Mục lục
Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh - Hoàng Nguyệt Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một trận cảm đi qua, nhưng dư âm vẫn còn đó, Nguyệt Minh vẫn còn các triệu chứng ho cùng đau họng, đôi lúc là choáng váng, bác sĩ An lại lần nữa ra quyết định không cho cô trở lại làm việc. Cả chăm Joy cũng không được, nàng sợ cô lây bệnh cho bé, thế nên mấy hôm nay người chịu khổ là Uyên Hà.

Đó là Gia An nghĩ vậy, chứ Uyên Hà nhà ta thì vui ra mặt. Lúc trước, cô không vui là vì phải trông một mình, bây giờ có Khả Hân cạnh bên, lại còn được thêm tiền từ Tổng giám đốc, vui chứ, vui muốn chớt!

Gia An mấy hôm nay ban ngày thì đi làm, tối lại về bên nhà Nguyệt Minh. Bác sĩ An nhận ra Nguyệt Minh vẫn cứng đầu như lúc trước, dù đơn thuốc đã chia sẵn nhưng mỗi cữ nàng đều phải gọi nhắc nhở mới chịu uống. Vì không chịu uống, mà ho ngày càng nặng, đến mức Gia An lo lắng muốn kéo Nguyệt Minh đi khám chuyên khoa.

Tối nay cũng vậy, ăn cơm xong cả rồi, Gia An liền kéo Nguyệt Minh lên phòng bắt uống thuốc.

- Thôi, hết bệnh rồi.- Tổng giám đốc né tránh đám thuốc được đưa đến trước mặt mình.

Bác sĩ An nghiêm mặt nhìn, không nói gì, vài giây sau, Tổng giám đốc y rằng tự vả mặt với một tràng ho sặc sụa đến mức không thể thở.

- Tổng giám đốc chỉ giỏi uống thuốc ngủ đúng không?- Bác sĩ An quá sức bực bội với sự cứng đầu này.

Chuyện dùng thuốc ngủ hàng đêm, Gia An chưa bỏ qua đâu!

Dạo này có nàng ở đây, Tổng giám đốc không có cơ hội để uống nhưng thay vào đó lại năn nỉ bác sĩ An hát ru, Nguyệt Minh công nhận rất dễ ngủ, còn có hiệu quả hơn cả thuốc.


Tổng giám đốc xưa nay vốn ăn mềm không ăn cứng, nhưng đó là với người khác... Sau câu hỏi của Bác sĩ An, cô liền ngoan ngoãn nhận lấy nắm thuốc đủ màu uống ực một cái rồi nhăn mặt, tỏ vẻ đáng thương.

Bác sĩ An hơi híp mắt, nhét vào tay Nguyệt Minh một viên kẹo dưa lưới quen thuộc, sau đó hừ một tiếng, quay lưng về phía cửa như thể muốn che giấu đi nụ cười hài lòng của mình.

- Đi xuống phòng khách chơi.-Nàng để lại một câu rồi bỏ đi.

Tổng giám đốc gãi gãi đầu, sau đó cũng chạy theo.

Dù làm việc và lấy lợi nhuận trong lĩnh vực dược phẩm và y tế nhưng đi kèm với việc sợ kim tiêm, Nguyệt Minh còn chán ghét thuốc, chí ít nhất việc này cũng cho cô cái cớ để có số điện thoại của Gia An và được nàng chủ động gọi điện thoại nhắc nhở uống thuốc mỗi ngày.

Lúc bọn họ đi xuống dưới lầu, Uyên Hà đang ngồi sofa nghịch điện thoại, còn Joy thì nằm ngủ trong nôi tự động. Gia An vừa ngồi xuống sofa thì Khả Hân từ trong bếp mang ra một đĩa trái cây.

Trong chớp mắt, thư kí toàn năng dùng đôi mắt nhìn thấu hồng trần của mình để phán đoán khái quát tình hình. Nàng nhìn Uyên Hà đang ngồi chơi điện thoại, lại nhìn chị Nguyệt đang đi đến, để tránh đổ máu, lập tức bay đến ngồi phịch một cái cạnh xuống chỗ trống bên cạnh Gia An.

Nguyệt Minh bất ngờ, bước chân lùi về sau, ánh mắt sau đó đặt lên người Khả Hân đang chễm chệ ngồi cạnh Gia An. Tổng giám đốc giấu đi vẻ bất mãn nơi đáy mắt, đến ghế đơn bên tay trái mà ngồi.

Khả Hân thở phào, trong lòng mừng thầm vì ngăn được một thảm hoạ, mấy ngày nay Uyên Hà đã mất không ít máu, bây giờ tiếp tục chảy máu mũi nữa có khi phải đi cấp cứu mất!

Nhưng đáng thương thay cho Khả Hân khi tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa, giờ lại phải hứng chịu một trận phán xét đến từ ánh mắt của Nguyệt Minh. Khả Hân lờ đi, vội vàng cầm trái cây lên ăn, trong lòng lại âm thầm niệm kinh, cầu nguyện qua được kiếp nạn này.

Ánh mắt Khả Hân vô tình đặt lên người Uyên Hà, đương sự đang rất thản nhiên bật tivi lên xem rồi cười hi hi ha ha.

Gia An dùng nĩa cắm một miếng trái cây, mắt cũng chăm chú nhìn vào tivi, thi thoảng bàn luận với Uyên Hà mấy câu.

Nguyệt Minh thôi "nhìn yêu" Khả Hân, lúc này tâm ý đều đặt trên người bác sĩ An, cô muốn tìm chủ đề để nói chuyện.

- Bác sĩ An cũng xem chương trình này sao?

- Ừm.- Gia An gật đầu.- Có xem sơ sơ.

- Cái này là chiếu lại đúng không? Nghe bảo sắp tới họ chuẩn bị quay phần mới.-Khả Hân cũng góp vui.

- Đúng rồi, cái này là mùa vừa rồi, không thành công lắm.- Gia An như được khơi gợi hứng thú, liền hào hứng bàn luận.

Những năm gần đây mọi người đều có smartphone nên chẳng mấy ai chú trọng việc xem tivi nữa, riêng bác sĩ An khi rảnh rỗi vẫn sẽ theo dõi một vài chương trình truyền hình. Nàng khá thích chương trình này, dù phần này không hay bằng phần trước.

Nguyệt Minh quan sát một chút những thứ đang diễn ra trên màn hình, tìm hiểu được thêm một thứ Gia An quan tâm cũng khiến Tổng giám đốc hài lòng, cô âm thầm ghi nhớ.


X Project một chương trình khá hot thời điểm ra mắt, được mua bản quyền từ nước ngoài, giúp các startup kết nối với nhà đầu tư để gọi vốn. Phần một khá bùng nổ vì toàn những nhà đầu tư khủng và máu mặt, có vài người Nguyệt Minh ngưỡng mộ, chị cô cũng từng được mời đến và đã tạo tiếng vang tại đây.

Khi mùa một kết thúc, nhân lúc lửa chưa cháy hết, chương trình liền thực hiện mùa hai nhưng không như kỳ vọng, nhiệt độ cứ thế giảm theo thời gian. Một phần do các nhà đầu tư không "xịn" bằng mùa một, phần còn lại là các startup kém thu hút.

- Khá tiếc cho bạn này.- Gia An lên tiếng.

- À, chuỗi hệ thống sữa đậu nành đây mà.- Khả Hân nhanh nhẹn đáp, là thư ký toàn năng, cái gì nàng cũng biết, đặc biệt là tin tức thị trường.

- Ừm, chị từng uống thử lúc nó chưa nổi tiếng, hương vị khá ngon, nhưng từ khi có vốn đầu tư, mở rộng thị trường thì có vẻ mất chất rồi.- Bác sĩ An đầy tiếc nuối.

- Tiếc ghê, sữa đậu nành tốt như vậy mà.- Uyên Hà im lặng từ nãy giờ, mãi mới có chỗ cho cô chen vào.

Kinh doanh cái gì gì đó, cô không hiểu đâu, cô chỉ biết khám bệnh cứu người thôi, nhưng hiện tại muốn góp vui, liền tỏ ra hiểu biết một chút.

- Tôi từng gặp qua Boss này, ông ta chỉ để ý lợi nhuận trước mắt thôi, còn duy trì sao chẳng quan tâm đâu.- Nguyệt- muốn gây chú ý với crush-Minh lên tiếng, cô cũng có chút tiếc cho startup này.

- Thế nếu là Boss Nguyệt Minh thì sao nhỉ?- Gia An quay sang Nguyệt Minh rồi mỉm cười, nàng muốn trêu một chút, xem thử doanh nhân trước mắt có ý gì hay.

Gia An nào biết rằng doanh nhân trước mặt hiện tại như đang bị tiêm máu gà vào người, tim đập bịch bịch bịch, sữa cái gì đậu nành, có ngọt bằng nụ cười Gia An hay không?

Nhưng Nguyệt Minh cũng không mộng mị quá lâu, cô nhanh chóng bắt được trọng điểm, Gia An thích thú nói về điều này, cô phải thể hiện.

Tổng giám đốc vỗ ngực, vênh mặt, ra vẻ ngay!

- Nếu là Boss Nguyệt Minh thì giờ chắc chắn chinh chiến, tấn công thị trường nước ngoài rồi... khụ khụ.- Nói xong Tổng giám đốc chợt thấy ngứa họng mà ho vài cái.

Điều này khiến đôi mày đẹp của Gia An cau lại.

Khả Hân liền nhìn qua Uyên Hà đầy lo lắng. Uyên Hà lúc này đang đưa tay dụi dụi mũi, thấy Khả Hân nhìn mình, cô cười một cái ra hiệu ok.

- Em chuyển kênh xem phim nha.- Uyên Hà nhìn đồng hồ rồi nói với Gia An.

Dù Nguyệt Minh là chủ nhà nhưng dễ dàng nhận ra ai mới là người có tiếng nói đây, huống hồ nãy giờ người chăm xem tivi nhất vẫn là Gia An.

Gia An muốn xem tiếp, nhưng dù sao cũng chỉ là phát lại, thôi thì nhường chỗ Uyên Hà vậy, bèn gật đầu.

Uyên Hà hí hửng chuyển kênh.

- Ối zồi ôi, phim truyền hình dạo này hay phết!- Uyên Hà tán thưởng.

Gia An cũng xem, lúc này trên tivi chiếu đến đoạn mở đầu, giới thiệu các diễn viên.

- Phim mới của Quỳnh Chi đúng không?- Khả Hân hỏi, thư ký nhỏ cũng khá quan tâm đến mấy bộ phim drama thế này.

- Đúng đúng, Quỳnh Chi idol của lòng tôi đó!- Uyên Hà chỉ khúc có nữ diễn viên.- Nói mới nhớ, lâu rồi Quỳnh Chi mới đóng phim truyền hình, nghe nói sắp có phim chiếu rạp còn do cô ấy biên kịch!!!

- À, à, cái phim khai thác chủ đề LGBT đúng không?- Khả Hân xoa cằm nhớ lại. Chủ đề này rất hợp để nàng khai thác cho tác phẩm mới của mình.

- LGBT thế nào?-Nguyệt Minh nghe đến chủ đề này cũng tò mò.

- Phim này nói về một cặp gay, Quỳnh Chi đóng nữ chính, là vợ của một trong hai người đàn ông kia, nghe nói là còn phải giúp chồng mang thai.- Uyên Hà được dò đúng đài liền nói không ngừng.

- ...

Nguyệt Minh nghe tới đây thì trầm ngâm, nội dung nghe gay cấn dữ vậy sao?

Đúng là showbiz, cái gì cũng nghĩ ra được!

Khả Hân cùng Uyên Hà cứ nói qua nói lại líu lo, nào là hẹn nhau đặt vé đi xem, còn hỏi chị Nguyệt có muốn đi xem không... Uyên Hà tốt bụng thậm chí còn muốn tài trợ một cặp vé cho OTP đi hẹn hò.

Nguyệt Minh thôi tò mò mà chuyển sang đau đầu, cô nhìn qua Gia An thì thấy nàng chỉ im lặng ngồi yên. Nguyệt Minh hơi nhíu mày, là do nàng muốn xem tiếp X Project sao?

Vậy là Nguyệt Minh khí thế hừng hực cầm remote chuyển lại kênh đang phát X Project trong sự ngỡ ngàng của Gia An cùng Khả Hân, kèm theo vẻ mặt muốn khóc không ra tiếng của Uyên Hà.

Người ta chủ nhà, người ta xem cái gì là quyền người ta!

- Không cần đâu, chuyển kênh lại cho Hà đi.- Gia An nhận ra ngay ý định của Nguyệt Minh liền tốt bụng nói.

