Một bên cảm giác được một cỗ khoái ý, đồng thời, đối với Diệp Thiều Hoa cùng Bạch Tử Vân tràn đầy e ngại cùng kính ý!
Mà những người nói giúp Diệp Thiều Hoa rốt cục chậm rãi thở ra một hơi, hóa ra là đệ tử cao thủ thần bí, khó trách vừa ra đã khủng bố như vậy.
Tông chủ thay đổi thái độ trước đó, cười híp mắt nhìn về phía Diệp Thiều Hoa.
Sau đó mời Bạch Tử Vân cùng Diệp Thiều Hoa đến tông chủ phong, tiếp đãi hai người.
Một đoàn người sau khi đi, Phó Tuyết nằm ở trên giường mặt mũi tràn đầy oán hận.
Bọn họ vừa đi không bao lâu.
Một thuyền pháp bảo to lớn bay đến Thanh Dương phong.
Người giữ cửa Thanh Dương phong mở miệng ngăn lại, bị nam nhân cầm đầu với mái tóc màu đỏ đá sang một bên, “Chúng ta là người của Thánh Thành, tới đón tiểu thư Thánh Thành của chúng ta và ba người đứng đầu cuộc thi của Huyền Tông môn lần này đến tham gia tuyển cử Thánh Thành.”
Thực lực Thanh Dương phong ở Huyền Tông môn rất cao, nhưng gặp phải nam nhân mái tóc màu đỏ bốn người phía sau hắn, căn bản không có sức đánh trả.
“Dược đỉnh biến dị, hẳn là tiểu thư không thể nghi ngờ.” Nam nhân tóc màu đỏ dùng một tảng đá thanh sắc tìm được Phó Tuyết, sau đó kinh hỉ, “Sứ giả Thánh Thành – Lư Diêm bái kiến tiểu thư.”
“Thánh... Thánh Thành?” Tựa ở trên giường, Phó Tuyết nhìn mấy nam nhân đang kiểm tra mình, có chút không dám tin tưởng mở to hai mắt nhìn.
“Không sai, Huyền Tông môn báo cáo với Thánh Thành có một dược đỉnh biến dị, người đại lục đều biết rõ, người có được dược đỉnh biến dị chỉ có thể là người Phó gia ở Thánh Thành, ngài là tiểu thư Thánh Thành cực kỳ cao quý, chúng ta lần này chính là tới đón ngài trở về.” Lư Diêm hai tay khoanh, hành một lễ nghi, sau đó nhìn Phó Tuyết, khẽ nhíu mày, “Tiểu thư, ngài bị thương?”
Tiểu thư Thánh Thành?
Nàng ta là tiểu thư Thánh Thành?
Phó Tuyết ánh mắt đột nhiên sáng lên, sau đó lập tức lại ảm đạm xuống, “Sứ giả Lư Diêm, ta hôm nay cùng người ta tỷ thí, người kia hủy dược đỉnh của ta, sư phụ ta cùng với nàng là sư huynh muội, không để ý chuyện này, còn mang theo người kia đi uống rượu!”
Nghe xong lời Phó Tuyết nói, Lư Diêm giận tím mặt, “Thứ gì vậy, cũng dám khi dễ người Thánh Thành chúng ta?”
“Phó Nhất, ngươi đỡ tiểu thư, chúng ta đến tông chủ phong! Hôm nay Huyền Tông môn nếu không cho ta một công đạo, một người cũng đừng hòng đến Thánh Thành!”
Vừa nói xong, Lư Diêm liền mang theo Phó Tuyết đến tông chủ phong.
“Tông chủ các người là ai?”Tinh thần lực Lư Diêm không kiêng nể gì cả quét toàn bộ Huyền Tông môn, sau đó xác định được tông chủ phong, mang theo một đoàn người đi lên, mặt lạnh nhìn tất cả mọi người trong điện tông chủ, cao ngạo nói: “Gọi hắn đi ra!”
Đây quả thực là xem thường Huyền Tông môn.
Đám người trưởng lão nhìn thấy Lư Diêm này đối với đám người tông chủ bất kính, phẫn nộ muốn nói.
