Mục lục
[Việt Nam] Trùng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-“Mephisto, quay trở lại!”

Thôi không suy nghĩ miên man nữa, Đình Tấn vội vàng đứng bật người dậy, rống cổ họng lên mà kêu gọi Mephisto quay trở về. Chuyện quan trọng nhất đối với hắn lúc này là phải hoàn thành cho xong chuỗi nhiệm vụ của Michael để mà còn có thể quay trở về thành.

Vì muốn giảm bớt mức độ nguy hiểm và tiết kiệm thời gian, để cho Mephisto có thể đi ngược trở về mà không phải lo tránh né những con Piragon, Đình Tấn liền sử dụng tinh thần, mệnh lệnh cho đám Tang Thi không tiếp tục né tránh nữa mà bắt đầu phát ra công kích.

Đồng thời, ba tên Bộ Xương Chiến Sĩ chỉ còn lại hơn một phần ba ống HP cũng được hắn điều động tiến lên phía trước chặn đứng, không cho những con cá Piragon tiếp tục tấn công vào bên trong hang động và yểm hộ cho Mephisto.

Nhờ vậy, Mephisto không cần phải mất nhiều thời gian lo tránh né công kích của những con cá Piragon như trước đó nữa. Chỉ lách người ra phía sau của ba tên Bộ Xương Chiến Sĩ là hắn đã có thể nhàn nhã đi ngược trở về bên cạnh Đình Tấn.

- “Không thể ở lại một chút nữa à? Ta đang cảm giác được mình sắp được tăng lên thực lực một lần nữa rồi.”

Mephisto cất bước đi đến trước mặt Đình Tấn, ngữ khí nài nỉ, tham lam hiển lộ rõ rành rành trong từng câu chữ của hắn.

Nhìn bộ dạng hưng phấn nhưng lại có kèm theo đôi chút tiếc nuối của đối phương, Đình Tấn cũng không biết phải nói gì hơn.

Đấy cũng là chuyện đương nhiên mà thôi, vì trải qua hơn nửa giờ không ngừng chém giết này, Mephisto đã hưởng được kinh nghiệm đến từ 400 đầu cá Piragon, làm cho đẳng cấp của hắn tăng lên nhanh như gió.

Lòng tham đối với một con ác quỷ, lại còn là vua quỷ thì đừng bao giờ mong rằng, nó sẽ có được điểm dừng.

Tuy nhiên, trái ngược lại với Mephisto, Đình Tấn thì chỉ tăng lên được 7% cho ống kinh nghiệm của hắn mà thôi. Có thể thấy rõ, muốn thăng lên cấp 32 không phải là một chuyện dễ dàng gì.

Dù biết thế nhưng Đình Tấn cũng không hề cảm thấy có vấn đề gì khó khăn trong chuyện thăng cấp này. Hắn không ngại việc cày ngày thâu đêm suốt sáng, vì đối với hắn việc thăng cấp dễ dàng hơn so với người bình thường rất nhiều.

Một phần nguyên nhân bắt nguồn từ sức mạnh càng quét hệt như vũ bão của đại quân vong linh, tạo cơ sở cho Đình Tấn có thể một mình đối chiến với bất kì đàn quái vật nào dưới 30 cấp mà không cần sợ hãi những mối nguy hiểm có thể ập đến với hắn.

Một yếu tố khác lại thuộc về những tên người chơi khác. Đa phần những người có đẳng cấp cao, có vị trí thuộc 10 thứ tự đầu trên Bảng Xếp Hạng [Đẳng Cấp] đều là tự bỏ tiền ra thuê mướn người chém giết quái vật liên tục.

Bọn họ chủ yếu là áp dụng chiến thuật lấy số lượng thủ thắng chất lượng, cũng vì vậy mà dẫn đến hiện tượng tốc độ giết quái rất nhanh nhưng kinh nghiệm nhận được thì không nhiều, mà lại còn phải bỏ ra rất nhiều nhân công cùng thời gian và tiền bạc.

Đó vẫn là còn chưa tính đến việc, không phải lúc nào cũng có thể tìm ra được khu vực tập trung đông quái vật hoặc liên tục đổi mới quái vật để cho bọn họ chém giết nữa.

