Tên hỗn đản này còn tỏ vẻ đạo mạo!.
Thật sự muốn cô lập mộ gia của chúng tôi.
Hắn làm nhiều trò như vậy để bản thân trở lên công chính, về sau, ở bên ngoài hắn đối phó với chúng tôi sẽ không kiêng nể gì
Đến lúc đó, người trong vòng tròn không những không phản đối, mà còn hợp lại đối phó với chúng tôi
Tường đổ mọi người đẩy, đạo lý này ai mà không hiểu chứ?
Thẩm lão thái thấy tình hình không ổn, chuẩn bị đứng dậy nói, đã bị thẩm thanh nhụy mở miệng nói trước:” mộ gia vốn dĩ là độc hành hiệp, tự do ngoài quy củ, nhưng mộ tiểu kiều lại có thai, đưa cô ấy đi không được? Đưa mộ vân phàm đi là tốt nhất, vừa hay hắn là đương gia, phải xin lỗi hay là bồi thường, hắn có thể tính toán”
….. Gia hoả này là cố ý sao? Rõ ràng là muốn tiêu diệt từng bộ phận.
Tôi và anh tôi sao có thể tách nhau ra.
Nếu anh tôi chấp nhận chịu trói, một mình tôi có thể thuận lợi ra khỏi toà nhà này không? Có thể thuận lợi về nhà ư?
Một giây đã bị người của tư đồ gia bắt được.
Anh tôi nãy giờ không nói gì, sắc mặt lạnh băng, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào lâm ngôn thấm.
Anh tôi muốn làm gì? Ngày thường sớm đã nhảy dựng lên phản kháng!.
Hơn nữa ngoài miệng cũng không chịu nửa câu! Nhưng tại sao hôm nay lại nhẫn nhịn như vậy?
Lâm ngôn thấm bị ánh mắt anh tôi đâm vào người, chân tay luống cuống, vội vã xua tay nói:” tôi, tôi không biết những việc này….. Tôi, tôi không lừa hai người đến!”.
Cái gì?
Anh tôi cho rằng cô ấy cố ý nhượng bộ, lừa chúng tôi đến Hồng Môn Yến?
Cô ấy đang lừa gạt chúng tôi?
Trong nháy mắt, lòng tôi lạnh, thật lạnh, không phải chứ…… Chẳng nhẽ từ trước đến nay lâm tiểu thư đều giả vờ sao?
Cô ấy hơi ngây thơ, lại biết được tính cách ” khắc hỉ phục lễ” ( từ chối chấp nhận), chẳng nhẽ là giả vờ?
Lâm ngôn thấm nước mắt chảy đầm đìa, cô ấy nhìn mẹ nói:” mẹ, đây là bằng hữu của con…..”
Lâm phu nhân vỗ vai cô ấy thấp giọng nói:” đây là chuyện của tư đồ bá bá, con không cần lo lắng, chỉ là giáo ɖu͙ƈ vãn bối thôi’.
Tư đồ lão đông tây này miệng lưỡi sảo quyệt, hắn khom lưng nói với lâm phu nhân:” lâm phu nhân, ngươi còn chưa biết…. Mộ gia là một thương nhân cổ, biết chút pháp thuật trừ tà mà thôi, lần trước con trai ta đưa cho lâm tiểu thư một gương đồng cổ, giá trị xa xỉ, nhưng lại bị hai tiểu hữu nói dối là gương bất thường, lừa đi mất rồi”.
TÔI!! Lão già này quả thật là ……
” Anh, anh không giải thích sao?” Miệng tôi thật ngu ngốc, không có anh tôi là không thể mở miệng
Nhưng lúc này, quanh người anh tôi lạnh như sương băng, hoàn toàn không có bộ dạng bất cần đời.
Anh trai tôi giơ tay kéo cà vạt ra, cái cà vạt này tôi mất 15 phút mới có thể thắt tốt, vậy mà anh tôi mất một giây để kéo ra ném xuống mặt đất, lại tháo cúc áo ở cổ và cô tay, ẩn ẩn có thể nhìn thấy đồng phù trêи cổ
Tôi cho rằng anh tôi muốn đánh nhau, mau chóng ôm bụng, theo dõi động tác của anh — nếu đánh nhau, tôi chính là chân sau( vật cản), ngàn vạn lần đừng bốc đồng anh ơi!.
Ai ngờ anh tôi không lùi lại, mà đẩy bộ đồ đen trước mặt
Anh giơ tay chỉ vào lâm ngôn thấm nói:” lâm ngôn thấm, tiểu gia chỗ nào phải xin lỗi cô, cô muốn làm bộ hãm hại tôi và tiểu kiều?”
cái gì?!
Cái này là trọng điểm?
Ngay cả khi cô ấy có hãm hại chúng tôi, dỗ dành chúng tôi đến Hồng Môn Yến, thì lúc này cũng không rảnh quan tâm đến điều này đi.
Lâm ngôn thấm đôi mắt đẫm lệ, hoảng hốt bước về phía chúng tôi, lắc đầu nói:” không có, tôi không có, tôi không hãm hại hai người….. Tôi chỉ muốn…..”
” Muốn cái gì?” Anh tôi ngữ khí lành lạnh nói.