Lại bị tông chủ ngăn lại, Mục Hiên xem như đại đệ tử hồng y cung kính nhìn về phía Lư Diêm, “Tại hạ đại đệ tử hồng y Huyền Tông môn, không biết các hạ là ai?”
“Sứ giả Thánh Thành.” Lư Diêm khinh thường lại kiêu căng nhìn Mục Hiên nhỏ yếu, căn bản không có ý nói với hắn tên mình.
Mà đưa tay tùy ý chụp tới, coi Mục Hiên như con gà mà chộp.
Sau đó lại tùy ý buông xuống, cười nhạo một tiếng.
Diệp Thiều Hoa khẽ nhíu mày, nàng không biết Thánh Thành là cái gì, nhưng sứ giả Thánh thành này rất cao ngạo, căn bản không đem đám người Huyền Tông môn để vào mắt.
Liễu Dương thấy Phó Tuyết được Lư Diêm mang tới, lập tức mở miệng, “Hóa ra là sứ giả đại nhân, lần này tới đón ba vị trí đầu tông môn chúng ta sao?”
Giọng đầy cung kính.
Mà lúc này đây, tông chủ mới đưa Mục Hiên đến cạnh Diệp Thiều Hoa và Bạch Tử Vân, thấp giọng nói với đoàn người này: “Đây là người Thánh Thành, Thánh Thành là thánh địa đại lục, bởi vì được trời ưu ái, mỗi cá nhân thực lực đều rất khủng bố, bọn họ nhìn những tông môn như chúng ta, như nhìn sâu kiến. Khiêu chiến lần này của các ngươi chính là cơ hội đi khiêu chiến Thánh Thành, chỉ cần thành công, có thể thành công vào ở Thánh Thành.”
Diệp Thiều Hoa thế mới biết Thánh Thành, nàng liếc Bạch Tử Vân.
Đối phương ánh mắt nhàn nhạt, căn bản không có ý tứ kinh ngạc.
Nàng như có điều suy nghĩ.
Lư Diêm không kiên nhẫn được nữa, “Phó Tuyết là tiểu thư tôn quý nhất ở Thánh Thành chúng ta, lúc nhỏ thất lạc ở bên ngoài, mới được chúng ta tìm thấy, chúng ta cảm tạ tình báo Huyền Tông môn các ngươi, nhưng mà — đánh tiểu thư của chúng ta bị thương thành dạng này, mời các ngươi đem kẻ cầm đầu Diệp Thiều Hoa giao ra, bằng không thì, lửa giận Thánh Thành các ngươi không chịu nổi!”
Nghe được câu này, tông chủ biến sắc, “Sứ giả, chuyện này không phải như ngươi tưởng tượng...”
Mà Phó Tuyết được người ta đỡ đứng ở một bên, nhìn về phía Diệp Thiều Hoa, sắc mặt mười phần châm chọc!
Không nghĩ tới, ta là tiểu thư Thánh Thành chứ gì!
Diệp Thiều Hoa!
“Còn muốn giảo biện.” Lư Diêm trực tiếp nhìn về phía Diệp Thiều Hoa, “Diệp Thiều Hoa đúng không, ngũ giai huyền lực, dược đỉnh khí thế mạnh như vậy, chí ít cũng đạt tới cảnh giới Luyện đan sư Huyền giai trung phẩm?”
Vừa nói xong, tất cả mọi người trong đại sảnh hít vào một ngụm khí lạnh.
Bọn họ kinh hoàng nhìn về phía Diệp Thiều Hoa, đã sớm biết thực lực nàng mạnh, không nghĩ tới mạnh tới mức này!
Nhưng Lư Diêm nở nụ cười, như một người lớn đang trêu đùa trẻ con, hắn căn bản không đem Diệp Thiều Hoa để vào mắt, “Mười sáu tuổi, mười sáu năm tu luyện đến mức này, tư chất này ở Thánh Thành cũng coi như có thể tiến xa hơn! Bất quá... Từ hôm nay trở đi, trên đời liền không có sự tồn tại của ngươi, nhớ kỹ, người giết chết ngươi là phó gia ở Thánh Thành!”
Hắn vừa nói, khẽ vươn tay, trong đại sảnh tất cả mọi người kinh hoàng phát hiện mình không thể động.
Ngay cả Diệp Thiều Hoa cũng bị ngưng lại trong chớp mắt
Lư Diêm cười lạnh nhìn Diệp Thiều Hoa, “Chớ phản kháng, ngươi sẽ chết dễ chịu một chút, cũng đừng nghĩ đến tìm sư phụ của ngươi, nói thật, toàn bộ Huyền Tông môn ta đều không để vào mắt!”
Ngay vào lúc này, không khí lại chấn động một lần.
Một thanh âm già nua giống như xen lẫn Lôi Đình Chi Lực xuất hiện trong tai tất cả mọi người, “Chớ phản kháng? Ta ngược lại muốn xem xem, một Phó gia nho nhỏ lại muốn giẫm lên người đồ đệ của ta!”
Tất cả mọi người bị đạo thanh âm này chấn nhiếp làm thần hồn bất ổn.
“Đây... Đây là ai?” Liễu Dương sắc mặt có chút khó tin nhìn tông chủ, “Sư phụ chúng ta không có tinh thần lực mạnh như vậy đâu nhỉ?”
Tông chủ Huyền Tông môn chỉ hít sâu một hơi, sau đó liếc nhìn Diệp Thiều Hoa.
Lư Diêm cũng bị đạo thanh âm này chấn nhiếp tinh thần, bỗng dưng hướng lui xuống phía sau mấy bước, sắc mặt trắng bệch.
Bên ngoài Thánh Thành vẫn còn có cao thủ cường đại như thế sao?!
Vẻ mặt hắn trắng bệch, nghiêm mặt, nhìn ra ngoài cửa lớn.
Diệp Thiều Hoa cũng nhíu mày, sau đó nhìn ra ngoài cửa.
Mộ Dung đại sư chậm rãi từ cửa điện tông chủ đi tới.
Lư Diêm vừa nhìn thấy Mộ Dung đại sư, còn dụi dụi mắt, tựa hồ không thể tin được ở chỗ này nhìn thấy Mộ Dung đại sư.
“Thánh Thành phù hộ, sứ giả Lư Diêm bái kiến Mộ Dung điện chủ.” Lư Diêm kịp phản ứng, tay phải đặt lên ngực, cung kính xoay người hành lễ.
Mà bốn người sau lưng Lư Diêm, cũng cung kính với Mộ Dung đại sư, “Bái kiến Mộ Dung điện chủ.”
Điện chủ?!
Tông chủ Huyền Tông môn như nghĩ tới điều gì, thân thể run rẩy nhìn về phía Mộ Dung đại sư.
Những người khác ở Huyền Tông môn có lẽ không biết điện chủ là có ý gì, nhưng cũng biết thân phận sư phụ Diệp Thiều Hoa không đơn giản.
Mộ Dung đại sư liếc nhìn một đoàn người, không mở miệng hỏi Diệp Thiều Hoa trước mà nhíu mày, “Ngươi là sứ giả năm nay mới nhậm chức?”
“Vâng, Mộ Dung đại nhân.” Lư Diêm rất cung kính nói: “Sứ giả tộc ta năm ngoái đã vào Huyền điện, ta tiếp nhận thân phận sứ giả của hắn.”
“Cho nên ngươi muốn động thủ với đồ đệ của ta?” Mộ Dung đại sư nhanh chóng đổi chủ đề, ánh mắt lạnh lùng lướt qua trên người Phó Tuyết.
Rốt cục cũng tới!”
Lư Diêm đượi coi như sứ giả Thánh Thành, luôn luôn cao cao tại thượng, lúc nói chuyện với tông chủ Huyền Tông, chính là thái độ người Thánh Thành đối đãi với người bình thường của đại lục huyền thiên, đây là Huyền Tông môn bọn họ sẽ còn khiêm tốn một chút, nếu như đổi lại là một môn phái trung đẳng, hắn thật sự không để ở trong lòng.
Không nghĩ tới một cước này lại đá vào tấm sắt.
Hắn nhắm mắt nói: “Ta và đồ đệ của ngài có chút hiểu lầm, nàng tổn thương tiểu thư...”
“Hừ!” Mộ Dung đại sư hừ lạnh một tiếng, “Trên sàn thi đấu tất cả mọi thứ ta đều nhìn chằm chằm, rõ ràng là Phó Tuyết mưu hại điện chủ đời tiếp theo của Đan Điện, nếu không phải kỹ thuật nàng ta kém cỏi không bằng người ta, đồ đệ của ta sợ là phải chịu thiệt thòi lớn! Lư Diêm, trở về nói cho gia chủ nhà họ Phó, chuyện này nếu hắn không cho ta một cái công đạo, Đan Điện và Phó gia không xong đâu! Cút!”
Sau khi nói xong, hắn phẩy tay áo một cái, một đường chỉ màu cam từ trong tay hắn vung ra, đám người Lư Diêm và Phó Tuyết lập tức liền bị một đường lực lượng đẩy ra ngoài Huyền Tông môn.
Đời điện chủ tiếp theo?!
Nếu là vừa rồi Lư Diêm còn không phải đặc biệt sợ hãi, hiện tại Lư Diêm đã toàn thân run rẩy.
Phó Tuyết không biết Đan Điện là có ý gì, chỉ có chút bất an nhìn về phía Lư Diêm, “Sứ giả Lư, phát... Chuyện gì xảy ra?”
Lư Diêm lúc này không thèm nhìn nàng ta.
Bên cạnh hắn, bốn người của Thánh Thành chấn kinh, “Sứ giả, vị kia thực sự là điện chủ Đan Điện sao?”
“Không sai.” Lư Diêm mồ hôi lạnh đã không che giấu được.
“Cho nên... Chúng ta người vừa rồi chúng ta muốn giáo huấn thực sự là điện chủ đời tiếp theo của Đan Điện?” Bốn người kia nghĩ tới việc này, toàn thân run rẩy.
Phó Tuyết còn muốn hỏi Đan Điện là cái gì, nhưng mà lần này không có người nói cho nàng ta hiểu, đám người Lư Diêm đối với nàng ta cũng lãnh đạm hẳn, trên đường đi cùng nàng ta không nói thêm bất cứ cái gì.
Mà bên trong Huyền Tông môn.
Tông chủ Huyền Tông môn cung kính hướng về phía Mộ Dung đại sư nói: “Sư thúc.”
“Đừng, ta không phải là sư thúc của các ngươi.” Mộ Dung đại sư liếc mắt, “Gọi người đến Thánh Thành ra đây đi, ta mang các ngươi đi.”
Nghe Mộ Dung đại sư nói vậy, tông chủ cũng không dám nói thêm gì, chỉ cười khổ: “Vâng, Mộ Dung đại nhân.”
Diệp Thiều Hoa về sau mới biết được.
Mộ Dung đại sư năm đó là con trai tổ sư Huyền Tông môn, nhưng bởi vì kiểm tra ra thiên phú linh hồn tầm thường, không thể tiến vào nội môn học tập.
Về sau Mộ Dung đại sư trực tiếp xuống núi xông xáo, về sau bị chủ cũ của Đan Điện phát hiện trên người hắn nồng đậm thuộc tính kép Hỏa Mộc.
Kế tiếp trở thành lão điện chủ, sau đó trở thành Luyện Đan Sư đầu tiên của Thánh Thành, trở thành điện chủ.
Huyền Tông môn biết rõ tình hình của Mộ Dung đại sư về sau, cực kỳ hối hận, nhưng cũng từ đó về sau, Mộ Dung đại sư cũng không trở lại đó, từ đó đến giờ, hôm nay là lần đầu.
Nhìn thấy Diệp Thiều Hoa vô cùng xuất sắc.
Tông chủ đương nhiệm Huyền Tông môn thở dài.
Diệp Thiều Hoa — lại là một điện chủ Đan Điện đời tiếp theo bị Huyền Tông môn vứt bỏ.