Chương 40: H
Nhẹ nhàng không chút tiếng động mà mà bước vào phòng, anh vẫn nghe được tiếng nước róc rách chảy nhẹ. Khuôn mặt thâm trầm cũng đã biến sắc từ lúc anh đặt chân vào.
Ánh mắt mờ ám liếc nhìn cánh cửa phòng tắm rồi lưu luyến lướt qua. Tiến đến chiếc giường xám rồi ngồi xuống, Triết Lãng không tự chủ được liếc xuống nhìn đũng quần tây của mình. Thế mà anh lại c.ư.ơ.n.g khi mới chỉ nghe thấy tiếng cô tắm!
Thật là vô dụng mà!
' Cậu nhóc ' nhà anh sao có thể dễ dàng đầu hàng đến như vậy, nếu để cô nhìn thấy sẽ rất mất mặt à nha. Thôi rồi, 36 kế chuồn là thượng sách!
Anh chuẩn bị ra khỏi phòng xử lí ' người anh em ' của mình thì phòng tắm đột ngột phát ra tiếng lạch cạch, một thân ảnh thiếu nữ vô cùng quyến rũ hiện ra trước ánh mắt xấu hổ của cả hai.
Bọn gia nhân kia có phải là muốn bóp chết thiếu gia nhà họ hay sao? Nghĩ thế nào lại lấy một bộ đồ này cho cô mặt, ôi trời, xong rồi!
Lộ Khiết cũng ngại ngùng không kém anh. Hỏi thử xem, khi bạn khoác lên thân hình nõn nà một bộ đồ mỏng le mỏng lét, lại còn đứng trước mặt người con trai một cách lộ liễu như thế này. Aaaa, cô rất muốn đào cái lỗ rồi chui xuống cho xong!
– Anh...anh...anh đừng có nhìn.
Cơ mà tên con trai này lại mặt dày nhìn cô chằm chằm, xấu hổ chết mất....!!?
Nhận thức được sự dè chừng của cô, anh tự dưng cảm thấy vô cùng khó chịu. Ý của cô là như thế nào? Anh chỉ nhìn có chút xíu à, cô lại tỏ ra chán ghét. Chẳng lẽ muốn cho người đàn ông khác chiêm ngưỡng cơ thể tuyệt trần này sao?
Không thể! Nhất định không thể!
Sớm biết cô vợ của mình có mức sát thương lớn như thế, anh thà giấu cô đi cho xong. Kiểu này mấy giống đực sẽ bu lại rồi bám víu ở đó luôn quá!!?
– Bảo bối, lại đây.
Anh lên tiếng dụ dỗ con mèo nhỏ lọt tròng. Hiện tại, khoảng cách của hai người khoảng 2 mét. Lộ Khiết lại khư khư đứng gần cánh cửa nhà tắm, mọi hành động đều tỏ ra dè chừng với người con trai trước mắt. Không chỉ vậy, cô...cô...cô đang thấy cái gì vậy trời?
Cái đó...cái...đó...sao có thể dựng thành lều thế này?
– Anh...anh...cái tên biến thái này!
Ánh mắt Lộ Khiết xẹt qua đũng quần của Triết Lãng, " vô tình " thấy được một " dị vật " đang có dấu hiệu c.ư.ơ.n.g lên. Lớn từng này tuổi, chẳng lẽ cô chưa được giáo dục về vấn đề sinh lí? Làm sao cô không biết đó là hiện tượng gì. Ôi trời!
Suy nghĩ hiện giờ của Lộ Khiết chính là...CHẠY. Cô bức tốc nhắm tới cánh cửa phòng mà nhấc chân lên chạy, thật không may người nào đó đã đọc được ý đồ của cô. Khi cánh cửa vừa hé mở, thân hình cô cũng cấp tốc thoát được một nửa, tự dưng liền bị một lực vô cùng mạnh mẽ kéo lại, và một tiếng...
" Rầm "
* Cụp *
Lộ Khiết bị " tên biến thái " vác lên vai, không chút thương tiếc ném mạnh xuống giường. Cánh cửa đã bị anh xử lí gọn gàng, căn phòng rơi vào một khoảng không thiếu đi ánh sáng. Chỉ có một bóng đèn trên trần phản chiếu chút ít ánh sáng màu vàng. Toàn bộ rèm cửa đều kéo lại. Đây hoàn toàn không phải là buổi trưa nữa rồi!!!!
– Aaaa...anh...anh định làm gì?
Câu hỏi vừa phát ra thì anh đã nhào tới đè lên người cô, giọng nói của nam sinh không còn dịu dàng lo lắng nữa mà vô cùng trầm khàn, nhuốm màu sắc dục:
– Làm em!
– Aaaa...ưmm...ư..ư..
Muốn hét lên một tiếng gì đó nhưng đôi môi đã bị tên hỗn đản đoạt lấy mất. Cũng không phải lần đầu hai người hôn nhau, nhưng có điều, nụ hôn này đã quá mức mạnh bạo.
Cánh môi mỏng của Triết Lãng không ngừng mút mát dư vị ngọt ngào của cô, hàm răng còn ma sát với môi dưới, thi thoảng lại cắn một cái. Tiếng la của cô gần như tuyệt vọng, mọi cảm giác biến đổi nhanh chóng. Chiếc lưỡi tham lam của Triết Lãng không biết từ đâu chui vào khoang miệng của Lộ Khiết, bắt lấy chiếc lưỡi uốn éo của cô rồi cùng nhau quấn quýt.
Nụ hôn cứ như thế kéo dài, dần dà cơ thể cả hai không còn làm chủ được bản thân. Khiết Khiết nhà chúng ta bị hôn đến thần hồn điên đảo, tay chân mềm rũn. Ýthức chìm trong khoảng không u tối, cô vòng tay qua cổ anh kéo dài dư vị của tình yêu.
Tiếc rằng sau đó, Triết Lãng bỗng dưng ngừng hoạt động của mình lại, ánh mắt mờ mịt nhìn chăm chăm thân ảnh thiếu nữ ở dưới thân, không một chút do dự mà lấy tay xe rát chiếc áo mỏng manh của cô, để lộ ra một đôi gò bông ẩn sau chiếc áo lót màu trắng.
Cảm giác lành lạnh bao phủ nửa thân trên, Lộ Khiết chớ vớ lấy lại chút ít ý thức nhỏ nhoi của bản thân, trừng mắt quát nhẹ Triết Lãng:
– Lưu manh! Em chưa đủ tuổi, sao anh lại có thể nghĩ tới loại chuyện này chứ?
Tưởng rằng anh sẽ tỉnh tảo sau câu nói của cô, ai ngờ nó còn làm cho Triết Lãng thêm hăng hái. Anh không vội trả lời mà nắm lấy chiếc áo lót dựt mạnh khiến nó bung hết cả ra, cặp v.ú trắng như tuyết hiện ra trước mắt anh. Khoái cảm tăng lên tột độ, c.ự v.ậ.t sau lớp quần bành trướng thêm một vòng, cạ cạ lên bụng của Lộ Khiết, khiến cô đỏ cả mặt.
Cúi xuống kề đôi môi mỏng gợi cảm của mình sát tai thiếu nữ, chất giọng khàn đục ấy một lần nữa vang lên:
– Anh mặc kệ. Tuổi của em đã không còn quan trọng nữa, bảo bối à!
Tức khắc đôi gò bông đã bị môi của tên hỗn đãn chiếm lấy. Nói thật, màu sắc của nó khiến anh không kiềm chế được. Mặc dù ánh đèn không quá sáng sủa, như Triết Lãng có thể tận mắt chiêm ngưỡng vẻ đẹp tuyệt vời của nó như thế nào.
Kích cỡ này anh đã một lần được thưởng thức qua, nhớ không lầm là ở nhà của Thẩm Quốc Thuấn. Hình như có vẻ hôm nay đã lớn hơn một chút, vừa với mỗm của anh!
Chiếc lưỡi khẽ lay lay *** *** *** màu hồng nhạt, anh ra sức hút hút núm v.ú. Tay phải không yên phận mà xoa nắn bên còn lại, cả quá trình gậm nhắn đó tạo cho Lộ Khiết một khoái cảm tràn ngập.
Cô ưỡn qua ưỡn lại khó chịu, lí trí lúc nãy vừa quay về giờ đã vụt đi mất. Ngón tay cô đan sâu vào tóc anh, hai mắt nhắm nghiền hưởng thụ sự chăm sóc đặc biệt của người con trai đó.
Khi trêu đùa cặp gò bông kia đã đời, anh lại chuyển sang hôn hít nhẹ nhàng. Từng nụ hôn rơi xuống chiếc cổ trắng nõn nà của cô, pha chút hương vị riêng biệt cùng mùi sữa tắm thoảng thoảng, tất cả tạo cho người ta một cảm giác khó tả.
Anh dần dẫn dắt cô vào mê cung của sự dục vọng, mọi đường đi lối rẽ đều có sự hiện diện của anh.
Nụ hôn rơi xuống rãnh giữa cặp đào tươi, chuyển sang vùng bụng. Ở nơi này, đôi môi Triết Lãng đã ngự trị rất lâu. Anh ta cố tình hôn thật mạnh vào rốn, rồi hai bên eo tất cả phần bụng đều không chừa. Eo của Lộ Khiết lại rất nhỏ, còn rất trắng nữa, thế mà bây giờ bị tên nào đó hôn đến đỏ tươi.
Tiếp tục di chuyển, chiếc quần mỏng vướng víu bị anh tuột xuống, vật thể che đậy nơi tư mật của một người con gái chỉ còn là chiếc quần lót màu đen. Nở một nụ cười nguy hiểm, cách một lớp vải mà hôn lên bộ phận riêng tư của thiếu nữ. Sự va chạm này thành công khiến Lộ Khiết nhỏ giọng rên rỉ.
Tiếng rên đánh thức một dã thú hoang đãng, anh khó khăn hít một hơi thật sâu. Dù không nói anh cũng biết đây là lần đầu của bảo bối, cho cô hưởng thụ một khoái cảm lạ lẫm mà không phải là đau đớn, đó chính là mục tiêu của anh.
Nói ra có hơi mắc cỡ, một người trai tân như anh biết bấy nhiêu đó là chuyện không thể ngờ rồi. Nhưng mà nói thật, không biết tập luyện với ai mà kinh nghiệm đến thế.
– Bảo bối nhỏ, rên lên cho anh nghe. Ngoan nào, rên nữa đi!