Bước đầu tiên trong kế hoạch của Lý Uyên cứ như vậy thành công một cách đầy ngoạn mục trong sự âm thầm và lặng lẽ.
Những công ty sừng sỏ, có chỗ đứng lâu năm trong thị trường y dược phẩm như Pfizer, Novartis, Sanofi v.v… thì không chú ý gì nhiều tới một công y dược phẩm không tên, không tuổi mới vừa được thành lập này.
Trong mắt bọn họ, cái tên [The Alliance Y Dược] vẫn chưa hề có bất cứ sự uy hiếp nào đáng kể tới vị thế của bọn họ, thứ đã tồn tại suốt hơn cả thế kỷ qua trong thị trường dược phẩm.
Mặc dù phương thuốc có mới chút mới lạ, nhưng hiệu quả khi chưa được tung ra thị trường thì không tài nào có thể nói chính xác được.
Làm một người có kinh nghiệm lâu năm trong nghề sản xuất dược phẩm, những người đứng đầu các công ty đó đều hiểu rằng, quảng cáo cũng chỉ là quảng cáo mà thôi, nó có thể tâng bốc lên rất nhiều lần so với khả năng thực tế mà loại thuốc đó làm được.
Sự thật muốn nhìn thấy thì hoặc là cài nội gián vào trong công ty của kẻ địch, hoặc là chờ đợi cho sản phẩm ấy được tung ra ngoài thị trường và nhận phản hồi từ người sử dụng.
Đây cũng không phải là ý nghĩ khinh địch, mà ngược lại, bọn họ hoàn toàn có cơ sở để có đưa ra kết luận như vậy. Bởi lẽ, không một công ty dược phẩm nào mà lại không có phòng thí nghiệm và nghiên cứu sản phẩm riêng.
Một công ty mới thành lập không bao lâu, dù cho trước đó bọn họ có nghiên cứu ra thành quả thì nó cũng không thể nào đủ khả năng để đem đi so sánh với những sản phẩm được làm ra từ vô số phòng nghiên cứu, được đầu tư và phát triển bởi công nghệ vượt bật của bọn họ được.
Chính vì điều đó, những người ngoài cuộc khi nhìn vào sẽ chỉ thấy [The Alliance Y Dược] rất thuận lợi phát triển, bước từng bước vững chắc và gần như không gặp bất cứ trở ngại nào từ những con cá sấu lớn trong cái hồ nước đục của thị trường dược phẩm kia.
Họa chăng có một ít biến cố xuất hiện đều là đến từ một số các công ty tầm trung mà thôi. Hết thảy cũng vì bọn người này đang âm mưu dự định bỏ vốn đầu tư hoặc tìm cách mua lại công ty [The Alliance Y Dược] hòng đầu cơ trục lợi.
Bất quá, Lý Uyên có thể để cho bọn họ dễ dàng nhai nuốt thành quả lao động của mình như vậy sao? Kết quả dĩ nhiên là không, nàng rất khéo léo từ chối với từng lời ngỏ ý của vô số tên thuyết khách dưới trướng những công ty này.
Về phần lý do thì cũng rất đơn giản, tất cả đều là nhờ vào con gà đẻ trứng vàng Ba Đậu Đậu mà Đình Tấn đã tạo ra để lót sẵn đường, cùng với phần tiền kiếm được từ việc bán đấu giá trang bị và vật phẩm trong trò chơi trước đó, đã cung cấp cho [The Alliance] một lượng tiền vốn khá dồi dào, đủ để nuôi sống rất nhiều kế hoạch dự trù của cả tập đoàn [The Alliance] cùng với công hội trong trò chơi.
Nói về Ba Đậu Đậu, trong một khoảng thời gian ngắn, chưa đầy một tháng, nó đã hoàn toàn xâm chiếm toàn bộ những thiết bị công nghệ hiện đại trên thế giới lúc bấy giờ, không khác chi một con virus lây truyền từ người này sang người khác.
Cho đến thời điểm hiện tại, nếu như một tên thanh niên sử dụng điện thoại hoặc thiết bị điện tử gì mà không có cài đặt Ba Đậu Đậu thì nhất định sẽ bị xem như là một tên lỗi thời, tựa như một kẻ sống ở thời kì đồ đá xuyên không qua tới hiện thực.
Bấy nhiêu đó thôi cũng đã đủ để thấy tầm ảnh hưởng của Ba Đậu Đậu đối với cả loài người trên trái đất, đây quả thật là một nước cờ cực kì tinh tế mà Đình Tấn đã sắp đặt
Hết thảy những kế hoạch mà hắn đã dự định và đặt ra cho tương lai về sau, đều được bao hàm trọn vẹn bên trong con Ba Đậu Đậu này.