Từ những nguyên nhân này suy ra, Đình Tấn có thể không phải là người mạnh mẽ nhất trong trò chơi, nhưng nhất định, hắn phải là người có khả năng luyện cấp với tốc độ nhanh nhất.

Trở lại với cuộc đối thoại giữa Đình Tấn và Mephisto. Khi nghe ra được, Mephisto có thể tự cảm nhận được hắn sắp thăng cấp, Đình Tấn cũng không khỏi bị làm cho bất ngờ một hồi.

-“Ngươi có thể cảm nhận được?”

Hắn ngạc nhiên hỏi lại, đồng thời tiện tay mở ra bảng giao diện Hệ Thống Thú Nuôi kiểm tra thử xem thông số của Mephisto đã tăng cường lên như thế nào rồi.

Tính danh thú nuôi: Mephisto

---- Thông số ----

Lực lượng: 92 (+18)

Nhanh nhẹn: 88 (+22)

Thể lực: 46 (+13.2)

Tinh thần: 175 (+121)

---- Thông tin chi tiết ----

Đẳng Cấp: 16 (Giới hạn bởi Đẳng Cấp của chủ nhân)

-HP: ~1.200 [920 (+260)]

-MP: ~3.500 [2.100 (+1452)]

---- Kỹ năng và thiên phú ----

-Thiên phú thú nuôi: Không Rõ

-Kỹ năng thú nuôi:

‘Triệu hồi Quỷ Lửa Địa Ngục’ [Chi Tiết]

Chớp mắt, đẳng cấp của Mephisto chẳng những đã đạt đến 16 cấp, mà còn lấp đầy thêm 76% khoảng trống trong ống kinh nghiệm rồi. Phỏng chừng, nếu ở lại tiếp tục cho Mephisto đánh đấm với đàn cá này 5 – 10 phút nữa thôi thì chắc chắn, hắn có thể thăng lên cấp 17 ngay.

Bên cạnh đó, Đình Tấn còn phát hiện ra, thuộc tính tinh thần của Mephisto cũng đã tăng lên một đoạn dài nữa. Nếu để cho hắn toàn lực triệu hồi ra Quỷ Lửa Địa Ngục thì đã có thể cùng một lúc triệu hồi được 5 con rồi.

Những thuộc tính còn lại đối với Đình Tấn thì cũng không mấy quan trọng, thế nên hắn cũng không thèm để ý lắm.

-“Ừm… dự cảm thôi.”

Nhận được câu hỏi của Đình Tấn, Mephisto lắc lắc đầu, úp mở nói. Sau một hồi lâu chiến đấu, hắn dần đã trở nên mê luyến cái cảm giác thực lực không ngừng tăng cường lên này rồi.

Đình Tấn có thể thấy rõ được biểu hiện thèm thuồng trên gương mặt của Mephisto khi đang nhắc đến chuyện thăng cấp.

Đồng thời, trong lúc nói chuyện với mình, Đình Tấn cảm nhận được thái độ của Mephisto dường như đã mất đi một phần địch ý, không còn có dấu hiệu muốn phản kháng như trước nữa, làm cho hắn có một loại cảm giác Mephisto đã biến thành một con người hoàn toàn khác vậy.

Tuy biểu hiện bên ngoài là thế nhưng Đình Tấn cũng không nghĩ rằng, Mephisto đã thực sự buông xuôi cho ý định trốn thoát khỏi tay mình.

Đối với một con ác quỷ như Mephisto thì có thể nói, khả năng giả vờ và nói dối chính là một bản năng của hắn, nếu diễn kỹ của hắn không giỏi thì phỏng chừng, những diễn viên Hollywood đều chỉ đang là học sinh luyện tập trên một cái sân khấu nhỏ mà thôi.

-“Được rồi, sau đó sẽ có cơ hội cho ngươi luyện cấp. Bây giờ ta có chuyện cần phải đi làm.”

Đình Tấn lạnh nhạt liếc mắt nhìn Mephisto, vẻ mặt không nóng không lạnh trước những biểu hiện lạ thường của đối phương.

Nói đoạn, hắn vung tay một cái, thu hồi lại toàn bộ đàn vong linh vẫn còn đang hăng say chiến đấu bên ngoài miệng lối vào của hang động, rồi dứt khoát xoay người, đi ngược trở vào bên trong hang động, tìm đến Michael giao trả nhiệm vụ.

Trông thấy Đình Tấn lạnh lùng như vậy, gương mặt Mephisto thoáng hiện vẻ tức giận, nhưng lại cấp tốc bị dập tắt chỉ trong chớp mắt. Hắn vội vàng nhấc chân, đuổi bước theo sau Đình Tấn.

Một trước một sau, hai người chậm chạp đi vào sâu bên trong hang động. Đình Tấn khoanh tay trước ngực, vừa đi vừa trầm tư suy nghĩ chuyện gì đó mà không ai biết được.

Ngọn đuốc bập bùng bốc cháy, được "Khống Vật Thuật" điều khiển bay lơ lửng trước mặt Đình Tấn, rọi sáng không gian xung quanh con đường đi phía trước.

Đoạn đường hơn trăm mét đối với Đình Tấn lúc này cũng không còn xa xôi hay mang theo quá nhiều cảm giác không an toàn như trước nữa. Thông số thuộc tính nhân vật đã hoàn toàn được giải phong, hắn đã yên tâm hơn về khả năng bảo đảm an toàn cho bản thân mình.

-“Ồ, nhanh như vậy đã trở về?”

Chốc lát sau đó, Đình Tấn lại đi tới một đoạn đường rộng rãi thênh thang trong hang động, nhưng chưa kịp nhìn thấy bóng dáng Michael đâu thì giọng nói trầm trồ, kinh ngạc của đối phương đã truyền đến tai hắn.

-“Thưa Thẩm Giác – Michael, ta đã hoàn thành xong nhiệm vụ của ngài giao cho rồi. Ta phải làm gì tiếp theo nữa đây?”

Ngay khi Mephisto vẫn còn đang ngơ ngác, ngó nhìn dáo dác xung quanh để tìm kiếm nguồn gốc của giọng nói vọng ra từ trong hư không kia, thì Đình Tấn lại hướng về một góc tối bên trong hang động mà hô lên.

Theo trí nhớ của Đình Tấn, nơi đó cũng chính là vị trí mà Thẩm Giám – Michael đã xuất hiện trước đây.

Và quả đúng như trong trí nhớ của Đình Tấn, dưới ánh sáng chập chờn từ ngọn đèn đuốc đang được "Khống Vật Thuật" điều khiển, cái bóng của Michael chậm rãi hiển lộ ra bên trong màn đêm tối.

Bộ dáng ẩn trong tấm áo choàng trùm kín đầu của hắn giống như đang dò xét lại Đình Tấn từ trên xuống dưới.

-“Hừm, rất không tồi. Ồ… kia là…”

Sau một hồi thăm dò và phát hiện ra, Đình Tấn đã hoàn thành nhiệm vụ đúng như lời nói của hắn, Michael không ngại ngùng gì mà cất giọng tán thưởng một câu.

Bất quá, chưa để hắn nói dứt lời thì chợt, đôi mắt lấp lóe phía sau mũ áo choàng của hắn bỗng chốc như được thắp sáng lên, lập lòe từng tia quang mang.

Chẳng khác nào gặp phải một người quen của mình, Thẩm Giám – Michael dần dần hạ thấp độ cao đang bay lơ lửng của mình, đồng thời càng tiến gần về phía Đình Tấn để có thể quan sát rõ hơn, kẻ mang thân thể thô kệch đi phía sau hắn.

-“Mephisto?!”

Có đôi chút phân vân, do dự, Michael không chắc chắn hỏi lại.

Một lời của Michael cất lên, ngay tức khắc liền khiến cho cả Đình Tấn lẫn Mephisto đều giật mình kinh ngạc. Bọn họ nào có ngờ đâu, Michael lại hỏi về vấn đề này ở thời điểm hiện tại kia chứ.

-“Ngài biết hắn sao?”

-“Ngươi nhận ra ta?”

Đồng thanh lên tiếng, Đình Tấn và Mephisto đều hỏi lại Michael cùng một loại câu hỏi.

-“Hahaha…”

Không lập tức trả lời ngay, Michael chỉ mở miệng cười to một tiếng, âm thanh vang dội đi khắp cả hang động. Sau một lúc, hắn mới ngừng lại rồi cất giọng, ngữ khí tràn ngập thâm ý bên trong.

-“Trước hết, ngươi cất thú nuôi của mình đi rồi ta sẽ giải thích.”

Trong lúc đang nói chuyện, hai tia sáng trong mắt hắn không biết vô tình hay hữu ý lại chuyển hướng sang Mephisto, tựa như đang liếc mắt nhìn đối phương.

Đình Tấn nghe vậy không khỏi sực nhớ đến một vấn đề lớn, đó chính là tên Mephisto thì vẫn còn ở tại nơi này, mà nếu như để lộ một số chuyện cho hắn biết thì sẽ kéo theo rất nhiều phiền phức và rắc rối.

Ngay tức thì hiểu ra được ẩn ý trong lời nói của Michael, Đình Tấn vội vàng mở ra bảng giao diện Hệ Thống Thú Nuôi, rồi bấm vào nút chức năng [Thu Hồi Thú Nuôi] màu đỏ lòe, nằm ở một góc dưới cùng.

Keng! – Thú nuôi sẽ được thu hồi, sau 30 phút nữa mới có thể triệu hồi trở lại. Ngài có chắc chắn muốn làm điều này.

Vừa lựa chọn chức năng này xong, một âm thanh hệ thống lại vang lên bên tai Đình Tấn. Trên bảng giao diện hệ thống trước mặt hắn cũng xuất hiện hai nút [Đồng Ý] và [Hủy Bỏ] để cho hắn tiếp tục lựa chọn.

Chợt, tại thời điểm Đình Tấn định lựa chọn đồng ý thì Mephisto đột nhiên hăm hở lên tiếng.

-“Này, hai ngươi các ngươi đang âm mưu gì đấy?”

Chắc có lẽ là do bị hai người này liếc mắt thì thầm to nhỏ như vậy khiến cho lòng đa nghi của Mephisto trỗi dậy, sợ hãi đối phương muốn làm điều gì đó không tốt cho mình.

Tuy nhiên, Đình Tấn dù nghe nhưng cũng không hề ngừng lại hành động trên tay. Chẳng hề do dự, hắn lại tiếp tục lựa chọn đồng ý.

-“Ê, các ngươi…”

Mephisto vừa định tiếp tục lên tiếng kêu gọi nữa thì giọng nói của hắn đã bị cắt ngang, do hệ thống thu hồi thú đã bắt đầu có tác dụng. Thân ảnh của hắn dần dần mờ nhạt đi, chỉ trong chốc lát đã hoàn toàn biến mất.

-“Được rồi, ngài nói đi.”

Không hề xem trọng thái độ của Mephisto, Đình Tấn vung tay tắt đi giao diện hệ thống, rồi mặt đối mặt với Michael, cất giọng bình thản nói.

-“Haha, thực ra chuyện này cũng không có gì lớn lao cả, chuyện ta biết đến hắn cũng là nhờ vào thầy của ta mà thôi.”

Cái bóng mờ ảo của Michael lại tiếp tục rung động như đang lắc lư theo ngọn gió nào đó. Hắn cười nhẹ một tiếng, không nhanh không chậm đáp lời.

-“Thầy của ngươi?”

Đình Tấn ngữ điệu chứa đầy sự kinh ngạc hỏi thêm.

Câu hỏi của Đình Tấn giống như đã chạm đến dòng hồi ức sâu xa từ những ký ức được linh hồn của Michael truyền tải vào bên trong trò chơi này. Cái bóng của Michael chậm rãi ngẩng đầu, nhìn lên trần hang động, tựa như có thể nhìn xuyên qua đó để thấy được bầu trời rộng lớn bên ngoài.

Hắn nói với sự sùng kính, không hề che giấu chút nào trên gương mặt của mình.

-“Phải, người đã từng dìu dắt ta qua khỏi đoạn thời gian khổ cực ban đầu của thế giới tận thế. Thầy ta, hắn gọi là Kaiser Long.”

Michael vừa dứt lời, thì trong đầu Đình Tấn như có lôi minh chấn động nổ vang ầm ầm liên hồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK