Mạc Khuynh Thành trở lại phòng mình, Lạc Hà khuyên bảo không có kết quả liền rời đi, sau đó Mạc Khuynh Thành lại bắt đầu luyện chế đan dược.
Lò luyện đan trôi nổi trên không, ngọn lửa nóng bỏng bên dưới bếp lò lại không tản ra bên ngoài.
Luyện đan khác với luyện khí, luyện chế đan dược không cần ngọn lửa có cường độ quá cao, chỉ cần khống chế độ lửa hoàn mỹ không có sai sót gì, không thể có một chút sai lầm. Bởi vì luyện khí cần phải dung luyện nguyên liệu luyện khí nên cần ngọn lửa cực lớn mới được, nhất là luyện thần binh cấp cao, nguyên liệu càng cứng rắn nên khó có thể nóng chảy.
Luyện chế thần binh mấu chốt nhất là ở Thần Văn.
Luyện đan mấu chốt nhất lại là sự linh mẫn trong cảm nhận.
Nhìn như đơn giản, nhưng rất khó, hơn nữa một số bộ phận cảm giác là trời cho, có một số người trời sinh đã có khả năng nhận biết cực kỳ linh mẫn, am hiểu luyện đan, giống như Thất Khiếu Linh Lung Tâm của Mạc Khuynh Thành.
Luyện chế một viên thuốc, cần phối hợp nhiều dược liệu, hơn nữa liều lượng cần vô cùng chuẩn xác, mỗi một làn dung hợp đều phải đảm bảo trình tự và thành phần không có bất kỳ sai sót nhỏ nào. Nếu không sẽ tạo thành đan dược có phẩm cấp thấp, thậm chí có lúc phối hợp phạm sai lầm, đan dược cứu người, có thể biến thành độc dược đoạt mệnh.
Lực nhận biết của Mạc Khuynh Thành vẫn luôn ở trong lò luyện đan, yên tĩnh chờ đợi, vì đan dược lần này nàng đã luyện chế thất bại rất nhiều lần.
Hiện tại nàng đã là Luyện Đan sư cấp bốn, tương đương với việc có thể luyện chế ra đan dược cấp bốn, hơn nữa xác xuất thành công đã đạt tới hai mươi phần trăm, nhưng để luyện chế đan dược thượng phẩm cấp ba lần này, nàng đã thất bại hai mươi bảy lần.
Nguyên nhân là do đan dược nàng muốn luyện chế chính là cấm kỵ của Luyện Đan sư, phá cảnh đan.
Tên như ý nghĩa, phá cảnh đan chính là đan dược do phá vỡ cảnh giới mà thành.
Võ đạo tu hành, tương ứng từng bước, không thể vượt qua, đây là nguyên lý. Luyện chế đan dược cũng là một loại cân bằng, ngươi luyện chế đan dược có thể dùng để tăng cường thể phách, có thể dùng để cải thiện kinh mạch, hoặc là đan dược cường đại, có thể làm biến đổi thể chất tu hành, hoặc là cải tử hồi sinh!
Nhưng phá cảnh đan là thứ vi phạm nguyên lý tu hành, phá vỡ sự cân bằng, muốn để cho võ tu mạnh mẽ thăng cấp nên được gọi là cấm kỵ của Luyện Đan sư, phải có Luyện Đan sư thể chất đặc biệt, luyện chế cực kỳ tâm huyết, người luyện chế mặc dù thành công cũng sẽ tổn thương nguyên khí nặng nề, hơn nữa, xác xuất thất bại cực kỳ cao, vì vậy mặc dù loại đan dược này có công hiệu nghịch thiên nhưng rất ít người thử nghiệm luyện chế. Nếu không phải là do Mạc Khuynh Thành đã chuẩn bị sẵn rất nhiều đan dược khôi phục nguyên khí thì sợ đã sớm cạn kiệt tinh khí.
Cảm tri rất lâu, cảm nhận được biến hóa trong lò luyện đan, trên mặt Mạc Khuynh Thành hiện lên một ánh sáng hồng, dược liệu luyện lần này vậy mà hoàn mỹ bất ngờ.
- Nhất định lần này phải thành công.
Trong đôi mắt đẹp hiện lên thần sắc kiên định, Mạc Khuynh Thành đưa tay qua, trong nháy mắt, cổ tay nàng xuất hiện một vết máu nhàn nhạt, tay phải đặt ở vị trí trái tim, trong chốc lát, máu từ tim bị nàng ép ra, trong nháy mắt, khuôn mặt nàng trở nên tái nhợt, giọt máu mang theo linh khí cường đại từ cổ tay nàng nhỏ xuống, rơi vào trong lò luyện đan.
Từng giọt máu tràn đầy linh khí nhỏ xuống, sắc mặt Mạc Khuynh Thành tái nhợt như tờ giấy, chỉ thấy nàng lấy ra mấy viên thuốc, trực tiếp nuốt vào miệng, trong con ngươi xinh đẹp lộ ra ý niệm cố chấp.
Nàng nhất định sẽ thành công, nhất định.
Thực lực của Trảm Trần rất mạnh, nàng biết rất rõ, tuy nàng tin tưởng Tần Vấn Thiên nhưng chênh lệch giữa hai người đã lớn đến mức nào, hắn đã cố gắng như vậy, không ngừng bù đắp, sao nàng có thể thờ ơ.
……
Ba người Trảm Trần, Tần Vấn Thiên, Âu Dương Cuồng Sinh đều nhìn về phía bóng người hắc bào, trong mắt lóe ra ánh sáng sắc nhọn.
Tu vi của người này cũng không phải là quá mạnh mẽ, chỉ là cảnh giới Nguyên Phủ tầng bảy nhưng ma uy cuồn cuộn làm cho người ta có cảm giác khủng bố.
- Các hạ là người phương nào?
Trảm Trần đưa mắt nhìn bóng người mặc hắc bào, lạnh lùng hỏi.
Công pháp ma đạo, vốn hiếm thấy, hơn nữa, chính là công pháp cấm kỵ, cực kì khủng bố, nếu đã xuất hiện, nhất định là vô cùng đáng sợ.
Rất ít người dám can đảm tu hành ma công.
Ma công bá đạo nhưng rất dễ phản phệ chủ nhân, chính là công pháp dễ thất bại nhất, một khi xuất hiện một chút sai lầm, dễ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, sức mạnh ma đạo phản phệ thân thể, nhẹ thì mất đi bản tính, trở thành cỗ máy giết chóc, nặng thì trực tiếp nổ tung mà chết, vô cùng thê thảm.
Hơn nữa mặc dù tu hành thành công cũng phải trải qua thống khổ đáng sợ, không có người thường nào có thể chịu được, muốn thu được sức mạnh ma đạo, cần phải chịu đựng được sức mạnh cực lớn.
Vì vậy nếu không phải là người có quyết tâm cực lớn thì tuyệt đối sẽ không tu hành ma công, mặc dù ma công bày sẵn trước mắt cũng sẽ do dự.
Hoàng triều Đại Hạ có một câu cổ ngôn: vừa nhập ma đạo, đời này không hối.
Ý là người tu ma không có đường quay về, về sau cả cuộc đời tu ma, không được đổi ý nếu không sẽ chết không có đất chôn.
Ma tu, trên con đường biến mạnh sẽ tiếp nhận thống khổ gấp mười gấp trăm lần người thường, phải đi theo trọn đời.
Nhưng sức mạnh ma tu đạt được cũng là vượt xa người thường.
Vì vậy mặc dù tu vi của Trảm Trần đã đạt đỉnh phong cảnh giới Nguyên Phủ tầng chin nhưng lúc này sâu trong ánh mắt hắn cũng có vài phần kiêng kỵ.
Ma tu cấm kỵ, không ai dám xem nhẹ sức chiến đấu của họ.
Hiện tại người này xuất hiện ở thành Khâm Châu, tất nhiên hắn sẽ tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, xem ra lần tranh Thiên Mệnh bảng này sẽ cực kỳ khốc liệt.
- Cút.
Tiếng nói của người mặc hắc bào khàn khàn, thậm chí không phân biệt được là nam hay nữ, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Trảm Trần, ánh mắt lạnh lẽo đó xuyên thấu nội tâm người ta, khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
- Ma tu khó mà gặp được, sao lại không thử chiến đấu một trận.
Toàn thân Trảm Trần phát ra ánh kim ngập trời, trong mắt lộ ra nhuệ khí đáng sợ. Mặc dù đối phương là ma tu nhưng hắn đã là Nguyên Phủ tầng chín, Kim Hình cổ quyển cũng đã có thành tựu, phòng ngự toàn thân cứng rắn như kim loại, sợ gì không đánh một trận. Ngược lại hắn còn muốn xem thử, thực lực của ma tu này cường đại đến mức nào.
Tiếng nói phát ra, Trảm Trần bước ra một bước, chậm rãi tiến đến gần người mặc áo bào đen.
Toàn thân người mặc áo bào đen tỏa ra ma uy càng sâu, trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo đáng sợ, một luồng khí âm hàn cực lạnh tỏa ra, bao phủ trên người Trảm Trần, làm cho sắc mặt hắn càng căng thẳng. - Ma công bá đạo, chí cương chí uy, bây giờ trong ma công của người này lại chất chứa luồng khí chí âm chí hàn, đây là công pháp gì vậy?
Trảm Trần chém một nhát vào không khí, kiếm quang cắt không, sắc bén vô biên.
Người mặc áo bào đen vung tay, trong chốc lát một đạo ma ấn cực mạnh ép ra, một tiếng nổ ầm vang lên, kiếm khí sắc bén và ma chưởng khủng bố bị chôn vùi.
Trảm Trần giơ ngón tay trước mặt, trong nháy mắt, kiếm rít trên không, ánh vàng vạn trượng, từng ánh vàng ngưng tụ ra cổ kiếm, ngón tay Trảm Trần chỉ về phía trước, chín ánh kiếm đồng thời sát phạt ra, mang theo uy lực kinh người.
Lúc này hắn cũng đang thử thăm dò xem sức mạnh của người mặc áo bào đen cường thịnh đến mức nào.
Người nọ vẫn huy động chưởng lực, một chưởng đại thiên ma đen kịt đáng sợ vung ra, tựa như hủy diệt thiên địa.
Tiêu diệt cửu kiếm, người mặc áo bào đen bước ra từng bước, đi về phía Trảm Trần, tu sĩ ma đạo, bá đạo đến mức nào, sao có thể tiếp nhận tấn công bị động.
Nhìn thân hình người mặc áo bào đen thon gầy, nhưng lúc này ma công phóng ra lại sở hữu một luồng uy nghiêm khủng khiếp, giống như ma vương giá lâm.
Lại một chưởng điên cuồng đánh ra, một sức mạnh hủy diệt càn quét xuống, phóng đến Trảm Trần, sức mạnh hàn minh âm lãnh đồng thời ăn mòn, chí cương chí âm, đoạn diệt sự sống. Không khí quanh thân Trảm Trần như bị bao bọc toàn bộ trong đó.
- Công pháp ma đạo quả nhiên lợi hại.
Âu Dương Cuồng Sinh khen một tiếng, có thể lấy cảnh giới Nguyên Phủ tầng tám chiến đấu với Trảm Trần, có thể tưởng tượng được sức mạnh của người mặc áo bào đen.
Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, lúc này hắn nghi ngờ trong lòng, nói:
- Người này xuất hiện như là giúp chúng ta chặn Trảm Trần, ngươi có biết người này không?
Âu Dương Cuồng Sinh khẽ lắc đầu:
- Ta không biết ma tu nào cả, ngươi thì sao?
Tần Vấn Thiên suy nghĩ phút chốc, lập tức lắc đầu, hắn không thể quen biết nhân vật ma tu.
Ánh mắt Trảm Trần giống như hóa thành ánh vàng, khí tức trên người phát ra càng đáng sợ, Tần Vấn Thiên và Âu Dương Cuồng Sinh chỉ thấy trên thân hắn giống như khoác một tầng áo giáp vàng, hai tay hắn ngưng tụ cổ ấn, trong chốc lát, kiếm gào thiên địa, trên hư không giống như có ánh sáng vàng vương vãi, bao phủ thân thể hắn, từng thanh kiếm vàng rực rỡ trôi nổi quanh thân hắn, giống như trừng phạt thiên địa.
Mỗi một thanh kiếm đều tỏa ra uy lực khủng khiếp.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lộ ra kinh sợ, đây cũng là uy lực của Kim Hình cổ quyển hay sao.
Ùng oàng!
Thiên địa giống như sinh ra một đám mây ma khí ngập trời, không gian xung quanh giống như đều hóa thành hắc ám, ánh mắt của mọi người phía xa tụ về nơi này, trong lòng đều kinh hãi.
Là ai tu hành ma công cấm kỵ, còn có uy thế kinh khủng như vậy.
Ở trong tay người mặc áo bào đen xuất hiện một thanh trường thương ma vương, ma vân khủng bố hội tụ trên trường thương, uy lực ma đạo tràn ngập chí cương chí phách, đồng thời trên người người mặc áo bào đen giống như phủ thêm một tầng áo giáp ma vương, ánh sáng ma đạo lưu chuyển đáng sợ.
- Loạn thiên ma công.
Lúc này, một giọng nói khẽ bay tới, chỉ thấy trên không trung xuất hiện một bóng người, áo trắng như tuyết, lạnh lùng như băng.
Chỉ thấy mắt nàng nhìn chằm chằm người mặc áo bào đen, trong mắt lộ vẻ khiếp sợ, nói:
- Công pháp này ngươi chiếm được ở đâu?
Người mắc áo bào đen nhìn thoáng qua người đến, dường như ánh mắt có chút chấn động, đối phương lại nhận ra được ma công kia.
Đây chính là loạn thiên ma công, một trong chín đại tuyệt học của hoàng triều Đại Hạ cổ, cũng là công pháp ma đạo duy nhất trong chín đại tuyệt học, hắn tu hành được nhờ cơ duyên, hơn nữa đã có chút thành tựu.
- Vân Mộng Di.
Tần Vấn Thiên nhìn bóng người trước mặt, nàng lại có thể nhận ra công pháp ma đạo này, rốt cuộc Vân Mộng Di là người phương nào?
- Giải quyết hắn trước.
Ánh mắt Vân Mộng Di rơi vào người Trảm Trần, con ngươi lộ ra tia lạnh đáng sợ, chỉ thấy bàn tay nàng hướng về phía trước, trời đất giống như bao trùm bởi băng sương, trong chốc lát một hơi thở lạnh lẽo thấu xương bao phủ Trảm Trần, cả thân thể hắn giống như bị đóng băng.
Người mặc áo bào đen không nói gì, hắn cùng đánh vào Trảm Trần, trường thương ma đạo bùng phát, uy thế khủng bố chấn động không trung, ma ý chôn vùi bầu trời, một luồng ma uy kinh người quét về phía Trảm Trần. Nếu một kích này đánh trúng, trong trời đất này, không ai có thể trở ra an toàn.
Bóng người Vân Mộng Di như gió, nhanh và mạnh như tia chớp.
Ý chí võ đạo gió của nàng đã thuộc cảnh giới đại viên mãn, về phương diện tốc độ, ít ai ở cảnh giới Nguyên Phủ có thể tranh phong.
Nguy cơ khủng khiếp phủ xuống, trong mắt Trảm Trần lóe lên một ánh sáng vàng kinh người, trên người hắn bộc phát một luồng cường quang chói mắt. Một luồng uy lực hủy diệt bộc phát, Kim Hình kiếm vô tận xoay tròn quanh thân hắn, hóa thành màn sáng rực rỡ.
- Oành!
Ma thương bá đạo áp tới, quyền mang kinh người của Vân Mộng Di cũng giết đến, vang lên một tiếng thật lớn, từng chuôi Kim Hình kiếm bị vỡ vụn, thân thể Trảm Trần bị đánh bay, khẽ rên một tiếng, ánh mắt đảo qua hai người, sát ý trong mắt vô cùng mãnh liệt. Hắn không ngờ tới sẽ gặp cục diện như vậy, hai người này đều vô cùng mạnh.
Mọi người từ xa cũng đều sợ hãi thán phục, có người nhận ra Trảm Trần, càng khiến nội tâm bọn họ chấn động.
Đều có sức chiến đấu ở cùng cấp độ Nguyên Phủ, bọn họ chứng kiến lần giao phong này giống như đã có thể cảm nhận được lần tranh Thiên Mệnh bảng này sẽ bùng nổ đáng sợ cỡ nào rồi.
Lò luyện đan trôi nổi trên không, ngọn lửa nóng bỏng bên dưới bếp lò lại không tản ra bên ngoài.
Luyện đan khác với luyện khí, luyện chế đan dược không cần ngọn lửa có cường độ quá cao, chỉ cần khống chế độ lửa hoàn mỹ không có sai sót gì, không thể có một chút sai lầm. Bởi vì luyện khí cần phải dung luyện nguyên liệu luyện khí nên cần ngọn lửa cực lớn mới được, nhất là luyện thần binh cấp cao, nguyên liệu càng cứng rắn nên khó có thể nóng chảy.
Luyện chế thần binh mấu chốt nhất là ở Thần Văn.
Luyện đan mấu chốt nhất lại là sự linh mẫn trong cảm nhận.
Nhìn như đơn giản, nhưng rất khó, hơn nữa một số bộ phận cảm giác là trời cho, có một số người trời sinh đã có khả năng nhận biết cực kỳ linh mẫn, am hiểu luyện đan, giống như Thất Khiếu Linh Lung Tâm của Mạc Khuynh Thành.
Luyện chế một viên thuốc, cần phối hợp nhiều dược liệu, hơn nữa liều lượng cần vô cùng chuẩn xác, mỗi một làn dung hợp đều phải đảm bảo trình tự và thành phần không có bất kỳ sai sót nhỏ nào. Nếu không sẽ tạo thành đan dược có phẩm cấp thấp, thậm chí có lúc phối hợp phạm sai lầm, đan dược cứu người, có thể biến thành độc dược đoạt mệnh.
Lực nhận biết của Mạc Khuynh Thành vẫn luôn ở trong lò luyện đan, yên tĩnh chờ đợi, vì đan dược lần này nàng đã luyện chế thất bại rất nhiều lần.
Hiện tại nàng đã là Luyện Đan sư cấp bốn, tương đương với việc có thể luyện chế ra đan dược cấp bốn, hơn nữa xác xuất thành công đã đạt tới hai mươi phần trăm, nhưng để luyện chế đan dược thượng phẩm cấp ba lần này, nàng đã thất bại hai mươi bảy lần.
Nguyên nhân là do đan dược nàng muốn luyện chế chính là cấm kỵ của Luyện Đan sư, phá cảnh đan.
Tên như ý nghĩa, phá cảnh đan chính là đan dược do phá vỡ cảnh giới mà thành.
Võ đạo tu hành, tương ứng từng bước, không thể vượt qua, đây là nguyên lý. Luyện chế đan dược cũng là một loại cân bằng, ngươi luyện chế đan dược có thể dùng để tăng cường thể phách, có thể dùng để cải thiện kinh mạch, hoặc là đan dược cường đại, có thể làm biến đổi thể chất tu hành, hoặc là cải tử hồi sinh!
Nhưng phá cảnh đan là thứ vi phạm nguyên lý tu hành, phá vỡ sự cân bằng, muốn để cho võ tu mạnh mẽ thăng cấp nên được gọi là cấm kỵ của Luyện Đan sư, phải có Luyện Đan sư thể chất đặc biệt, luyện chế cực kỳ tâm huyết, người luyện chế mặc dù thành công cũng sẽ tổn thương nguyên khí nặng nề, hơn nữa, xác xuất thất bại cực kỳ cao, vì vậy mặc dù loại đan dược này có công hiệu nghịch thiên nhưng rất ít người thử nghiệm luyện chế. Nếu không phải là do Mạc Khuynh Thành đã chuẩn bị sẵn rất nhiều đan dược khôi phục nguyên khí thì sợ đã sớm cạn kiệt tinh khí.
Cảm tri rất lâu, cảm nhận được biến hóa trong lò luyện đan, trên mặt Mạc Khuynh Thành hiện lên một ánh sáng hồng, dược liệu luyện lần này vậy mà hoàn mỹ bất ngờ.
- Nhất định lần này phải thành công.
Trong đôi mắt đẹp hiện lên thần sắc kiên định, Mạc Khuynh Thành đưa tay qua, trong nháy mắt, cổ tay nàng xuất hiện một vết máu nhàn nhạt, tay phải đặt ở vị trí trái tim, trong chốc lát, máu từ tim bị nàng ép ra, trong nháy mắt, khuôn mặt nàng trở nên tái nhợt, giọt máu mang theo linh khí cường đại từ cổ tay nàng nhỏ xuống, rơi vào trong lò luyện đan.
Từng giọt máu tràn đầy linh khí nhỏ xuống, sắc mặt Mạc Khuynh Thành tái nhợt như tờ giấy, chỉ thấy nàng lấy ra mấy viên thuốc, trực tiếp nuốt vào miệng, trong con ngươi xinh đẹp lộ ra ý niệm cố chấp.
Nàng nhất định sẽ thành công, nhất định.
Thực lực của Trảm Trần rất mạnh, nàng biết rất rõ, tuy nàng tin tưởng Tần Vấn Thiên nhưng chênh lệch giữa hai người đã lớn đến mức nào, hắn đã cố gắng như vậy, không ngừng bù đắp, sao nàng có thể thờ ơ.
……
Ba người Trảm Trần, Tần Vấn Thiên, Âu Dương Cuồng Sinh đều nhìn về phía bóng người hắc bào, trong mắt lóe ra ánh sáng sắc nhọn.
Tu vi của người này cũng không phải là quá mạnh mẽ, chỉ là cảnh giới Nguyên Phủ tầng bảy nhưng ma uy cuồn cuộn làm cho người ta có cảm giác khủng bố.
- Các hạ là người phương nào?
Trảm Trần đưa mắt nhìn bóng người mặc hắc bào, lạnh lùng hỏi.
Công pháp ma đạo, vốn hiếm thấy, hơn nữa, chính là công pháp cấm kỵ, cực kì khủng bố, nếu đã xuất hiện, nhất định là vô cùng đáng sợ.
Rất ít người dám can đảm tu hành ma công.
Ma công bá đạo nhưng rất dễ phản phệ chủ nhân, chính là công pháp dễ thất bại nhất, một khi xuất hiện một chút sai lầm, dễ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, sức mạnh ma đạo phản phệ thân thể, nhẹ thì mất đi bản tính, trở thành cỗ máy giết chóc, nặng thì trực tiếp nổ tung mà chết, vô cùng thê thảm.
Hơn nữa mặc dù tu hành thành công cũng phải trải qua thống khổ đáng sợ, không có người thường nào có thể chịu được, muốn thu được sức mạnh ma đạo, cần phải chịu đựng được sức mạnh cực lớn.
Vì vậy nếu không phải là người có quyết tâm cực lớn thì tuyệt đối sẽ không tu hành ma công, mặc dù ma công bày sẵn trước mắt cũng sẽ do dự.
Hoàng triều Đại Hạ có một câu cổ ngôn: vừa nhập ma đạo, đời này không hối.
Ý là người tu ma không có đường quay về, về sau cả cuộc đời tu ma, không được đổi ý nếu không sẽ chết không có đất chôn.
Ma tu, trên con đường biến mạnh sẽ tiếp nhận thống khổ gấp mười gấp trăm lần người thường, phải đi theo trọn đời.
Nhưng sức mạnh ma tu đạt được cũng là vượt xa người thường.
Vì vậy mặc dù tu vi của Trảm Trần đã đạt đỉnh phong cảnh giới Nguyên Phủ tầng chin nhưng lúc này sâu trong ánh mắt hắn cũng có vài phần kiêng kỵ.
Ma tu cấm kỵ, không ai dám xem nhẹ sức chiến đấu của họ.
Hiện tại người này xuất hiện ở thành Khâm Châu, tất nhiên hắn sẽ tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, xem ra lần tranh Thiên Mệnh bảng này sẽ cực kỳ khốc liệt.
- Cút.
Tiếng nói của người mặc hắc bào khàn khàn, thậm chí không phân biệt được là nam hay nữ, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Trảm Trần, ánh mắt lạnh lẽo đó xuyên thấu nội tâm người ta, khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
- Ma tu khó mà gặp được, sao lại không thử chiến đấu một trận.
Toàn thân Trảm Trần phát ra ánh kim ngập trời, trong mắt lộ ra nhuệ khí đáng sợ. Mặc dù đối phương là ma tu nhưng hắn đã là Nguyên Phủ tầng chín, Kim Hình cổ quyển cũng đã có thành tựu, phòng ngự toàn thân cứng rắn như kim loại, sợ gì không đánh một trận. Ngược lại hắn còn muốn xem thử, thực lực của ma tu này cường đại đến mức nào.
Tiếng nói phát ra, Trảm Trần bước ra một bước, chậm rãi tiến đến gần người mặc áo bào đen.
Toàn thân người mặc áo bào đen tỏa ra ma uy càng sâu, trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo đáng sợ, một luồng khí âm hàn cực lạnh tỏa ra, bao phủ trên người Trảm Trần, làm cho sắc mặt hắn càng căng thẳng. - Ma công bá đạo, chí cương chí uy, bây giờ trong ma công của người này lại chất chứa luồng khí chí âm chí hàn, đây là công pháp gì vậy?
Trảm Trần chém một nhát vào không khí, kiếm quang cắt không, sắc bén vô biên.
Người mặc áo bào đen vung tay, trong chốc lát một đạo ma ấn cực mạnh ép ra, một tiếng nổ ầm vang lên, kiếm khí sắc bén và ma chưởng khủng bố bị chôn vùi.
Trảm Trần giơ ngón tay trước mặt, trong nháy mắt, kiếm rít trên không, ánh vàng vạn trượng, từng ánh vàng ngưng tụ ra cổ kiếm, ngón tay Trảm Trần chỉ về phía trước, chín ánh kiếm đồng thời sát phạt ra, mang theo uy lực kinh người.
Lúc này hắn cũng đang thử thăm dò xem sức mạnh của người mặc áo bào đen cường thịnh đến mức nào.
Người nọ vẫn huy động chưởng lực, một chưởng đại thiên ma đen kịt đáng sợ vung ra, tựa như hủy diệt thiên địa.
Tiêu diệt cửu kiếm, người mặc áo bào đen bước ra từng bước, đi về phía Trảm Trần, tu sĩ ma đạo, bá đạo đến mức nào, sao có thể tiếp nhận tấn công bị động.
Nhìn thân hình người mặc áo bào đen thon gầy, nhưng lúc này ma công phóng ra lại sở hữu một luồng uy nghiêm khủng khiếp, giống như ma vương giá lâm.
Lại một chưởng điên cuồng đánh ra, một sức mạnh hủy diệt càn quét xuống, phóng đến Trảm Trần, sức mạnh hàn minh âm lãnh đồng thời ăn mòn, chí cương chí âm, đoạn diệt sự sống. Không khí quanh thân Trảm Trần như bị bao bọc toàn bộ trong đó.
- Công pháp ma đạo quả nhiên lợi hại.
Âu Dương Cuồng Sinh khen một tiếng, có thể lấy cảnh giới Nguyên Phủ tầng tám chiến đấu với Trảm Trần, có thể tưởng tượng được sức mạnh của người mặc áo bào đen.
Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, lúc này hắn nghi ngờ trong lòng, nói:
- Người này xuất hiện như là giúp chúng ta chặn Trảm Trần, ngươi có biết người này không?
Âu Dương Cuồng Sinh khẽ lắc đầu:
- Ta không biết ma tu nào cả, ngươi thì sao?
Tần Vấn Thiên suy nghĩ phút chốc, lập tức lắc đầu, hắn không thể quen biết nhân vật ma tu.
Ánh mắt Trảm Trần giống như hóa thành ánh vàng, khí tức trên người phát ra càng đáng sợ, Tần Vấn Thiên và Âu Dương Cuồng Sinh chỉ thấy trên thân hắn giống như khoác một tầng áo giáp vàng, hai tay hắn ngưng tụ cổ ấn, trong chốc lát, kiếm gào thiên địa, trên hư không giống như có ánh sáng vàng vương vãi, bao phủ thân thể hắn, từng thanh kiếm vàng rực rỡ trôi nổi quanh thân hắn, giống như trừng phạt thiên địa.
Mỗi một thanh kiếm đều tỏa ra uy lực khủng khiếp.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lộ ra kinh sợ, đây cũng là uy lực của Kim Hình cổ quyển hay sao.
Ùng oàng!
Thiên địa giống như sinh ra một đám mây ma khí ngập trời, không gian xung quanh giống như đều hóa thành hắc ám, ánh mắt của mọi người phía xa tụ về nơi này, trong lòng đều kinh hãi.
Là ai tu hành ma công cấm kỵ, còn có uy thế kinh khủng như vậy.
Ở trong tay người mặc áo bào đen xuất hiện một thanh trường thương ma vương, ma vân khủng bố hội tụ trên trường thương, uy lực ma đạo tràn ngập chí cương chí phách, đồng thời trên người người mặc áo bào đen giống như phủ thêm một tầng áo giáp ma vương, ánh sáng ma đạo lưu chuyển đáng sợ.
- Loạn thiên ma công.
Lúc này, một giọng nói khẽ bay tới, chỉ thấy trên không trung xuất hiện một bóng người, áo trắng như tuyết, lạnh lùng như băng.
Chỉ thấy mắt nàng nhìn chằm chằm người mặc áo bào đen, trong mắt lộ vẻ khiếp sợ, nói:
- Công pháp này ngươi chiếm được ở đâu?
Người mắc áo bào đen nhìn thoáng qua người đến, dường như ánh mắt có chút chấn động, đối phương lại nhận ra được ma công kia.
Đây chính là loạn thiên ma công, một trong chín đại tuyệt học của hoàng triều Đại Hạ cổ, cũng là công pháp ma đạo duy nhất trong chín đại tuyệt học, hắn tu hành được nhờ cơ duyên, hơn nữa đã có chút thành tựu.
- Vân Mộng Di.
Tần Vấn Thiên nhìn bóng người trước mặt, nàng lại có thể nhận ra công pháp ma đạo này, rốt cuộc Vân Mộng Di là người phương nào?
- Giải quyết hắn trước.
Ánh mắt Vân Mộng Di rơi vào người Trảm Trần, con ngươi lộ ra tia lạnh đáng sợ, chỉ thấy bàn tay nàng hướng về phía trước, trời đất giống như bao trùm bởi băng sương, trong chốc lát một hơi thở lạnh lẽo thấu xương bao phủ Trảm Trần, cả thân thể hắn giống như bị đóng băng.
Người mặc áo bào đen không nói gì, hắn cùng đánh vào Trảm Trần, trường thương ma đạo bùng phát, uy thế khủng bố chấn động không trung, ma ý chôn vùi bầu trời, một luồng ma uy kinh người quét về phía Trảm Trần. Nếu một kích này đánh trúng, trong trời đất này, không ai có thể trở ra an toàn.
Bóng người Vân Mộng Di như gió, nhanh và mạnh như tia chớp.
Ý chí võ đạo gió của nàng đã thuộc cảnh giới đại viên mãn, về phương diện tốc độ, ít ai ở cảnh giới Nguyên Phủ có thể tranh phong.
Nguy cơ khủng khiếp phủ xuống, trong mắt Trảm Trần lóe lên một ánh sáng vàng kinh người, trên người hắn bộc phát một luồng cường quang chói mắt. Một luồng uy lực hủy diệt bộc phát, Kim Hình kiếm vô tận xoay tròn quanh thân hắn, hóa thành màn sáng rực rỡ.
- Oành!
Ma thương bá đạo áp tới, quyền mang kinh người của Vân Mộng Di cũng giết đến, vang lên một tiếng thật lớn, từng chuôi Kim Hình kiếm bị vỡ vụn, thân thể Trảm Trần bị đánh bay, khẽ rên một tiếng, ánh mắt đảo qua hai người, sát ý trong mắt vô cùng mãnh liệt. Hắn không ngờ tới sẽ gặp cục diện như vậy, hai người này đều vô cùng mạnh.
Mọi người từ xa cũng đều sợ hãi thán phục, có người nhận ra Trảm Trần, càng khiến nội tâm bọn họ chấn động.
Đều có sức chiến đấu ở cùng cấp độ Nguyên Phủ, bọn họ chứng kiến lần giao phong này giống như đã có thể cảm nhận được lần tranh Thiên Mệnh bảng này sẽ bùng nổ đáng sợ cỡ nào rồi.