Đồng thời, việc tung ra Ba Đậu Đậu còn giúp hắn chiếm đoạt rất nhiều tiên cơ, tạo ra một chiếc cầu nối cho những bố cục sau đó, để chúng có thể dễ dàng mở rộng ra thêm nữa mà vẫn giữ được mối liên hệ chặt chẽ với nhau.
Như vậy kết quả cũng đồng nghĩa với việc, hắn sẽ tạo ra một môi trường sinh thái cực kì hoàn mỹ cho cả tập đoàn [The Alliance]. Ở Ba Đậu Đậu hắn sẽ có người dùng, còn tại [The Alliance] hắn có sản phẩm, cứ như vậy đôi bên kết hợp, song kiếm hợp bích, đánh đâu thắng đó, thế tới mạnh mẽ gần như vô địch.
Những đối thủ cạnh tranh muốn thắng hắn trong ván cờ này thì trừ phi bọn họ có thể làm ra được một tồn tại về trí tuệ nhân tạo như Ba Đậu Đậu mà thôi, chứ nếu không thì hoàn toàn không có cửa nào sống khi trực diện chống đối với hắn, hay nói đúng hơn là với cả tập đoàn [The Alliance].
Coi như là có lợi như vậy đi chăng nữa thì cũng không thể tránh khỏi một số tai hại. Chính vì sức mạnh tiềm năng và những nguy hiểm ẩn chứa bên trong con gà đẻ trứng vàng Ba Đậu Đậu này quá lớn đã vô tình làm cho những công ty công nghệ lớn, có tầm cỡ thế giới đều cảm thấy bất an.
Thậm chí bọn họ còn đang không ngừng âm thầm lặng lẽ tìm cách liên hợp lại với nhau để tách biệt, cô lập Ba Đậu Đậu ra khỏi hệ thống của mình, sau đó tìm phương án tiêu diệt hoặc thu phục cả tập đoàn [The Alliance].
Bởi lẽ bọn họ sợ rằng một ngày nào đó, Ba Đậu Đậu sẽ nắm trong tay quyền kiểm soát của hàng tỉ người dùng trên hành tinh xanh này. Có nghĩa bất cứ thông tin gì cũng phải được Ba Đậu Đậu kiểm duyệt trước, sau đó thông tin mới được truyền đến tay người dùng.
Cứ như vậy, nó sẽ trở thành độc bá, nắm giữ mọi quyền sinh tử của những công ty phần mềm hoặc dịch vụ giải trí trên mạng.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, cứ mỗi khi người dùng đưa ra yêu cầu tìm kiếm hoặc sử dụng một dịch vụ nào đó mà không có đối tượng cố định, Ba Đậu Đậu có thể sẽ đưa ra một đề xuất, mà cái đề xuất này rất có thể sẽ là một sản phẩm nào đó của tập đoàn [The Alliance].
Ví như khi người dùng muốn tìm nơi mua bán vật phẩm trong trò chơi Anh Hùng, Ba Đậu Đậu sẽ đưa ra một vài đề xuất, dĩ nhiên trong đó số những đề xuất đó thì vị trí đứng đầu sẽ được ưu tiên cho [Cửa Hàng Trading Hall] của công hội [The Alliance].
Những gì mà Ba Đậu Đậu làm sẽ giống hệt như những gì mà đế chế Google đã từng làm ở một thế kỷ trước, hay thậm chí là còn mạnh mẽ hơn gấp nhiều lần so với gã khổng lồ Google, bởi vì Ba Đậu Đậu đã đi sâu vào bên trong cuộc sống của mỗi con người rồi.
Chỉ cần mang thiết bị trên tay, gọi ra Ba Đậu Đậu rồi ra lệnh cho nó làm việc, như thế thì chẳng khác nào, Ba Đậu Đậu đã nắm trong tay một quyền sinh sát đối với những dịch vụ công nghệ hay sinh hoạt hàng ngày.
Đến lúc đó, mỗi lĩnh vực mà tập đoàn [The Alliance] tham gia vào, sẽ cấp tốc trở thành một cây đại thụ trong ngành hoặc lĩnh vực đó mà không có một kẻ nào có thể so sánh nổi.
