Trong nháy mắt, bảy ngày đã trôi qua.
Bên ngoài Chu Tước trận vẫn rất đông đúc, có vô số ánh mắt đang quan sát trận pháp này, không biết ngày đêm, không biết mỏi mệt.
Kể từ lần Tần Vấn Thiên và Trần Vương giao chiến với nhau cũng đã qua bảy ngày. Hiện giờ, những người có thực lực tham gia trận đấu Thiên Mệnh bảng lần này có vẻ đã dần dần rõ ràng, có thể nhìn ra một hai phần rồi.
Có không ít người vốn đã là cường giả trên Thiên Mệnh bảng, cũng có một số hạt giống mới.
Giống như trước đây, chắc chắn là có rất nhiều người sẽ bị vượt xa, dù cho bọn họ từng ở vị trí rất cao trên Thiên Mệnh bảng nhưng tu hành giống như đi ngược bão táp, ngươi đang ở trong bão táp chậm chạp không tiến sẽ bị người khác vượt qua và bỏ xa, thậm chí còn bị người ta hất ra khỏi trận bão táp ấy.
Cường giả trên Thiên Mệnh bảng cũng không ngoại lệ. Đây cũng là lí do vì sao hầu hết những người chiếm vị trí đầu trên Thiên Mệnh bảng đều là thanh niên.
Bởi vì những người có tuổi tác tương đối lớn kia đều đã dừng lại ở cảnh giới Nguyên Phủ lâu rồi. Vậy tại sao lại dừng lại đó lâu như thế? Trừ tài nguyên ra, chính là vì không lĩnh ngộ được võ đạo ý chí nhị cảnh, như thế, bọn họ chắc chắn sẽ không ngừng bị thế hệ sau vượt qua.
Rất tàn khốc. Nhưng đây là quy luật tự nhiên của giới tu hành.
Hiện nay, những người được coi trọng nhất chính là: Trần Vương, Thạch Phá Thiên, Tư Khung, Trảm Trần. Tư Khung vô cùng lợi hại, thực lực sâu không thấy đáy, Trảm Trần thì khiến cho người ta có cảm giác, càng ngày càng quái lại, gặp mạnh thì càng mạnh hơn.
Bốn người này đều là những người có thực lực để tranh đoạt ba vị trí đầu tiên nhất.
Trừ bọn họ ra, còn có một số nhân vật được coi trọng, theo thứ tự là: Tần Chính, Vương Thương, Yêu Quân, Hoa Thiếu Khanh, Yến Thành, Lãnh Hồng, Vương Tước, Vân Mộng Di.
Còn có mấy người thần bí, không cách nào nhìn thấu được, ví dụ như người mặc áo bào đen kia, Mộ Phong, Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành.
Vì tính cách của bản thân mà người mặc áo bào đen và Mộ Phong không được nổi danh cho lắm, cũng rất ít khi bọn họ đi trêu chọc người khác, giống như chỉ cần không có ai chọc giận bọn họ, thậm chí bọn họ cũng không đi tranh đoạt Cổ Vận Chu Tước. Nhưng nếu như có người dám ra tay với bọn họ, bọn họ sẽ không hề khách sáo mà đánh bại đối phương, nhất là Mộ Phong. Có tin đồn rằng hắn đã trải qua một biến cố rất lớn, khiến cho tính cách cũng thay đổi, trở nên lạnh lùng, tàn nhẫn. Người gây phiền toái cho hắn đều đã chết trong tay hắn, tính cách của hắn đã thích hợp để dùng độc hơn rồi.
Về phần Tần Vấn Thiên, sở dĩ hắn khiến người ta không thể nhìn thấu là bởi vì trong lần chiến đấu bảy ngày trước, hắn bất ngờ vẫn có thể sống sót từ trong tay Trần Vương. Điều càng khiến người ta phải khiếp sợ chính là hắn không chỉ có còn sống mà còn khiến cho Trần Vương toàn thân nhuốm máu, trực tiếp rơi vào trạng thái điên cuồng.
Còn về Mạc Khuynh Thành, căn bản là nàng cực ít khi ra tay. Điều thú vị là những người gặp phải nàng đều không chém giết hay đoạt Cổ Vận Chu Tước của nàng. Mị lực của nàng vẫn luôn rất lớn, cho dù là tính cách nàng lạnh lùng nhưng vẫn không có ai nỡ lòng ra tay với nàng. Một vị giai nhân nghiêng nước nghiêng thành như thế, thật sự rất khó xuống tay được với nàng.
Thế nên, thực lực của Mạc Khuynh Thành ra sao đến nay vẫn còn là dấu chấm hỏi, mọi người chỉ biết nàng là đệ tử của Lạc Hà, năng lực luyện đan cực kỳ đáng sợ, thiên phú cực mạnh.
Hơn nữa, một số người có thực lực không được mạnh lắm cũng đã bắt đầu đi chung với nhau, vì để tránh bị những nhân vật lợi hại kia cướp đi Cổ Vận, đồng thời cũng vì cướp lấy Cổ Vận của người khác, bọn họ tạm thời kết thành đồng minh, theo thời gian trôi qua, những người lập hội đồng minh cũng dần nhiều hơn, như thế thì dù có gặp phải nhân vật rất mạnh, bọn họ cũng sẽ không bị tước đoạt mất cơ hội được ở lại.
Thế là có một hiện tượng kỳ quái xảy ra, cường giả đứng đầu một nhóm kia càng lúc càng đoạt được nhiều Cổ Vận, những người bị đoạt Cổ Vận và bị hất ra ngoài phần lớn đều là do nhóm người bọn họ đá ra.
- Số người càng ngày càng ít, chỉ còn lại khoảng năm trăm người.
Mọi người nhìn trận pháp Chu Tước thầm nghĩ trong đầu.
- Tên Trần Vương này vừa cướp đoạt Cổ Vận, đồng thời còn đi tìm người, còn ba người Dương Phàm, Tư Đồ Phá và Hoa Phong lại đều đang đứng canh ở ngoài cái động phủ mà Tần Vấn Thiên trốn ở bên trong.
Rất nhiều người đều cùng nhìn về một vị trí trong trận pháp, có phần kinh ngạc, Dương Phàm, Tư Đồ Phá và Hoa Phong, ba người này đều được xem như là nhân vật khá là lợi hại, bọn họ đều có thù oán với Tần Vấn Thiên. Nhưng Tần Vấn Thiên không ra, hình như bọn họ cũng không dám tiến vào động phủ để đối phó với Tần Vấn Thiên.
- Tên Tần Vấn Thiên này lợi hại thật, không ngờ hắn lại khiến cho nhiều người canh giữ hắn ở bên ngoài như vậy.
Trên hành lang hư không, phía Huyền Nữ điện, Huyền Tâm trẻ tuổi xinh đẹp khẽ nói, thoáng lộ vẻ vui mừng, bằng hữu của Phàm Nhạc có vẻ đều không tồi, nhất là cái tên Tần Vấn Thiên này, thật không tầm thường.
- Đắc tội Trần Vương, chẳng phải là muốn chết hay sao, hôm nay co đầu rút cổ ở bên trong, đến lúc ra ngoài thì chỉ có một con đường chết!
Sau khi Lý Thi Ngữ bị tước đoạt Cổ Vận và ra khỏi Chu Tước trận, nàng chứng kiến được cảnh tượng kế tiếp, cái gã trung niên đá nàng ra ngoài lại bị Tần Vấn Thiên chiếm mất Cổ Vận, ngay sau đó cũng giống như nàng bị đá ra. Thực lực của Tần Vấn Thiên mạnh như thế, nếu như lúc ấy hắn có lòng là có thể cứu được nàng, chỉ cần hắn ra tay một chút thôi.
- Sư tỷ, tỷ không thể nói như thế được, Tần Vấn Thiên hắn mới ở cảnh giới gì, lúc hắn mới tiến vào Vô Song giới có tu vi thế nào, chắc hẳn tỷ cũng biết rõ. Hiện tại hắn đã có thể làm cho Trần Vương bị thương, tuy là vẫn ẩn núp ở trong động phủ nhưng đám người Trần Vương vẫn không dám đi vào, cũng là vô dụng, Tần Vấn Thiên không có gì phải mất mặt cả.
Huyền Tâm nhẹ giọng nói:
- Sư tỷ cũng không thể bởi Tần Vấn Thiên không ra tay giúp tỷ mà ghi hận trong lòng được. Là do thực lực của sư tỷ còn chưa vững chắc mới bị người ta đánh bại chiếm mất Cổ Vận đấy chứ.
Lý Thi Ngữ bị Huyền Tâm nói trúng tâm sự thì có phần không vui, lanh nhạt hừ một tiếng:
- Ta chỉ đang nói sự thật mà thôi, muội cứ quan sát bảo bối Mập Mạp của muội đi, còn đang trốn ở đó kia kìa.
Huyền Tâm tìm được bóng dáng Phàm Nhạc nhưng cũng không thèm để ý mà cười nói:
- Với cảnh giới Nguyên Phủ tầng bảy mà huynh ấy có thể đi tới một bước này thì cũng đã rất xuất sắc rồi. Hôm nay có thể an tâm tu hành để tăng cường thực lực không có gì là không ổn cả, cái này gọi là thông minh.
Bất kể người ở bên ngoài suy nghĩ thế nào, người ở trong trận pháp Chu Tước đều giữ vững ý chí, cứ theo suy nghĩ và tính toán của bản thân mà làm.
Tần Vấn Thiên vẫn đang tu hành ở trong động phủ, không có ai dám bước vào bên trong.
- Tần Vấn Thiên, không phải là ngươi muốn thật sự đánh một trận với ta sao, hôm nay ta ở chỗ này, nếu ngươi xuất chiến, ta ắt sẽ giết ngươi.
Một giọng nói truyền vào trong động phủ, là giọng của Tư Đồ Phá.
Dĩ nhiên là Tư Đồ Phá biết phép khích tướng này không cách nào chọc giận được Tần Vấn Thiên, làm hắn tự đi ra. Nhưng mà lời nói của hắn vẫn có thể gây rối loạn cản trở Tần Vấn Thiên tu hành, ít nhất sẽ không để hắn trải qua quá thoải mái.
- Trần Vương làm việc thật đúng là chậm chạp.
Hoa Phong có phần mất kiên nhẫn nói, hắn nhìn chằm chằm cái động phủ không có bất cứ động tĩnh gì kia.
Trần Vương vẫn chưa tìm được đám người Sở Mãng và Phàm Nhạc sao?
Cứ kéo dài thế này cũng không phải là biện pháp hay, may là bản thân Hoa Phong cũng tự biết rõ. Hắn biết mình không thể cướp quá nhiều Cổ Vận, nếu hắn chiếm nhiều Cổ Vận sợ rằng sẽ bị loại người như Trần Vương nhìn chằm chằm.
- Trần Vương thả ra tin tức ở xung quanh, có lẽ người trong trận pháp đều biết hắn đang tìm người, không vội, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Dương Phàm cũng rất tỉnh táo, mặc dù hắn đã chia tay với Thư Nguyễn Ngọc nhưng trong lòng vẫn còn không được thoải mái. Nữ nhân Thư Nguyễn Ngọc này không tệ, xinh đẹp lại có thiên phú, xuất thân cũng không bình thường, hắn đã chuẩn bị tốt mọi chuyện để cưới nàng, nhưng không ngờ rằng nữ nhân của hắn lại bị Tần Vấn Thiên bắt đi.
Chuyện này xảy ra ở thành Vọng Châu đã tạo thành đả kích là rất lớn đối với danh tiếng của Dương Phàm. Thư Nguyễn Ngọc, vị hôn thê Dương Phàm hắn, xinh đẹp quyến rũ, vẫn là tấm thân xử nữ lại bị Tần Vấn Thiên bắt đi, người thành Vọng Châu sẽ nghĩ như thế nào? Đây cũng là nguyên nhân vì sao Dương Phàm và Thư Nguyễn Ngọc chia tay.
Vì vậy, không nói đến ân oán lúc trước, chỉ riêng chuyện này thôi cũng đủ khiến Dương Phàm muốn giết chết Tần Vấn Thiên rồi.
- Tần Vấn Thiên, lúc còn ở cầu thang Thiên Bi ngươi vẫn kiêu ngạo lắm cơ mà, hôm nay lại co đầu rụt cổ ở bên trong giống như một con súc vật, chẳng phải nhục nhã lắm ư?
Tư Đồ Phá tiếp tục lạnh nhạt nói:
- Huống chi sự nhu nhược của ngươi rất có thể sẽ mang lại cái chết cho bằng hữu của ngươi. Nếu Trần Vương bắt được bằng hữu của ngươi, hắn sẽ tuyệt đối không bỏ qua mà sẽ giết sạch.
Buông lời chọc giận, Tư Đồ Phá muốn khiến cho Tần Vấn Thiên tức giận, không ngừng dùng lời lẽ thô tục để khiêu khích. Nhưng Tần Vấn Thiên vẫn không thèm để ý, hắn đã bước đến thời khắc tu luyện mấu chốt.
Hoa Phong bước chân tiến về phía trước, đi tới bên cạnh động phủ, hắn nhìn chằm chằm vào bên trong, lạnh lùng cười nói:
- Tần Vấn Thiên, ngươi nói thử xem nếu như Trần Vương biết được quan hệ giữa ngươi và Mạc Khuynh Thành, hắn sẽ làm gì với Mạc Khuynh Thành đây?
Mạc Khuynh Thành là người của Đan Vương điện, thiên chi kiêu nữ, đồ đệ yêu quý của Lạc Hà. Dù cho Trần Vương biết quan hệ giữa Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành cũng sẽ không giận chó đánh mèo đến Mạc Khuynh Thành. Điều này Tần Vấn Thiên hiểu được, Hoa Phong cũng hiểu được nhưng lời của hắn chỉ thuần túy là vì chọc giận Tần Vấn Thiên mà thôi.
Tư Đồ Phá sửng sốt, Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành có quan hệ gì?
Quan hệ của bọn họ chỉ có người Hoa gia mới biết được, suy cho cùng, Hoa Tiêu Vân cũng chính vì thế mới chết trong tay Tần Vấn Thiên.
Mục đích Hoa Phong tới đây là vì Hoa Thái Hư đã đột phá Thiên Cương cảnh tầng hai. Địa vị của Hoa Thái Hư ở Hoa gia không ngừng bay vụt lên, vì vậy người Hoa gia đã ra lệnh cho Hoa Phong phải tiêu diệt Tần Vấn Thiên ở trong trận đấu Thiên Mệnh bảng.
Hoa Thiếu Khanh thì có nhiệm vụ giành thứ hạng cao trên Thiên Mệnh bảng. Chuyện này khiến cho Hoa Phong rất khó chịu, vì sao hắn phải làm chân chạy cho Hoa Thái Hư, hơn nữa vì sao lại là hắn mà không phải là Hoa Thiếu Khanh, loại cảm giác bị ra lệnh này rất không thoải mái.
Vì vậy, hắn muốn xả cái cảm xúc khó chịu này lên người Tần Vấn Thiên, càng muốn Tần Vấn Thiên phải chết.
- Tần Vấn Thiên, Mạc Khuynh Thành xinh đẹp như thế, nếu như bị người làm nhục thì sẽ là cảnh tượng như thế nào?
Hoa Phong ép giọng xuống cực thấp, khiến cho âm thanh chỉ truyền vào trong động phủ, để cho chỉ mình Tần Vấn Thiên nghe thấy được.
Hắn cũng không tin, tên Tần Vấn Thiên này còn có thể nhịn, để xem hắn còn có thể nhịn được bao lâu.
Đột nhiên, có một luồng yêu khí kinh khủng phả ra, mang theo hơi thở sát phạt lạnh lẽo. Hoa Phong nhanh chóng lùi người lại để tránh gặp phải ám chiêu, trong mắt của hắn lại lộ ra ý cười lạnh lùng. Hắn biết, mục đích của hắn đã đạt được, Tần Vấn Thiên đã nổi giận.
Chỉ cần Tần Vấn Thiên phẫn nộ, túm lấy nhược điểm của hắn, vậy thì mọi chuyện sẽ dễ giải quyết rồi, hắn không tin Tần Vấn Thiên sẽ không ra.
Trong động phủ, trên người Tần Vấn Thiên bao phủ một luồng yêu khí kinh người.
Yêu, cuồng bạo, thích giết chóc, lực lượng mạnh mẽ, cơ thể to lớn, sức sống tràn đầy.
Võ đạo ý chí nền tảng của Yêu - nhất cảnh là Yêu hóa, làm cho người ta càng tới gần Yêu hơn, trở nên điên cuồng hơn, càng có nhiều lực lượng hơn, thân thể cũng càng đáng sợ hơn, sức sống cũng tràn đầy hơn.
Như vậy thì Yêu võ đạo ý chí nhị cảnh sẽ có những gì?
Tần Vấn Thiên tức giận cho thấy, Yêu võ đạo ý chí khác với các loại võ đạo ý chí khác, bởi vì đó là Yêu ý chí.
Yêu võ đạo ý chí có hai mức độ Yêu hóa, thân thể Tần Vấn Thiên như đều đang giãn nở, xương cốt máu thịt thay đổi, trên người của hắn phát ra tiếng vang răng rắc đáng sợ, ánh mắt của hắn làm cho người ta cảm nhận được một loại cảm giác kì dị kinh người.
Con mắt thứ ba mở ra, chỉ thấy một chùm ánh sáng kỳ dị lấp lánh lóe lên, thật giống như một con Đại Yêu tới từ thời viễn cổ đang quan sát hàng vạn hàng nghìn sinh linh nhỏ bé.
Đến cả hơi thở ngập tràn trên người Tần Vấn Thiên bây giờ cũng đã là hơi thở của cảnh giới Nguyên Phủ tầng tám rồi.
Hai con mắt đột nhiên mở ra, trong động phủ thật giống như có ba luồng sánh chói lóa khiến người ta phải khiếp đảm!
Bên ngoài Chu Tước trận vẫn rất đông đúc, có vô số ánh mắt đang quan sát trận pháp này, không biết ngày đêm, không biết mỏi mệt.
Kể từ lần Tần Vấn Thiên và Trần Vương giao chiến với nhau cũng đã qua bảy ngày. Hiện giờ, những người có thực lực tham gia trận đấu Thiên Mệnh bảng lần này có vẻ đã dần dần rõ ràng, có thể nhìn ra một hai phần rồi.
Có không ít người vốn đã là cường giả trên Thiên Mệnh bảng, cũng có một số hạt giống mới.
Giống như trước đây, chắc chắn là có rất nhiều người sẽ bị vượt xa, dù cho bọn họ từng ở vị trí rất cao trên Thiên Mệnh bảng nhưng tu hành giống như đi ngược bão táp, ngươi đang ở trong bão táp chậm chạp không tiến sẽ bị người khác vượt qua và bỏ xa, thậm chí còn bị người ta hất ra khỏi trận bão táp ấy.
Cường giả trên Thiên Mệnh bảng cũng không ngoại lệ. Đây cũng là lí do vì sao hầu hết những người chiếm vị trí đầu trên Thiên Mệnh bảng đều là thanh niên.
Bởi vì những người có tuổi tác tương đối lớn kia đều đã dừng lại ở cảnh giới Nguyên Phủ lâu rồi. Vậy tại sao lại dừng lại đó lâu như thế? Trừ tài nguyên ra, chính là vì không lĩnh ngộ được võ đạo ý chí nhị cảnh, như thế, bọn họ chắc chắn sẽ không ngừng bị thế hệ sau vượt qua.
Rất tàn khốc. Nhưng đây là quy luật tự nhiên của giới tu hành.
Hiện nay, những người được coi trọng nhất chính là: Trần Vương, Thạch Phá Thiên, Tư Khung, Trảm Trần. Tư Khung vô cùng lợi hại, thực lực sâu không thấy đáy, Trảm Trần thì khiến cho người ta có cảm giác, càng ngày càng quái lại, gặp mạnh thì càng mạnh hơn.
Bốn người này đều là những người có thực lực để tranh đoạt ba vị trí đầu tiên nhất.
Trừ bọn họ ra, còn có một số nhân vật được coi trọng, theo thứ tự là: Tần Chính, Vương Thương, Yêu Quân, Hoa Thiếu Khanh, Yến Thành, Lãnh Hồng, Vương Tước, Vân Mộng Di.
Còn có mấy người thần bí, không cách nào nhìn thấu được, ví dụ như người mặc áo bào đen kia, Mộ Phong, Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành.
Vì tính cách của bản thân mà người mặc áo bào đen và Mộ Phong không được nổi danh cho lắm, cũng rất ít khi bọn họ đi trêu chọc người khác, giống như chỉ cần không có ai chọc giận bọn họ, thậm chí bọn họ cũng không đi tranh đoạt Cổ Vận Chu Tước. Nhưng nếu như có người dám ra tay với bọn họ, bọn họ sẽ không hề khách sáo mà đánh bại đối phương, nhất là Mộ Phong. Có tin đồn rằng hắn đã trải qua một biến cố rất lớn, khiến cho tính cách cũng thay đổi, trở nên lạnh lùng, tàn nhẫn. Người gây phiền toái cho hắn đều đã chết trong tay hắn, tính cách của hắn đã thích hợp để dùng độc hơn rồi.
Về phần Tần Vấn Thiên, sở dĩ hắn khiến người ta không thể nhìn thấu là bởi vì trong lần chiến đấu bảy ngày trước, hắn bất ngờ vẫn có thể sống sót từ trong tay Trần Vương. Điều càng khiến người ta phải khiếp sợ chính là hắn không chỉ có còn sống mà còn khiến cho Trần Vương toàn thân nhuốm máu, trực tiếp rơi vào trạng thái điên cuồng.
Còn về Mạc Khuynh Thành, căn bản là nàng cực ít khi ra tay. Điều thú vị là những người gặp phải nàng đều không chém giết hay đoạt Cổ Vận Chu Tước của nàng. Mị lực của nàng vẫn luôn rất lớn, cho dù là tính cách nàng lạnh lùng nhưng vẫn không có ai nỡ lòng ra tay với nàng. Một vị giai nhân nghiêng nước nghiêng thành như thế, thật sự rất khó xuống tay được với nàng.
Thế nên, thực lực của Mạc Khuynh Thành ra sao đến nay vẫn còn là dấu chấm hỏi, mọi người chỉ biết nàng là đệ tử của Lạc Hà, năng lực luyện đan cực kỳ đáng sợ, thiên phú cực mạnh.
Hơn nữa, một số người có thực lực không được mạnh lắm cũng đã bắt đầu đi chung với nhau, vì để tránh bị những nhân vật lợi hại kia cướp đi Cổ Vận, đồng thời cũng vì cướp lấy Cổ Vận của người khác, bọn họ tạm thời kết thành đồng minh, theo thời gian trôi qua, những người lập hội đồng minh cũng dần nhiều hơn, như thế thì dù có gặp phải nhân vật rất mạnh, bọn họ cũng sẽ không bị tước đoạt mất cơ hội được ở lại.
Thế là có một hiện tượng kỳ quái xảy ra, cường giả đứng đầu một nhóm kia càng lúc càng đoạt được nhiều Cổ Vận, những người bị đoạt Cổ Vận và bị hất ra ngoài phần lớn đều là do nhóm người bọn họ đá ra.
- Số người càng ngày càng ít, chỉ còn lại khoảng năm trăm người.
Mọi người nhìn trận pháp Chu Tước thầm nghĩ trong đầu.
- Tên Trần Vương này vừa cướp đoạt Cổ Vận, đồng thời còn đi tìm người, còn ba người Dương Phàm, Tư Đồ Phá và Hoa Phong lại đều đang đứng canh ở ngoài cái động phủ mà Tần Vấn Thiên trốn ở bên trong.
Rất nhiều người đều cùng nhìn về một vị trí trong trận pháp, có phần kinh ngạc, Dương Phàm, Tư Đồ Phá và Hoa Phong, ba người này đều được xem như là nhân vật khá là lợi hại, bọn họ đều có thù oán với Tần Vấn Thiên. Nhưng Tần Vấn Thiên không ra, hình như bọn họ cũng không dám tiến vào động phủ để đối phó với Tần Vấn Thiên.
- Tên Tần Vấn Thiên này lợi hại thật, không ngờ hắn lại khiến cho nhiều người canh giữ hắn ở bên ngoài như vậy.
Trên hành lang hư không, phía Huyền Nữ điện, Huyền Tâm trẻ tuổi xinh đẹp khẽ nói, thoáng lộ vẻ vui mừng, bằng hữu của Phàm Nhạc có vẻ đều không tồi, nhất là cái tên Tần Vấn Thiên này, thật không tầm thường.
- Đắc tội Trần Vương, chẳng phải là muốn chết hay sao, hôm nay co đầu rút cổ ở bên trong, đến lúc ra ngoài thì chỉ có một con đường chết!
Sau khi Lý Thi Ngữ bị tước đoạt Cổ Vận và ra khỏi Chu Tước trận, nàng chứng kiến được cảnh tượng kế tiếp, cái gã trung niên đá nàng ra ngoài lại bị Tần Vấn Thiên chiếm mất Cổ Vận, ngay sau đó cũng giống như nàng bị đá ra. Thực lực của Tần Vấn Thiên mạnh như thế, nếu như lúc ấy hắn có lòng là có thể cứu được nàng, chỉ cần hắn ra tay một chút thôi.
- Sư tỷ, tỷ không thể nói như thế được, Tần Vấn Thiên hắn mới ở cảnh giới gì, lúc hắn mới tiến vào Vô Song giới có tu vi thế nào, chắc hẳn tỷ cũng biết rõ. Hiện tại hắn đã có thể làm cho Trần Vương bị thương, tuy là vẫn ẩn núp ở trong động phủ nhưng đám người Trần Vương vẫn không dám đi vào, cũng là vô dụng, Tần Vấn Thiên không có gì phải mất mặt cả.
Huyền Tâm nhẹ giọng nói:
- Sư tỷ cũng không thể bởi Tần Vấn Thiên không ra tay giúp tỷ mà ghi hận trong lòng được. Là do thực lực của sư tỷ còn chưa vững chắc mới bị người ta đánh bại chiếm mất Cổ Vận đấy chứ.
Lý Thi Ngữ bị Huyền Tâm nói trúng tâm sự thì có phần không vui, lanh nhạt hừ một tiếng:
- Ta chỉ đang nói sự thật mà thôi, muội cứ quan sát bảo bối Mập Mạp của muội đi, còn đang trốn ở đó kia kìa.
Huyền Tâm tìm được bóng dáng Phàm Nhạc nhưng cũng không thèm để ý mà cười nói:
- Với cảnh giới Nguyên Phủ tầng bảy mà huynh ấy có thể đi tới một bước này thì cũng đã rất xuất sắc rồi. Hôm nay có thể an tâm tu hành để tăng cường thực lực không có gì là không ổn cả, cái này gọi là thông minh.
Bất kể người ở bên ngoài suy nghĩ thế nào, người ở trong trận pháp Chu Tước đều giữ vững ý chí, cứ theo suy nghĩ và tính toán của bản thân mà làm.
Tần Vấn Thiên vẫn đang tu hành ở trong động phủ, không có ai dám bước vào bên trong.
- Tần Vấn Thiên, không phải là ngươi muốn thật sự đánh một trận với ta sao, hôm nay ta ở chỗ này, nếu ngươi xuất chiến, ta ắt sẽ giết ngươi.
Một giọng nói truyền vào trong động phủ, là giọng của Tư Đồ Phá.
Dĩ nhiên là Tư Đồ Phá biết phép khích tướng này không cách nào chọc giận được Tần Vấn Thiên, làm hắn tự đi ra. Nhưng mà lời nói của hắn vẫn có thể gây rối loạn cản trở Tần Vấn Thiên tu hành, ít nhất sẽ không để hắn trải qua quá thoải mái.
- Trần Vương làm việc thật đúng là chậm chạp.
Hoa Phong có phần mất kiên nhẫn nói, hắn nhìn chằm chằm cái động phủ không có bất cứ động tĩnh gì kia.
Trần Vương vẫn chưa tìm được đám người Sở Mãng và Phàm Nhạc sao?
Cứ kéo dài thế này cũng không phải là biện pháp hay, may là bản thân Hoa Phong cũng tự biết rõ. Hắn biết mình không thể cướp quá nhiều Cổ Vận, nếu hắn chiếm nhiều Cổ Vận sợ rằng sẽ bị loại người như Trần Vương nhìn chằm chằm.
- Trần Vương thả ra tin tức ở xung quanh, có lẽ người trong trận pháp đều biết hắn đang tìm người, không vội, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Dương Phàm cũng rất tỉnh táo, mặc dù hắn đã chia tay với Thư Nguyễn Ngọc nhưng trong lòng vẫn còn không được thoải mái. Nữ nhân Thư Nguyễn Ngọc này không tệ, xinh đẹp lại có thiên phú, xuất thân cũng không bình thường, hắn đã chuẩn bị tốt mọi chuyện để cưới nàng, nhưng không ngờ rằng nữ nhân của hắn lại bị Tần Vấn Thiên bắt đi.
Chuyện này xảy ra ở thành Vọng Châu đã tạo thành đả kích là rất lớn đối với danh tiếng của Dương Phàm. Thư Nguyễn Ngọc, vị hôn thê Dương Phàm hắn, xinh đẹp quyến rũ, vẫn là tấm thân xử nữ lại bị Tần Vấn Thiên bắt đi, người thành Vọng Châu sẽ nghĩ như thế nào? Đây cũng là nguyên nhân vì sao Dương Phàm và Thư Nguyễn Ngọc chia tay.
Vì vậy, không nói đến ân oán lúc trước, chỉ riêng chuyện này thôi cũng đủ khiến Dương Phàm muốn giết chết Tần Vấn Thiên rồi.
- Tần Vấn Thiên, lúc còn ở cầu thang Thiên Bi ngươi vẫn kiêu ngạo lắm cơ mà, hôm nay lại co đầu rụt cổ ở bên trong giống như một con súc vật, chẳng phải nhục nhã lắm ư?
Tư Đồ Phá tiếp tục lạnh nhạt nói:
- Huống chi sự nhu nhược của ngươi rất có thể sẽ mang lại cái chết cho bằng hữu của ngươi. Nếu Trần Vương bắt được bằng hữu của ngươi, hắn sẽ tuyệt đối không bỏ qua mà sẽ giết sạch.
Buông lời chọc giận, Tư Đồ Phá muốn khiến cho Tần Vấn Thiên tức giận, không ngừng dùng lời lẽ thô tục để khiêu khích. Nhưng Tần Vấn Thiên vẫn không thèm để ý, hắn đã bước đến thời khắc tu luyện mấu chốt.
Hoa Phong bước chân tiến về phía trước, đi tới bên cạnh động phủ, hắn nhìn chằm chằm vào bên trong, lạnh lùng cười nói:
- Tần Vấn Thiên, ngươi nói thử xem nếu như Trần Vương biết được quan hệ giữa ngươi và Mạc Khuynh Thành, hắn sẽ làm gì với Mạc Khuynh Thành đây?
Mạc Khuynh Thành là người của Đan Vương điện, thiên chi kiêu nữ, đồ đệ yêu quý của Lạc Hà. Dù cho Trần Vương biết quan hệ giữa Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành cũng sẽ không giận chó đánh mèo đến Mạc Khuynh Thành. Điều này Tần Vấn Thiên hiểu được, Hoa Phong cũng hiểu được nhưng lời của hắn chỉ thuần túy là vì chọc giận Tần Vấn Thiên mà thôi.
Tư Đồ Phá sửng sốt, Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành có quan hệ gì?
Quan hệ của bọn họ chỉ có người Hoa gia mới biết được, suy cho cùng, Hoa Tiêu Vân cũng chính vì thế mới chết trong tay Tần Vấn Thiên.
Mục đích Hoa Phong tới đây là vì Hoa Thái Hư đã đột phá Thiên Cương cảnh tầng hai. Địa vị của Hoa Thái Hư ở Hoa gia không ngừng bay vụt lên, vì vậy người Hoa gia đã ra lệnh cho Hoa Phong phải tiêu diệt Tần Vấn Thiên ở trong trận đấu Thiên Mệnh bảng.
Hoa Thiếu Khanh thì có nhiệm vụ giành thứ hạng cao trên Thiên Mệnh bảng. Chuyện này khiến cho Hoa Phong rất khó chịu, vì sao hắn phải làm chân chạy cho Hoa Thái Hư, hơn nữa vì sao lại là hắn mà không phải là Hoa Thiếu Khanh, loại cảm giác bị ra lệnh này rất không thoải mái.
Vì vậy, hắn muốn xả cái cảm xúc khó chịu này lên người Tần Vấn Thiên, càng muốn Tần Vấn Thiên phải chết.
- Tần Vấn Thiên, Mạc Khuynh Thành xinh đẹp như thế, nếu như bị người làm nhục thì sẽ là cảnh tượng như thế nào?
Hoa Phong ép giọng xuống cực thấp, khiến cho âm thanh chỉ truyền vào trong động phủ, để cho chỉ mình Tần Vấn Thiên nghe thấy được.
Hắn cũng không tin, tên Tần Vấn Thiên này còn có thể nhịn, để xem hắn còn có thể nhịn được bao lâu.
Đột nhiên, có một luồng yêu khí kinh khủng phả ra, mang theo hơi thở sát phạt lạnh lẽo. Hoa Phong nhanh chóng lùi người lại để tránh gặp phải ám chiêu, trong mắt của hắn lại lộ ra ý cười lạnh lùng. Hắn biết, mục đích của hắn đã đạt được, Tần Vấn Thiên đã nổi giận.
Chỉ cần Tần Vấn Thiên phẫn nộ, túm lấy nhược điểm của hắn, vậy thì mọi chuyện sẽ dễ giải quyết rồi, hắn không tin Tần Vấn Thiên sẽ không ra.
Trong động phủ, trên người Tần Vấn Thiên bao phủ một luồng yêu khí kinh người.
Yêu, cuồng bạo, thích giết chóc, lực lượng mạnh mẽ, cơ thể to lớn, sức sống tràn đầy.
Võ đạo ý chí nền tảng của Yêu - nhất cảnh là Yêu hóa, làm cho người ta càng tới gần Yêu hơn, trở nên điên cuồng hơn, càng có nhiều lực lượng hơn, thân thể cũng càng đáng sợ hơn, sức sống cũng tràn đầy hơn.
Như vậy thì Yêu võ đạo ý chí nhị cảnh sẽ có những gì?
Tần Vấn Thiên tức giận cho thấy, Yêu võ đạo ý chí khác với các loại võ đạo ý chí khác, bởi vì đó là Yêu ý chí.
Yêu võ đạo ý chí có hai mức độ Yêu hóa, thân thể Tần Vấn Thiên như đều đang giãn nở, xương cốt máu thịt thay đổi, trên người của hắn phát ra tiếng vang răng rắc đáng sợ, ánh mắt của hắn làm cho người ta cảm nhận được một loại cảm giác kì dị kinh người.
Con mắt thứ ba mở ra, chỉ thấy một chùm ánh sáng kỳ dị lấp lánh lóe lên, thật giống như một con Đại Yêu tới từ thời viễn cổ đang quan sát hàng vạn hàng nghìn sinh linh nhỏ bé.
Đến cả hơi thở ngập tràn trên người Tần Vấn Thiên bây giờ cũng đã là hơi thở của cảnh giới Nguyên Phủ tầng tám rồi.
Hai con mắt đột nhiên mở ra, trong động phủ thật giống như có ba luồng sánh chói lóa khiến người ta phải khiếp đảm!