Lâm ngôn thấm mặt đỏ lên, hốc mắt nghẹn đỏ, thấp giọng nói:” tôi chỉ muốn mời hai người cùng……”
Tôi đoán cô ấy muốn nói:” chỉ là muốn mời anh và tiểu kiều cùng ăn cơm, nhưng nếu mời anh một mình, nhất định anh sẽ không đến….”
Nhưng anh tôi không để cô ấy nói xong, lập tức ngắt lời cô ấy, lạnh như băng, chế giễu nói:” mời tôi? Mời tôi tới làm gì? Không phải cô muốn cùng công tử tư đồ gia kết hỷ sao? Còn dùng các loại danh mục đến mời tôi ăn cơm?”.
” Cô cùng người khác mắt đưa mày lại( liếc mắt đưa tình), còn ở trước mặt tôi hoảng hốt cái gì?”
Anh tôi cười lạnh, lời nói nói ra giống như sét đánh ngang tai vậy….
” Như thế nào? Còn muốn tiểu gia làm người tình ngầm của cô sao?”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều sững sờ, ngay cả những bộ đồ đen bên cạnh chúng tôi cũng ngây người.
Anh tôi đẩy một bộ đồ đen ra, đi đến trước mặt lâm ngôn thấm
Anh tôi trầm mặc, nhìn lâm ngôn thấm một lúc, rồi đột nhiên cười nói:” lâm tiểu thư, có phải tiểu gia hầu hạ cô không sảng kɧօáϊ, cho nên cô hận tôi? Hay là tiểu gia ta hầu hạ cô đến quá sung sướиɠ, làm cô nhớ mãi không quên? Cho nên tính toán hãm hại tôi, khiến tôi không thể đứng, chỉ có thể ở trêи giường cầu xin cô?”
Tôi sững sờ!!
Anh, anh đang nói về cái gì vậy?!
Hai người, hai người khi nào —
Không không … Tôi không tin, không tin, không tin …
Anh tôi về cơ bản mỗi ngày đều ở bên cạnh tôi, từ lúc nào anh và lâm tiểu thư có loại quan hệ như thế này?
Hơn nữa anh đối với lâm tiểu thư cũng không thân thiện lắm
Sao đột nhiên lại có thể ….
Tôi thiếu chút nữa nghẹn thở, đầu ù đi….
” Bốp!!!” Một cái tát rõ ràng vang lên, đánh thức tinh thần tất cả chúng tôi
Lâm tiểu thư khóc lóc, tát anh tôi một cái.
Anh tôi nghiêng mặt, không thể thấy rõ biểu tình.
” Mộ vân phàm! Sao anh có thể, sao lại có thể…….” Lâm tiểu thư tức giận đến mặt đỏ bừng
Lâm phu nhân choáng váng, đây là lâm đại tiểu thư, sao lại có thể có loại dèm pha này?
Bà ấy thét chói tai, quát:” ngôn thấm, tên tiểu hỗn đản này đang nói cái gì vậy?”
Lâm ngôn thấm khóc lóc, chân tay luống cuống, bộ dáng trông thật đáng thương, tôi có chút mềm lòng
“Anh …” Tôi muốn mở miệng thuyết phục tôi.
Cho dù chuyện có như thế nào, không nên ở trước mặt công chúng nói một nữ nhân như vậy, dù sao cô ấy cũng là thiên kim nổi tiếng.
Lâm ngôn thấm bật khóc thành tiếng, nhìn mẹ nói ” con xin lỗi”, sau đó ôm mặt chạy ra ngoài.
Lâm phu nhân hét lên:” mau, mau ngăn con gái ta lại! Nhanh lên! Đừng để nó gặp nguy hiểm”
Hơn phân nửa người trong phòng tiệc đều đứng dậy, lâm đại tiểu thư sảy ra chuyện như vậy, bọn họ nịnh bợ lâm gia thế nào?
Những bộ đồ đen của tư đồ gia biết lâm ngôn thấm quan trọng như thế nào, gần như không nghĩ ngợi, vội vàng đuổi theo.
Anh tôi đột nhiên nhảy dựng lên, một chân đá những người bên cạnh, kéo tôi chạy như bay ra ngoài!
” Tiểu kiều, ngàn vạn lần em hãy nhịn xuống! Lúc này đừng động thai khí”. Anh tôi kéo tôi vào lối đi an toàn
Rồi Đột nhiên bế tôi lên, trời ơi, trọng lượng của ba người, anh cư nhiên dám bế chạy xuống dưới.
Lúc chạy trốn, tốt nhất là không nên đi thang máy, một khi nguồn điện bị cắt, chỉ có chờ chết —- đây là cách trốn thoát thông thường.
Cho nên anh tôi bế tôi chạy thẳng xuống tầng hầm.
” Anh! Từ lúc nào anh và lâm tiểu thư có quan hệ?”
Tôi nhịn không được mà hỏi
Chuyện này giống như thiên lôi cuồn cuộn, hơn nữa còn ngoài dự kiến của tôi.
” Hai người cư nhiên có loại quan hệ thân mật này! Em lại chẳng hay biết gì?” Tôi nhịn không được oán trách một câu.
Anh tôi trừng mắt, giận dữ nói:” em bị ngốc sao……”
———————