Dù rằng dịch vụ của một số công ty khác tốt hơn cách mấy đi chăng nữa, nhưng lại không được sự ủng hộ của Ba Đậu Đậu thì người dùng cũng không thể nào biết tới được. Bởi thói quen sử dụng Ba Đậu Đậu đã làm cho bọn họ có một sự mù quán tin tưởng.
Dựa trên những cơ sở đó, số tiền đầu từ bỏ vốn cho [The Alliance Khoa Học Kỹ Thuật], tức công ty phụ trách triển khai Ba Đậu Đậu, nhất định sẽ không ngừng tăng lên theo cấp số nhân.
Đoán ra được điều đó nên những công ty y dược phẩm mới chịu từ bỏ dã tâm thôn tính công ty [The Alliance Y Dược] này.
Tuy nhiên, tất cả những thứ đó chỉ là vẻ bề ngoài, không một ai biết được rằng, lúc này đây Lý Uyên đang phải chống đỡ với rất nhiều phiền toái kéo tới liên tục.
Sau khi Đình Tấn rời đi, người chơi vẫn liên tục không ngừng cày cấp, luyện ngày lẫn đêm. Hơn nữa thời gian trong trò chơi gấp đôi so với ngoài hiện thực càng khiến cho bọn họ có thêm thời gian để tăng cấp.
Vì thế nên ngay tại ngày mà Đình Tấn rời đi quán bar, vị trí của hắn trên bảng xếp hạng đã hoàn toàn bị gạt bỏ bởi tên người chơi John Rothschild. Điều đó vô tình đã làm vị thế của Đình Tấn trong lòng người chơi Anh Hùng bị suy giảm đi rất lớn.
Mượn nhờ cơ hội đó, những thế lực đối địch với [The Alliance] sau một khoảng thời gian im hơi lặng tiếng đã bắt đầu có hành động trỗi dậy.
Những kẻ đó không ai khác hơn chính là [The Throne] của Henry và [Hồng Môn Hội] của Trần Cận Hùng.
Hai người này không ngừng mở rộng địa bàn trong khu vực lãnh thổ của EL thành, nuốt gọn những thế lực nhỏ yếu hơn bằng cách sử dụng vũ lực trực tiếp tiêu diệt, hoặc dùng tiền bạc để mua chuộc, phá hoại từ bên trong.
Cả tòa EL thành gần như đã bị hai thế lực này chiếm đóng gần hết. Chỉ còn lại vùng trung tâm, nơi những công hội của những phòng làm việc lớn, nổi tiếng với nhiều cao thủ và đặc biệt là có [The Alliance] tọa trấn khiến bọn chúng mới không dám bén mảng tới.
Tuy nhiên, đó cũng chỉ là tạm thời mà thôi, đối với những kẻ có tham vọng như Henry và Trần Cận Hùng, thì khẳng định là bọn chúng không thể nào dễ dàng buông tha cho khu vực trung tâm EL thành béo bở này được.
Trong tình thế dầu sôi lửa bỏng như vậy, Lý Uyên dĩ nhiên không thể nào có nhiều thời gian an nhàn nghỉ ngơi.
Cùng thời điểm mà nhóm người Đình Tấn lên tàu trở về nước thì Lý Uyên vẫn đang phải cặm cụi, cắm đầu vào trù tính, suy nghĩ phương hướng giải quyết cho công ty [The Alliance Y Dược].
Dù rằng thời điểm hiện tại cũng đã hơn hai, ba giờ khuya tính theo thời gian ở trong trò chơi rồi. Mà Lý Uyên thì cũng đã liên tục ngồi trong văn phòng của [Cửa Hàng Trading Hall] làm việc suốt cả ngày.
-“Báo cáo quản lý, có ngài Tim giám đốc công ty [The Alliance Khoa Học Kỹ Thuật] tới tìm.”
Đang lúc Lý Uyên cắm cúi ký duyệt tài liệu thì giọng nói trẻ con quen thuộc của con Ba Đậu Đậu liền vang lên.
Không khó để hình dung việc Lý Uyên sử dụng Ba Đậu Đậu để làm thư ký riêng cho mình, vừa đảm bảo an toàn bảo mật, vừa tiết kiệm được một phần nhân lực.
-“Cho vào đi.”
Không liếc mắt nhìn dù chỉ là một cái, Lý Uyên tiếp tục chăm chú vào đống tài liệu, miệng thì ra lệnh cho Ba Đậu Đậu.
‘Lạch cạch…’
-“Chào quản lý.”
Thân ảnh quen thuộc của Tim tiến vào bên trong phòng làm việc của Lý Uyên. Hắn rất tự nhiên đi tới trước bàn làm việc của nàng rồi kéo ghế ra ngồi, tựa như việc này đã làm qua rất nhiều lần trước đó rồi.
-“Có chuyện gì?”
Mắt cũng không thèm nhìn lấy Tim, Lý Uyên nói một câu cụt ngủn, giọng điệu không vui không buồn.
Dường như cũng đã quen với việc này, Tim không có thái độ gì, chỉ dùng tốc độ nhanh nhất vừa vung tay truyền tải dữ liệu sang bộ nhớ máy tính của Lý Uyên vừa thuyết trình, báo cáo.
-“Thưa quản lý, đây là tài liệu báo cáo những khoản thu chi trong tuần vừa qua. Còn đây là danh sách và số tiền phí bản quyền sử dụng mà những công ty phần mềm hợp tác với chúng ta. Bên này là một số yêu cầu được tham gia góp vốn đầu tư của một số công ty lớn, trong đó có một vài công ty nổi tiếng như Samsung và BKAV…”
Phỏng chừng, việc thăng cấp chức vụ từ phó phòng kỹ thuật lên làm giám đốc quản lý cho dự án của Ba Đậu Đậu đã khiến tên thanh niên Tim ngày nào thay đổi hoàn toàn.
Đối mặt với những chuyện mà Lý Uyên giao phó, hắn làm việc rất thận trọng không còn lơ đểnh như trước nữa. Trên người cũng mang theo một kiểu khí chất rất đặc biệt của những kẻ chỉ huy.
-“Ngươi cứ theo cách cũ, viện cớ gì đó khéo léo khước từ toàn bộ những người muốn tham gia góp vốn cho [The Alliance Khoa Học Kỹ Thuật]. Chúng ta sẽ không chấp nhận bất luận hình thức đầu tư nào trước khi công ty [The Alliance] được đưa ra thị trường chứng khoán.”
Trước những vấn đề mà Tim đã nêu ra, Lý Uyên rất dứt khoát đưa ra chỉ thị.
Không chút do dự, Tim gật đầu khẳng định đáp. Nhân tiện, hắn có chút tò mò hỏi thăm nàng.
-“Rõ rồi quản lý. Mà sao ngài lại không dùng Ba Đậu Đậu để kiểm tra mấy khoản hợp đồng này cho nhanh? Tiết kiệm chút ít thời gian để còn tranh thủ nghỉ ngơi nữa.”
Ấy vậy mà Lý Uyên thì cũng rất kiên nhẫn giải đáp vấn đề này cho hắn.
-“Ba Đậu Đậu suy cho cùng cũng chỉ là một cổ máy, mà mấy bản hợp đồng này thực chất đều ẩn chứa rất nhiều cái bẫy rập, thậm chí có cái còn rất nguy hiểm đủ để khiến một công ty phá sản. Máy móc không thể đánh lừa được con người, nhưng ngược lại thì có.
Nếu như có một ngày, ngươi có thể làm cho Ba Đậu Đậu lừa được người khác như con người lừa gạt nhau mà sống thì lúc đó ta sẽ tận dụng nó vào trong việc ký kết hợp đồng. Còn bây giờ thì không.”
Đột nhiên, nhận được câu trả lời này của Lý Uyên, Tim không khỏi rơi vào bên trong trầm tư, suy nghĩ về những đạo lý bên trong lời nói của nàng. Được một lúc lâu, hắn bỗng nhiên lại tiếp tục hỏi.
-“Quản lý, không phải chúng ta vẫn cần có một mớ tiền vốn để làm ‘Bệ Phóng’ sao? Nếu chấp nhận bán đi một ít cổ phần của Ba Đậu Đậu hoặc [The Alliance Y Dược] thì chắc sẽ không sao đâu.
Trước mắt cứ giải quyết tình cảnh khốn khó đã, rồi sau đó nếu có cơ hội chúng ta lại thu mua trở về mớ cổ phần đó. Như vậy không phải sẽ tốt hơn sao?”
Tuy nhiên, không hiểu sao lần này Tim lại có một vài câu hỏi chạm đến những vấn đề khá nhạy cảm đối với Lý Uyên.
Cho đến lúc này, sau khi nghe được mấy câu hỏi của Tim, Lý Uyên bỗng chốc ngừng lại hành động của mình. Nàng từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc lạnh chăm chú nhìn vào đôi mắt của Tim một hồi lâu.
