm tụng, ta dậy em thêm lần nữa, em phải nhớ kỹ…..”
Anh ấy vừa nói, vừa vòng ra sau ôm tôi.
Ôm tôi.
Bộ ngực lạnh lẽo kề sát lưng, cằm cọ qua thái dương của tôi.
Anh ấy cầm cổ tay của tôi, đem toàn bộ cơ thể tôi hoà nhập trong lồng ngực
” Chí tâm quy mệnh lễ, cửu thiên ứng nguyên phủ, vô thượng ngọc thanh vương, hoá hình mà mãn thập phương, nói nói mà phu chín phượng…..”
Thanh âm liệt ngữ, tiên ngữ diệu âm.
Hơi thở lời nói của anh ấy làm toàn bộ thể xác và tinh thần của tôi đều ngập sũng nước, khiến tôi vô thức làm theo lời nói anh ấy nhẹ giọng niệm tụng.
Không Thuận Hóa làm hạt trần, phát hào tật Như Phong hỏa. Lấy thanh tịnh tâm mà to lớn nguyện, lấy trí tuệ mà phục chư ma… Đại thánh Đại Từ, hoàng tới nói. Cửu thiên ứng nguyên tiếng sấm phổ hóa thiên tôn.
Chân trời tiếng sấm như cổ, kiếm phong mây tím bức người.
” Đừng sợ”. Anh ấy cọ nhẹ vào vành tai tôi:” em chính là thê tử của ta….. Phải có bộ dáng của chủ mẫu minh giới chứ……hả”?
Vốn dĩ không khí ban đầu rất căng thẳng, nhưng bị anh ấy nói những lời kiều diễm, làm cho lỗ tai tôi hồng hồng.
” Đã biết”. Tôi nhìn đoạn gỗ màu đen tà ác trước mặt, nói với thẩm thanh nhụy:” đưa mọi người ra khỏi đây…..”
Dịch: fb vi vu
———————