Chương 27: Công Khai Yêu Đương.
Kết thúc một kì nghỉ hè khá bận rộn và thoải mái, tất cả học sinh của Houston lại phải xách cặp đến trường rồi. Nhìn dáng vẻ của họ xem, có điểm nào gọi là vui không?
Vừa vào trường, chưa kịp chuẩn bị khai giảng thì diễn đàn của trường đã hot rần rần vì một tin tức. Trang cá nhân của Triết Lãng có một bài đăng vào lúc 6 giờ sáng, chỉ là một tấm ảnh kèm theo trạng thái vui vẻ, dĩ nhiên không thiếu vài chữ vặt vụn.
Tất nhiên, tâm điểm của mọi người là bức ảnh. Một khuôn mặt vô cùng xinh xắn của thiếu nữ đang say giấc ngủ, tia nắng nhẹ tô thêm nét thoát tục cho cô gái ấy, khung cảnh thơ mộng, người trong ảnh lại làm cho người ta phải mộng mơ.
Không cần nói cũng biết đó là Lộ Khiết nhà chúng ta!
Bởi vì trước khi nghỉ hè ai đó đã nói, sau khi tựu trường sẽ công khai yêu đương. Nên mới sáng sớm, tên nào đó gấp gáp đến mức liền đăng bức ảnh mình chụp trộm mấy hôm trước lên, dòng chữ được ghi rất rõ a!
Love you so much!
Thật khiến người ta buồn nôn. Dĩ nhiên, chuyện này Lộ Khiết vẫn chưa hề hay biết. Người bạn trai ưu tú của mình lại vội vã như thế, chắn chắn là sợ cô sẽ chạy. Thôi mà mặc kệ, đám con nít ranh này yêu nhau thì chỉ có mấy trò vụn vặt này thôi.
Cũng chỉ là tạo tiếng tăm một chút, làm tăng thêm không khí ngày tựu trường, chuẩn bị tinh thần cho cuộc chiến khổ cực sắp tới!
Anh mang tâm trạng đầy vui vẻ đến Houston, phía sau là hai cậu bạn thân của mình. Thẩm Quốc Thuấn thì không nói gì, mùa hè này vớt được một cô gái xinh đẹp lại dễ thương, quá hời quá hời. Quyết Hạng thì thảm rồi! Không cưa cẩm được em nào, suốt ngày ăn chơi trác táng, bọn họ nếu có đến với cậu ta thì chỉ có một chữ, tiền!
Nhìn hai cậu bạn thân mình suốt ngày khoe ân ái, Quyết Hạng thật muốn ọc máu mà tức đến chết. Một câu anh, hai câu em, câu thứ ba đã nhắc đến chữ yêu! Đám người đó còn chẳng hề xem tâm trạng của cậu như thế nào, chỉ hay lấy cậu ra làm bia đỡ đạn. Không bị sai vặt cũng bị cho ăn cơm chó đến phát nghẹn. Vô tâm!
Liếc qua liếc lại xung quanh, hai bọn họ vẫn không hề biết nguyên do tại sao mà tâm điểm chú ý của mình lại to đến như vậy. Quyết Hạng định lên tiếng tự kiêu chút xíu thì đã bị bọn bà tám đó chen vào.
" Nam thần lần này quá lợi hại rồi. Thu phục được nữ thần lạnh lùng của chúng ta. "
" Nói thật, anh ta đã làm tôi ăn ngủ không yên rồi. "
" Phải đó. Tôi còn định mua hoa, tặng nhẫn, đợi khi đủ tuổi liền rước nàng về dinh. Haizzz, nào ngờ! "
" Các hạ xin nhân một lạy của tiểu nhân. "
Thẩm Quốc Thuấn nhìn Quyết Hạng, cậu ta lại nhìn sang anh ấy, hai người ngớ ngẩn chẳng hiểu họ đang nói gì. Cái gì nam thần, cái gì nữ thần? Rước nàng về dinh? Khó hiểu!
Chỉnh sửa lại trạng thái, Quyết Hạng cười cười tiến lại khoác vai bạn học vừa lúc nãy mới lên tiếng, ân cần hỏi han:
– Bạn học nhỏ, các cậu đang nói về chuyện gì vây?
Nam học sinh lúc nãy cũng cười theo, vui vẻ kể:
– Quyết thiếu gia cập nhật tin tức quá chậm rồi. Cậu mau lên diễn đàn của trường coi đi. Hahah...
Tiếng nói vừa dứt, cậu ta đã vội bỏ tay vài túi quần kiếm điện thoại. Mới có mặt trong diễn đàn chưa được 1 phút, Quyết Hạng sắp bị " chị dâu " của mình câu luôn hồn phách rồi.
Nhanh chân vọt lẹ về lớp, Quyết Hạng quăng cái cặp sang chỗ khác, đập tay mạnh lên bàn học của Triết Lãng, la làng la lửa:
– Lão đại, nhường chị dâu cho em đi, muốn bao nhiêu cũng được.
Chai nước trên tay của Triết Lãng đang lơ lửng, nắp cũng chưa được đóng cẩn thận. Anh gấp gáp đóng nắp chai, sau đó đập thẳng lên đầu của Quyết Hạng một cái rõ đau, cười thân thiện nhìn cậu ta:
– Nào, tôi chưa nghe rõ. NÓI lại cho tôi nghe!
– Úi đau! Em nói giỡn đấy đại ca ạ.
Nói thật, ông cố nội cậu ta có cho cậu ta cái gan đó, Quyết Hạng cũng không dám giành Lộ Khiết với anh ta. Nhìn đi, đã thấy rõ rất chứ, mới chỉ nói giỡn một hai câu đã bị ăn đập, làm thật thì cái mạng nhỏ của Quyết Hạng cũng mất luôn!
Cậu ta cười hì hì vỗ vai Triết Lãng, ngồn xuống vị trí kế bên anh, bản tính trêu chọc lại nổi lên:
– Được đó lão đại, hai người là đang công khai yêu đương, vạch áo cho người xem lưng à?
Đúng là này, Thẩm Quốc Thuấn nắm tay Niết Tiêu Hoa đi tới, cậu liền bĩu môi trước câu nói của Quyết Hạng, cố tình châm thêm dầu vào ngọn lửa đang cháy:
– Gì mà vạch áo cho người xem lưng? Tôi thấy họ là cố tình trêu tức chúng ta, muốn cho mọi người ăn cơm miễn phí ấy mà!
– Hahaha...
Thẩm Quốc Thuấn định nói thêm gì đó thì đã bị Niết Tiêu Hoa lôi về chỗ rồi. Bọn họ cũng được coi là một cặp đôi hot đấy chứ!
Ai vui vẻ thì vui, Quyết Hạng vẫn giữ khư khư một bộ mặt bất mãn. Cơm miễn phí đúng không? Hừ, ông đây cũng đi tìm một đứa.
Mang khí thế hừng hực bước ra khỏi lớp, Quyết Hạng lại đụng trúng Lộ Khiết và Giai Giai. Vừa hay, cậu ta đang bị đám người đó ăn hiếp, thừa diệp này đi mách chị dâu. Kể ra cũng có lợi!
– Ayzo, chị dâu yêu quý của tôi ơi!
– Chuyện...chuyện gì vậy?
Bởi vì Quyết Hạng khi không lại lôi lôi kéo kéo nũng nịu với mình, Lộ Khiết cảm thấy có chút giật mình, liền lấp bấp hỏi lại.
Cái tên dai như con đĩa đó đã vớ được miếng mồi ngon như thế này, nhất định sẽ không tha cho cô. Cậu ta giở thói mít ướt, oan ức kể lể:
– Chị dâu, chị xem lão đại đó. Anh ta dám công khai tình yêu, bỏ mặt thằng em giàu sinh ra tử bao năm nay. Đây gọi là gì? Là vô ơn đó. Huhuh...chị phải lấy lại công bằng cho em.
– Cái gì? Công...c....công khai tình yêu?
– Phải đó. Không tin chị có thể đi hỏi lão đại!
Cô bị hù một phen hoảng hồn. Không phải mới đó mà đã lên tiếng xác nhận quan hệ của họ rồi à! Hèn gì lúc này khi vào trường, đám học sinh đó lại nhìn cô như vậy. Cái tên Triết Lãng chết tiệt, đã nói sẽ bàn với nhau vậy mà giờ hắn ta lại tự ý quyết định!
Lộ Khiết mặt mài đen thui, chân nhanh nhảo tiến vào lớp. Còn Quyết Hạng sau khi đạt được ý định đã cười thỏa mãn, còn chấp tay lên trời cầu phúc cho lão đại nhà mình!
" Chậc chậc. Đại ca, sư đệ như tôi đây không thể giúp cậu chén này rồi. Bảo trọng nhé người anh em! "