Bị nhìn như vậy mà không nghe đối phương nói được một lời nào, Tim cảm thấy sống lưng của mình có chút phát lạnh, mồ hôi liên tục tuôn ra, thấm ướt cả áo, dù rằng thời tiết lúc nửa đêm như thế này thì cũng khá là lạnh.
Mãi cho đến khi Tim sắp chịu hết nổi nữa rồi thì Lý Uyên mới lên tiếng.
-“Đây là một phương pháp kinh doanh, ngươi không thể nào đem bán một món hàng khi mà ngươi chưa biết được giá trị thật của nó là bao nhiêu, chỉ vì một mục đích nho nhỏ là ở nhà ngươi đang thiếu một chút tiền và ngươi cũng chưa hoàn toàn rơi vào đường cùng.
Hơn nữa, bán đi rồi chưa chắc ngươi có thể thu lại được, bởi vì chuyện đó không còn do ngươi quyết định nữa mà là do người sở hữu mớ cổ phần đó quyết định.
Mà ngươi nên nhớ, tập đoàn [The Alliance] thuộc về ai. Ngươi nghĩ nếu ta đem bán bớt cổ phần của [The Alliance] mà không thu lại được thì đến khi hắn về ta phải nói làm sao? Hắn sẽ nghĩ như thế nào về ta? Hay thậm chí là cả với ngươi nữa?”
Giọng điệu trong lời nói của Lý Uyên khá là từ tốn, dù sao đi nữa, nàng cũng hiểu rằng, Tim cũng chỉ muốn tốt cho công hội [The Alliance] nên mới đưa ra những phát biểu đóng góp khá là ngây ngô như vậy mà thôi.
Thế nhưng khi lời nói của nàng rơi vào tai của Tim thì lập tức khiến hắn cảm thấy phát lạnh cả người.
Được nhắc nhở, hắn mới hiểu ra suy nghĩ của mình khi đặt trên thương trường thì quả thực là non nớt đến cùng cực, đồng thời cũng sực nhớ lại một số chuyện mà hắn đã bỏ quên mất.
Thời gian ngồi ở vị trí trên cao khiến hắn đã quên mất đi một điều, rằng ở phía trên mình cùng với Lý Uyên vẫn còn có một người nữa. Mà người đó lại là một vĩ nhân khiến hắn chỉ có thể ngước đầu lên nhìn.
Đang lúc Tim thẫn thờ suy nghĩ thì Lý Uyên đã cất giọng nói thêm.
-“Hiện tại, đơn đặt hàng thuốc kéo đến quá nhiều, ta cùng với bộ phận của công y [The Alliance Y Dược] không thể nào xoay sở kịp. Cho nên về việc triển khai Ba Đậu Đậu, ta sẽ toàn quyền giao cho ngươi phụ trách.
Nhưng ngươi nên nhớ, cơ bản là Ba Đậu Đậu không thuộc về ngươi, đừng có làm những chuyện gì ngu ngốc để sau này phải hối hận. Cứ việc làm tốt bổn phận và trách nhiệm của ngươi thì tự khắc sau này ngươi sẽ nhận được hồi báo xứng đáng.”
-“Đã rõ… hội trưởng khi nào mới trở về hả quản lý?”
Tim nuốt một ngụm nước bọt, gật đầu khẳng định. Nhưng đúng lúc hắn vừa định rời đi thì bất chợt lại nhỏ giọng hỏi thêm một câu.
-“Không biết…”
Lý Uyên lắc đầu ngao ngán thở dài.
-“Haiz… cả [The Alliance] bây giờ đều mong tin tức của hội trưởng quá. Ta nghe anh em trong hội đồn đại, hội trưởng giống như lại bị trả thù nữa rồi. E là nếu hội trưởng không về kịp để ổn định tình hình chắc chúng ta sẽ bị hai tên kia chèn ép đến chết mất thôi…”
Tim cũng có chút ưu sầu, vừa lắc đầu vừa xoay lưng rời đi.
Nghe đến đó, Lý Uyên cũng không khỏi dâng lên một trận mệt mỏi trong lòng. Nàng buông xuống xấp tài liệu đang cầm trong tay, ngã người tựa lưng lên ghế. Ánh mắt nhìn lên trần nhà, nhưng suy nghĩ lại bay về nơi xa xăm nào đó một hồi lâu không dứt ra được.
Bỗng chốc, nàng lẩm bẩm thì thào vài câu.
-“...Ngươi cứ yên tâm, ta sẽ cố trấn giữ ngôi nhà [The Alliance] này của chúng ta, chỉ hi vọng là sẽ sớm gặp được ngươi… an toàn trở về...”