• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỹ Mỹ và Six đã được cởi trói, lúc này Nhan Thục cũng nhàn nhã đứng dậy, cầm trên tay một cái remote mini cười lớn nói:

- Haa..haaaaa.... vậy thì các người chết chung nhé, còn có 3 phút nữa là chỗ này sẽ bùm.... bùm.... như pháo hoa nở rộ giữa ban ngày đấy.

Cô ta mặc áo phao vào, bước xuống chiếc ca nô phía dưới rồi rời đi, trước khi đi cô ta không quên, quay lại nhìn Phan An cười chế giễu nói:

- Chỉ có như vậy mà cũng đi giành đàn ông với chị Tuyết Hoa, đĩa mà đòi đeo chân hạt.

Phan An nhanh chóng kéo Mỹ Mỹ và Six lấy mấy cái áo phao mặc vào rồi đẩy 2 người họ nhảy khỏi thuyền, cô cũng nhanh chóng nhảy theo nhìn lại quả bom còn chưa đầy 1 phút, Phan An kéo bọn họ bơi nhanh tránh xa chiếc du thuyền, càng xa nó càng tốt. Bơi không bao xa một tiếng nổ lớn...bùm....bùm.... những mảnh vụng của chiếc du thuyền văng khắp nơi, có những mảnh gỗ lớn rơi ngay trước mặt, sau lưng, trên vai.... nhưng cũng may chỉ bị xây xát nhẹ.

Lênh đênh trên biển gần 1 giờ đồng hồ rốt cuộc Âu Cung Lãnh cũng tìm ra được vị trí của cô và hai nhân viên. Mấy người Phan An được đưa vào bệnh viện trong tình trạng nữa mê nữa tỉnh do ngâm trong nước biển quá lâu rồi bị qua đập khi du thuyền phát nổ.

Phan An tỉnh lại cũng là ngày hôm sau, Âu Cung Lãnh ôm cô vào lòng, nhẹ giọng nói:

- Ổn rồi, mọi việc đã được giải quyết, đợi em khỏe lại sẽ xử lí bọn họ!

Phan An còn ngơ ngác vẫn chưa hiểu ý anh, cô nói:

- Xử lý ai?

- Thì đám người giăng bẫy hại em xém chút làm mồi cho cá mập! Vùng biển đó có cá mập, anh mà đến chậm một chút không chừng giờ này em đã làm mồi cho nó rồi.

Nghe Âu Cung Lãnh nói cô khẽ rùng mình, vòng tay qua eo Âu Cung, siết chặc vòng tay, anh biết đã làm cô sợ, nhẹ nhàng vỗ nhẹ lên vai cô an ủi nói:

- Có anh đây rồi, không phải sợ, anh sẽ không để chuyện này xảy đến với em nữa đâu!

Lâm Hân nghe tin cô bạn bị tai nạn cũng tức tốc bay về nước! Nhìn màn phim tình cảm Hàn Quốc trước mặt, cô khẽ thở dài nói lớn cắt ngang khung hình ướt át trước mặt:

- Haiza....ông xã ơi! Có lẽ vợ chồng mình đến không đúng lúc rồi, người ta còn đang hạnh phúc ôm ấp kia kìa ông xã!

Cả hai người Phan An, Âu Cung Lãnh nhìn ra phía cửa là vợ chồng cô bạn Lâm Hân và ông xã cô ấy là bác sĩ A Hào vừa đi tuần trăng mật về, cô nói:

- Còn hơn 5 ngày nữa mới hết phép mà hai người về sớm vậy!


- Còn không phải hay tin của bà bị bắt cóc seo! Tôi có mình bà là bạn nối khố lỡ bà xảy ra chuyện gì! Ai chơi với tôi đây hả? Vì vậy giục ông chồng bác sĩ tôi nhanh về để xem tình hình của bà coi sao, nhưng cảnh tình cảm này, chu choa.... đẹp hơn phim Hàn cơ đấy! hiii....


Phan An chỉ biết lắc đầu cười khổ, còn Âu Cung nhẹ siết đôi bàn tay của cô, anh quay qua A Hào nói:


- Cậu xem hồ sơ của Phan An chưa? Bọn tôi về nhà được chưa?


A Hào suy nghĩ một lát rồi lên tiếng:


- Cũng được, hàng ngày tôi sẽ ghé qua thay băng và khám cho cô ấy, nếu tôi bận sẽ cửa người khác đến thay, yên tâm nhé!


Trong buổi chiều đó Phan An cũng được đưa trở lại biệt thự, dưới sự hộ tống của Âu Cung cuối cùng cô cũng được nằm trên chiếc giường quen thuộc!


Qua mấy ngày sau, Âu Cung đưa cô đi đến một dãy nhà ở ngoại thành, chỉ là căn nhà nghĩ dưỡng bình thường như những ngôi nhà khác, nhưng đi vào bên trong gần như là một thế giới khác, đi vào căn phòng ở cuối hành lang xuống dưới có một tầng hầm, chưa đi được đến đâu thì Phan An đã nghe tiếng la hét chói tai, cô giật mình nắm chặc tay Âu Cung, anh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK