Chuông thông báo điện thoại vang lên là tin nhắn Triệu Vy gửi đến cho anh. Hàn Chấn Phong nhanh chóng cầm lên xem. Tin nhắn “bà xã nhỏ” gửi đến thì không thể chậm trễ (^_^)
“Chấn Phong, em đã tan học rồi bây giờ sẽ đến Kim Tinh để thu âm cho số phát thanh hôm nay. Anh xong việc thì đến đây nhé.” Cuối đoạn còn có icon trái tim màu đỏ, Hàn Chấn Phong nhìn tin nhắn vô thức mỉm cười ngây ngốc…. Đúng là yêu vào thì từ băng cũng đã mềm nhũn tan thành nước rồi.
*Giải trí Kim Tinh
Triệu Vy sau một buổi chiều làm việc chăm chỉ thì đang ngồi uống nước ở phòng của chú Minh Sơn trò chuyện cùng ông và Đan Tâm sẵn tiện chờ đợi Hàn Chấn Phong. Đan Tâm cũng là một thành viên trong đại gia đình Kim Tinh, cô là quản lí của show phát thanh mà Triệu Vy cùng vài MC khác đảm nhận. Đan Tâm là người lên ý tưởng cho chương trình phát thanh chia sẻ về tình yêu cũng như những điều trong cuộc sống. Nhờ đó mà Kim Tinh từ một công ti giải trí đã có thêm một mảng về đài phát thanh và chiêu mộ được cho công ti những người MC giỏi giang, đa tài. Thỉnh thoảng cô sẽ góp mặt vào một vài số phát thanh để giao lưu cùng khán giả với vai trò là MC khách mời. Giống như hôm nay cô cùng Triệu Vy dẫn một số phát thanh về chủ đề tình cảm học trò, cùng nhau cover lại một bài hát tặng cho khán giả và nhận được rất nhiều phản ứng tích cực từ họ.
“Hôm nay làm việc suôn sẻ quá nhỉ, số phát thanh lúc chiều vẫn không ngừng tăng lượt xem. Tháng này có thể sẽ tăng lương cho hai đứa rồi.”
Trần Minh Sơn nhìn vào sơ đồ thống kê trên ipad không ngừng vui vẻ tán thưởng hai cô cháu gái của mình. Đan Tâm bởi vì ở nhà quá buồn chán nên mới đến công ti. Thật ra cô lúc nào đến đi làm cũng được cả, không bắt buộc nhưng mỗi tháng vẫn được hưởng lương. Đây là Trần Minh Sơn chú của cô ưu tiên vì cô có sáng tạo giúp công ty tăng doanh thu. Cô nâng tay uống trà, khuôn miệng xinh đẹp nở nụ cười duyên, khẽ nói:
“Chú à,Chú không cần tăng lương! Lương của chú trả cho tụi cháu rất nhiều rồi nên là chỉ cần trả bằng đồ ăn thôi. Tụi cháu ăn nhiều mà vì vậy không cần tiền đâu ạ chỉ cần có thể mỗi tháng được lắp đầy dạ dày là được.”
“Đúng vậy đó! Chú đừng thiên vị chúng cháu như thế sẽ khiến cho mọi người trong công ti cảm thấy bị đối xử bất công.”
Triệu Vy nghe Đan Tâm nói xong cũng gật đầu tán thành. Trần Minh Sơn lắc đầu cười nói với hai cô:
“Ai giỏi ai chăm chỉ làm tốt sẽ được đãi ngộ. Xem như ta là người cha già muốn chăm lo cho cuộc sống các con đi. Lỡ sau này có gì cần nhiều tiền thì lấy đó mà dùng, còn ăn uống thì chú sẽ mời đi lúc nào cũng được cả. Ở Kim Tinh ta đố các cháu tìm được ai nói ta thiên vị hai cháu đấy! Người nào biết cố gắng sẽ được nhận kết quả xứng đáng với công sức của mình thôi nên các cháu đừng lo vấn đề này.”
Đan Tâm nháy mắt với Triệu Vy cả hai cùng cười phá lên:
“Ai da, làm con gái nuôi của Trần nhị gia thích quá đi mất! Thật hào phóng,thật hào phóng”
Trần Minh Sơn tâm tình cũng tốt lên nhưng cũng không quên tặng hai cô cái lườm mắt vì trêu ghẹo mình.
Cửa phòng bỗng mở ra là Hàn Chấn Phong đến, đi bên cạnh còn có Đồng Thiên Vũ. Triệu Vy thấy người thương liền đứng dậy chạy đến chui vào lồng ngực ấm áp. Hàn Chấn Phong cưng chiều dang tay đón lấy cô bao bọc trong hơi ấm của mình. Ba người kia nhìn một màn này chỉ mỉm cười không nói….suốt ngày cho người ta ăn cơm tró thôi.
Hàn Chấn Phong hơi buông Triệu Vy ra, giọng nói trầm thấp cất lên:
“Bảo bối đói bụng chưa, anh đến đón em đi ăn nè!”
Triệu Vy như con mèo nhỏ gật gật đầu:
“Dạ rồi ạ! Mà chúng ta mời thêm mọi người được không, họ cũng ở đây cùng đi cho vui nhé!”
Hàn Chấn Phong khẽ cười véo nhẹ chóp mũi đáng yêu của mỹ nữ rồi nói với ba người kia:
“Bây giờ chúng tôi đi ăn, mọi người đi cùng nhé?”
Trần Minh Sơn tán thành ý kiến này, Đan Tâm cùng Đồng Thiên Vũ cũng thế.
Và rồi họ đi đến một nhà hàng Trung Hoa để dùng bữa tối. Đang ăn vô cùng vui vẻ Đan Tâm nhận được tin nhắn điện thoại liền đi ra ngoài, Đồng Thiên Vũ thấy thế bèn kiếm cớ đi theo.
“Tôi đi vệ sinh, mọi người cứ ăn đi!”
Trên bàn ăn chỉ còn lại ba người. Trần Minh Sơn cạn ly rượu với Hàn Chấn Phong, ông lại cao hứng nói về buổi phát thanh hôm nay còn không tiết lời khen Triệu Vy khiến cô đỏ mặt ngượng ngùng. Hàn Chấn Phong thấy cô như thế cũng tán thưởng:
“Bảo bối giỏi thế, nào thưởng cho em một cái đùi gà lớn. Còn một món quà đặc biệt tối nay sẽ tặng cho em sau.”
Hơn ai hết Triệu Vy biết rõ cái gọi là “món quà đặc biệt” kia, cô huých tay một cái nhỏ giọng trách móc:
“Anh mau ăn đi, không cho phép nói bậy đâu ở đây còn có chú đấy. Không đứng đắn gì cả, liêm sĩ của anh rơi ở đâu rồi?”
Hàn Chấn Phong trước lời trách móc của cô không giận dỗi đổi lại còn có vẻ mặt vô cùng lưu minh nhìn cô, cũng dùng giọng thật nhỏ chỉ hai người nghe thấy nói với tiểu bảo bối:
“Liêm sĩ của anh đã không còn từ khi trái tim anh chứa đầy hình bóng của em rồi bà xã à! Em đừng thấy chú Minh Sơn của em như vậy mà không có gì nhé! Lúc còn nhỏ tụi anh đã ăn rất nhiều cẩu lương từ ông ấy và dì Nhược Lan rồi nên là em không cần phải thương sót cho tâm hồn khô héo cần mưa tưới của chú ấy đâu. Chỉ nên đoán rằng tối nay anh sẽ phục vụ em bằng tư thế gì thì hơn…”
Triệu Vy nghe vậy càng mặt đỏ tai hồng dữ dội. Cô trừng mắt nhìn anh lại thẹn quá hoá giận mà xắn đồ ăn thật mạnh như đang trút giận. Tên đàn ông này đúng là mặt đẹp trai nhưng ngày càng dày như bê tông rồi…còn kêu cô cái gì mà bà xã Ôi là trời cô vẫn chưa gả đi mà….
Hàn Chấn Phong thích thú trước bộ dáng của cô. Anh thích chọc giận bảo bối rồi đi dỗ. Lúc cô giận trông thật đáng yêu, giống như bé gái nhỏ đòi bánh không được liền hờn giận. Vì vậy mà người nào đó đã bắt đầu lột tôm, lóc thịt cua, dẻ thịt cá cắt thịt bỏ vào dĩa để chuộc lỗi với “em bé” đang dỗi kia.
Triệu Vy ăn một chút liền muốn vào nhà vệ sinh chỉnh sửa lại quần áo nên nói với Hàn Chấn Phong sau đó rời đi. Lúc đi ngang qua một dãy phòng cô nhìn thấy ở một góc nhỏ của hành lang có hai người đang nói chuyện. Điều làm cô ngạc nhiên bất ngờ đó lại là chị Đan Tâm của cô và Đồng Thiên Vũ….