Uyên Hà nghe chị An nói vậy, hai mắt long lanh cảm động.

Còn Khả Hân thì chịu thôi, thư ký nhỏ không dám lên tiếng.

- Tôi muốn xem.- Nguyệt Minh hất cằm.

Ok, Nguyệt Minh là chủ nhà, Nguyệt Minh đúng!

Gia An cũng không còn gì để nói, cả bốn người cứ thế tiếp tục quây quần trước tivi.

Vì Uyên Hà không thích mấy chủ đề này nên tự động lấy điện thoại ra chơi.

- Uầy, nhìn chị này đỉnh chưa?- Uyên Hà hai mắt sáng long lanh, đưa điện thoại lên.

Gia An hơi tò mò còn Khả Hân thì liền cảm thán.

- Trời đất ơi!

Đoạn clip với tựa đề "Phim hành động trên đường cao tốc" vừa đăng không lâu nhưng đã có lượt xem cực khủng, khiến thư ký nhỏ phải chớp mắt mấy lần...

Thật không tin thể vào mắt mình được, chị Băng về nước sao?

- Cái này là chị Băng mà!?- Khả Hân giật điện thoại của Uyên Hà đưa tới trước mặt của Nguyệt Minh. - Biển số xe kiểu này, cung đường kia, là nước mình mà?

Nguyệt Minh vừa nhíu mày vừa xem clip.

- Lại gây chuyện.- Nguyệt Minh đỡ trán, nhìn xem, cả đường cao tốc kẹt cứng chỉ vì Hạ Băng kìa!


- Ủa quen hả, quen hả?- Uyên Hà tò mò hỏi, mỹ nữ làm sao cô bỏ sót được.- Nhưng mà nhìn chị gái này cũng khá quen, hình như gặp qua đâu đó rồi...

- Ừ, bạn thân của sếp đó.- Khả Hân nói.

- Trời ơi, Tổng giám đốc, bạn cô có phải chỉ toàn cực phẩm không? Như trong tiểu thuyết vậy đó!- Uyên Hà mắt sáng long lanh.

- Cực phẩm cái gì? Toàn đi gây chuyện!? Nên gọi là cực kỳ phiền phức.- Nguyệt Minh lại tới giờ chê bạn thân rồi.

Gia An nhìn mọi người nháo nhào, cười khẽ một cái, không khí thế này thật đầm ấm.

Hắt xì—

Trong lúc ba người còn đang nói chuyện thì cửa bật mở, người chưa thấy đâu chỉ nghe tiếng hắt xì.

- Seli...*hắt xì*na... Hoàng...*hắt xì*... đcm!

Nguyệt Minh nhún vai, cô thừa biết là ai, màn debut hoành tráng trên đường cao tốc là báo hiệu.

Khả Hân ngay lập tức như cún nhỏ, chạy thẳng về cửa đưa khăn giấy.

Uyên Hà hóng hớt đứng dậy.

Gia An vẫn như cũ, điềm đạm ngồi yên nhìn Joy đang ngủ say, thật may là bé con hôm nay ngoan ngoãn.

- Selina Hoàng Nguyệt Minh.- Hạ Băng nhận khăn giấy của Khả Hân rồi lau lau mũi vài cái, sau đó đầy vui vẻ đi về phía Nguyệt Minh.

Liếc mắt thấy nữ bác sĩ ngồi kia, hai mắt Hạ Băng sáng rực như phát hiện vàng. Nàng khẽ cười một cái, hành động tiếp theo đó chính là xoay người ngã vào lòng Nguyệt Minh rồi ôm cổ, hôn lên má cô hai cái.

- I miss you so much, honey~.- Hạ Băng nũng nịu nói, tặng kèm cái nháy mắt đầy quyến rũ đúng chuẩn yêu nghiệt lả lơi.

Hạ Băng dáng người sexy, áo hai dây khoét sâu lại còn bó sát vào tôn ngực, đôi chân dài không một khuyết điểm, gương mặt yêu nghiệt câu dẫn lòng người cộng thêm hành động thân mật, giọng nói ngập tràn mật ngọt đang dính chặt lấy người một Nguyệt Minh lãnh đạm, nghĩ thôi cũng thấy là tuyệt phối!

Trong phút chốc, Uyên Hà không kiềm chế được nước miếng của mình, không ngừng lau đi, lòng thầm thốt đcm hồ ly tinh, Đát Kỷ, Tô Đát Kỷ tái thế! Đột nhiên Uyên Hà cảm thấy cả người nóng rang, muốn chảy máu mũi.


Khả Hân thở dài, tiến đến nhét khăn giấy vào mũi Uyên Hà, sau đó tốt bụng che mắt cô bác sĩ lại. Khả Hân nghĩ rằng không thấy sẽ không sao, vì cớ nào người này nhìn chị Nguyệt thì chảy máu mũi, nhìn chị Băng lại chảy nước miếng!?

- Đi ra, làm cái gì vậy!?- Nguyệt Minh chật vật đẩy Hạ Băng ra, mắt len lén nhìn Gia An.

Nhưng nàng bác sĩ chẳng hề có biểu hiện gì ngoài cười thật tươi, nàng càng cười, càng như dao đâm thẳng vào lòng Tổng giám đốc.

- Ủa, bác sĩ An, tới chơi hay tới khám cho Selina vậy?- Hạ Băng vẫn còn ngồi trong lòng Nguyệt Minh, một tấc không rời.

- À, tôi tới chơi thôi.

Một cuộc hội thoại đơn giản như vậy nhưng trong lòng Uyên Hà như dậy sóng, mấy ai biết lúc này cô đang vẽ ra một loạt tình tiết drama "máu chó" về tam giác tình yêu giữa ba vị trước mặt đâu.

Kích thích, quá kích thích rồi!!!

- Bình tĩnh, nếu còn chảy máu mũi là tôi lôi mấy người ra ngoài vườn nằm.- Khả Hân bên cạnh nghiến răng.

- Chi... chi vậy...- Uyên Hà cảm nhận sát khí, không ngừng run rẩy.

- Cho quen mùi đất- Khả Hân véo mặt Uyên Hà một cái.

Đúng là đồ ngáo ngơ!

- Chúc mừng sinh nhật cục cưng nha.- Hạ Băng đầy ý tứ quan sát Gia An, nàng lại hôn vào má Nguyệt Minh một cái rõ kêu.

Không đợi Nguyệt Minh tiếp tục đẩy mình xuống, Hạ Băng đã chủ động đứng dậy chỉnh trang quần áo, sau đó nắm tay lôi cô đứng dậy theo.

- Mọi người có muốn cùng ra xem quà sinh nhật không?- Hạ Băng nhìn một lượt bốn khuôn mặt.

Uyên Hà gật đầu lia lịa.

Khả Hân thì sao chẳng được.

Gia An nãy giờ vẫn duy trì nụ cười trên môi.

Nguyệt Minh nhìn Gia An, nàng lại càng cười đến híp mắt.

Nguyệt Minh bứt rứt trong lòng, đến mức này mà bác sĩ An cũng chỉ cười, vui đến vậy sao?

Không quan tâm người ta xíu nào sao!?

Tổng giám đốc thở dài trong lòng, rầu rĩ theo sau Hạ Băng đi ra ngoài.

Không hổ danh khu biệt thự cao cấp, ban đêm mà đèn đường vẫn sáng bừng, soi rọi lên dáng hình "cao to đen hôi" của mẫu xe cơ bắp tốt nhất nhì thế giới. Cadillac Escalade chỉ cần lăn bánh, mọi ánh nhìn chắc chắn sẽ đổ dồn vào, khát khao, ngưỡng mộ, ghen tị, đủ loại cảm xúc.

Nguyệt Minh nhìn chiếc xe trước mặt, nhận ra đây là món quà sinh nhật mà Hạ Băng nhắc đến. Cô đi một vòng quan sát, vẻ mặt như cũ, vẫn không cảm xúc dù cho đang được tặng quà.

Trái ngược hẳn là người qua đường Uyên Hà đây, cô nhìn muốn hoa cả mắt, suýt xoa đến mỏi cả quai hàm, thật sự muốn chạy đến sờ thử vào cục tiền trước mặt, một lần cảm nhận độ xa hoa.

- Mua xe cho cậu cực ghê, còn phải gắn cả options Tổng thống.- Hạ Băng có chút tự hào nói, sau đó vỗ vỗ vào thân xe vạm vỡ.

- Cảm ơn.- Nguyệt Minh cười nhẹ, lòng tốt của bạn thân sao cô không biết cơ chứ.

Gia An không đi theo, nàng vẫn ngồi bên trong nhà xem tivi và trông Joy. Chỉ là, bác sĩ An cảm thấy hơi mất tập trung, không nghe ra được tivi đang nói gì, tâm hồn chẳng mấy chốc mà treo ngược cành cây, lý do vì sao thì nàng cũng không rõ nữa.

Gia An hơi xiết remote trong tay, lòng có muôn vạn phần khó chịu. Dù nàng biết Hạ Băng và Nguyệt Minh là bạn thân, nhưng hành động như vậy có phải là hơi quá rồi không?

Lúc sau, tiếng ồn ào lại ập đến mảnh không gian yên tĩnh, mọi người lại cùng nhau đi vào. Nguyệt Minh nhìn bóng lưng Gia An, khẽ cắn cắn môi, chủ động đi tới ngồi cạnh nàng.

Hạ Băng đi sau cùng Uyên Hà và Khả Hân, cả ba vui vẻ bàn luận về chiếc xe. Nàng tinh ý nhận ra mấu chốt vấn đề, liền thực hiện chủ trương sống của bản thân, không hại người đời không nể!

- Chưa hết đâu Selina.- Hạ Băng nhào đến trước tivi, vỗ tay hai cái.

Chả biết bằng một cách thần thánh nào, từ cửa lại có một người đàn ông đi vào, dáng người cao to, nhưng trang phục đang mặc có hơi là lạ...

- Trời tháng này khoác cái áo măng tô dày thế anh zai?- Uyên Hà thắc mắc.

Hạ Băng cười đến câu hồn người, nàng nâng tay lên miệng Uyên Hà, suỵt— một tiếng đầy bí hiểm.

Uyên Hà liền bị phong ấn, toàn thân nổi da gà, sau đó tiếp tục khuấy đảo chương trình.

- Selina nói xem đi đâu tìm được người bạn thân đáng đồng tiền bát gạo như tớ? Tặng xe nhưng vì biết cậu không lái xe được nên còn bonus tài xế! Nào nào, Selina mở to mắt ra chút, check hàng xem ổn không?- Hạ Băng nói rồi quay sang nháy mắt với người đàn ông một cái.

Uyên Hà cùng Khả Hân có chút mong chờ, Gia An vẫn như cũ duy trì im lặng, Nguyệt Minh thì len lén nhìn nàng để rồi ôm cục buồn vào người.

Người đàn ông ngay lập tức cởi áo măng tô ra.

- Holy sh*t, mù mắt!?- Bác sĩ Hà vốn còn đang ngây người vì vẻ câu dẫn của Hạ Băng, theo hướng nàng chỉ nhìn vào, đập vào mắt cô là một tia sáng, sáng đến mù mắt.

Bác sĩ Hà hốt hoảng, đánh bay giáo dưỡng gần ba chục năm mà bật ra một loạt câu chửi thề.

- Trời ơi, tôi không ăn chuối!- Bác sĩ- gái thẳng- Hà ngã ngửa ra sau, tay ôm lấy mắt, đầy đau đớn gào thét. Đây mà là biểu hiện của gái thẳng khi thấy trai đẹp sao?

Khả Hân cũng không chịu được, nhưng giữ bình tĩnh tốt hơn, chỉ thở dài một hơi rồi nhìn sang chỗ khác.

Nguyệt Minh lúc này lại có phản ứng hết sức điềm đạm, thay gì nổi nóng như bình thường, cô ra vẻ suy tư. Cô nên nói gì, còn gì để nói đâu!?

Gia An có lẽ là người bình tĩnh nhất ở đây, nàng cúi người rót một tách trà, đưa lên môi ra vẻ rất thưởng thức.

- Thái độ gì vậy mọi người?- Hạ Băng lên tiếng sau một màn chào hàng, không lường trước là Nguyệt Minh đột nhiên hiền hơn bình thường.


Còn gã trai mà Hạ Băng kêu đến, thấy mấy chị em chẳng vì body của mình mà trầm trồ, liền đỏ mặt, ngại ngùng mặc quần áo vào. Hắn được Hạ Băng gọi đến với yêu cầu là khoe body, trên người chỉ vỏn vẹn một cái quần lót. Hắn vốn tự tin với body tám múi của mình có thể khiến hội chị em rụng trứng, nhưng lạ lắm, cái hội này khiến hắn hoài nghi nhân sinh.

Như vầy chưa đủ tiêu chuẩn với mấy chị gái này sao!?

Kiếm ánh sáng chinh chiến mọi chiến trường thế này mà?

So với Tây cũng không thua đâu!

- À quên, Selina buê đuê mà!- Hạ Băng vỗ vỗ tay, vờ tỏ vẻ hiểu ra.

Nàng đẩy người đàn ông đi ra ngoài không thương tiếc rồi tỏ vẻ đầy hối lỗi.

- Xin lỗi vì sai sót nhé.

Tiếp đến nàng lại vỗ tay, ngay lập tức, sau cánh cửa là một cô gái người ngoại quốc tóc vàng mắt xanh ăn mặc khá kiệm vải, dáng người đúng chuẩn thiên thần nội y.

Khoan nào, Hạ Băng dẫn theo tận mấy người mà nãy giờ cả đám không ai phát hiện ra sao!?

Uyên Hà phụt máu mũi trong tức khắc, chưa bao giờ bác sĩ Hà cảm thấy có nguy cơ chết nhanh như lúc này.

Này cũng quá... quá tuyệt đi, gã trai lúc nãy chẳng có cửa để so với thiên thần này!!!

Nhìn cặp đùi đó xem, Uyên Hà tự hỏi kẹp cổ thì sao nhỉ?

Bác sĩ Hà càng nghĩ máu càng tuông, cuối cùng hấp hối, yếu ớt nắm tay Khả Hân.

- Gọi... cấp... cứu.

Khả Hân nhìn Uyên Hà mê gái với vẻ mặt chán ghét, đẩy tay cô ấy ra rồi tát tát vào mặt mấy cái.

Cùng là con gái với nhau, cái gì cô ta có, nàng cũng có mà, có cần xúc động như vậy không?

Hạ Băng huýt sáo một cái, nàng người mẫu liền cười tươi, đi đến chen vào giữa Nguyệt Minh với Gia An, tiếp đến là ôm lấy tay rồi dán dính vào người cô.

- Đi thôi, đi lên phòng nào honey.- Cô nàng nũng nịu nói.

Gia An bình thản đến lạ, nàng đứng dậy nhường chỗ, còn bản thân mình thì chuyển sang ngồi kế Khả Hân cùng Uyên Hà.

Tổng giám đốc tái mét nhìn sang Gia An, dù mặt nàng hết sức bình thường nhưng cô lại cảm thấy nàng như đang phát hoả. Nguyệt Minh đẩy tay cô mẫu ra, nhưng cô ta lại càng bám dính như sam, thậm chí còn vỗ mông cô một cái rõ kêu trước mắt mọi người.

Ngực Nguyệt Minh phập phồng từng nhịp thở, trong từng mạch máu, sức chảy ngày càng nhanh, cả người như vừa nhảu vào nước sôi.

- PHẠM HẠ BĂNGGGGGGGGG!- Nguyệt Minh hét lên tên cúng cơm của nhỏ bạn thân ăn rồi báo, gần như nổi điên.

Hạ Băng không đáp, bởi bản thân nàng còn đang bận ôm bụng, lau nước mắt vì cười quá nhiều. Nàng cười xong mới thở ra một hơi, sau đó lau lau nước mắt, kéo người mẫu về phía mình, vuốt vuốt eo nàng ta.

- Chán thế, thế này mà không thích hả? Chứ phải sao mới chịu ta?- Hạ Băng bĩu môi.

Nguyệt Minh giận quá chẳng còn nói được lời nào, để mặt cho Hạ Băng tự biên tự diễn.

- Vậy chắc Selina chỉ thích đi Audi TT thôi đúng không?- Hạ Băng xoắn xoắn lọn tóc, ra chiều tổn thương.


Nguyệt Minh lúc này lại "Ừ" lên một tiếng, tay run run chỉ thẳng mặt Hạ Băng.


Gia An ngẩng mặt lên nhìn Nguyệt Minh, khoé môi khẽ động.


*****


Góc tự kỷ của tác giả:


Tác giả: Nguyệt nó chê hông ấy con ship mấy chị chưn dài lại cho má đi Băng.


Băng: Nhưng mấy chị chưn dài chê bà đó bà già.


Tác giả::) Mày sẽ nhận được SE từ tao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK