- Mọi người chú ý. Ngày hôm nay chúng ta chính thức đón chào vị giám đốc mới. Tống Thiên Hoàng.
Trong buổi họp hội đồng, người quản lý công ty oai nghiêm cất tiếng nói. Lời vừa dứt, Tống Thiên Hoàng trong bộ vest bảnh bao bước vào.
- Xin chào mọi người, tôi là Tống Thiên Hoàng, với cương vị là một người mới nhận chức, tôi mong mọi người sẽ ủng hộ và giúp đỡ tôi nhiều hơn.
Nối sau những lời nói của cậu là một tràng pháo tay chúc mừng to lớn. Nhưng sau khi buổi họp kết thúc, Tống Thiên Hoàng vừa bước ra ngoài, ngay lập tức đã có những ý kiến không mấy hay ho vang lên:
- Công ty hết người hay sao mà lại để cho một thằng nhãi ranh miệng còn hôi sữa lên nắm quyền chứ?
Ông Đường Duệ-một trong những người có chức, quyền lớn ở hội đồng quản trị, năm nay đã ngoài 50 tuổi. Ông ta nắm giữ 8% cổ phiếu của công ty. Cùng với những ý kiến này của Đường Duệ, một người khác tên Chu Tuấn cũng lên tiếng. Anh ta nắm giữ 5% cổ phiếu của công ty, ngoài 30 tuổi.
- Đúng vậy đấy. Tôi thấy ông Đường đây nói rất có lý. Công ty chúng ta thiếu gì người tài đâu?
Một người phụ nữ ngoài 40 tuổi liền chen ngang:
- Hai người không biết à? Cậu nhóc tên Tống Thiên Hoàng này nằm trong top 10 cựu học sinh ưu tú nhất của Viện Đại học Oxford bên Vương Quốc Anh. Lúc cậu ta học năm ba đã được Arighet (là vị chủ tịch của các công ty lớn bên Anh, đồng thời là chủ tịch của công ty này. (Tui bịa thôi nha)) nhận nuôi và đào tạo đến tận bây giờ. Nên tất nhiên cậu ta rất giỏi, mấy người đừng quá xem thường. Tuổi trẻ nhưng tài cao đấy.
Nói xong, người phụ nữ cầm túi rồi đứng dậy, đi ra ngoài. Đường Duệ và Chu Tuấn dù rất tức giận nhưng lại không thể phủ nhận những được bà nói vì đó là sự thật. Hai người chỉ biết nuôi lửa hận trong lòng. Vừa muốn níu kéo những người khác trong hội đồng quản trị về phe mình để lật đổ Tống Thiên Hoàng nhưng ngay lập tức, những người còn lại có mặt trong phòng đều lắc đầu rồi rời đi.
Trong phòng làm việc, Tống Thiên Hoàng bất giác nhếch nhẹ khoé môi, một tay lật xem tài liệu. Chỉ với vài tiếng ngắn ngủi tiếp xúc với những con người ở đây thôi, Tống Thiên Hoàng đã có thể tìm ra được những con cẩu sẽ quay ra cắn mình. Suy ngẫm một chút, cậu gấp tài liệu lại, nhìn ra ngoài cửa sổ xa xăm.
"Reng, reng, reng" tiếng chuông điện thoại bất ngờ reo lên. Người gọi đến là Hạ Kiều. Từ sau lần xem mắt không thành lần trước, cô ta đã có ấn tượng với cậu. Và năm lần bảy lượt muốn rủ cậu ra ngoài nói chuyện. Lần này chắc cũng không ngoại lệ đâu. Đưa tay tắt máy, Tống Thiên Hoàng liền thở dài đầy mệt mỏi. Chưa đầy một phút sau, Hạ Kiều lại gọi lại một lần nữa. Cầm chiếc điện thoại trên tay, cậu trực tiếp tắt nguồn. Thật là phiền phức với những lũ con gái ngu ngốc mà.
........
Tại sân bay,
Sau hơn hai tiếng bay đầy mệt mỏi, cuối cùng đã đến Hà Nam. Bước ra ngoài ngắm nhìn khung cảnh hết một lượt. Cố Gia Hy hít lấy một lượng khí lớn rồi vui vẻ bắt xe đến địa chỉ đã ghi. Vì thành phố mà Tống Thiên Hoàng và Giang Hạ Lam sinh sống cách khá xa nhau nên cô cũng không muốn làm phiền bất kỳ ai. Trước khi đến đây cô cũng tìm được một chỗ cho thuê phòng trọ khá ổn. Giờ chỉ cần đến đây xin ở ghép là xong.
- Chào cậu. Tôi là Cố Gia Hy.
Ngồi trong quán cafe, Cố Gia Hy lịch sự đưa tay ra phía trước làm quen với cô gái trước mặt. Cô gái ấy cũng vui vẻ đưa tay ra phía trước:
- Tôi là Hạ Lan, rất vui được gặp cậu.
Nghe đến hai từ Hạ Lan, Cố Gia Hy có chút quen tai, mà cô gái này cũng có cái gì đó khá là thân quen với cô ấy chứ. Suy nghĩ một chút cô vui vẻ nói:
- Chúng ta từng gặp nhau đúng không? Vào nhiều năm trước ấy. Tôi vào sân nhà cậu.
Nghe đến đây, Hạ Lan cũng chợt nhận ra Cố Gia Hy, cô nở nụ cười đáp lại:
- Không ngờ lại là cậu. Vui thật.
Nói chuyện phiếm thế là cũng đủ rồi. Cố Gia Hy nói luôn vào vấn đề chính:
- Hôm trước tôi có bàn với cậu về việc thuê trọ ấy, giờ tôi chuyển tới ở luôn được chứ? Cậu có tiện không?
Hạ Lan gật đầu, mỉm cười:
- Được chứ. Tiền cọc trước là năm triệu. Thuê trong vòng bốn tháng.
Sau khi thoả thuận, kí kết hợp đồng xong xuôi, Hạ Lan giúp Cố Gia Hy thu dọn hành lý về nhà. Vậy là một cuộc sống mới chính thức bắt đầu. Mong rằng cuộc đời có thể đối xử với cô dịu dàng một chút. Bỏ lỡ nhau một lần là quá đủ rồi. Lần này cô quyết tâm sẽ không buông tay nữa đâu. Cứ chờ đó!