• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Hi tỉnh dậy sau trận hoan ái đầy kịch liệt, cả người chi chít dấu vết, nơi tư mật truyền đến cảm giác đau rát khó nói thành lời

“ngươi tỉnh rồi, có thấy khát không?”, Hạ Minh Triết đang thay y phục, thấy cậu tỉnh thì vội vàng chạy tới

“…ta khát…”, đã không nói thì thôi, lúc nói ra đến Cố Hi còn giật mình với tông giọng khản đặc của bản thân

Uống một ngụm nước ấm, Cố Hi cảm thấy cổ họng đã dễ chịu hơn đôi chút, nói chuyện cũng không còn khó khăn nữa, cậu chống đỡ thân thể đau nhức rời giường

Hạ Minh Triết muốn chạy tới giúp đỡ lại bị cậu lạnh lùng đẩy ra

“ngươi đừng chạm vào ta!”, nhớ lại cảnh tượng đêm hôm qua, Cố Hi thật sự không muốn đối mặt với hắn chút nào

“Hi nhi, ngươi định đi đâu trong tình trạng này? Có chuyện gì thì đợi…”

“ta muốn về nhà, ta không thể ở đây thêm một giây một phút nào nữa”

Hai chữ ‘về nhà’ như động đến quả mìn trong người Hạ Minh Triết, hắn đen mặt kéo Cố Hi vào lòng, mặc cho cậu phản đối kịch liệt

“ngươi không được đi! Ta không cho phép ngươi rời đi!”

“ngươi không có quyền ngăn cản ta!”, Cố Hi tức giận quát lớn, dùng hết sức vùng vẫy muốn thoát khỏi vòng tay của hắn

“ngươi lại lớn tiếng với ta?”, Hạ Minh Triết dùng vẻ mặt không thể tin được lẫn khổ sở nhìn cậu, sau đó lại trở nên tức giận

“ngươi lớn tiếng với ta là vì muốn quay về với nam nhân đó và Cố Minh Hiên đúng không?! Nếu vậy thì ta càng không thể cho ngươi đi! Cả đời này ngươi đừng mong rời khỏi đây, cũng đừng mong gặp được Cố Minh Hiên!”

“ngươi tính làm gì Hiên nhi?”

“ta làm gì không quan trọng, ngươi tốt nhất nên yên phận ở đây cho ta!”, Hạ Minh Triết ôm Cố Hi trở vào giường, trái tim lại đau đớn từng trận vì chuyện cậu đã có con với người khác

Cố Hi thấy hắn kiên quyết muốn nhốt mình lại nơi này, vội nắm lấy cổ áo hắn nói: “Hạ Minh Triết, ta cảnh cáo ngươi, tuyệt đối không được làm chuyện gì thương tổn tới Hiên nhi, nếu không…”

Nếu không ngươi sẽ hối hận!

Hạ Minh Triết dừng bước, ánh mắt dừng trên gương mặt muốn liều mạng của Cố Hi

“nếu không thì sao? Nếu ta muốn giết nó thì ngươi sẽ làm gì? Sẽ giết ta đền mạng cho con ngươi à? Hay là chờ phu quân của ngươi tới giúp?”

Chát!

Cố Hi cho hắn một cái tát, nước mắt lăn dài trên má, cậu bất lực hét vào mặt hắn: “ngươi câm miệng! Tên hỗn đản đáng chết! Cố Minh Hiên là con của ngươi! Là thân nhi tử của ngươi! Ngươi lại muốn giết nó!”

Hạ Minh Triết bị đánh lật mặt sang một bên, cả người đều trở nên đơ cứng vì lời nói của Cố Hi

Thật sự thì Hạ Minh Triết không hề có ý định đụng tới Cố Minh Hiên, ban nãy chỉ vì tức giận nên mới nói những lời đó để kích thích Cố Hi, không nghĩ tới lại biết được một chuyện động trời – Cố Minh Hiên là nhi tử của hắn! Là nhi tử của Hạ Minh Triết hắn và Cố Hi!

“Hi nhi, chuyện ngươi nói lúc nãy…là thật sao?”, Hạ Minh Triết vẫn chưa tiếp nhận được sự thật, ngây ngốc nhìn cậu

“ngươi tốt nhất đừng hỏi gì hết, mau thả ta xuống”, Cố Hi lạnh mặt nhìn hắn

Hạ Minh Triết đã bình tĩnh lại, nghe lời đặt cậu xuống

Cố Hi đi một mạch tới cửa, Hạ Minh Triết cũng vội vàng theo sau cậu

“Hi nhi, ta…”

“ngươi câm miệng…”

Lời chưa kịp nói hết, Cố Hi khựng lại, giữ nguyên tư thế mở cửa, mắt đối mắt với La tổng quản đang đứng bên ngoài, theo sau là gần chục nha hoàn, trên tay mỗi người đều bưng một cái đĩa được úp lại

La tổng quản thấy Cố Hi thì tươi cười đầy mặt, tự động bỏ qua câu nói trước đó của cậu

“vương gia, vương phi, nô tài nghe thấy động tĩnh, biết hai người đã tỉnh nên tự chủ trương mang đồ ăn sáng lên, hi vọng hai người dùng bữa thật ngon miệng”

Cố Hi nhíu mày, “ta có tên, không phải vương phi, các ngươi dọn đồ lên cho vương gia nhà mình ăn đi sau đó mời tránh đường, ta muốn về nhà”

“Cố công tử, nếu ngài đã tới đây thì chính là khách của vương phủ, ít ra hãy ở lại dùng bữa, sau đó ta sẽ sai người đưa ngài về Mộc hoa viên”, La tổng quản co được giãn được, biết Cố Hi không thoái mái liền thay đổi xưng hô, đưa ra đề nghị

Cố Hi cũng không cứng đầu từ chối, nếu Hạ Minh Triết muốn nhốt cậu lại thì thật sự không ai có thể ngăn cản hắn, người trước mắt đã cho cậu một đường lui, là cơ hội tốt cần nắm bắt

Đợi Cố Hi quay người qua hướng khác, La tổng quản nháy mắt ra hiệu với vị vương gia đang đứng ngồi không yên vì bị vợ ghét bỏ kia, kêu hắn đừng hấp tấp, chuyện vương phi cần bàn bạc thật kĩ lưỡng mới được phép hành động

Suốt bữa ăn, Cố Hi không nói lời nào, mặc kệ cho Hạ Minh Triết có gắp bao nhiêu đồ ăn vào bát, cậu vẫn chung thủy không đụng tới, chỉ ăn một thìa cháo cho có rồi ngồi yên tại chỗ

Nha hoàn đứng bên cạnh đồng loại cúi đầu, mắt không thấy tâm không phiền

Hạ Minh Triết thấy Cố Hi như vậy cũng không muốn ăn nữa, sai người dọn đồ xuống, sau đó mặt dày mặt dạn theo cậu tới Mộc hoa viên, bị đóng cửa cự tuyệt cũng không chịu rời đi1

Phải đợi đến khi hạ nhân tới truyền tin nói Hoàng thượng cho gọi, Hạ Minh Triết mới không tình nguyện quay về sửa soạn tiến cung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK