• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“tiểu thất, Hoa Hoa, ta về rồi đây”

“tiểu Hi, ngươi về rồi sao, đây là thứ gì vậy?”, Lý Ái Hoa nghe giọng của Cố Hi thì vui vẻ chạy ra đón cậu, thấy cậu xách thêm mấy thứ đồ về thì tò mò hỏi

“là đường với sữa bò, ta mới mua trên trấn về đó”

“đường với sữa bò? ngươi mua mấy thứ này về làm gì vậy?”

“ta tính thử làm bánh”

“bánh sao, nó có ngon không?”

“nếu thành công thì cũng tạm được, cơ mà tiểu thất đâu rồi, Hoa Hoa?”

“hắn sao? chắc là đang ngủ say như chết trên giường rồi, ngươi không cần để ý đến hắn làm gì”

“được rồi, đừng phụng phịu nữa, ngươi đem hộ ta mấy thứ này vào bếp, ta muốn thay đồ”

“được, để đó cho ta”

Cố Hi thoải mái ngâm mình vào nước ấm, đi cả ngày đường khiến thân thể cậu kiệt sức rồi, chấp niệm duy nhất bây giờ chính là muốn ngủ

*cạch*

Cố Hi giật mình nhìn về phía tiếng động phát ra: “ai!!”

“Hi…Hi nhi..”

Cố Hi thấy rõ người đến là ai thì thở phào nhẹ nhõm

“tiểu thất, sao lại vào đây, không biết là ta đang tắm sao?”

“ta…ta chỉ muốn kì lưng cho Hi nhi thôi, đừng…quát ta”

Cố Hi nhìn bộ dáng rưng rưng sắp khóc của tiểu thất thì thở dài, nếu cậu mà từ chối thì chắc là khóc òa lên mất

“được rồi, mau lại đây”

Tiểu thất nghe thấy Cố Hi gọi mình thì vui vẻ làm theo, nhưng chưa đợi cậu nói gì thì tiểu thất đã trèo vào trong thùng tắm, cũng may là thùng gỗ đủ rộng, chứa được thêm cả người to cao như tiểu thất

“Hi nhi, để ta kì lưng cho ngươi”

“đợi đã, chúng ta ra ngoài…”, còn chưa nói hết câu, bàn tay to lớn đã du tẩu trên bờ vai non mịn trắng muốt của Cố Hi, lực đạo lúc nặng lúc nhẹ khiến Cố Hi thoái mái đến phát ra tiếng kêu nhẹ như muỗi

Hạ Minh Triết nhìn bờ vai trắng mịn cùng cần cổ thon dài đang lồ lộ trước mắt, yết hầu trượt lên xuống liên tục, hạ thân có xu hướng muốn ngoi lên biểu tình, bàn tay dần dần di chuyển xuống dưới, đến vòng eo mảnh khảnh của Cố Hi thì dừng lại, hơi dùng sức một chút

“ưm…”, Cố Hi được xoa nắn đến thoải mải, mắt lim dim muốn ngủ

Chợt ma trảo của Hạ Huyền Vũ nhẹ nhàng di chuyển ra phía trước, cảm giác ngực bị người xoa nắn khiến Cố Hi rùng mình, không biết là do vô tình hay cố ý mà ngón tay hết lần này tới lần khác sượt qua hai khỏa anh đào đỏ hồng trước ngực, cơn buồn ngủ rút đi triệt để, Cố Hi nắm lấy đôi tay đang xoa nắn khắp người mình lại, hốt hoảng nói:

“tiểu thất, dừng…ưm..dừng lại được rồi…”

“ngươi thấy không thoải mái chỗ nào sao? Hi nhi?”, tiểu thất dùng giọng hết sức ngây thơ hỏi cậu, như thể hành động được xem là quấy rối vừa rồi không phải do hắn làm ra

“không…không có, chỉ là thấy đủ rồi mà thôi, ta muốn ra ngoài”, Cố Hi vội lắc đầu, không thể nói là do cơ thể ca nhi quá nhạy cảm, nếu đụng chạm thêm chút nữa là phát tình mất

“nhưng mà Hi nhi..”

“sao thế?”

“ta khó chịu!”

“ngươi khó chịu chỗ nào? mau ra ngoài thay đồ đi, ta khám cho…”, còn chưa nói hết câu, tiểu thất đã cầm lấy tay Cố Hi để cậu chạm vào chỗ đang cảm thấy khó chịu

“ta khó chịu ở đây này”

Xúc cảm nóng cứng trên tay khiến Cố Hi tay nhanh hơn não muốn rút về nhưng tiểu thất giữ quá vững, cậu không rút về được

“tiểu…tiểu thất, mau buông tay ta ra”

“nhưng Hi nhi, ta khó chịu…”

“ngươi buông ra đã”, thấy Cố Hi phản ứng có chút kịch liệt, tiểu thất mới không tình nguyện mà thả tay ra

Tay vừa buông lỏng, Cố Hi liền nhân cơ hội mà trèo ra ngoài, cậu vội lấy sam y khoác tạm lên người, tính rời đi thì thấy tiểu thất khuôn mặt biểu lộ sự đau đớn, cũng không dám ra khỏi bồn tắm, lại mềm lòng, cậu tự thôi miên bản thân, đây chỉ là giúp đỡ tiểu thất mà thôi, bình thường không phải chuyện gì mình cũng giúp y sao, đúng vậy, chỉ là giúp đỡ mà thôi

Nhưng mà chuyện này xấu hổ quá đi mất!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK