Mục lục
Thái Cổ Thần Vương - Tần Vấn Thiên (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:





Hàng ngàn vạn chưởng ấn như đang muốn tiêu diệt tất cả, cả khoảng không như sắp sập xuống, hung mâu trong tay Khương Cuồng vụt xẹt qua, Tinh Thần Thiên Tượng lấp lánh lúc ẩn lúc hiện, sau lưng Khương Cuồng xuất hiên nột thanh hung mâu đen kịt vô cùng lớn, khí lưu hủy diệt đen kịt bao phủ chung quanh.



- Giết!



Khương Cuồng quất lớn, bị Tần Vấn Thiên áp chế không ngừng, Khương Cuồng đã sớm tức giận, lúc này tuyệt thế hung mâu kia điên cuồng xoay tròn quanh người, trực tiếp công phạt ngàn vạn đại thủ ấn, âm thanh chiến đấu vang vọng thiên địa.



Chỉ thấy Khương Cuồng bước ra, tay hắn oanh kích, một thanh hung mâu dài đến hơn mười trượng đâm thẳng vào bản tôn Tần Vấn Thiên.



Thân thể Tần Ván Thiên vô cùng đáng sợ, phù quang sáng chói, lưu chuyển thâm sâu, hỉnh thể biến thành khổng lồ giống như tiên ma.



Tinh Thần Thiên Tượng xuất hiện, trấn áp Thiên Tượng, sau lưng Tần Vấn Thiên xuất hiện cự nhân tỏa ra phù quang sáng chói, giẫm đạp vào thiên địa, trấn áp vạn cổ, hòa làm một với bản tôn Tần Vấn Thiên.



Vô số đạo đáng sợ trấn áp theo thân hình mà rủ xuống, Tần Vấn Thiên bước đi trên không trung, một tiếng ầm vang trầm đục, cả không gian như đang run rẩy, hung mâu đánh tới, hắn xuất ra một cước điên cuồng mà phẫn nộ, cuối cùng là tiếng nổ mạnh sinh ra, tất cả bị nghiền nát.



- Ngươi sắp đạt tới cực hạn ư, ta cho ngươi xem.



Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng, trên người như tỏa ra hào quang lấp lánh, cùng với vầng hào quang lưu chuyển đan xen vào nhau, lúc này Tần Vấn Thiên như được tắm trong hào quang, thông thiên động địa.



- Trấn.



Tần Vấn Thiên quát một tiếng, lực lượng trấn áp của Trấn Thiên Tiên Ma quyết bộc phát ra ngoài, toàn bộ hung mâu bị đánh vỡ vụn, cả một khoảng không như sắp sụp đổ, vào lúc này, năng lượng trên người Tần Vấn Thiên có uy lực phá hủy tất cả.



- Thiếu gia cẩn thận.





Có cường giả Tiên Thai cảnh cảm nhận được uy lực nên nhắc nhở Khương Cuồng một tiếng, công kích này vô cùng lợi hại.Bọn họ cảm nhận được lần này đã đạt đến cực hạn của Khương Cuồng, thanh niên cảnh giới nhị trọng có sức chiến đấu kinh người.



Bàn tay Khương Cuồng run lên, trong tay hắn bất ngờ xuất hiên một thanh hung mâu không phải rất dài và đâm vào mọi hướng trong không gian, khí lưu hủy diệt quét qua khắp nơi, một luồng năng lượng màu đen bao phủ không gian, Tần Vấn Thiên nhanh chóng lui lại, lực lượng công kích cường hoành quét qua, tất cả đều tan rã và sụp đổ.



- Tiên binh.



Tần Vấn Thiên lui vào không trung, hắn nhìn chằm chằm vào hung mâu trong tay Khương Cuồng, trong ánh mắt sắc bén, nhìn Khương Cuồng, nói:

- Thiên Tượng ngũ trọng cũng chỉ đến thế mà thôi, cho dù là chiến lực hay luyện khí ta đều thắng ngươi. Tần mỗ ta không thù không oán với Khương thị, Tần mỗ không muốn sinh ra bất cứ chuyện gì khác, bây giờ, ngươi thả người, chuyện này sẽ kết thúc, Tần mỗ ta không truy cứu nữa.



Tần Vấn Thiên trước sau như một, lúc nào cũng cường thế như vậy, không phải hắn có lực lượng sung túc, chỉ là hắn hiểu rõ một đạo lí, trong thế giới Tiên Vực, hắn hiện tại lâm vào yếu thế, trước khi có đủ thế lực, đừng nói là có thể đại chiến với Khương Cuồng, e răng hắn muốn đến gần Khương Cuồng cũng không có khả năng.



Ngươi thể hiện ra khí thế ngạo nghễ của bản thân mới có thể làm cho đối phương coi trọng mình, đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là ngươi phải có năng lực cường đại, thế mới xứng với biểu hiện cường thế của ngươi, nếu không làm sao có thể chấn nhiếp các cường giả trong tiệc rượu này.



Quả nhiên, sau khi tận mắt nhìn thấy chiến lực cường đại của Tần Vấn Thiên, người của Khương thị càng coi trọng hắn mấy phần, với sức chiến đấu của người này, nếu nói không phải là thiên tài thì chắc chắn bọn họ cũng không tin.



Tuổi của hắn tuyệt đối không lớn, có lẽ chỉ dưới bốn mươi tuổi.



Khương Cuồng ngẩng đầu, hắn nhìn vào Tàn Vấn Thiên, chênh lệch ba cảnh giới, hắn hắn lại lâm vào yếu thế, đây tuyệt đối không phải việc hay ho gì.



- Sức chiến đấu của ngươi không tồi, nhưng dù như thế, ta vẫn không giao người ra.



Khương Cuồng nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, nói, hôm nay hắn nhất định phải bắt Tần Vấn Thiên nói ra lai lịch của mình, nếu như không nói, hắn đừng hòng đem nữ nhân kia đi.



Khương Cuồng hắn không quan tâm đến cường thế của Tần Vấn Thiên, Khương thị không chỉ là thế lực lớn trong vùng đất Vân Châu, bọn họ còn bảo trì quan hệ tốt với rất nhiều thế lực, mặc dù thực tế Tần Vấn Thiên đến từ thế lực cường đại không phải Khương thị có thể trêu chọc, những thế lực này cũng không vì một việc nhỏ mà ra tay đối phó bọn họ.





Huống hồ nếu như Tần Vấn Thiên thực sự có năng lực, e rằng đã nói ra từ lâu rồi, cần gì phải làm như thế?



Khương Cuồng thậm chí còn nghĩ, thế lực của Tần Vấn Thiên yếu hơn Khương thị bọn họ một bậc, bởi vậy hắn mới không dám mở miệng,



Nguyên nhân chính là như vậy, hắn nhất định phải ép Tần Vấn Thiên nói ra, nếu không, đừng hòng mang người đi.



- Ngươi xác định muốn làm như vậy?’

Tần Vấn Thiên lạnh lùng hỏi, đôi mắt lạnh như băng hướng làm cho Khương Cuồng sợ hãi.



- Đúng.



Khương Cuồng gật đầu nói.



- Được.



Tần Vấn Thiên chỉ nói một chữ, lúc này hắn vô cùng bình tĩnh, chỉ thấy hào quang lấp lánh tỏa sáng, Tần Vấn Thiên bước tới chỗ Tần Thanh.



- Muốn trực tiếp cướp người sao?



Trong mắt Khương Cuồng lộ ra vẻ châm chọc, một lần nữa nắm chặt hung mâu trong tay, một dòng khí thế hủy diệt điên cuồng phóng tới chỗ Tần Vấn Thiên, cảm giác như muốn phá hủy không gian.




Tần Vấn Thiên đạp lên con thoi dưới chân, xẹt qua một đường cong tuyệt đẹp, tựa như tia chớp, mi tâm hắn xuất hiện con mắt thứ ba, trực tiếp xuyên thấu qua ánh mắt Khương Cuồng, trong chốc lát, trong đầu Khương Cuồng xuất hiện Tinh Thần Thiên Tượng rất đáng sợ, hình như có một kim thân khủng bố đang hướng về phía hắn, trong tích tắc hắn cảm thấy run sợ.









Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK